Chương 60: vào mộ

Thế Gian Kịch

Chương 60: vào mộ

Chương 60: vào mộ


Trần Long nhìn hàng đống chữ Phạn phía trước liền nuốt nước bọt, con mắt hắn nheo lại, sự sợ hãi nổi lên trong lòng, hắn không phải sợ vì sự hùng vĩ của nó, mà sợ những chữ kia xuất hiện trong môn công pháp luyện thể của cổ thi.

Tác dụng của nó thì hắn không biết, nhưng liên quan đến tà vật thì chắc chắn là điềm xấu, cổ mộ này chắc chắn có vấn đề, thậm chí nó còn là một vấn đề rất lớn, lớn vô cùng.

Mấy tên đại năng đến trước chắc chắn cũng phát hiện ra nơi đây có tác dụng gì, bọn hắn có lẽ đang tính kế lấy cắp một thứ gì đó trong mộ, nhưng cấm chế nơi đây quá khủng bố hoặc sợ kích hoạt thứ gì đó lên thôi, cho mấy con sâu kiến chui vào lỗ hổng của trận pháp.

Nếu thật sự có món bảo vật thì nó là vô giá, thậm chí chính tà cùng liên kết để lấy món đồ, khai phá cổ mộ chỉ là mặt ngoài.

Trần Long suy nghĩ xong, chân cũng không chùn một bước, khuôn mặt hắn vẫn dửng dưng như không có chuyện gì, con mắt chỉ hơi nhíu lại một chút rồi thôi.

Mũi tên đã lên dây đã không thể không bắn, hắn mà rút lui có hiềm nghi rất lớn, cường giả sẽ bóp chết những biến số, sợ hãi cũng chỉ làm mọi việc rối thêm, tốt nhất lên giả vờ không biết, mà cuộc khai phá diễn ra hơn 30 lần, không có bất cứ vấn đề nào cả.

Toàn bộ ở đây đều là trẻ con mang trong mình tác dụng khai phá hoặc cướp quyền điểu khiển trận pháp, hơn 30 lần khai phá vẫn chưa có đại hoạ nào cả, coi như mạng hắn có tầng bảo hiểm.

Trần Long cũng từ trên tàu nhảy xuống, hoà vào dòng người, khuôn mặt lạnh lùng cùng với ánh mắt sâu lắng như thể hắn không phải một đứa trẻ.

Tất cả đều nhìn nhau canh chừng, mấy lão già ở các thế lực Cửu trụ liền gật đầu, xác nhận một thứ gì đó. Tất cả đều lấy ra trong người một lá thứ, lập tức xé rách.

Trần Long lắc đầu mấy phát, mở to mắt ra, con mắt hắn nhìn ra xung quanh, khắp nơi đều là cỏ cây hoa lá, bầu trời trong xanh thoáng đãng, không khí tràn đầy sức sống.

Nhưng hắn cũng không thể để ý điều đấy, trước mắt hắn là một con lang yêu, cảnh giới chỉ đến khai trí thất phẩm, không đáng để quan tâm.

Còn phía sau nó liền có cả một bầy, đông đến hơn 20 con, con mắt Trần Long suy tư, hiện tại vẫn chưa phải lúc. Suy nghĩ xong hắn liền lập tức chui vào rừng rậm biến mất.

Đảo mắt đã qua 1 canh, Trần Long đứng trên cây, con mắt sắc bén, một đám tà tu đang bao vây những tên chính phái, suy nghĩ một lát Trần Long mỉm cười, đám nhóc của cả chính cả tà trải qua giết ngươi hay sinh tử thật sự là vô cùng ít, có thể lợi dụng điều đó.

Hắn nhảy một phát xuống khiến cho cả hai phe lập tức cảnh giác, Trần Long khuôn mặt lạnh nhạt, nụ cười hắn mở ra, con mắt hắn híp lại.

" Đường này do ta mở, cây này do ta trồng, muốn sống giao tiền ra ".

Câu nói vừa dứt khiến mọi người đều chớp mắt nhìn hắn, hai bên chính tà hiện tại đang ngang sức, đột nhiên thoát ra một tên không thuộc cả hai phe trừ khi muốn chết.

Một tên tà phái nhìn thấy thằng nhóc liền cười lạnh, bước về phía Trần Long.

" Vâỵ thì để xem ngươi có bản lĩnh gì ".

Hắn ngay lập tức lao lên, đấm mạnh ra một quyền. Trần Long nhìn hắn con mắt khinh bỉ, hắn xoay tay phá thế công, rồi lấy tay trái bóp cổ thằng nhóc lên trên không.

Điều này khiến mọi người kinh ngạc đến sững sờ, một đứa nhóc ở tà tông liền cắn răng, hắn đứng ra chắp tay lại, định nói một câu, nhưng tên kia không thể cự quậy nổi, hắn chảy ra một hàng nước mắt, sau đó liền hoá thành cái xác khô.

Những đứa trẻ ở đây lần đầu tiên chứng kiến, một tên đồng chăng lứa giám giết người, cho dù mấy đứa nhóc ở tà tông giết người cũng chỉ là gián tiếp, còn ra tay thật sự thì vẫn chưa dám.

Một đứa trẻ của tà tông, thấy cái xác đã bị khô héo liền biết người cùng đạo, hắn mở mồm nói:

" Là người cùng đạo, không biết ngươi có thể ưu tiên một điểm được không ".

Trần Long con mắt giấu sát khí, hắn có ý định giết hết 13 kẻ ở đây, nhưng hắn biết giết cuối cùng cũng chỉ là một công cụ để làm việc, giết nhiều quá liền không tốt, thế lực phía sau không dễ giải quyết.

Hắn suy nghĩ một lát liền gật đầu, con mắt hắn híp lại.

" Chính tông giao nộp không gian vật, tà tông thì lấy 4 thành".

Mấy tên chính tông liền nhíu mày lại, con mắt không tự chủ nhìn ra phía cái xác, tất cả đều không muốn mình là người tiếp theo, dù sao bọn hắn cũng chỉ là một đứa trẻ, không cần phải chết ở nơi khỉ ho cò gáy này.

Tất cả đều cắn răng cho dù cả chính hay tà, 4 thành trong không gian cũng đã là rất nhiều, nhưng thực lực không bằng bị thiệt thì do mình thôi.

Mấy tên chính phái liền lột toàn bộ nhẫn trữ vật hay túi xuống, còn tà phái cũng cắn răng đưa hết tài nguyên ra ngoài, Trần Long mỉm cười gật đầu.

Cả bọn thở ra một hơi, sau đó tất cả liền biến mất. Trần Long vẫn dõi theo, hắn biết không gian trữ vật của chính tông không chỉ một cái, tài nguyên của tà phái đưa ăn bớt hai thành, nhưng hắn bỏ mặc.

Con mắt hắn sâu không thấy đáy, khuôn mặt lạnh nhạt, thu hết toàn bộ tài nguyên vào bên trong, mặc kệ để đấy không quan tâm, con mắt hắn hướng về nơi xa.

Người nằm la liệt ở dưới đất chất thành đống, một đứa bé khuôn mặt ung dung, tay hoá thành đao đánh ngất một tên, con mắt nàng híp lại sau đó lại dãn ra, bước qua đám người chui vào rừng sâu biến mất.

Bầu trời đã chuyển tới đỉnh điểm, ánh nắng chói chang chiếu đi muôn nơi, luồn lách qua các bụi cây, mọi thứ đều tĩnh lặng như chìm vào một giấc ngủ say.

Trần Long đứng trên ngọn núi con mắt nhìn ra xung quanh, không gian này rộng vô cùng, tầm mắt hắn cũng không thể nhìn rõ một phần, có thể thấy được sự rộng lớn của cổ mộ.

Hắn nhảy xuống, một sự buồn chán bao trùm lấy hắn, hiện tại hắn cũng không biết được vị trí chính xác cổ mộ nằm ở đâu, 30 lần trước chỉ hình dung ra được vị trí khái quát của cổ mộ.

Nhìn lên bầu trời, hắn không thể để cơn chán nản giết mình được, vì vậy hắn cứ tiếp tục bước đi, gió thổi đến đâu, hắn bị đưa theo đến đấy, con đường hắn đi vô cùng gian nan, vệt máu cứ từng bước bước hiện lên mặt đất.

Giọng nói non nớt nhưng chìm sâu vào đáy lòng của những đứa trẻ.

" Đường do ta mở, cây do ta trồng, muốn đi qua cần thêm lộ phí ".

Những bước tiến của hắn cứ thế bước, cho đến khi trời đã gần tối. Nhìn chiến lợi phẩm, Trần Long xoa xoa tay xem có gì không.

1000 linh thạch hạ phẩm, 10 cuốn nhân thượng, cùng với vô số linh thảo cùng với một ít đan dược các loại.

Sau đó hắn cũng bỏ mặc không quan tâm, thứ hắn làm cả buổi sáng không phải để cướp bóc, việc hắn làm là xem thử tổng quan toàn bộ thực lực ở nơi đây, tổng kết trung bình cho thấy thì có vẻ hơi yếu.

Nghĩ xong lòng của Trần Long cũng hơi ngứa ngáy, các thế lực khác cho mấy tên yếu đuối đi tìm bảo vật, vậy tại sao hắn không chiếm được làm của riêng, cho dù hiến lên tông môn cũng được phần thưởng tương ứng.

Chỉ cần hắn là người đầu tiên phát hiện ra, kho báu sẽ là của hắn, nhưng vẫn bị mắc ở chỗ làm thế nào để lấy được ra mà không bị phát hiện, hay thái độ của tông môn, mà chỗ mà mắc nhất vẫn chưa biết được vị trí chính xác.

Hắn nhìn ra khu rừng đã lâm vào bóng đêm, cảnh vật yên lặng đến không một tiếng động, mặt trăng trên trời treo cao, ánh sáng nhẹ nhàng chiếu khắp mọi lên.

Trần Long con mắt nhìn ra toàn bộ xung quanh, trong đầu không ngừng suy diễn, tính toán xem cổ mộ rơi ở nơi nào, nhưng không có manh mối hắn chịu chết.

Cứ đi tìm 1 mét vuông thì cho dù vào trăm lần nữa mới có cơ hội, nhất là tâm ma trong cơ thể hắn cần phải diệt trừ ngay lập tức, cho dù nó không gây bất kì nguy hiểm nào.

Trần Long nhìn lên mặt trăng, con mắt hắn vận chuyển hết cỡ, nếu như đúng thì nơi đây ở trong hang, phân bố mặt trời hay mặt trăng không thể chính xác được.

Vậy lên, thời gian trong này cũng sai lệch không giống với bên ngoài, nghĩ tới đây Trần Long lắc đầu, cái này cũng chẳng ảnh hưởng gì cả, con mắt hắn liền rời khỏi mặt trăng quan sát xung quanh.

Nghĩ một lát hắn lắc đầu, nếu không tìm được vậy thì phá thôi, nghĩ là làm. Hắn nhảy xuống đất rút thanh Huyết Sát ra đào.

Đào đến nửa canh hắn liền dừng lại, mồ hôi ướt sũng áo, cơ thể lấm lem đất, khuôn mặt mệt mỏi khi làm việc mệt nhọc, con mắt hắn nhìn dòng nước chảy ở phía chân liền nhíu mày.

Đào không biết sâu bao nhiêu mới đến mạch nước ngầm sao, 30 lần trước chắc chắn bọn hắn suy diễn ra điều gì đó, nhưng hắn chỉ là kẻ cho thêm, muốn ăn miếng bánh thì phải dùng thực lực.