Chương 20: Vào hè

Lao Lung

Chương 20: Vào hè

Chương 20: Vào hè

Linh nhận lấy bài kiểm tra từ tay cô bạn lớp phó học tập, nói lời cảm ơn rồi quay về chỗ ngồi. Đứa bạn thân ngồi bên cạnh không nén nổi tò mò, rướn rướn cái cổ ngó qua, ý định xem thử cô làm được bao nhiêu điểm.
Linh thấy vậy cũng chẳng thèm che che giấu giấu, đem hẳn tờ giấy đẩy qua chỗ nhỏ bạn, chu cái miệng nhỏ, liếc liếc mắt, giọng nói chứa đầy khinh thường.
"Nhòm nhòm cái mông. Đây, xem cho đã đi. Làm như hiếm lạ lắm không bằng".
"Hớ hớ hớ. Quan trọng là tận hưởng cảm giác. Cảm giác đó, biết không? Tính tao mày chả biết rõ rồi còn gì. Xem thường cái con khỉ, tao lại chọc mù mắt chó bây giờ. Tưởng có 2 cái mắt xanh xanh xinh đẹp mà tinh tướng à". Cô bạn bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ.
"Giề? 8.25 à? Hơn bà tới nửa điểm cơ đấy. Khai ra mau, mày trốn bọn tao học bù phải không?".
"Hừ hừ. Cái này gọi là chênh lệch chỉ số thông minh, biết chửa? Con vịt như mày cho thêm 10 năm cũng chả đuổi kịp được tao".
Linh cười toe, 2 mắt cong híp, tay còn làm động tác so sánh.
Cô bạn cũng không chịu thua mà trả đũa, thế là cả 2 lại nhỏ giọng mà đùa giỡn với nhau.

Triệu Tuyết ngồi ngay phía trên nên nghe được rõ ràng động tĩnh của 2 đứa con gái sau lưng, cô không mấy để ý, chỉ nhìn nhìn mấy chỗ ghi chú bằng mực đỏ trên bài kiểm tra 9.5 điểm của mình.
"Làm tắt cũng không được sao..Chậc. Chú ý lần sau vậy".
Cô hơi trầm ngâm, ghi chú lại vài thứ vào trong vở của mình.

Cô giáo đợi cho toàn bộ đám học sinh đã nhận được bài làm của mình mới gõ gõ bảng, cao giọng hô trật tự, sau đó tổng kết tình hình của đợt kiểm tra vừa rồi. Cô nêu ra những chỗ lỗi sai mà cả lớp hay mắc phải, những chỗ cần phải chú ý nhiều hơn, hay những chỗ quan trọng mà bài thi cuối kỳ sắp tới có thể xuất hiện.
Hiện giờ đang là cuối tháng 4, đầu tháng 5, không khí trong trường học có chút khẩn trương. Chẳng mấy ngày nữa thôi là đợt thi cuối kỳ 2 của năm học này sẽ bắt đầu, cho nên bọn học sinh đang được giáo viên nhiệt tình "chăm sóc", trải nghiệm kiếp sống ngày ngày làm bài kiểm tra, đảm bảo tới lúc thi cuối kỳ sẽ không bị lúng túng.

Chẳng mấy chốc mà đã tới chiều, chuông reo báo giờ tan học, đám học sinh sung sướng lao ra khỏi sân trường, cùng phụ huynh đi trở về nhà.
Triệu Tuyết vẫn cứ một dạng như vậy, thong thong thả thả vừa bước đi vừa nghiền ngẫm sách vở, không mấy để ý xung quanh. Mọi người đã quá quen thuộc với hình ảnh này nên cũng chẳng có phản ứng gì lớn, chỉ thỉnh thoảng có mấy người lớn đứng xa xa hơi xách lỗ tai con em của mình mà chỉ tay về phía cô, nói nói gì đó, dáng vẻ như có chút hâm mộ.

Gần tới địa điểm bán nước cam, Triệu Tuyết dừng lại trong chốc lát, đánh dấu một chút chỗ còn đang đọc dở rồi đóng lại quyển sách, sau đó nhanh chóng hướng tới quầy bán hàng.
Có vị khách vừa mang theo ly đồ uống rời đi, tại quầy hàng chỉ còn một mình cậu con trai trẻ đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc. Chợt thấy cô xuất hiện, cậu ta cười chào hỏi, lộ ra hàm răng trắng đều trên gương mặt có chút ngăm đen.
"Tuyết tới rồi đó hả. Anh đang tính dọn hàng đây. Em ngồi ngồi chờ anh lát nhé".
Nói đoạn, cậu ta rút ra quyển sổ nhỏ từ trong túi áo, ghi chú thêm một chút rồi đưa nó cho cô. Xong xuôi, cậu chạy vào khu nhà phía sau một lúc, khi trở ra trên tay còn xách theo một xô nước đầy.
Triệu Tuyết lật xem ghi chép trong sổ, thấy không có vấn đề gì liền đặt nó vào trong hộc tủ dưới quầy, tiến lại giúp đỡ cậu trai trẻ một tay. 2 người nhanh nhẹn hoàn thành công việc, sau đó chia ra mà trở về nhà.

"Thằng bé thế nào?".
Yến gắp miếng rau cải cho vào trong bát, miệng đề hỏi, đầu vẫn chưa ngẩng lên.
"Dạ? À..Ổn mẹ. Ảnh quen việc hơn nhiều rồi, không cần phải hỗ trợ gì nữa. Tính tình cũng chăm chỉ, có thể yên tâm".
Triệu Tuyết hoàn hồn từ trong biển suy nghĩ, hơi cười cười trả lời.
Số là tháng trước, xét thấy việc kinh doanh nước cam có điều ổn định, tiền lãi cũng xem như khả quan, 2 mẹ con thương lượng với nhau làm thêm một chỗ bán nữa, do Yến đứng quầy, chỗ cũ sẽ thuê nhân viên tới quản lý hoặc khoán luôn cho người ta.
Mấy lần tới tới đi đi, gần đây mới tìm được người hợp ý.
Cậu nhóc năm nay 17, từ nơi khác chuyển đến, nhà chỉ có 2 bà cháu, kinh tế không được tốt, có thể coi là nghèo, sáng đi phụ công trình, trưa tới chiều làm việc ở chỗ mẹ con 2 người, tối đến thì đi trung tâm học bổ túc. Có thể nói khá là vất vả.
"Ảnh nói là không giỏi kinh doanh, cho nên không chọn khoán mà chỉ đăng ký làm nhân viên thôi ạ".
"Ừ. Vậy cũng tốt. Tạm xem tình hình đi".
Mẹ con 2 người trò chuyện thêm ít vấn đề trong chốc lát rồi thu dọn bát đũa. Yến thay quần áo, đi ra chợ đêm bắt đầu công việc tối nay, Triệu Tuyết thì ở nhà ôn bài, đọc sách, chuẩn bị cho thi cuối kỳ sắp tới.



Linh Hải giữa tháng 5.
Không khí đượm chút mát mẻ, lâu lâu lại có vài cơn gió mang theo mùi tanh và vị mặn của biển thổi tới, những nơi gần bãi còn nghe được tiếng sóng vỗ ì oạp vào bờ.
Mấy chiếc xe ô tô kiểu gia đình xếp thành hàng đậu bên lề đường trồng đầy cây xanh, phía trên cao, hàng loạt chùm hoa phượng đỏ rực đang nở rộ, khoe sắc. Thỉnh thoảng lại có cánh hoa bị cơn gió vô tình mang đi khỏi cành, lả tả phiêu bạt trong không trung, có chút rơi xuống mặt đất, lại có chút bay về nơi xa xăm vô định.

"Theo thông tin cô nhận được thì kỳ này kết quả của lớp ta khá tốt, trong đó còn có mấy bạn đạt điểm tối đa. Cả lớp chúc mừng một chút nào".
Đám học sinh ngồi phía dưới bắt đầu sôi nổi vỗ tay hưởng ứng lời của cô giáo, còn có mấy đứa con trai dùng ngón tay cho vào miệng mà huýt sáo, cảnh tượng hơi có phần náo loạn.
Qua một lúc, lớp học ổn định trở lại, cô giáo chủ nhiệm bắt đầu thông báo chi tiết mấy ngày cuối cùng của năm học, kèm theo đó là kế hoạch hoạt động ngoại khóa trong kỳ nghỉ hè đầu tháng 6 tới đây.
Thường Bình mỗi kỳ nghỉ hè đều sẽ tổ chức hoạt động ngoại khóa bắt buộc cho tập thể học sinh cấp 3, mục đích là cho chúng có thể trực quan tiếp xúc cuộc sống thực tế bên ngoài, bên cạnh đó còn tạo cơ hội gia tăng tính tương tác giữa các cá nhân trong lớp.
Năm nay địa điểm hoạt động ngoại khóa cho lớp 10 gồm có cao nguyên phía Đông, miền đồng bằng phía Tây Nam và khu dân tộc thiểu số vùng núi phía Bắc.
Sau khi bỏ phiếu quyết định, lớp của Triệu Tuyết lần này sẽ đi cao nguyên phía Đông.



"Thật tốt rồi. Cũng coi như là ra ngoài đi chơi, xả hơi một chuyến. Mấy năm nay mẹ không có cơ hội cho con đi chỗ này chỗ kia, chỉ loanh quanh dưới ông bà rồi lại quay về Thiên Bình, lần này cứ việc chơi thoải mái một chút".
"Mẹ thì sao? Có kế hoạch gì không?".
Triệu Tuyết dùng thìa quấy đều nồi canh hầm trên bếp, sau đó cho khoai tây, cà rốt đã cắt khối vào bên trong. Làm xong, cô vặn lửa nhỏ lại, quay đầu nhìn về phía Yến đang quét dọn ngoài cửa, lên tiếng hỏi.
"Cũng không có gì, chắc vẫn như thường ngày thôi. Ban đầu tính toán mẹ con mình thừa dịp hè cùng về dưới nhà chơi mấy ngày, dù sao cũng gần 2 năm chưa gặp mặt ông bà rồi".
Yến hơi dừng một chút, vặn vặn cái eo, rồi tiếp tục nói.
"Nhưng sau lại tính toán một chút, cộng thêm việc ngoại khóa sắp tới đây của con nữa. Thành ra hè này cứ như vậy thôi, Tết rồi về một lần luôn thể".
"Vậy cũng hay. Tranh thủ kiếm thêm một ít, cuối năm mua nhiều hơn chút đồ vật về cho mẹ nuôi với ông bà dưới nhà".
Triệu Tuyết đảo nồi cơm, hơi trầm ngâm trong chốc lát rồi mới đáp lại, giọng điệu tán thành.
2 mẹ con cứ thế mà trao đổi kế hoạch với nhau, một người nói, một người đáp, một người làm cơm, một người dọn dẹp, hình ảnh 10 phần hòa hợp.
Có mấy người trong khu trọ đi ngang qua, thấy như vậy một màn, không khỏi hơi dừng lại bước chân, trên miệng đều hiện nụ cười.