Chương 26: Lựa chọn

Lao Lung

Chương 26: Lựa chọn

Chương 26: Lựa chọn

Yến nhìn số dư hiển thị trên tấm hình được chụp bằng camera điện thoại, 2 mắt trợn to, miệng đóng mở không nói nên lời.
"Triệu?? 600 triệu? 600!! Triệu!!!".
Mãi một lúc sau, cô mới hoảng hốt thốt lên, giọng điệu mang theo kinh hãi.
Lúc giữa buổi, Triệu Tuyết gọi điện thoại bảo cô về nhà ngay, có chuyện gấp, thế là Yến nhanh chóng đóng cửa chỗ bán hàng rồi gọi xe ôm mà về thẳng nhà. Mang theo tâm trạng lo lắng mà bước vào phòng, lại thấy con gái đang ngồi trên giường, bên ngoài hoàn hảo không có vấn đề gì, cô thở phào một hơi, sau đó mới hỏi xem tình huống như thế nào. Triệu Tuyết chỉ cau mày mà không nói, bấm bấm cái điện thoại rồi đưa nó cho cô xem, lúc này mới có cảnh tượng như vậy.
Thực sự là ngay cả Triệu Tuyết cũng không nghĩ tới, "tạ lễ" mà mình nhận được lại lớn như vậy, ít nhất ở thời điểm hiện tại, đối với mẹ con cô thì đây hiển nhiên là một số tiền khổng lồ. 2 người im lặng nhìn nhau, trong mắt toát ra sự nghi hoặc và lo lắng.
"Chắc là...Có sự nhầm lẫn gì ở đây rồi..". Yến do dự mở miệng, đánh vỡ sự im lặng.
"Con không nghĩ vậy đâu. Nhưng vẫn nên xác nhận lại cho yên tâm".
Nói xong, Triệu Tuyết cũng không chờ Yến bổ sung cái gì, nhanh chóng tìm số trong danh bạ rồi gọi điện qua.
"Alo, chị nhỏ đó hả? Chị gọi em có việc gì không á? Em còn đang tính buổi tối gọi qua cho chị đây này". Bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng nói lảnh lót đầy vui vẻ của Linh vang lên ngay sau đó.
"Chào Linh. Linh gửi số điện thoại của bác Kim qua giúp tôi được không? Mẹ tôi có chút chuyện muốn hỏi ý bác ấy. Cảm ơn nhé".
"Chuyện nhỏ, chị đợi chút nhé".
Triệu Tuyết kết thúc cuộc gọi, sau đó mấy giây đã nhận được tin nhắn Linh gửi qua, cô liền gọi ngay cho ông Kim, sau đó nói ra thắc mắc của 2 mẹ con mình. Cuối cùng, không ngoài dự đoán của cô, ông Kim nói số tiền đó hoàn toàn không có sai sót, là tạ lễ của mấy nhà gộp lại gửi cho cô.
"Mấy người bọn bác thương lượng hồi lâu, hoàn toàn thống nhất như vậy, thậm chí bản thân bác còn thấy chưa đủ ấy chứ. Cho nên 2 mẹ con cứ yên lòng mà nhận lấy, không phải lo lắng cái gì cả".
Triệu Tuyết lấy được đáp án chắc chắn, cũng không có từ chối linh tinh này nọ, cô chỉ một lần nữa cảm ơn rồi cúp máy, sau đó nói lại ý kiến của bên kia cho Yến rõ ràng.
Bỗng dưng trong nhà nhiều thêm ra 600 triệu, Yến tỏ vẻ lúng túng, không biết nên làm sao với số tiền này. Mẹ con 2 người dùng cả buổi còn lại để lên kế hoạch, cuối cùng quyết định tạm thời để yên đó, đợi qua năm sau xem xét tình hình rồi mới sử dụng, cuộc sống hằng ngày vẫn cứ tiếp tục như bình thường.

Gác lại chuyện tiền bạc, Triệu Tuyết vùi đầu vào ôn tập kiến thức năm 2 và năm 3, cô muốn nhanh chóng hoàn thành mục tiêu đã đặt trước, ít ra là tại thời điểm hết học kỳ đầu năm học mới, cô có thể tốt nghiệp luôn thì càng tốt.
Vì thế, suốt mấy tháng tiếp theo, hầu như ngày nào cô cũng cắm mặt ở thư viện, về nhà cũng chẳng làm gì khác ngoài đọc sách ôn tập, chỉ có việc rèn luyện cơ thể là không bỏ quên mà thôi.
Cũng trong thời gian này, tình huống trên lớp học có chút thay đổi, rõ ràng nhất chính là nhóm mấy đứa con gái bọn Linh từ 4 người biến thành 5 người. Bọn nó đi đâu, làm gì cũng muốn kéo Triệu Tuyết theo cùng, lúc đầu cô cũng không muốn để ý, nhưng bị triền lâu rồi cũng dần mặc kệ mà theo luôn, chỉ là lúc nào trên tay cũng mang theo sách. Cho nên, thường xuyên thấy được cảnh tượng 4 đứa con gái cười nói líu ríu, vây quanh một con mọt sách, người sau chỉ chuyên tâm gặm sách của mình, thỉnh thoảng mới câu được câu không đáp lời, mấy người trước cũng chẳng để ý, vẫn cứ vui vẻ như thường, thậm chí còn có chút hăng hái.
Bản thân Linh còn thường hay ghé chơi chỗ ở của 2 mẹ con, cứ 5, 3 hôm lại tới một lần. Cô bé rất được hoan nghênh, cứ thấy Linh là Yến cười tít cả mắt, vui mừng đến không được, làm Triệu Tuyết cứ có chút cảm giác quái quái. Mục đích chính của Linh là muốn nhờ Triệu Tuyết dạy võ cho mấy đứa mình, không cầu xa vời thế nào, có thể tự vệ là được, cô bé vẫn còn đôi chút ám ảnh chuyện cũ. Triệu Tuyết nghĩ nghĩ mấy ngày, cuối cùng vẫn là đồng ý, chỉ là muốn dời thời gian sang năm mới mới bắt đầu dạy, cô muốn tập trung hoàn thành chương trình học cấp 3 trước đã.

Chẳng mấy chốc mà đã tới cuối năm, mọi người lại chuẩn bị đón chào một năm mới. Tết này 2 mẹ con lục tục chuẩn bị từ sớm, tới 26 âm lịch đã lên xe về Thiên Bình thăm Hương, ở lại chơi tới 28 rồi tiếp tục ngồi xe về dưới nhà đón Giao thừa với ông bà Trần.
Mùng 6 Tết, mẹ con 2 người tạm biệt bố mẹ Trần, bắt xe thẳng đi Linh Hải, kết thúc chuyến nghỉ Tết năm nay.
Về lại Linh Hải, Yến tiếp tục công việc thường ngày của mình, ngoài ra còn đi đăng ký học một lớp dạy nấu ăn chính quy theo lời khuyên của Triệu Tuyết, ý là muốn cô có được cái chứng chỉ ẩm thực, về sau sẽ cần dùng đến. Còn về phần Triệu Tuyết, vừa tới ngày đi học lại là cô đăng ký luôn xin thi nhảy lớp, kết thúc chương trình cấp 3.
Bên nhà trường chấp thuận yêu cầu, sau đó nhanh chóng tổ chức cho cô làm kiểm tra kiến thức tổng hợp và thi vượt lớp. Đến nửa đầu tháng 3 thì Triệu Tuyết hoàn thành xong quá trình thi với thành tích xuất sắc, tuy nhiên cô còn phải chờ tới tháng 7 để cùng với học sinh năm 3 trên cả nước tham gia thi tốt nghiệp. Dư lại mấy tháng này là thời gian cho cô ôn tập, tiện thể tìm hiểu một chút thông tin mấy trường đại học luôn.
Đúng, cô muốn học tiếp lên đại học, khả năng của gia đình cũng hoàn toàn đáp ứng được, nhưng hiện tại vẫn chưa nghĩ ra mình muốn học ngành gì và học ở đâu. Thương lượng với Yến, 2 mẹ con thấy tình huống tốt nhất là ở Linh Hải có sẵn hết, đỡ mất công đi tới đi lui, dù sao hiện giờ 2 người cũng đã ổn định sinh hoạt tại đây, lại dời đi lần nữa cũng không tiện cho lắm.

Ngoài ra, việc dạy võ phòng thân cho mấy đứa Linh cũng được đưa vào nhật trình luôn, thời gian cố định 4 buổi một tuần, lúc chiều tối, địa điểm là ở phòng thể dục của trường học, việc này vừa thông báo lên đã được mấy bên phụ huynh và nhà trường đồng ý, còn hỗ trợ cho mượn thêm ít dụng cụ tập, thế là lớp võ thuật của Triệu Tuyết cũng coi như bắt đầu.
Mấy người bọn Linh có thể là do bóng ma quá khứ, cho nên học thực sự dụng tâm, tiến bộ tuy không nhanh nhưng thắng ở chỗ chắc chắn, mỗi động tác, mỗi chi tiết đều được bọn họ ghi nhớ và diễn luyện chăm chỉ. Bên cạnh đó, có Triệu Tuyết - nữ chiến tướng thực thụ - cầm tay chỉ dạy, mấy người nhanh chóng nắm bắt được những điểm quan trọng nhất khi gặp phải tình huống bất lợi, cũng như cách thức ứng đối với chúng, chỉ hơn 2 tháng, từ tay mơ không biết gì, hiện giờ 4 người đã có thể nhanh chóng làm ra phản ứng, ít nhất đủ đảm bảo an toàn cho bản thân.
Mà chẳng biết từ khi nào, nhân số lớp học cũng tăng lên đến hơn 30 người, đa phần toàn là nữ. Có người là bạn của 4 đứa Linh, có người là học sinh lớp khác, lúc ban đầu chỉ là ghé xem cho vui, sau đó không hiểu sao chui vào học theo luôn, Triệu Tuyết đối với cái này cũng không để ý, thêm người càng tiện đối luyện.
Quan hệ giữa mọi người trong lớp học cũng vì thế mà trở nên ngày càng gắn bó, tuy không lên lớp học bài nữa nhưng thông qua mấy lần trò chuyện với Linh, Triệu Tuyết cũng mường tượng ra được phần nào, cô không khỏi cười cười, có chút ngoài ý muốn.



Ngày 8/7, toàn bộ học sinh cấp 3 năm 3 trên cả nước tiến vào kỳ thi tốt nghiệp cuối cấp, đánh dấu chấm cho 12 năm sách vở, cũng là cơ sở cho việc thi đại học ngay sau đó vào đầu tháng 9, không khí có chút áp lực.
Triệu Tuyết giống như không cảm nhận được sự khẩn trương xung quanh mình, cô chỉ chuyên tâm đặt bút viết chữ, giải đề thi, toàn bộ quá trình gọn gàng, lưu loát. Kiểm tra đâu vào đấy, thấy đã chắc chắn, cô nhanh nhẹn đứng lên nộp bài, ký tên rồi ra khỏi phòng thi. Tình huống mấy ngày tiếp theo cũng y như vậy, dường như với cô, đây cũng chỉ là một lần "kiểm tra" nữa mà thôi.
Ngày 26/7, kết quả thi tốt nghiệp ra tới, Triệu Tuyết đạt 77.5/80 điểm, đứng top 10 cả tỉnh, xem như thuộc loại ưu tú, 2 mẹ con lại ra ngoài ăn mừng một phen, lần này đi theo còn có cả Linh cùng với mấy đứa bạn.
Thời gian tiếp theo, Triệu Tuyết lại tiếp tục ôn tập kiến thức một vài môn trọng điểm, chuẩn bị cho kỳ thi đại học sắp tới.

"Con chắc chắn rồi??". Yến nhìn tờ giấy nguyện vọng, cùng với tập hồ sơ thi tuyển trên tay, lên giọng hỏi Triệu Tuyết, biểu tình có vẻ nghiêm túc.
Triệu Tuyết thấy vậy, chỉ cho là mẹ lo lắng cho mình, cô cười đáp lại.
"Dạ, nghĩ kỹ rồi, mẹ đừng lo lắng quá. Cái này khá thích hợp với con, con cũng cảm thấy thích nữa".
Yến nghe vậy, cũng không nói gì thêm, chỉ ừ một tiếng, sau đó mang theo quần áo đi vào phòng tắm. Cô đóng cửa lại, nhìn chằm chằm vào chiếc gương treo trên tường bên trong phòng, đôi mày chau lại, biểu tình có chút sầu khổ. Một lúc lâu sau, cô nhắm mắt lại, khẽ phát ra tiếng thở dài.

Ngày 7/9.
Yến đưa Triệu Tuyết đến cổng trường, sau đó hơi ôm lấy cô bé một chút rồi thả ra.
"Cố lên". Cô cười cổ vũ con gái.
Triệu Tuyết cũng cười, vẫy vẫy tay tạm biệt cô rồi nhanh chóng bước vào trường học.
Yến nhìn con gái mất dạng trong đám đông người, nụ cười trên mặt dần dần đạm đi, cô ngước đầu lên nhìn hàng chữ to phía trên cánh cổng, 2 mắt có chút xuất thần.
[Học viện cảnh sát Linh Hải].