Chương 91: Kết Thúc Tất Cả

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 91: Kết Thúc Tất Cả

Chương 91: Kết Thúc Tất Cả


Thử nghĩ mà xem nếu ngay từ đầu hắn không mạnh mẽ có khi lúc sáu tuổi đã bị Thạch Hùng giết chết rồi. Lần này cũng vậy, nếu hắn không mạnh mẽ thì cũng bị tên quận chủ giết chết, hay là nếu hắn không có hoá thành khỉ đột cũng sẽ bị hai tên yêu tộc này nuốt chửng.

Cho nên đối với sức mạnh, Ngô Minh khát khao rất nhiều, niềm khát khao ấy bây giờ đã in sâu vào trong tâm trí của hắn. Chỉ có mạnh mẽ mới có thể sống sót sinh tồn và bảo vệ gia đình của hắn được.

Đột nhiên, cảm nhác đói bụng và mệt mỏi đánh tới.

Ngô Minh tiến đến bên cạnh cái xác chết của tên Viên Ma vương này, nhìn thấy thân ảnh to lớn của nó cũng không có ngần ngại gì dùng tay xé rách một cẳng tay của nó rồi đưa lên miệng nhai.

Răng rắc răng rắc..

Máu tươi đang văng vẩy khắp nơi, tiếng nhai nuốt vang vọng ở khu rừng vắng trông thật quỷ dị. Không có ai nghĩ rằng tiếng vang vọng này được phát ra là bởi một con người.

Ngô Minh nhai nuốt luôn cả cẳng tay, cảm thấy mùi vị cũng bình thường có lẽ là chưa được đun chính hay sao. Máu tươi vẫn còn nóng hổi, cũng không có vị tanh hôi mà là một vị ngòn ngọt béo ngậy cô đặc như mật ong.

Cái cẳng tay theo sự nhai nuốt của Ngô Minh dần dần trôi xuống dạ dầy, sự tiêu hoá khủng khiếp của người Xayda bắt đầu được thể hiện ra. Một nguồn năng lượng mạnh mẽ từ dạ dày được truyền đi khắp thân thể của Ngô Minh chữa trị cơ thể và bổ sung năng lượng giúp hắn.

" Vẫn chưa đủ "

Nguồn năng lượng này tuy nhiều nhưng đối với Ngô Minh là vẫn chưa có đủ. Ngô Minh lại xé tiếp cánh tay còn lại của tên Viên Ma vương kia nhấm nuốt tiếp.

Ngay cả máu tươi chảy ra từ trên tay hắn cũng không có bỏ xót giọt nào vì Ngô Minh cảm nhận được máu tươi của bọn chúng cũng ẩn chưa một nguồn năng lượng dồi dào.

Nghĩ vậy Ngô Minh lại cảm thấy khá là đau xót bởi vì tên yêu tộc Chimera kia đổ khá nhiều máu, chả có lẽ hắn lại ăn luôn cả miếng đất dính máu kia. Nghĩ vậy Ngô Minh lại lắc đầu.

Bây giờ đang ăn sống mấy cái xác này là ranh giới cuối cùng của hắn rồi, cũng bởi vì đói khát quá nên hắn mới làm như vậy chư không cần phải nấu chín lên hắn mới dám hạ được miệng.

Ăn xong cái cánh tay này, Ngô Minh cảm thấy vẫn là chưa có đủ, hắn lại xé ra hai cái chân của tên Viên Ma vương này ăn tiếp.

Đợi đến lúc ăn xong tất cả thì Ngô Minh mới cảm giác được thân thể khá hơn, sự mệt mỏi cũng nhanh chóng tan đi.

Nhìn hai thân xác to lớn của hai tên yêu tộc này, Ngô Minh cũng không có lãng phí.

Cho vào nhẫn trữ vật là không thể nào rồi, bởi vì nhẫn trữ vật diện tích chỉ có một mét khối, mà thân xác của hai tên yêu tộc này to chà bá ra.

Ngô Minh cũng chỉ còn một cách, đó là để vào trong rương chứa đồ của Hệ Thống mà thôi.

Rương chứa đồ có thể chứa bất kì vật gì và tối đa được hai mươi ô, có thể xếp chồng vật phẩm giống nhau x99.

" Hệ Thống thu lại " Ngô Minh ra cấu lệnh, chỉ thấy thi thể khổng lồ của tên Viên Ma vương kia đã biến mất và xuất hiện tại một ô trong rương đồ, chỉ cần Ngô Minh điều động ý nghĩ là muốn lấy ra lúc nào cũng được.

Và điều đặc biệt ở rương đồ là thời gian sẽ vĩnh viễn không trôi đi nên thi thể nếu đặt ở đây cũng sẽ không bị mục nát thối rữa. Cho nên hai cái thi thể to đùng này Ngô Minh có thể dùng từ từ mà không sao hết.

Thu xong thi thể của tên Viên Ma vương, Ngô Minh lại đi đến thi thể của tên Chimera kia đem nó thu vào rương đồ của Hệ Thống.

Một chuyến đi lên Bạch Đằng quận này có thể nói là bội thu đối với Ngô Minh. Với tất cả đống tài sản này, Ngô Minh cũng không cần phải lo về tài nguyện trong mấy năm tu luyện rồi.

Bởi vì không biết còn nguy hiểm gì không cho nên Ngô Minh vẫn giữ cái hình thái hoá khỉ khổng lồ này. Ngô Minh tìm một ngọn núi lớn dựa lưng vào nghỉ ngơi.

Mãi cho đến khi những ánh nắng dần dần buông xuống xua tan đi màn đêm. Thân thể của Ngô Minh dần dần biến nhỏ lại như hình dạng người.

Xiu xiu xiu

Tiếng gió mát thổi thoáng qua, đột nhiên Ngô Minh cảm thấy bên dưới có hơi lành lạnh.

Bởi vì lúc nãy quần áo không chịu nổi hắn hoá to lớn nên đã bị bạo liệt, cho nên bây giờ Ngô Minh là trần truồng, cũng may đây là rừng rậm không có ai đi đến không thì chắc sẽ coi hắn là cái đồ biến thái cuồng khoả thân mất.

Cũng may trước khi từ nhà xuất phát Ngô Minh cũng đã chuẩn bị đầy đủ quần áo cho nên hắn nhanh chóng từ trong rương đồ lấy ra một bộ bạch bào mặc vào. Tuy nhiên cái đuôi của hắn vẫn còn và Ngô Minh phải dùng nó quấn quanh eo để làm giống như cái thắt lưng. Việc có cái đuôi hầu như đối với hắn không có ảnh hưởng mấy.

Bỗng nhiên, một đợt suy yếu đau đớn, cùng với cơn hoa mắt chóng mặt đánh tới tí nữa thì làm Ngô Minh gục ngã.

Ngô Minh mới biết rằng đây là do ban đầu mình bị thương nặng cùng với di chứng của việc hoá thành khỉ đột mang đến.

Việc hoá thành khỉ đột nghiền ép tiềm năng thân thể của hắn trong một khảng thời gian cùng với cái thân thể khổng lồ đó mỗi một giây cũng làm tiêu tốn rất nhiều năng lượng cho nên Ngô Minh ăn cả tứ chi của tên Viên Ma vương kia cũng không đủ để trèo chống.

Bây giờ Ngô Minh biến nhỏ lại mọi thứ mới hiện ra. Ngô Minh chợt gục ngã xuống đất, cơ thể mệt mỏi đau đớn như muốn nứt ra từng khúc một. Hắn muốn cử dộng tay chân một chút cũng khó khăn và cảm thấy đau đớn.

Từng cơn buồn ngủ đánh tới, Ngô Minh cuối cùng cũng không chịu được nữa ngủ thiếp đi.

Mặt rời dần lên cao, mang cái ánh năng sinh cơ soi chiếu vạn vật, xua tan đi cái giá lạnh trong khu rừng.

Khi ánh mặt trời chiếu rọi qua trên gương mặt của Ngô Minh, Ngô Minh mới chợt giật mình tỉnh lại. Hắn chợt nghĩ lại chuyện ngủ quên vừa nãy không khỏi giật mình.

Nơi rừng núi nguy hiểm, cũng may nơi đây vừa xảy ra đại chiến, vẫn còn lưu lại khí tức cực mạnh mẽ nên không có yêu thú hay quỷ dị nào tới gần đây không thỉ Ngô Minh gặp nguy hiểm mất.

Cơn đói cùng với suy yếu vẫn còn, Ngô Minh định cử động đứng lên nhưng vẫn không có đủ sức lực.

Nghĩ nghĩ một hồi, không còn cách nào khác Ngô Minh làm ra quyết định.

" Hệ Thống, dùng mười ngọc hoàn thành thời gian kết hạt của đậu thần "

Trong game chức năng này đã có từ lúc mới ra rồi, chỉ cần dùng mười ngọc cho dù thời gian kết hạt của cây đậu thần là bao lâu thì cũng hoàn thành. Ngô Minh đáng lẽ không muốn hao phí ngọc đi sử dụng cái cách này nhưng bây giờ đâu còn cách nào khác nữa đâu.

Nhìn thấy cây đậu thần cấp hai đã kết đủ bảy viên, Ngô Minh lựa chọn thu hoạnh. Không trần chờ lâu, Ngô Minh lấy luôn ra bảy viên đậu cho vào miệng nhai rồi nuốt luôn.

Dược lực nhanh chóng phát huy, từng luồng sinh cơ bạnh mẽ đang bổ sung lấy năng lượng thiếu hụt và chữa trị vết thương trên cơ thể Ngô Minh.

Một lúc sau, dược hiệu phát huy hoàn tất. Ngô Minh cảm giác được thân thể đã khá hơn phần nào. Sức lực cũng đã hồi phục lại tầm hai ba phần rồi.