Chương 97: Xuất Thủ Cứu Giúp
Hai thân ảnh đột ngột tách ra, nhìn kĩ thì hai bên hoà nhau. Móng tay của con Bạo Thực Quỷ kia bị chưởng của lão thôn trưởng kia chấn nát. Còn lòng bàn tay của lão thôn trưởng kia có mấy đốm đỏ nhỏ, đôi lúc còn có tia máu đang từ từ chảy ra ngoài.
Tuy nhiên, Ngô Minh biết là lần này vị này thôn trưởng ăn thiệt thòi lớn. Chỉ thấy móng tay của con bạo thực quỷ kia lúc trước bị chấn nát nhưng lại từ từ mọc lại nguyên vẹn. Ngô Minh cũng biết nó cũng không phải không trả giá cái gì mà khí thế trên người của nó yếu đi một tí tẹo tèo teo thôi.
Lão thôn trưởng này cũng không phát giác được điều đó, nhìn thấy móng tay của con bạo thực quỷ này khôi phục lại gương mặt hơi đổi. Cùng lúc đó hắn còn có cảm thấy một tia oán niêm, độc tố đang từ trong lòng bàn tay của hắn xâm nhập vào trong cơ thể tuy nhiên bị thuỷ thuộc tính của hắn kiềm chế lại.
"A A A a, có quỷ có quỷ kìa "
Lúc này, có mấy thôn dân cũng đã đi ra bên ngoài ngó xem, nhìn thấy vị thôn trưởng kia đang định chào hỏi nhưng lại nhìn thấy con kia Bạo Thực quỷ kia hoảng sợ la hét lên.
" Mọi người mau trốn vào trong, không được ra ngoài "
Lão thôn trưởng thấy vậy la lên. Mọi người nghe xong cũng vội chạy nấp đi.
Bỗng nhiên, một thân ảnh bé tí hon từ phía trong thôn chạy ra đến, thân ảnh này không ai khác chính là cô bé Tiểu Điệp kia, nàng vừa bị động tĩnh làm thức giấc, đi tìm gia gia nhưng không thấy nên mới vội vàng chạy đi ra bên ngoài
" Gia gia gia gia ".
Âm thanh ngọt ngào non nớt pha lẫn chút sợ hãi lo lắng vang lên. Lão thôn trưởng kia khi nghe xong trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt, vội vàng hét lớn:
" Tiểu Điệp, mau mau núp đi, đừng chạy ra ngoài này ".
Graooo…
Bỗng nhiên, con Bạo Thực Quỷ kia hét lên một tiếng, nhìn thấy cô bé Tiểu Điệp này nó bạo động rồi. Ngô Minh chú ý đến con Bạo Thực Quỷ này chỉ thấy tâm tình và ánh mắt cực độ khao khát thèm muốn của nó khi nhìn cô bé Tiểu Điệp.
Không trần chờ, nó vội vàng lao đến phía cô bé Tiểu Điệp này. Lão thôn trưởng kia thấy vậy lao đến tấn công con bạo thực quỷ kia ngăn cản nó tiến lên
" Đừng hòng động đến Tiểu Điệp "
Con Bạo Thực Quỷ này bị ngăn cẳn tức giận, rống lên một tiếng rồi lao đến tấn công lão thôn trưởng.
Lão thôn trưởng kia chưởng pháp ra nhanh như ảnh, mỗi lần đánh ra như có hàng ngàn hàng vạn con sóng lớn đang vỗ mạnh về phía con Bạo Thực Quỷ này.
Con Bạo Thực Quỷ này cũng không chịu kém cạnh, lúc này nó cuồng bạo hơn vừa nãy. Chỉ thấy thân ảnh của nó như U Linh né tránh hầu hết các chưởng của lão thôn chưởng.
Móng tay của nó xẹt qua như muốn cắt nát không gian vậy, chỉ thấy một cái cây thô to bị móng nó xẹt qua đứt làm đôi, thân cây bị cắt bóng loáng gọn gàng.
Uỳnh uỳnh rầm rầm…
Hai thân ảnh giao thoa qua lại, lão thôn trưởng vừa đánh vừa phải rất cẩn thận, một khi bị cái móng vuốt kia xẹt qua cơ thể hắn là hắn chắc chắn sẽ bị trọng thương.
Ngô Minh ở bên ngoài quan sát tất cả, lúc này lão thôn trưởng có vẻ đang ở vào hạ phong, trên tay còn có nhiều vết thương đang ứ máu ra, thi thoảng còn có sợi khói đen đang cố gắng muốn thâm nhập sâu hơn thân thể của lão thôn trưởng này.
Ngô Minh đoán chừng lão thôn trưởng này cũng không trụ được bao lâu nữa. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy cô bé Tiểu Điệp kia không sợ hãi cầm ngay viên đá ném thẳng về phía con Bạo Thực Quỷ kia.
Viên đá xuyên qua thân thể của con bạo thực quỷ nhưng cũng không có làm tổn thương được nó. Bởi vì chỉ có Tẩy tuỷ võ giả trở lên mới có thể làm thương tổn được quỷ dị.
Lão thôn trưởng thấy vậy giật mình, trong lòng gấp gáp lo lắng hét lên:" Tại sao còn chưa đi, đi mau cho ta "
Cô bé Tiểu Điệp này xoay người nhấc chân chạy, con bạo thực quỷ kia bị ném đá tuy không bị tổn thương gì nhưng cũng rất tức giận. Một thứ bị nó coi là con mồi của nó lại dám phản kháng lại.
Nó nhanh chóng xoay người định lao đến bắt lấy cô bé Tiểu Điệp.
" Đừng có hòng " Lúc này vị kia thôn trưởng nhìn thấy con Bạo Thực Quỷ xoay người nhanh chóng ra chiêu đánh thẳng vào người con Bạo Thực quỷ này.
Ầm… rống g g g!!!
Âm thanh nổ to cùng với tiếng kêu thảm thiết vang lên. Thân thể của con bạo thực quỷ này bị lão thôn trưởng đánh bất ngờ thủng luon một lỗ to. Thi thoảng còn có tiếng xì xì như tan rã và làn khói trắng bốc lên từ vết thương.
Tuy vậy nhưng trên mặt vị thôn trưởng kia không vui một chút nào. Chỉ thấy rất nhanh chóng vết thương của con Bạo Thực Quỷ kia lại lành lại như cũ. Ngô Minh cũng cảm nhận được khí thế của con bạo thục quỷ kia bị giảm đi một mảng lớn.
Tuy nhiên lần này nó còn cuồng bạo hơn cả lúc trước, nó lao đến tấn công lão thôn trưởng kia như không cần mạng vậy.
Lão thôn trưởng càng đánh càng thua, hắn đánh trúng con bạo thực quỷ này hai ba chưởng nhưng trước ngực của hắn cũng bị cào năm lốt ngon tay sâu tới tận xương tuỷ, máu tươi còn chảy ròng ròng ra.
Cuối cùng hắn không chịu đựng được nữa, thân ảnh bị con Bạo Thực Quỷ này vỗ bay ngược ra nên xuống đất tạo thành một cái hố to
Phốc
Lão thôn trưởng này miệng phun máu tươi, con bạo thực quỷ này cũng không chần chờ định lao lên, bỗng nhiên lại một viên đá từ người nó xuyên qua.
" Đừng có làm hại gia gia của ta "
Cô bé Tiểu Điệp này không sợ hãi chút nào nhìn về phía con Bạo Thực Quỷ kia hét lên như muốn khiêu khích nó tấn công về phía mình.
Con Bạo Thực Quỷ kia càng tức giận, hai lần, hai lần nó bị con mồi mà nó coi là yếu nhược khiêu khích nó. Lần này không có lão thôn trưởng ngăn cản, nó bay một mạch về phía cô bé Tiểu Điệp này há to chiếc miệng rộng của mình ra như muốn nuốt luôn cả người cô bé vậy.
" Không " Lão thôn trưởng thấy vậy hét lên trong sự tuyệt vọng. Còn cô bé Tiểu Điệp này thấy cái miệng đen nhánh to lớn tràn đầy răng nanh lao về phía mình thì nhắm chặt mắt lại.
Nàng cũng đã chuẩn bị chịu chết rồi, tuy nhiên một lúc sau, không có chuyện gì xảy ra cả, nàng từ từ mở mắt ra.
Chỉ thấy một thân ảnh cao lớn ăn mặc một bộ bạch y đang đứng chắn ở trước mắt nàng.
Ngô Minh lúc nãy đứng từ xa quan sát, khi thấy con bạo thực quỷ này lao về phía cô bé Tiểu Điệp kia biết rằng mình không thể đứng yên được nữa rồi. Hắn nhanh chóng bay đến đứng chắn ở trước mặt cô bé Tiểu Điệp này giơ tay ra bắt trúng đầu của con quỷ dị kia và bóp chặt lấy.
" Loli là để yêu thương, tại sao ngươi lại dám xuống tay với một cô bé đáng yêu như vậy chứ ".
Con Bạo Thực Quỷ kia bị Ngô Minh giữ chặt lại, tuy không biết Ngô Minh nói cái gì nhưng cũng rất tức giận, hai tay nhanh chóng xoè móng vuốt ra tấn công Ngô Minh.
Tuy nhiên Ngô Minh còn nhanh hơn, lòng bàn tay đã tụ thành KI bắn nổ đầu con Bạo Thực Quỷ này rồi đạp nó ra xa.
Gào rống ….
Chỉ nghe tấy tiếng kêu thảm thiết của con bạo thực quỷ này vang lên. Tiếng kêu này còn đau đớn hơn cả lúc nãy, đầu của nó toát ra đầy khói trắng cùng tiếng xì xì..