Chương 96: Bạo Thực Quỷ

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 96: Bạo Thực Quỷ

Chương 96: Bạo Thực Quỷ


" Không biết Ngô công tử đã ăn uống gì chưa để ta đi chuẩn bị "

" Đạ tạ lão thôn trưởng, ta đã ăn no bụng rồi "

Ngô Minh cảm tạ nói, hắn cũng biết mình hơi thất thố. Vào nhà người ta xong rồi lại còn nhìn chằm chằm vào cháu gái của người ta, nếu ở hiện đại người khác không kêu là đồ biến thái mới là lạ.

Ngô Minh dời ánh mắt ra khỏi cô bé. Hắn không nghĩ đến đi đến cái thôn này lại có thu hoạch về tri thức như vậy. Cũng hiểu biết hơn về cái thế giới này và chờ mong nhiều điều mà hắn muốn đi khám phá.

……..

Đêm khuya vắng lặng, lúc này Ngô Minh đang nằm trên một chiếc giường hơi cũ kĩ, hắn cũng không có chê bai gì hết. Ngửng mặt lên trần nhà, dôi lúc còn có kẽ hở, những ánh trăng luồn lách chiếu xuống gian phòng. Ngô Minh từ từ nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Thanh Hoa thôn ban đêm cực kì vắng lặng, đêm nay chỉ có hai người Trương Thanh Tiết Vũ thay phiên nhau canh gác.

Ngápppp

Cả hai người mắt hơi lim dim, đánh ngáp một cái. Trên mặt hai người còn hiện lên nét mệt mỏi và buồn ngủ.

Siu siu siu

Hát xì…

Bỗng nhiên một cơn gió lạnh thổi đến khiến gầy gò Tiết Vũ hát xì một cái. Hắn cũng hơi tỉnh ngủ trong lòng thầm mắng:

" Chết tiệt, sao đêm nay lại lạnh thế chứ "

Hai tay hắn còn hơi xoa xoa cho nhau để bớt rét lạnh đi

Bộp bộp bộp

Bỗng nhiên hắn cảm giác được có thứ gì đó đang vỗ vai mình, tưởng là đồng bạn Trương Thanh của mình trêu ghẹo định quay ra mắng, lúc quay lại, bỗng nhiên gương mặt hắn chợt biến đổi, hai mắt trợn to lên hoảng sợ. Đang định hét to lên thì chỉ thấy một chiếc miệng rộng đã cắn vào cổ họng hắn rồi, cuối cùng hắn chỉ kịp phát ra âm thanh ư ư trong sự đau đớn và tuyệt vọng.

Xột xoạt răng rắc…

Tiếng nhai nuốt nhỏ nhẹ nhưng mà kinh dị vang lên, một cái bóng đen đang cúi xuống gặm nhấm thi thể của Tiết Vũ, ở bên cạnh Trương Thanh vẫn đang nhắm mắt ngủ ngon như không biết có chuyện gì xảy ra.

Một lúc sau khi ăn xong, cái bóng đen này di chuyển về phía Trương Thanh và cắn vào cổ hắn, Trương Thanh cũng chỉ kịp giật mình trợn mắt lên không phát ra được tiếng kêu nào rồi kết cục cũng giống như Tiết Vũ.

Cùng lúc đó, trong căn phòng của lão thôn trưởng cách đó không xa, Ngô Minh cảm nhận được cái gì bỗng nhiên mở mắt. Bên cạnh gian phòng của Ngô Minh, lão thôn trưởng kia cũng cảm nhận được cái gì bật dậy vội vàng chạy đi ra ngoài.

Ngô Minh cũng bật dật đi theo sau, bởi vì quá gấp gáp nên lão thôn trưởng kia cũng không có phát hiện ra mình bị Ngô Minh theo dõi.

Rất nhanh, cả hai đã đến hiện trường, lão thôn trưởng nhìn thấy trước mặt bóng đen kia đang gặm nhấm một thi thể tức giận gào thét:

" Yêu nghiệt, mau buông tay ra ".

Nói xong hắn nhanh chóng nhảy đến chỗ bóng đen kia lòng bàn tay ngưng tụ ra năng lượng màu xanh dương có thể hơi yếu ớt đánh về phía cái bóng đen kia.

Cái bóng đen kia cũng không có đứng yên, khi thấy thôn trưởng kia bay đến chỗ nó thân hình có nó cũng cấp tốc di chuyển nhanh chóng tránh đi một chưởng của lão thôn trưởng.

Lúc này Ngô Minh mới nhìn thấy hình dạng của bóng đen này. Hình người, mặt quỷ, hai tay dài ngoằng với những móng vuốt sắc nhọn, miệng rộng có thể cho cả đầu người vô được, với những hàm răng cực kì sắc bén và cứng rắn được xếp thành hình lưỡi cưa. Có thể nghiền nát hầu như là mọi thứ.

Trong sách có ghi chép, hơn sáu trăm năm trước, loạn thế liên miên, người chết đói vô số kể, hầu như khắp nơi có thể thấy được cái xác chết da bọc xương.

Bởi vì người chết nhiều quá, các chấp niệm, oán khí dần dần tụ lại vào một chỗ từ từ hình thành nên quỷ dị. Con quỷ dị này mạng theo chấp niệm của hàng ngàn hàng vạn người chết đói cho nên hầu như gặp bất cứ thứ gì ăn được chúng sẽ ăn, ngay cả yêu thú cũng nằm trong thực đơn của con quỷ dị này.

Cũng chỉ vì sự xuất hiện của nó, trong một đêm một toà thành trì lớn tất cả mọi người hay gia xúc hầu như đều tiêu thất, trở thành thức ăn trong bụng của nó. Lúc đó gây nên chấn động các phương cho nên nó đã bị nhiều phương thế lực liên thủ tiêu diệt ngay tức khắc.

Từ đó về sau, mỗi khi có nạn đói khát, thân xác ngổn ngang là con quỷ dị này lại xuất hiện. Người đời đặt tên cho nó là " Bạo Thực Quỷ ".

Ngô Minh không nghĩ đến lại được tận mắt nhìn thấy nó ở đây.

Bạo thực quỷ do chấp niệm và oán khí ngưng tụ thành cho nên không có thực thể. Con quỷ dị này cũng không có năng lực quỷ dị như tạo huyễn cảnh hay là ảo giác như nhiều con quỷ dị khác.

Tuy nhiên, đừng bao giờ coi thường nó, nhìn những móng vuốt và hàm răng sắc nhọn của nó thì biết. Một khi để những thứ đó quẹt qua cơ thể thì oán khí, độc tố sẽ từ từ theo vết thương xâm nhập vào cơ thể.

Người bình thường chỉ cần một tí thôi nhẹ thì bệnh nặng, còn nặng thì điên điên khùng khùng cũng biến thành một dạng ăn thịt người.

Ngay cả võ giả cũng như thế, những oán khí thi độc này vào trong cơ thể sẽ làm chậm tốc độ lưu thống khí huyết của võ giả, khiến cơ thể tốc độ và sức mạnh bị giảm xuống đáng kể.

Cho nên đối với mọi võ giả, khi gặp con quỷ dị này phải rất cẩn thận mới được.

Bây giờ xuất hiện trước mặt Ngô Minh là một con " Bạo Thực Quỷ " Đẳng cấp đã tiến hoá thành hung linh quỷ dị rồi. Tương đương với luyện tạng võ giả mà quỷ dị lại khó chơi hơn nhiều.

Lão thôn trưởng kia gương mặt rất khó coi, hiển nhiên hắn đã nhận ra được lai lịch và sức mạnh của con quỷ dị này.

Nhìn thấy nửa cái xác chết vừa bị gặm dở kia cùng với quần áo còn xót lại, hắn trong lòng không khỏi thở dài. Vừa mới ban nãy còn nói chuyện vui vẻ cung kính với hắn xong bây giờ đã lìa xa khỏi thế giới này rồi.

Ô Ô Ô Ô!!!

Con Bạo Thực Quỷ này nhìn thấy lão thôn trưởng kia không sợ hãi tí nào mà kêu lên một tiếng nghe thật rùng mình. Nó đã sản sinh ra linh trí, cảm nhận được lão thôn trưởng không gây ra uy hiếp đối với nó và lại trên người thôn trưởng khí huyết nồng nặc cũng hấp dẫn nó nên nó cũng không có bỏ chạy mà định coi thôn trưởng là con mồi của nó.

Và lại con Bạo Thực Quỷ này còn cảm nhận được trong thôn có một thứ cực kì mỹ vị đang hấp dẫn lấy nó nên nó càng không thể bỏ qua cho nơi đây.

" Yêu nghiệt, đi chết đi cho ta "

Lão thôn trưởng cũng không có trần chờ gì vận hết công lực lên, chỉ thấy luồng khí màu xanh dương hơi mờ nhạt bao quanh cơ thể của lão thôn trưởng đó. Lão thôn trưởng lao tới con quỷ dị kia chắp tay thành chưởng tấn công về phía nó.

Con bạo thực quỷ này thấy vậy cũng không chịu yếu thế, tay mở ra thành trảo, chĩa những cái móng vuốt sắc nhọn của mình ra đón tiếp chưởng của lão thôn trưởng.

Đoàng!!!

Âm thanh va chạm vang to lên khiến cả thôn bị giật mình.

" Có chuyện gì xảy ra vậy ‘

" Chẳng lẽ có ai xâm phạm thôn sao, mau mau chuẩn bị ra xem "

Có người bị giật mình tỉnh dậy hoảng hốt nói.

Lúc này đây, Ngô Minh quan sát hai thân ảnh kia chiến đấu….