Chương 90: Hoá Khỉ Đột Khổng Lồ (3)

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 90: Hoá Khỉ Đột Khổng Lồ (3)

Chương 90: Hoá Khỉ Đột Khổng Lồ (3)


" Yêu đế đại nhân, đây là tất cả của chúng ta mong ngài nhận lấy ạ "

Hai con yêu tộc yêu hoàng kia cũng kính dâng lên cho Ngô Minh, trong lòng thì đang nhỏ máu, đây là bọn chúng phải khổ cực tích góp bao nhiêu năm vậy mà lại bị Ngô Minh lấy không đi. Ngô Minh có cảm giác lần này kiếm quá bộn rồi ha ha ha.

Cười sảng khoái một hồi, Ngô Minh tâm thần khẽ động, chỉ thấy một đống đồ đạc đó bỗng dưng biến mất, lúc xuất hiện đã ở bên trong không gian nhẫn trữ vật của Ngô Minh rồi. Một lúc sau, đống đồ kia biến mất hoàn toàn, trong nhẫn trữ vật hơn một mét khối của Ngô Minh cũng đã tràn đầy rồi.

" Được rồi, để cảm tạ các ngươi, cho nên ta mời các ngươi đi chết đi cho ta " Ngô minh bỗng nhiên đổi giọng, sát ý không che giấu chút nào hướng về hai con yêu tộc kia.

" Ngươi lừa chúng ta sao " Hai con yêu tộc yêu hoàng kia gương mặt không thể tin nổi thốt lên, đường đường là một yêu đế vậy mà nói không giữ lời. Liêm sỉ để ở đâu chứ.

" Đúng vậy đấy, thế nào, bất ngờ không, ngạc nhiên không. Bài học đầu đời chính là đừng nên bao giờ tin người nha con "

Ngô Minh cười khặc khặc, cái miệng khỉ của hắn há ra trông dị trạng làm sao.

Hai con yêu tộc yêu hoàng kia vừa thấy Ngô Minh lại di chuyển đến chỗ bọn hắn, trong ánh mắt tràn đầy sát khí.

Bọn chúng biết rằng Ngô Minh sẽ không buông tha cho bọn chúng cho nên cả hai cấp tốc làm ra quyết định

Bỏ chạy…

Cả hai tên yêu tộc yêu hoàng này nhanh chóng xoay người chạy. Tên Viên Ma vương kia mỗi cước đạp thực địa liền chạy xa được khoảng năm mươi mét có hơn mà một giây hắn có thể đạp được năm bước có hơn. Mỗi lần đạp đất là mặt đất lại có một cơn chấn động. Ven đường cỏ cây đất đá bị dẫm nát vụn in hình bàn chân to đùng của hắn.

Còn tên Chimera kia giương ra hai cái cánh đại bàng dài rộng hơn ba mươi mét của chúng vỗ mạnh tạo thành một cơn gió lốc như một cơn bão lớn. Cát bụi bị gió quyển lên trời, cấy cối cũng không chịu được đứt gãy tơi tả.

Chỉ trong chớp mắt tên yêu tộc Chimera này đã bay vút lên trời, mỗi lần đập cánh là lại sinh ra tầng tầng khí lãng thổi bay cả đám mây. Tốc độ của nó nhanh như một cái máy bay phản lực vậy, cấp tốc biến mất khỏi trân trời đen.

Ngô Minh nhìn thấy hai tên yêu tộc này bỏ chạy nhanh chóng đuổi theo sau, tốc độ của hắn so với hai tên yêu tộc này nhanh hơn rất nhiều lần. Mỗi lần hắp đạp vào đâu đó, mặt đất rung chuyển dữ dội, ngay cả gò núi không cao lắm cũng bị hắn dẫm mạnh thành sụp đổ.

Chỉ trong chớp mắt hắn đã đến ngay bên sau lưng của tên Viên Ma vương kia. Ngô Minh giơ cái tay to đùng của mình nên, tạo thành quả đấm đấm thẳng về phía con Viên Ma vương này.

Cú đấm như xé rách không khí đang lao nhanh về tên yêu hoàng Viên Ma vương này.

Đang hấp tấp chạy chốn tên Viên Ma vương kia bỗng chốc cảm nhận được một khí tức tử vong đang bao phủ lấy mình. Cơ thể muốn làm ra phản ứng né tránh nhưng hắn chợt cảm thấy thân thể của mình như bị định trụ lại không thể nhúc nhích được vậy. Trong lòng hắn hoảng hốt nhìn lấy cái nắm đấm to đùng kia đang nhanh chóng lao nhanh về phía hắn, hắn tuyệt vọng hét lên:

" Không g g g ".

Rầm rầm….

Cú đấm của Ngô Minh va chạm thẳng vào đầu của tên Viên Ma vương này, âm thanh va chạm vang to lên như một chiếc máy bay lao nhanh va phải một ngọn núi vậy.

Chỉ thấy đầu lâu của tên Viên Ma vương này bị Ngô Minh đấm méo đi, xương óc đã bị vỡ vụn ra, thi thoảng còn có máu tươi từ mắt mũi đang chảy ra bên ngoài.

Cùng với đà lực, đầu của tên Viên Ma vương này cũng bị Ngô Minh đẫm lõm xuống đất, mặt đất rung lắc dữ dội, thân hình của tên Viên Ma vương này theo quán tính trợt xa mấy trăm mét đâm vào một toà núi lớn khiến ngọn núi run rẩy dữ dội như muốn sụp đổ vậy.

Khộc Khộc…

Tên Viên Ma vương này phun ra hai đợt máu tươi từ miệng rồi cũng không còn động tĩnh gì nữa.

Chỉ với một cú đấm, hoá thành khỉ đột Ngô Minh đã knock out tên Viên Ma vương này. Tên yêu hoàng này đã chết thẳng cảng luôn rồi.

Ngô Minh ngửa mặt lên nhìn về một phía, nhìn thấy thân ảnh bé tí hon của tên yêu hoàng chimera đang dần dần biến mất.

Hoá thành khỉ đột Ngô Minh há cái miệng khỉ của mình ra, hai tay làm cái tư thế gồng lên. Chỉ thấy một nguồn năng lượng cực mạnh đang được tụ tập lại trong cái miệng của hắn. Một quả cầu năng lượng đang nhanh chóng hình thành ở trong miệng của hắn.

Khạc Chíu

Ngô Minh nhắm thẳng về hướng tên yêu tộc Chimera kia phun một phát. Một chùm sáng chói lọi chạy thẳng đến tên yêu tộc chimera kia.

Những nơi nó đi qua, không gian dường như đang bị sụp đổ vậy, chùm sáng đó nhanh đến nỗi chỉ chớp mắt đã bay đến gần bên têu yêu tộc chimera kia.

Còn tên yêu tộc Chimera này, hắn đang dùng toàn bộ sức lực để chạy trốn. Nhìn thấy Ngô Minh one hít giết chết đồng bạn của mình hắn hoảng sợ càng bay nhanh.

Thấy mình cũng cách rất xa Ngô Minh hắn định buông lỏng ra một hơi ai ngờ một chùm sáng nhanh chóng bay đến bên hắn. tên yêu tộc này cảm thấy cực độ nguy hiểm muốn tránh né nhưng cũng không kịp rồi.

Rầm!!!

Lại một tiếng nổ lớn vang vọng toàn bộ khu rừng. Bầu trời như bị xé toạc ra thành nhiều mảnh vậy. Ánh sáng chói lọi từ vụ nổ chiếu sáng cả khu rừng, có khi đứng cách xa cả mấy chục dặm cũng có thể nhìn thấy được chứ. Một đám mây hình nấm được dâng lên.

Đám khói đen đang nhanh chóng lan toả ra đang bao phủ một vùng trời rộng lớn.

Cho dù đã cách rất xa khỏi vụ nổ Ngô Minh cũng cảm nhận được từng đợt gió lốc như đang gào thét giương nanh múa vuốt thổi qua người hắn.

Vụ nổ này còn to và mạnh gấp mấy lần vụ nổ lúc trước mà Ngô Minh gây ra đối vơi tên quận chủ kia.

Roẹt roẹt roẹt…

Từng tia sét đang vang dội lên trong trung tâm vụ nổ. Bỗng nhiên, một thân ảnh máu me be bét từ trong vụ nổ đang nhanh chóng rớt xuống mắt đất.

Không cần nói cũng biết chắc chắn là tên yêu tộc Chimera kia. Dính trọn ven một cú kinh khủng đó thì chắc chắn là chết thẳng cẳng rồi còn đâu.

Rầm rập rầm rập…

Thân ảnh của tên yêu tộc Chimera kia rơi đập xuống đất gây ra một trận khí lãng lớn, đất đá bị phủi bay đi.

Máu tươi từ trên thân thể của con yêu tộc chimera này đang chảy ra dần dần nhuộm đỏ đại địa. thi thoảng còn có từng tia khói đen từ trên thân thể của nó bốc lên.

Nhìn hai cái xác chết này, Ngô Minh không khỏi cảm khái một trận. Vừa mới to mồm hống hách đòi ăn thịt hắn mà bây giờ cả hai đều đã đi về nơi an nghỉ cuối cùng rồi.

Nếu như ở hiện đại Trái Đất của hắn, mạng sống của bọn chúng hay của tên quận chủ kia sẽ được luật pháp quốc gia bảo vệ, sinh hoạt cũng không cần phải lo lắng về mạng sống.

Thì ở trên dị thế giới võ giả có thể phi thiên độn địa, bài sơn chuyển đào này. Nơi mà vũ lực thống trị tất cả này thì chỉ có một pháp tắc sinh tồn duy nhất là mạnh được yếu thua mà thôi.