Chương 89: Hoá Khỉ Đột Khổng Lồ (2)

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 89: Hoá Khỉ Đột Khổng Lồ (2)

Chương 89: Hoá Khỉ Đột Khổng Lồ (2)


" Ha ha ha, dù là yêu hay không thì các ngươi hôm nay cũng không có thoát được cái chết đâu "

Nhìn thấy hai thân ảnh đang run sợ ở kia, Ngô Minh cười ha hả nói. Điệu cười phối hợp với khuôn mặt khỉ đột của hắn trông thật dị dị. Hắn cũng không có phủ nhận chính mình có là yêu tộc hay không.

Ngô Minh làm sao có thể bỏ qua cho hai con mồi tới cửa được chứ. Yêu tộc toàn thân hầu như là bảo vật, yêu hoàng thì càng đừng nói. Máu thịt của bọn chúng ẩn chứa năng lượng khí huyết kinh người, người thường chỉ cần ăn một miếng thôi có khi bị bạo thể mà chết ấy chứ.

Yêu tộc càng lên cao, chất thịt càng thơm ngon bổ dưỡng.

Đối với người luyện võ nhất là hắn cần rất nhiều năng lượng thì không khác gì cao dai mĩ vị.

Có khi ngay cả tên quận chủ kia cả đời cũng chưa chắc được ăn thịt yêu hoàng chứ đừng nói. Nhìn hai tên yêu hoàng này Ngô Minh lại trông giống như nhìn thấy hai đống thịt lớn thơm ngon đang bày ra trước mặt, miệng hắn bắt đầu chảy rớt ra.

Ực ực..

Đã bắt hắn phải dùng đến con át chủ bài thì làm sao Ngô Minh có thể buông tha được chứ.

Hai tên yêu tộc yêu hoàng này nhìn thấy biểu cảm và ánh mắt của Ngô Minh hoảng sợ, biết rằng bọn chúng nếu không làm cái gì đó chắc chắn là phải chết rồi.

" Yêu Đế đại nhân tha mạng, hai bọn tiểu nhân có mắt như mù không thấy thái sơn nên mới sinh ra cái ý nghĩ ngu xuẩn đó. Mong ngài giơ cao đánh khẽ, hai bọn tiểu nhân mong muốn được thần phụ đối với ngài ".

Hai tên yêu hoàng kia nhanh chóng quỳ gối xuống cầu xin Ngô Minh. Bọn chúng muốn dâng ra sự trung thành đối với Ngô Minh để đổi lại được mạng sống của mình.

Đang định tiến lên tấn công Ngô Minh bỗng nhiên sững sờ. Không nghĩ đến hai con yêu hoàng này không có cốt khí như thế, ít ra cũng đứng dậy phản kháng một hai mới phải chứ.

Nếu hai tên yêu tộc yêu hoàng kia biết được ý nghĩ của Ngô Minh trong lòng sẽ thầm mắng cho một trận. Biết không đánh lại được bọn chúng còn lao lên chịu chết làm cái gì. Với lại yêu tộc pháp tắc sinh tồn là mạnh được yếu thua, yêu tộc yếu hơn phải phục tùng yêu tộc cảnh giới cao hơn trừ khi ngươi có gia đình họ hàng anh chị em cha mẹ cô dì chú bác gì gì đó là yêu tộc cấp cao mới được xem trọng.

Giống như cha mẹ ngươi là long tộc Yêu Thần, cho dù ngươi chỉ là một tên long con cảnh giới gà mờ thì cũng đố ai dám động vào một cọng vẩy của ngươi đó.

Tuy hai bọn chúng là yêu hoàng, là cái mảnh rừng rậm này chân chính bá chủ. Cả Bạch Đằng quận này chân chính yêu tộc chúa tể nhưng khi gặp Ngô Minh hình dạng yêu tộc có sức mạnh lớn hơn bọn hắn nhiều thì cũng phải cúi cái đầu xuống mà xin tha mạng.

Nếu Ngô Minh là người thì bọn chúng mới dám phản kháng bởi vì nhân yêu bất lưỡng lập có lẽ bọn chúng biết chắc là Ngô Minh sẽ không tha cho bọn hắn.

Cho nên đối với hai tên yêu hoàng kia, việc quỳ xuống với đồng tộc mạnh hơn để xin tha mạng cũng không được coi là mất mặt hay không cả.

Ngô Minh chợt suy tư, nếu mà thu phục được hai tên yêu hoàng này cũng có cái lợi và cái hại đối với hắn.

Đầu tiên là hắn có thể khống chế bọn chúng coi như là chân chính không chế tất cả mảnh khu rừng rộng lớn ở Bạch Đằng quận rồi. Như thế thì việc tìm kiếm tài nguyên cũng sẽ dễ dàng hơn đối với hắn.

Cứ thử nghĩ mà xem, một mảnh rừng rậm bao la bát ngát nơi mà con người coi như là cấm địa ít khi đặt chân vào khai thác. Bao nhiêu tài nguyên kháng mạch, đất đai, khoáng sản, dược liệu chưa được tìm thấy ở nơi đây. Hàng ngày cũng sẽ có nhiều thịt yêu thú được cung cấp cho hắn.

Việc này có thể khiến Ngô Minh cấp tốc mạnh lên và dễ dàng bồi dưỡng nhanh chóng được thế lực của hắn.

Và lại đôi lúc hắn cũng không cần phải tự mình đi xử lí nhiều chuyện nữa.

Có thể nói nếu thu phục được hai tên yêu hoàng này thì cả mảnh rừng rậm này cũng chính là thuộc địa của Ngô Minh.

Tuy nhiên, Ngô Minh cũng không cho là dễ dàng như vậy. Cái lợi cũng đi xen với cái hại.

Bây giờ Ngô Minh biến hoá thành khỉ đột nên mới bị hai con yêu hoàng kia nhận nhầm thành đồng loại yêu tộc yêu đế. Một khi bọn chúng phát hiện ra Ngô Minh không phải là đồng tộc thì chưa chắc đã thể hiện sự trung thành đối với hắn.

Thứ hai là Ngô Minh không có cách để khống chế hai tên yêu hoàng kia. Bây giờ hắn hoá thành khỉ đột sức mạnh được nâng cao nên mới khiến cho hai tên yêu hoàng kia thần phục.

Nếu khi ánh trăng mất đi với đuôi của hắn bị cắt thì lúc đó hắn lại trở về với cái trạng thái con người cùi bắp của mình. Đến lúc đó chắc chắn hai tên yêu tộc này cũng sẽ làm thịt mình mất.

Và lại giết chết hai tên này chính mình cũng gián tiếp khống chế lại mảnh rừng rậm này rồi còn đâu. Khu rừng này hai bọn nó chính là yêu tộc bá chủ, mất đi hai bọn nó thì cũng chỉ có yêu vương tương đương luyện tạng cảnh tông sư trở xuống mà thôi.

Đối với Ngô Minh luyện tạng tông sư bây giờ hắn có thể tiện tay bóp chết.Như thế thì không khác gì Ngô Minh làm chủ khu rừng này đâu chứ.

Đến lúc đó hắn cũng có thể tuỳ ý khai thác mà không sợ gì cả, và lại còn có thể có hai đống thịt to tướng của Yêu hoàng để mà ăn.

Nghĩ như vậy, Ngô Minh cấp tốc làm ra quyết định ….

" Được rồi, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta thì ta sẽ không giết các ngươi ". Ngô Minh nhìn hai tên yêu tộc kia gương mặt đổi sang hoà ái nói.

" Đa tạ yêu đế đại nhân, thuộc hạ hứa sẽ trung thành với ngài ". Hai con yêu tộc kia vui mừng cảm kích.

" Vậy là được rồi, để thể hiện sự trung thành đối với ta. Các ngươi mau chóng lấy hết tài sản của mình ra " Ngô Minh cũng không lằng nhằng nói luôn cái ý định của mình.

Yêu tộc không giống như nhân tộc, yêu tộc một khi đạt đến Yêu Hoàng nội đan sẽ tự hình thành một không gian coi như là bản mệnh thiên phú của bọn chúng. Không gian này cũng chính là nơi cất giữ tất cả tài sản của bọn chúng.

Một khi giết chết bọn chúng thì không gian đó cũng sẽ sụp đổ theo và nghiền nát hết tất cả mọi thứ. Cho nên muốn lấy được tài sản của bọn chúng thì cần phải tự bọn chúng nguyện ý lấy ra.

" Làm sao, không muốn sao. Đó là sự chung thành của các ngươi đối với ta sao "

Ngô Minh nhìn thấy hai con yêu tộc chần chờ lạnh giọng nói.

" Bọn ta không dám ạ, đại nhân xin ngài chờ chút ".

Hai con yêu tộc yêu hoàng kia mặt nhìn lẫn nhau, cuối cùng cũng phải thoả hiệp với Ngô Minh để bảo toàn tính mạng.

Chỉ thấy bọn chúng nhắm chặt mắt lại, không gian ở gần đó bỗng nhiên hơi rung động. Đột nhiên một đống đồ đạc trống rỗng xuất hiện trên đất.

Nào là dược liệu quý hiếm, nào là vàng bạc châu báu, nào là khoáng sản quý hiếm, Ngô Minh còn nhìn thấy cả mấy viên hồn tinh ở trong đống đồ đạc đó.

Nói chung là Ngô Minh nhìn có cảm giác hoa mắt luôn, không hổ hai bọn chúng là vua của khu rừng này. Chắc đây là tích góp tất cả của bọn chúng rồi.