Chương 12: Ngộ Ra Chân Lý

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 12: Ngộ Ra Chân Lý

Chương 12: Ngộ Ra Chân Lý

"Ư.....ái dời ơi, đau vãi, a a a a, khụ" hắn tỉnh dậy thì một cơn đau ập tới khiến hắn không thể ngừng rên la.

'Hệ thống bảng trạng thái'

Trạng thái cơ thể: cơ thể bị tổn hại nghiêm trọng gãy xương, rách cơ, phổi dập,....đang được phục hồi lại nhanh chóng thời gian phục hồi 100% còn 5:20:34.

"Ô xịt, già mà gân vãi, không có khả năng hồi phục này chắc chết mất" hắn thầm lạnh sống lưng nghĩ, rồi mới để ý xung quanh.

Ngoài việc bị bó thành xác ướp thì gần như xung quanh chả có gì, ngoài không gian nhìn giống cái quan tài, nhưng hắn mở cửa ra mới biết mình đang ở cái tủ giống chồn màu xanh, may mà cái tay còn gì chuyển được, mặc dù không biết vì sao mình ở đây nhưng việc cần làm là nhanh chóng phục hồi để đòi lại cặp đã. Nghĩ vậy rồi hắn đóng cửa tủ vào rồi ngủ luôn, năm tiếng nữa thì ngủ là đúng bài rồi còn gì, tập luyện gì tầm này với cái cơ thể sắp chết chứ.

××××× Khoảng sáu tiếng sau ×××××

"Ụ ớ, dậy thôi, bình phục 100% rồi" hắn bật dậy đá văng cửa tủ rồi bước ra ngoài.

"Hể......" hắn sau khi mở cửa phòng ra thì liền phát hiện nơi này rất quen.

Nơi này cũng khá rộng, hắn đi xung quanh thì chẳng thấy ai làm hắn khá lạ, theo kiến trúc thì hắn đã ngờ ngờ nhận ra đây chính là võ đường Lương Sơn Bạc của lão Furinji và mấy ông thầy còn lại.

"Alo alo, có ai ở nhà không nhở, trả cái cặp với" hắn hét lớn xem có ai ra không.

Lúc này thì mới có mỗi ông lão Ma kensei bước ra, trên tay vẫn cầm quyển tạp chí 18+ của mình nhìn hắn với ánh mắt sắc bén làm hắn hơi rợn tí.

Lão Ma chẳng nói chẳng rằng để quyển tạp chí qua một bên bắt đầu xông lên đánh hắn, hắn cũng nghĩ đây là kiểm tra nên cũng chỉ đáp trả hời hợi cho đến khi.

"Cái này....là sát khí" hắn trừng to mắt mở ra Sharingan rồi nhanh chóng nhảy ra xa khỏi Ma kensei trước khi hắn bị lủng một lỗ ở bụng.

"Apa" lúc này không biết Apachai từ hố nào chui ra sút hắn một phát làm hắn bay như siêu nhân ra xa.

"Này mắc quái gì cứ phải đánh tôi thế, tôi là bao cát của mấy người à" hắn bực tức chửi lại, chưa gì toàn bị củ hành rồi.

"Yên lặng và tập trung đi thiếu niên" Sasaki cũng không biết từ đâu chui ra đấm nhau với hắn.

Hắn cũng đã đoán ra là mấy người này đang làm gì rồi, có vẻ như sự học hỏi quá nhanh và cơ thể của hắn cũng đã đạt đủ điều kiện để học võ cho nên mấy ông già này quyết định đánh hắn để hắn học "lỏm" và tiện thể củ hành hắn cho sướng.

Bốp chát....binh

Hắn liên tục bị ba người tấn công dồn dập và áp đảo, thậm chí là bị vả thương không hề nhẹ khi những lão này chả biết nương tay là gì chắc sau đợt này hắn cũng phải nằm cả ngày để tịnh dưỡng quá.

"Không sài đến nó sao chàng trai trẻ" lão Ma đang solo Triệt Quyền Đạo với hắn vừa hỏi.

"Sài đến nó thì còn gọi là luyện tập sao" hắn bất chợt đổi sáng Muay Thái với một cú đá lên gối.

"Apa, đến lượt tôi rồi" Apachai lại áp sát hắn bắt đấu đấu Muay Thái, những đòn đã thì triển quá ba lần hắn đều nhái được người ta có câu Quá Tam Ba Bận mà.

Ở một góc xa thì lão Furinji và Yamato đang quan sát, thầm ra hiệu cho Akisame và Shigure lên bán hành tiếp cho hắn.

"Cứ với tiến độ như này thì chỉ trong vòng chưa tới một năm hắn sẽ học được toàn bộ tuyệt học của bọn ta mất, kể cả là sát chiêu, haizzzzz không biết con quái vật này từ đâu chui ra nữa chắn chắn là từ hòn đá như Tôn Ngộ Không" lão Furinji thầm than phiền.

"Càng sớm càng tốt, sau đó nó sẽ chính thứ được Ẩn Long Phái để tu luyện, ta đoán với sự xuất hiện của hắn bọn Yami cũng sẽ không ngồi yên đâu" lão Yamato cũng vuốt râu gật gù đồng ý.

Sau ba bốn tiếng thì..... ầm hắn trực tiếp được đi du lịch trên không nhờ một cú ném chuẩn xác của Akisame và thành công một lần nữa bất tỉnh nhân sự do quá lao lực.

"Apa, cậu ấy bất tỉnh rồi" thấy hắn nằm yên một chỗ thì Apachai lấy cái cành cây chọc chọc vào thân thể bầm dập và có vài vết được Shigure trang điểm và tô vẽ cho hắn.

"Được rồi hôm nay tới đây thôi, để ta và lão Ma sẽ băng bó cho hắn, mời lão Nakiri đến cho hắn ít đồ tẩm bổ đi" Akisame nói rồi cùng lão Ma vác hắn đang bất tỉnh nhân sự đi.

"Được rồi quyết định thế đi, ta cần phải hồi sơn chuẩn bị một số đồ nghề dạy hắn, một năm này giao cho mấy người nhé" lão Yamato nói rồi chuồn đi mất.

"Này còn tiền học phí.....LÃO GIÀ KIAAAAAA" lão Furinji tức tối hét lớn.

(Giai đoạn luyện tập mình sẽ time skip cho nhanh còn tới cốt truyện chính để nhảy map nhá)

××××× Một năm sau ở võ đường Lương Sơn Bạc ×××××

"À chó...."

"À chá..."

Hắn và lão Ma liên tục đánh nhau bằng đủ thể loại quyên pháp Trung Hoa từ Triệt Quyền Đạo, Vịnh Xuân Quyền, hổ quyền..... Đủ thứ loại, bao gồm cả sát chiêu cũng đánh.

"Apa.."

"Quà chá.."

Thoát khỏi lão Ma thì Apachai lại đón tiếp với một màn Muay Thái múa cực căng như hai best Raz solo từ đá, đấm cho đến kỹ thuật bát chi, ôm vật.

"Bên này nữa này" lần này là đến lượt Sasaki xông lên.

Hắn vẫn tiếp tục đỡ lấy mà chả ăn hành nhiều nữa, đòn đánh, nhịp thở, hắn đều đoán ra được khi hắn mở sharingan nữa đúng là hết nước chấm để đấm nhau.

Hắn nắm chắc cơ hội chụp lấy tay của Sasaki đổi qua Judo định vật ngã thì một bàn tay vớ lấy hắn toang ném đi khiến hắn phải bỏ tay Sasaki qua để quay lại đối phó với Akisame.

Keng..

Sau khi đấu xong Akisame thì cũng tới lượt cô gái duy nhất của võ đường Lương Sơn Bạc, hắn cũng thể hiện trình độ múa kiếm với hai thanh Wakizashi điêu luyện như flo ba hoa, hai người chém qua chém lại với những nhát chém cực nhanh, khiến một số luồng kiếm khí còn quẹt xuống dưới đất.

"Được rồi kết thúc thôi" lão Furinji hét lớn về phía hắn và mọi người.

"Muhahaha, giờ mấy người hợp sức lại cũng không có tuổi nhé, mau cầu xin tôi tha thứ và không bật Bát Môn Độn Giáp đập mấy người đê" hắn vểnh mặt lên tận trời xanh gáy lớn.

"Được rồi Ryu mau dọn đồ để đi thôi" lão Yamato đã chờ từ sáng rồi nhưng vì mấy vị sư phụ này vẫn muốn thử hắn lại lần cuối nên mới có màn đánh nhau này.

"Được rồi, tạm biệt mấy lão già, khi khác gặp lại muahahaha" hắn cười ngoác miệng vớ lấy cái cặp định bỏ đi thì chợt nhớ ra cặp mình vẫn chưa được trả.

"Khoan trả cặp cho ta phát nào mấy lão"

"Haizzzz đúng là trường giang sóng sau xô sóng trước, mới một năm mà ngươi đã luyện thành tài rồi, hahaha" Akisame không tiếc lời khen ngợi hắn.

"Vậy là ví tiền di động đi mất tiêu rồi,huhu" lão Ma 'buồn rầu' nói, khi ở đây ông già này chấn lột của hắn khá nhiều tiền chỉ để mua tạp chí pỏn.

"Apa, Ryu-kun đi mất rồi" Apachai vẻ mặt rưng rưng nhìn hắn nói.

"Đi cẩn thận nhé" Sasaki quay mặt đi chỗ khác nói.

"Ryu-kun....đi sao" Shigure lệch đầu hỏi.

"Nè nè mấy ba nay ăn trúng gì hả, chia tay một thời gian thôi mà làm gì buồn thắm thiết thế, có phải ta chết đâu đừng xàm xí đu thế chứ" hắn cạn lời với mấy ông thầy này.

"Cặp của anh đây Ryu-kun" bé Miu từ trong nhà lôi ra cái cặp gia truyền của hắn.

"Được rồi cảm ơn em nhé" hắn xoa đâu Miu rồi nhận lấy rồi đeo lên vai. Khoảng thời gian ở đây hắn và Miu cũng "khá thân" nhau.

"Đi nào lâu quá đấy" lão Yamato mất kiên nhẫn nói.

"Có gì mà phải vội chứ lão già, từ từ xem nào" hắn quát lớn khi lão Yamato đã đi tới cổng rồi.

Hắn đi ra phía cổng cùng lão Yamato rồi phủi phủi bụi dưới đất rồi quỳ xuống chào các vị sư phụ hắn đã theo học.

"Cảm ơn các ông trong một năm qua nhé, hẹn gặp lại, các sư phụ và hơn hết....TÊN TA LÀ RYUMA CHỨ KHÔNG PHẢI RYU" nói rồi cũng chuồn theo Yamato.

"Nó cũng trưởng thành rồi, chúng ta quay lại cuộc sống bình thường thôi" lão Furinji nói.

Các sư phụ cũng nhìn theo bóng lưng đã khuất rồi gật đầu, một năm qua có lẽ là trải nghiệm khó quên nhất của họ khi dạy cho một đệ tử vừa bố láo vừa tấu hài như hắn.

"Được rồi chúng ta lên núi tu luyện sao lão già" hắn tò mò hỏi Yamato.

"Chính xác, một nơi khá xa nơi này, tới đó ta sẽ huấn luyện địa ngục với ngươi, đủ các thể loại võ khác nhau và cả việc làm bếp, nó cũng là kinh nghiệm cả đời của ta, không những thế lâu lâu ngươi cũng sẽ gặp được một số lão già thú vị đấy" lão Yamato đáp lại.

"Thú vị, khoái ông rồi đó lão già, mau đi lẹ lẹ nào, tôi phấn khích lắm rồi đây này" sau một thời gian ăn hành thì hắn đã ngộ ra chân lý mới của mình.

Ăn hành = mạnh hơn.