Chương 15: Báo Xong Về Nhà

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 15: Báo Xong Về Nhà

Chương 15: Báo Xong Về Nhà

"Ây zô một con vịt xòe ra hai con thằn lằn con đùa nhau cắt đứt con chim non trên cây hót líu lo hót líu lo em yêu chim cô giáo em cô yêu bố bố là tất cả bố ơi bố ơi bố là một con vịt xòe ra hai con thằn lằn con..." ở một trong một công xưởng cũ nát một bóng người đang không ngừng hát hò ra bài hát nhảm ruồi.

Trong công xưởng này có hàng chục người đang bị cột lại bởi những sợi dây chắc chắn, thân thể chí ít cũng bị thương nặng nhẹ đều có đủ, điều kỳ lạ là cả nhà xưởng này đều bị bao phủ bởi những tờ giấy kì lạ.

"Haizzzz lâu quá trời quá đất luôn, thời gian là vàng bạc mà sao lũ Yami nhây thế nhề" hắn vừa hát nhảm vừa than phiền.

Hiện tại hắn đang ở một công xưởng bỏ hoang ở vùng ngoại ô nước Mỹ nơi mà hắn điều tra ra tên Yamato Sun đang ẩn nấp hoạt động nên đã vắt chân từ chỗ mấy anh Vodka chạy sang đây và triệt phá một đường dây vận chuyển hành của chúng, hàng gì thì ngoài thứ được gọi là mai thúy và súng đạn chứ.

Kéttt....

Cánh cửa cũ kĩ của nhà kho được mở ra, bước vào là một nhóm vest đen từ đầu đến chân, được dẫn đầu bởi một tên mang bộ vest màu trắng.

"Hửm, a ha ta biết ngươi, Ronin Bóng Ma nổi danh khắp thế giới ngầm, xem ra ngươi đã giúp bọn ta dọn dẹp nhỉ, được rồi người đâu mau bắt hắn lại, cái đầu của hắn giá cao lắm đấy" tên áo trắng nhìn ra hắn chỉ bằng một chút ánh sáng le lói của ánh trăng.

Mà cũng phải thôi, tông lào đen áo choàng đỏ được viết chữ đen Ẩn Long Phái Đệ Nhất, võ phục đen, sau lưng xăm hình rồng vàng chữ S, mặt nạ yasuo huyết nguyệt, qua năm năm hành tẩu giang hồ thì việc có chút tiếng tăm là điều khó tránh khỏi.

"Biết là ta nhưng vẫn kêu người lên đánh, ta hỏi thật ngươi có não không thế" hắn trên đầu toàn dấu hỏi chấm, nhẹ nhàng đưa nhẹ vài đường quyền giải quyết kỹ tép riu chưa đạt cả tới đệ tử cấp cao này.

"Ngươi cũng chỉ là một kẻ đâm lén thôi, có gì đáng sợ sao, ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của Ẩn Long Phái" tên Yamato Sun bỏ chiếc áo choàng trắng ra xông lên.

Tên Sun hướng tới hắn đấm tới, liền nhẹ nhàng đưa tay trái lên bắt lại và tay phải hắn bóp chặt mặt tên này ấn mạnh đầu xuống sàn nhà làm cho sàn nhà thủng một lỗ.

"Một thằng đầu bếp tay mơ học còn võ vẽ chả ra thể thống cống rãnh gì mà kiêu căng, ta thật tội cho lão Yamato khi sinh ra thằng con trời đánh như mày" hắn vừa nói vừa cột chặt tên này cùng lũ đồng bọn.

"Làm ơn tha cho tôi đi, tôi có thể cho cậu rất nhiều thứ, tiền bạc của cái mọi thứ" tên này bắt đầu phát cuồng lên làm hắn cảm thấy kinh tởm.

"Yamato Sun, con trai độc nhất của trưởng lão Ẩn Long Phái, từ nhỏ đã bố láo không chịu luyện tập chỉ thích ăn chơi, lên mười tám tuổi lừa cô gái Lý Như Hoa vào nhà nghỉ và đóng vai Jack 5 củ nhưng còn chả chu cấp đủ 5 củ, sau một thời gian ăn nhờ ở đậu các bang chức xã hội đen liền được bọn Yami trọng dụng liền lập ra kế hoạch giết lão Yamato, sau một thời gian thì sang Trung Quốc bắt cóc người vợ và hai cô con gái, tra tấn người mẹ trước mạnh hai cô con gái mới chỉ năm tuổi và cùng với Jenazad tẩy não hai cô bé con thơ dại và giết luôn mẹ chúng trước mặt chúng, đến đây thì ngươi liền giả bộ hối lỗi về thăm lão Yamato và bala bala các thứ nấu cho ông ấy ăn canh cá trong cả ba năm và không ngừng dùng độc bào mòn ông ấy, sau ba năm thì sức khỏe ông ấy xuống dốc và sắp chết thì ngươi kêu một đám vĩ nhân và chuyên gia lên úp sọt ổng cùng hai cô con gái đẳng cấp đệ tử cấp cao để uy hiếp lão Yamato và xiên ổng một cú, sau khi làm xong liền cũng đám vĩ nhân rời đi và bỏ đệ tử và hai con gái mình lại vì hết giá trị, bắt đầu cuộc sống xa hoa của một ông trùm ở Mỹ" hắn ta đọc mỏi mồm với tiểu sử của tên Yamato Sun này.

"Ài mỏi mồm quá, rồi đấy là tội lỗi của người nên đừng cầu xin gì cả, mấy thằng kia cũng đi theo nhé" hắn nói rồi cả người cháy như lửa miễn phí.

"Hãy nhìn vào mắt ta..."

Uỳnhhhhhh.....

Một tiếng nổ lớn vang lên khắp tứ phía, ánh sáng tỏa ra kém hào quang của Đảng gấp vạn lần, cả nhà xưởng nổ thành hình nấm như ném bom nguyên tử, nhưng trên bầu trời trong xanh ở xa xa đó vẫn có một bóng người đang thể hiện trình độ "Ngự Kiếm Phi Hành" của mình.

"Ây zô giang hồ kẻ thù vẫn còn mênh mông, ây dậm một bước lên không ây, về Nhật Bổn thôi, đi ngao du tỷ thí cùng các vị anh hùng võ lâm và các siêu cấp trù sư ẩn danh đã đủ rồi, mau về nhà với vợ con thôi, Nhật Bổn thẳng tiến" hắn Ngự Kiếm Phi Hành đi về nhà, một kỹ năng hắn tự học do quá lười bơi qua biển, nhờ cách kiểm soát và phóng thích nguồn khí và chakra hay gọi chung là nội công thâm hậu nhằm mục đích để phi hành đúng là đọc nhiều tu tiên có khác.

"Ây za vị huynh đài này đánh cái beat thiệc là cháy đó mà, hảo hán ta ở chung một khuuuu" hắn vừa phi hành vừa hát nhảm.

××××× Ngày Hôm Sau ×××××

"Để xem nào...Tootsuki học viện, quả là lớn a, wao phong cảnh cũng đẹp bay ới" một thanh niên ngáo ngơ với một bộ vest đen áo sơ mi hồng và máy ảnh màu hồng trên tay đang không ngừng cảm thám, sau đó lại nhấc đôi chân đi đôi tông lào hồng đi vào.

Tootsuki học viện. Trường học ẩm thực hàng đầu Nhật Bản, nơi các con em tầng lớp thượng lưu của các tập đoàn,nhà hàng ẩm thực lớn hoặc thiên tài theo học với tỷ lệ đào thải kinh người. Nghe thôi là đã thấy căng rồi, hắn cũng chả định tới đây nhưng nghe nhiệm vụ từ hệ thống thì cũng phải làm thôi.

Nhiệm vụ chính tuyến.

× Hoàn thành cốt truyện map

× Ngăn chặn kế hoạch Hoàng Hôn Vĩnh Cửu của giới võ thuật và đầu bếp.

Về phần võ thuật hắn chả sợ đếch gì nhưng phần đầu bếp thì hắn có lẽ cần can thiệp khá sâu đây, đơn giản là về phần võ thuật hắn cũng xử khá nhiều kẻ loi nhoi từ ẩn sĩ đến những tên nhà nước cao cấp, còn bên này hắn chỉ mới sờ được vào mầm mống khi hắn đang du lịch ở Trung Quốc mà thôi, thứ được gọi là "nghệ thuật hắc ám" trong món ăn, thật sự hắn thấy rất thú vị.

Sau một hồi loay hoay đăng kí thì hắn biết 12h mới thi, mà giờ thì còn sớm chán nên hắn quyết định ngủ một giấc, sống phải đủ nhu cầu tam sinh và tứ khoái chứ. Nghĩ sao làm vậy hắn trực tiếp tìm một cái nóc nhà ngủ luôn cho phải đạo.

××××××××××××××

"Này papa mau dậy đi, người ta thi xong hết rồi kìa, papa" Yui không những beo nhéo nhằm mục đích gọi hắn dậy.

"Nhèm nhèm, được rồi nào đi thi thôi...hể" hắn cũng đã thức dậy sau những cố gắng của Yui nhưng ôi ôi ôi bạn ới, hắn quên mình đang ở nóc nhà.

"A a a a a...." hắn hét lớn rồi rời xuống.

Oành oạch.....

Âm thanh của sự đau khổ vang vọng khắp nơi làm ba người chú ý đến sự hiện diện của hắn, một cô gái với mái tóc vàng cam dài và một cô với mái tóc màu hồng cắt ngắn đang đứng xem một thanh niên với mái tóc đỏ rực đang nấu ăn.

"Gãy lưng mất thôi, ây za ơ mà khoan mình biết bay mà" hình ảnh loading xuất hiện trên đầu của hắn và hắn đang cố tìm lý do tại sao một thằng biết bay lại có thể để ngã một cách vô lý như thế.

Tiếng động lập tức khiến ba người phản ứng lại hiện ra trước mặt họ là một thiếu niên với phong cách anh mặc khá là lạ, khi dép hồng lại còn tạp dề màu hồng thêu Hello Kitty, giữa lúc mọi người không biết nên mở lời sao. Cuối cùng thì cô gái tóc hồng liền lên tiếng.

"Ngươi là ai? Bảo vệ đâu mau bắt kẻ lạ mặt này ra ngoài"

"Hả khoan, là thế này vì thế đó cho nên, à không là thế kia...." hắn ấp úng trả lời như thể não chưa tải xuống.

"Mọi người chờ tí" hắn nói xong trước mặt của mọi người tự đập đầu mặt xuống đất khiến mặt đất lủng một lỗ.

"A rồi não về rồi, Trái Đất gọi Sao Hỏa, à không lộn ta là thí sinh dự thi" hắn mặt có chút ngại dù gì thì lần đầu bú đá nên hơi ngáo.

"Ngươi là thí sinh sao..." cô gái tóc vàng ánh mắt có chút khinh thường nhìn hắn.

"Thật mà, ta chỉ là một đầu bếp gà mờ đi ngang qua đây thôi, cô nương đừng để ý" hắn dơ hai tay đầu hàng.

"Hừ, mau làm nhanh lên đi đừng để mất thời gian" cô nàng xem xét một hồi rồi cũng đưa ra quyết định.

"Ô kê, ô kê" hắn nói rồi đầu óc nhảy số xem mình nên nấu gì thì mới để ý cậu thanh niên tóc đỏ bên kia, thế là một bóng đèn sáng hiện lên trên đầu của hắn.

"À, hê lô men cho xin ít cơm được không, tại giờ nấu thì có thể trễ mất" hắn liền lại gần cậu thanh niên nói.

Cậu thanh niên khá bất ngờ rồi cũng chỉ gật đầu đồng ý, rồi chế biến tiếp món ăn của mình.

Hắn cũng làm lẹ, hốt nhanh một tô cơm không sợ người ta đổi ý thì muộn rồi, đi thêm đường quyền lấy mấy quả trứng rồi bốc lấy chút muối, rồi quay về bếp của mình.

Thấy hắn lấy ít đồ như vậy cô gái tóc vàng cũng không tránh khỏi tò mò hỏi hắn.

"Ngươi định làm món gì thế?"

"Cơm rang trứng phiên bản đặc biệt, ngon bổ rẻ bao ngon bao chất lượng" hắn liền bắn một tằng rồi bắc chảo dầu lên.

Hai cô gái nhìn nhau rồi thở dài, nhìn hắn với ánh mắt thương hại, chắc tại đầu có vấn đề nên mới đi làm món nhà quê này, cơm rang trứng có thể làm thành món cao cấp nhưng nhìn vào số nguyên liệu hắn lấy thì đúng là có cái nịt.

Bên cậu thanh niên có vẻ cũng xong rồi nên hai cô gái liền chú ý sang đó, hắn cũng chả để tâm, dầu nóng rồi thì bỏ cơm vào rang cho hạt cơm tơi và săn lại, sau đó bỏ gia vị và đảo đều cho thấm vị, đổ chén trứng đã được đánh tan trước đó vào rồi lại tiếp tục đảo đều cho cơm và trứng được trộn đều và hạt cơm được tơi xốp. Xong xuôi thì chia ra cho ba cái dĩa một chút tẹo tầm mỗi đĩa bằng nửa bát cơm, số còn lại thì hắn vắt chân chữ ngũ tay ăn miếng nước uống miếng cơm cho no bụng. Cái số nghèo không tha một ai cả anh em à.

Hai cô gái thấy hắn làm xong thì quay qua xem nhưng lại trực tiếp muốn đổ hết thứ dầu sôi lên người hắn, trình bày không đẹp mắt, lại còn có chút éc, quả là khinh thường ban giám khảo.

"Mời ăn, ăn nóng hổi mới ngon a, mời cả cậu nữa, thiếu niên anh tài, cứ tự nhiên như ở nhà a" hắn vừa ăn vừa nói.

Cô gái tóc vàng thì như nổi đóa múc lấy miếng cơm cho vào miệng. Sau đó định nói gì đó nhưng liền yên lặng.

"Món này......."