Chương 23: Sai kịch bản

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 23: Sai kịch bản

Chương 23: Sai kịch bản

"Già cơ"

"Bỏ"

"Heo chuồn"

"Heo cơ"

"Tứ quý ba"

"Bỏ à mà khoan, thằng ranh con mất nết này, mày đánh trước ba bích thì giờ lấy đâu ra tứ quý ba" một vị trung niên dơ nắm đấm hướng vị thiếu niên vừa hô tứ quý ba kia.

"Ê xí mê, lỗi tí mà làm gì căng, bỏ lượt bỏ lượt" cậu thiếu niên "sợ hãi" cười nói.

"Đại ca ơi có điện thoại. Tất cả im lặng cho đại ca nghe điện thoại" tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên trong túi người thiếu niên.

"Alo, tokuda hiệu lazada xin nghe" hắn đang đánh bài sau một ngày làm việc vui vẻ thì lão gàn dở Nakiri gọi tới.

"Uy thằng khỉ khô kia, ngươi quên chuyện của Erina rồi à, đã gần một tháng rồi đấy, con bé sắp trầm cảm luôn rồi" lão Nakiri từ đầu dây bên kia quát lớn.

"À ừ nhỉ, mãi ở đây nhiều việc quá quên mất, đợi tí lão gia tử, ta về ngay đây" hắn giờ mới sực nhớ ra kế hoạch của lão Nakiri.

"Xin lỗi, có người cần giúp đỡ gọi tới, Ultraman Concobebe phải đi đây, bố chuồn" hắn nói rồi đặt con ba chứng chạy mất hút.

"Uy tên tiểu tử đừng chạy chứ..." mấy người kia thấy hắn đánh bài chuồn liền lên tiếng gọi lại, nhưng chẳng buồn đuổi theo.

Ở một căn phòng ngủ sang trọng với đầy đủ tiện nghi từ nhà tắm đến nhà vệ sinh. Giường cũng là loại tốt nhất. Còn có cả bàn trong điểm, ti vi …vv…. Nhưng nơi đây nhìn qua thật lạnh lẽo và ngột ngạt đến đáng sợ. Một thân ảnh tóc vàng đang ngồi trên giường rơi hai hàng nước mắt dài kèm theo tiếng nức nở và liên tục gọi tên của một ai đó.

"Tendou-nii cứu em...anh hứa rồi mà....hức....papa mau đến cứu con...." Erina không ngừng kêu tên hắn và khóc.

Hắn sau khi bỏ đi mất tăm gần một tháng thì Erina liền bị bố mình là Azami bắt cóc lại, nhốt trong căn biệt thự lãnh lẽo này gần cả một tháng ròng, hàng ngày lão tuyên truyền và nhét những ý tưởng, tham vọng của mình cho Erina, như hệt bọn phản động chống Đảng vậy, cho cô ăn những món ăn nhạt nhẽo, máy móc, tràn đầy dã tâm, tham vọng và bắt cô phải ăn và đánh giá chúng, gần như cả tháng này đối với cô chả khác gì địa ngục vậy.

"Hức...làm ơn...cứu em..."

"Nhận tin đồng đội của mình đang bị nguy hiểm, Anh Ba Sài Gòn tới đâyyyy, hú" hắn ngự kiếm phi thiên trực tiếp phá tan cửa sổ phòng bay vào và.... dính chặt vào bức tường vì thắng không kịp.

"Hức...Tendou-nii......." Erina vừa kịp định thần thì mau lau nước mắt vẫn còn vương trên mắt mình, xoa xoa dụi dụi hai mắt để nhìn cho rõ xem mình có nằm mơ không.

"Ai, ta xin lỗi, mấy này em chịu khổ nhiều rồi, Erina" hắn đứng dậy phủi bụi và chỉnh sửa lại trang phục rồi tiến lại gần xoa đầu ôm Erina vào lòng.

Như biết được đây không phải là mơ, Erina vùi đầu vào ngực hắn và khóc lớn, hắn cũng chỉ im lặng xoa đầu Erina, xem ra mấy ngày qua cô thực sự sống rất đau khổ a.

Nghĩ đến đây người hắn lại hơi rợn tí, không biết với tính cánh nữ hoàng của Erina sau khi biết được chân tướng sự việc thì hắn có mất mấy lớp da không đây, nghĩ đến rén hết cả hàng.

Lúc này cánh cửa phòng đột nhiên được mở ra, cả đống binh lính với vũ trang đầy đủ xông vào và đương nhiên như mấy bộ giang hồ chợ xóm lão đại đương nhiên đứng giữa rồi, chính xác hơn là Nakiri Azami.

"Con định bỏ cha mà đi sao Erina. Chỉ có ta, cha của con mới có thể đưa con đến ẩm thực chân chính. Lúc nhỏ nếu không vì người ông thiển cận và tên súc sanh đang bên cạnh con cản trở thì con có thể đường đường đi theo con đường đúng rồi. Nhưng không sao cả, bây giờ vẫn kịp. Đi theo ta con sẽ biết thế nào là chân chính ẩm thực. Con sẽ thành nữ hoàng ngự trên bọn thường dân kia. Tài năng của con, món ăn của con phải có cha dẫn dắt mới có thể phát sáng. Con mới có thể chân chính làm ra mỹ thực trở thành một người thượng đẳng" vẫn là lời thao thao bất tuyệt đến từ vị trí của Azami.

"Nào đến đây Erina. Đến bên cha và ta sẽ cho con thấy một thế giới ẩm thực chân chính" Azami dang rộng hai tay ra như chào đón Erina về với mình.

"Ông mau cút đi, ông không phải cha tôi, người này mới là cha của tôi, cái thứ mà ông gọi là ẩm thực chân chính đó đối với tôi chả khác gì là rác rưởi cả, mau biến đi dù có chết tôi cũng vĩnh viễn không về bên ông đâu, tôi sẽ trở thành một đầu bếp giỏi và món ăn của tôi sẽ đem lại hạnh phúc và niềm vui cho tất cả mọi người ăn nó" Erina ôm chặt lấy hắn, có vẻ như có hắn ở đây cô như được buff 10 tỷ % công lực tinh thần và bắt đầu đấu khẩu lại cha của mình.

Còn hắn thì vẫn im lặng, không phải là hắn không muốn làm gì, mà là.....hắn quên kịch bản rồi, thành ra nãy giờ ngoài việc làm gối ôm cho Erina thì hắn cũng chưa làm gì khác.

"Hahaha, không ngờ con dám cãi lại cha mình ư, con phải biết chính ta là cha con người đã đưa con tiến xa đến chừng nào. Thế mà bây giờ con muốn phản bội ta ư. Chắn chắn là tại hắn, tên súc sanh này đúng không, chỉ cần loại bỏ hắn, ta sẽ thành công đưa con về với ẩm thực chân chính" nói xong Azami dơ tay lên, súng của mấy tên cận vệ kia cũng được lên đạn, nòng súng hướng về phía hắn.

Tạch tạch tạch tạch tạch

Những khẩu súng đã hát cho mình bài ca của mấy thanh niên học không trúng đề tủ khi thi tốt nghiệp môn văn.

"Tendou-nii, mau chạy đi, nhanh lên" Erina nghe vậy thì hơi hoảng, định vòng ra chắn đạn cho hắn.

"Thái Cực Quyết Pháp, trong nhu có cương trong cương có nhu, trong tĩnh có động trong động có tĩnh, giống như trong món ăn vậy, có niềm quan tâm, hạnh phúc dành cho người ăn và cũng có thể gợi lên những kí ức đen tối và đau buồn của họ khi ăn, những nếu tìm được cách hài hòa chúng lại, thì đó sẽ là một tuyệt tác" hắn vừa nói vừa khoa tay múa một vòng tạo ra một cơn lốc xoáy hút đám đạn xoay vòng vòng, dưới chân hiện ra một hình thái cực.

"Có thể khơi dậy thứ đen tối và đau buồn và sau đó chữa trị bằng sự hạnh phúc, một sự kết hợp hoàn hảo trong một món ăn" hắn nói rồi chưởng toàn bộ số đạn ra phía cửa sổ hồi nãy làm nguyên một bức tường vỡ nát tan tành.

Mấy tên kia thì liền bị dọa sợ luôn rồi, ngồi rạp xuống đất, kể cả tên "Azami" kia, miệng còn không ngừng kêu hắn là quái vật.

"Stop, ngươi làm sai kịch bản rồi, đáng lẽ ra phải dính toàn bộ đạn rồi nằm xuống giả chết chứ không phải là múa Thái Cực Quyền và giảng đạo lí" lão Nakiri phá ra một bức tường chửi hắn.

"Bố ai nhớ được, sai quá trình nhưng đúng kết quả là được thôi mà" hắn gông cổ lên cãi lại.

"Cô chủ..." Hisako cũng từ trong bức tường chạy nhanh ra ôm chặt lấy Erina.

"Cả tháng qua khổ cho cô chủ rồi" Hisako nước mắt tùm lum ôm chặt Erina nói.

"E hèm, chuyện hôm này các chú mày coi như không nhìn thấy và không nhớ gì hết nghe chưa, đây là số tiền mà các vị yêu cầu, mời đi cho" lão Nakiri đưa cho Azami lỏ một phong bì rồi hướng ánh mắt sắc bén cảnh cáo.

Dừng như chỉ chờ có vậy, bọn chúng gật đầu rồi chạy cả một lũ, căn phòng lại trở lại dáng vẻ yên tĩnh và không lạnh lẽo mấy của nó.

"Đồ ngu, đồ ăn hại, có mỗi việc nhớ kịch bản cũng làm không xong, tên tiểu tử thối này" từng lời nói là từng cái vả hướng xuống đầu hắn tấn công.

"Người ta bận trăm công ngàn việc, bố ai nhớ được" hắn cũng chỉ gãi đầu bỏ qua.

"Chuyện này là sao....Hisako" dáng vẻ Erina có chút giận nói.

Như gặp trúng hùm, Hisako phun ra tất tần tật kế hoạnh của lão Nakiri và bơm đều thêm một chút câu từ, đại khái hơn là: Tất cả lỗi là tại lũ "uchiha".

(Bơm đểu giống cụ nhị chút, vì main cũng là tộc uchiha mà =))))

"Tendou-nii......" Erina âm trầm cúi mặt nói.

"Ôi chetme rồi, trạng thái gì thế này, siêu saiyan à" hắn bất ngờ nói.

Phải nói sao nhỉ, tóc của Erina như được buff vật lý Ấn Độ hoặc là Dragon Ball vậy, chổng ngược lên trời, ánh mắt sắc nhọn âm trầm nhìn hắn. Sau đó lao tới ôm chặt lấy hắn cắn thật mạnh lên vai hắn.

"Tendou-nii baka..." Erina giọng lí nhí nói.

"Ta cũng có chút không ngờ là con bé có thể loại bỏ hoàn toàn tâm ma mà người cha đã để lại cho nó, haizzz cho tiểu tử nhà ngươi một điểm ưu, à sẵn tiện nấu gì đó đi tên tiểu tử thối, đạo lí hay lắm giờ thì làm đi, theo ta" lão Nakiri vừa khen xong liền lợi dụng hắn luôn rồi đi trước dẫn đường.

"Được rồi, xuống đi nào Erina" hắn thấy Erina vẫn ôm chặt lấy hắn thì nhẹ nhàng vô lưng kêu gọi. Dù gì hắn cũng muốn đền bù cho Erina một chút a.

"Không" Erina còn chả thèm nhả vai hắn ra, chỉ nói lí nhí.

Hắn cũng chỉ thờ dài rồi đeo Erina như gấu koalas đi theo lão Nakiri, đi sau là Hisako với thiên phú bơm đểu.