Chương 22: Quá ao trình

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 22: Quá ao trình

Chương 22: Quá ao trình

"Trận chiến chỉ còn lại phân nửa thời gian, các thí sinh cũng đang tới gần với đích đến hơn, nào bên phía lục tọa Nene cô vẫn đang rất tập trung, còn ô sao bên Ryuma lại ngủ gà ngủ gật thế kia" lão mc bình luận để nhắc thời gian và phong thái của hai người.

Teo téo ta réo ta tèo ta rèo ta tèo

Tiếng báo thức điện thoại vang lên, hắn cũng mở mắt tỉnh dậy, tay nhanh chóng bắc chảo lên bếp với một muỗng canh dầu màu điều. Khi dầu nóng cho vào phần hành tây và củ nén băm còn lại, 1/2 muỗng canh bột nghệ, phi thơm. Tiếp theo cho thịt gà đã ướp vào xào đến khi thịt săn lại. Cho vào nước lọc vào, hắn chặt hai trái dừa và đổ nước dừa tươi vào cùng sau đó đảo đều trên lửa lớn. Khi nước sôi thì nêm thêm nước mắm, đường phèn, đảo đều rồi giảm lửa vừa và để đó.

Sau đó hắn đặt một đĩa đáy phẳng tròn và sâu lòng vào xửng hấp, thoa đều dầu ăn lên đĩa, múc một vá hỗn hợp bột đã để nghỉ 30 phút cho vào đĩa, dàn đều. Đậy nấp xửng, đun sôi khoảng 5 phút hắn liền lấy ra và lặp đi lặp lại hành động đó.

Phía Nene thì cô đã bắt đầu pha nước dùng, đổ rượu sake vào nồi, đun sôi ở mức lửa vừa và khuấy đều cho bốc hết hơi rượu rồi bạn cho tiếp nước tương đậu nành và rượu mirin vào để nấu cùng. Tiếp đó, cô cho vào nồi 2 miếng tảo bẹ, 1 chén cá ngừ bào, 1 chén nước lọc để nước tương có độ đậm vừa miệng. Sau đó, cô lọc nước tương qua rây rồi để riêng, mài củ cải trắng, lọc bỏ nước củ cải rồi xếp lên đĩa nhỏ kèm theo đó là một ít gừng mài.

Sau đó cô bỏ mì soba vào nước luộc qua rồi rũ nhẹ bỏ vào nước lạnh sau đó vớt nhẹ bỏ lên khau, xếp rong biển Nori rồi rắc thêm một ít vừng rang lên mì. Xếp một chén nước tương và một chén nước luộc mì ra khay. Cuối cùng, cô lần lượt xếp củ cải mài, gừng mài và một ít hành lá cắt nhuyễn và mù tạt ra khay, trang trí cách điệu một tí vậy là đã hoàn thành.

Bên hắn thì cũng đã tới công đoạn cuối, nêm nếm lại gia vị cho vừa miệng, bỏ mấy quả trứng vào sau đó khuấy đều, đem miếng mì cắt ra thành từng sợi vừa ăn, trụng nước sôi rồi bỏ ra tô, sau đó bắt đầu múc nước dùng ra, trang trí thêm ít rau thơm và đậu phộng thế là xong.

"Như tôi thấy ở đây có vẻ như cả hai thí sinh đều đã làm xong trước thời gian dự định vài phút, mời cả hai nộp bài" mc thấy vậy liền lên tiếng.

Hai người cũng bưng lên cho ban giám khảo, rồi về vị trí của mình an tọa, hắn thì về chỗ làm thêm tô nữa bưng qua cho Nene, bởi vì khi thua phải tâm phục khẩu phục.

"Ăn đi, bên kia còn nhiều lắm" hắn để xuống rồi về chỗ mình thu dọn đề nghề.

Nene lẳng lặng nhìn lấy tô mì hắn đưa rồi cũng nếm thử.

Ba vị giám khảo ở dưới thì nếm trước món của Nene.

"Ưm, rất ngon a, sợi mì có độ dai dai hòa cùng với nước luộc mì còn nóng và vị đậm đà của nước tương" Erina bình luận.

"Thêm một chút cay nhẹ của mù tạt rất ngon và vừa miệng, đặc biệt càng ăn càng thấy cuốn" Chapelle Ronald vừa làm thêm vài miếng nói.

"Ô hô hô" và nó đã xuất hiện, trạng thái "bung lụa" của lão Nakiri Senzaemon.

Với tình thế như thế này hầu hết mọi người trên khán đài đều chắc chắn là hắn thua chắc rồi.

(Bạn nào từng ăn mì soba rồi thì cho tác xin lỗi, vì chưa từng ăn nên ta chỉ có thể chém ra thôi, ngay cả món của main ta cũng chưa được ăn cơ mà)

"Và giờ là món ăn của Ryuma" mc nói.

"Đây là...ta chưa thấy qua bao giờ, nó gần giống sợi "Phở" mà ta từng ăn qua rồi" lão Nakiri nói.

"Nó là mì Quảng một đặc sản của Quảng Nam - Đà Nẵng, nó được tạo ra bởi sự giao thoa văn hóa của người Việt và người Tàu ở thế kỉ thứ 16, mì Quảng có thể nói là loại mì duy nhất xuất xứ từ Việt Nam, mà hơi buồn cười chút gọi là mì nhưng thực chất nó được làm từ bột gạo chả có tí bột mì nào cả" hắn châm lấy điếu thuốc rồi giải thích.

Ba người nghe vậy liền bắt đầu dùng bữa, từ nước mì, thịt gà, trứng, sợi mì, sau đó họ liền nhắm mắt yên lặng, bên kia thì Nene cũng chỉ cúi gầm mặt im lặng.

"Bung lụa rồi" giọng của một học viên trên khán đài vang lên.

"Mì quảng có mùi thơm thoang thoảng nhẹ nhàng của củ gì đó và bột nghệ, mùi thơm của các loại rau ăn kèm, nước dùng hài hòa, rất vừa miệng" Erina lau chút nước mắt ở khóe mi nói.

"Thịt gà mềm mềm, sợi mì dai dai, độ bùi béo của trứng cút và đậu phộng rang hòa quyện với nước dùng ngọt thanh đậm đà, thật sự là tuyệt phẩm" Chapelle Ronald cũng lau đi dòng nước mắt nói.

"Khụ, e hèm, vừa rồi là tâm ý của cậu sao" lão Nakiri cũng lau đi nước mắt nói.

"Ừa thứ các người vừa thấy là hoàn cảnh của Miền Trung mùa lũ, vì trong lúc nấu ăn ta vẫn cố như lúc nấu cho họ, bồi vào đó tình yêu thương gia đình và an ủi họ, những gì mà các người thấy, đó là sự thật" hắn cũng thở ra một hơi khói rồi hướng tới chiếc xe công nông.

"Này cậu định đi đâu thế" mc thấy hắn bỏ đi thì hỏi.

"À tôi còn một lời hứa chưa được thực hiện, nên tôi cần đi thôi" hắn quay xe rồi nổ máy chạy mất tích.

"Chuyện này.." mc cạn lời nhìn lại ban giám khảo.

"Trận này hòa" lão Nakiri nói khiến mọi người ở hội trường bàn tán xôn xao.

Nene thì quay người chạy đi chỗ khác vì biết trận này mình thua rồi, một phần là tại món ăn một phần là tại tâm ý trong món ăn.

Thứ cô cảm nhận được là tình cảm gia đình trong đó, sự bảo vệ và chở che, cô cảm nhận được ở một vùng xa xôi nào đó khắp nơi ngập nước, mưa gió nhưng vẫn có những người kiên định chống lại nó, những khuôn mặt khắc khổ, những việc mà những người đó trải qua thì sau khi ăn món này họ đều được nếm thử.

(Nói dài dòng quá sợ ae không thích, chứ không phải tại vốn văn của tác ít nên không miêu tả đủ đâu, mà thực chất chả có từ ngữ nào có thể miêu tả được cả)

"Tên tiểu tử này thật đáng sợ, không nhưng mang tâm ý hạnh phúc, quan tâm vào món ăn mà lại có cả sự đau khổ và mất mát nữa, làm thâu tóm trái tim người ăn nó, đem cảm xúc của người khác khắc vô món ăn, quả là tên quái vật" lão Nakiri lao mồ hôi nói.

"Ông cũng nhìn thấy mà đúng không, những thứ đó...thật không thể dùng lời diễn tả được hoàn cảnh đó" Erina gật đầu nói.

"Tôi thật sự muốn đến đó và giúp đỡ ghê, nhìn những cảnh đó tôi không kìm lòng được, ô...." Chapelle Ronald rơi lệ nói.

Ở một góc nào đó cũng có đám người đang hoan hô cùng nhau

"Thật sự là đau tim quá, cứ nghĩ là Ryu-senpai sẽ thua chứ" Megumi vẫn hoài nghi về hắn nói.

"Này chúng ta mau ra nếm thử món ăn đấy đi, nhanh lên nếu không sẽ không có cơ hội mất" Soma nhanh chóng đi lên về phía bếp của hắn.

"Được rồi ta cũng mau thử thôi, đi nào Megumi" Hisako nắm lấy tay Megumi lôi đi.

"Cậu không đi sao Kiều-chan" Megumi thấy Đại Kiều không đi thì thắc mắc.

"Nhớ giữ lại cho tớ một tô, tớ có chuyện phải đi qua bên này một lát" nói xong liền bỏ đi.

Trên khái đài thì vẫn còn xôn xao bàn tán về cuộc đấu, kết thúc quá là chóng vánh đi.

Ở một nơi nào đó xung quanh toàn là nước ây có một chiếc xe công nông và một bộ xương bùng cháy đang chạy ầm ầm, một tiếng reo điện thoại quen thuộc được vang lên.

"Đại ca ơi có điện thoại, tất cả mọi người..."

"Alo, sôn gô ku nghe đây" hắn nhấc máy trả lời.

"Này thằng nhóc kia, ăn cắp chiếc công nông rồi chuồn đâu thế hả" một giọng già nhưng rất đô từ trong máy vang lên.

"Ây za bình tĩnh, ta đi thanh toán chuyện giang hồ tí ấy mà, đợi tí ta không đánh bài chuồn đâu, giúp còn không hết việc mà" hắn cũng trả lời lại.

"Tốt nhất là nhanh đi nhóc con" nói xong liền cúp máy.

Ngự kiếm phi thiên vượt biển là xưa rồi, với năng lực Ghost Rider thì hắn chơi cả công nông chạy trên biển.