Chương 19: Cúp Tiết

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 19: Cúp Tiết

Chương 19: Cúp Tiết

Kết thúc khải giảng một lúc thì hắn cũng phải chạy đông chạy tây đi tìm lớp, hỏi nấy đứa ất ơ kia thì bọn nó cứ như bị vong nhập cứ đòi xiên hắn nên hắn chột dạ chạy luôn lên phòng của lão Nakiri để hỏi luôn cho nóng. Bởi vì khí của lão này khá mạnh nên hắn có thể cảm nhận được.

Bốp

Cánh cửa phòng hiệu trưởng liền bị hắn ta đá tung bay ra, lão Nakiri thì vẫn rất điềm tĩnh uống trà, còn có một ly khác để trước mặt như biết sẽ có người đến vậy.

"À lão già lớp của ta ở chỗ nào thế" hắn cũng không khách sáo làm lấy miếng trà cho ngon mồm.

"Phòng học của cậu sao, nó ở bên kia, à Đại Kiều học chung lớp với cậu đó, cậu có thể lần theo khí của nó" lão Nakiri điềm đạm giải thích cho hắn.

"À cảm ơn ông nhiều nhé, tạm biệt" hắn định bỏ đi thì lão Nakiri bắt tay hắn lại.

"Tôi có chút chuyện cần nói với cậu, không lòng vòng đâu chuyện thứ nhất là về ẩm thực bóng tối thứ hai là chuyện của Erina"

"Được thôi, nhanh lên nhé trễ giờ học đầu năm thì không ổn lắm" hắn ta lại ngồi xuống nói chuyện với lão Nakiri.

Sau một lúc thì hắn cũng rời đi tìm đường đến lớp, bay tường, bật nóc, cua ngang dọc, cuối cùng hắn cũng đến lớp.

"Chào buổi sáng cả lớp" một nữ giáo viên bước vào lớp.

"Chào buổi sáng, Sakura-sensei" cả lớp đồng thanh đứng dậy chào cô giáo viên vừa bước vô.

"Hí anh em" hắn cũng mở cửa bước vô lớp trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.

"Được rồi Ryu-kun mau về chỗ đi, để cô đọc danh sách bắt cặp" người giáo viên thấy hắn nhí nhố thì xách lỗ tai hắn nói.

Hắn cũng chỉ ngậm ngùi quay về phía dưới cùng đám học sinh, đùa nhau thực sự qua dị giới vẫn bị cảnh này, thật là hảo quá đi mà.

"Các cặp sẽ bao gồm"

Ryuma Kenshin và Nakiri Erina

Đại Kiều và Hisako Arato

Yukihira Soma và Megumi Takodoro..........

"Các em bắt cặp lại làm một tổ, chủ đề hôm nay sẽ là cá hồi phi lê, món gì cũng được miễn là có thành phẩm, trong bếp không thiếu thứ gì đâu" Sakura-sensei hướng tới mọi người nói.

Nghe vậy ai cũng lần lượt đi tìm người mà mình sẽ bắt cặp, hắn cũng đi tìm cô gái có đặc điểm là tóc vàng, vừa rồi ở khai giảng hắn cũng thấy qua rồi nên không có gì khó, nhìn qua nhìn lại thì thấy Erina đang tụ tập cùng Đại Kiều ở một bên.

"Đại Kiều con cũng ở đây à, xin chào hai quý cô nhé" hắn cũng bước lại gần chào hỏi.

"Xin chào, tôi là Hisako Arato, hận hạnh" cô gái tóc hồng cũng vui vẻ chào lại hắn.

"Được rồi chúng ta mau đi thôi Hisako" Đại Kiều chẳng thèm quan tâm đến hắn mà kéo tay Hisako đi.

"Hửm này cậu có sao ko thế" hắn thấy Erina cứ lạ lạ.

Từ lúc hắn đến chào hỏi thì cứ nấp sau Hisako, bây giờ thì lại đứng yên như trời trồng vậy, còn không giám ngẩng cao đầu lên nữa chứ.

"Nào bình tĩnh nào, ta có ăn thịt cô đâu mà sợ hãi thế" hắn phải xoa nhẹ đầu cô để cô bớt căng thẳng.

"Ờ..ưmmm....anh là....Tendou-nii đúng không" Erina giữ chặt tay hắn ở đầu nói.

"Hả, lâu rồi mới có người gọi tôi bằng cái tên này đấy, cô là ai ấy nhỉ" hắn xoa cằm suy nghĩ.

Bởi vì khi lăn vào giới ẩm thực hắn cũng đã lấy cho mình cái danh khác, do mỗi lần vào bếp là lại ám ảnh thời coi thánh bà tôi, nên giờ cứ vào bếp là cứ bà tôi cho nên hắn lấy luôn cái tên Tendou cho mình, số người biết được biệt danh của hắn có thể nói là chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, hoặc là đầu ngón chân nữa.

"À không có gì đâu, em chỉ thắc mắc một đầu bếp cao cấp như anh sao lại vào Tootsuki học viện mà thôi, hơn nữa anh quá tuổi rồi đó" Erina như lấy lại được bình tĩnh nói chuyện với hắn, nhưng mặt vẫn nổi lên vệt hồng vân trông rất đáng yêu.

"Một Đại Vĩ Nhân đã từng nói: Học, học nữa, học mãi, học hành luôn là con đường ngắn nhất để đến với thành công, hơn nữa...ái da" hắn đang thao thao bất tuyệt thì có một vật thể lạ với vận tốc????km/h phi chuẩn xác vào đầu.

Quay người lại thì thấy vẻ mặt "cười rất tươi" của Đại Kiều, làm hắn cũng lạnh sống lưng, cúi xuống nhặt lấy cái dép vừa được phi vào đầu hắn thì hắn cũng nghĩ ra mình nên làm món gì rồi.

"Được rồi chúng ta cũng mau làm món thôi" hắn nói với Erina rồi tiến lại phần bếp của mình.

"Khoan đã, lần này để em làm cho" Erina liền tiến lại gần dành lấy con cá.

"Nào để ta sơ chế đã, em đứng qua một bên nào, chứ không làm gì mà ăn điểm anh cũng ngại lắm" hắn nói rồi cầm con dao lên, Erina cũng nghe lời đứng qua một bên.

Nhẹ nhàng đi vài đường dao, hắn cắt gọn nhẹ con cá ra, sờ qua thớ thịt một lượt rồi nhanh tay dùng nhíp móc xương cá ra, quá trình kéo dài chưa tới hai phút hắn đã hoàn toàn sơ chế xong.

"Phần còn lại giao em nhé, Erina" hắn nói rồi qua lấy cái ghế ngồi nhìn Erina làm.

"Papa đang thắc mắc sao Erina lại biết đúng không, papa có nhớ lúc mình vừa hoàn thiện kĩ năng tâm ý chứ, papa đã được lão Nakiri mời về biệt thự để chăm sóc cho Erina trong ba tháng đấy, nhằm xóa đi hình bóng của Nakiri Azami và hơn cả mong đợi chỉ trong ba tháng mà papa đã thay thế luôn vị trí của Nakiri Azami trong lòng Erina, giờ papa đã nhớ chưa" Yui liền giải thích cho hắn.

"À ha, ra là vậy sao, ta nhớ ra rồi, Erina là quả chuối" hắn liền ngộ ra.

"A.." tiếng rên của Erina khẽ vang lên. Có vẻ nhờ hắn gọi cái biệt danh hồi trước hắn hay kêu Erina.

"Hả, thái cũng phải cẩn thận chứ Erina" hắn thấy Erina bị cắt vào tay thì nghĩ thầm vẫn hậu đậu như xưa.

Hắn tiến lại gần ngậm lấy ngón tay bị chảy máu, tay phải giả bộ lục lục túi quần lấy cái băng cá nhân để băng lại, làm một số tên cẩu độc thân trong lớp hướng ánh mắt giết người về hướng của hắn. Hắn cũng không quan tâm lắm băng bó lại cho Erina.

"Yêu lắm vào là nó thế đấy, với một người tính cách nữ hoàng như Erina thì cái này chắc là tsundere đi" Yui lên tiếng bình luận.

"A, được rồi anh qua một bên đi" Erina không chút thương tiếc đẩy mạnh hắn đi làm hắn mất đà té về phía sau.

Nhưng với việc học võ thì hắn ta chỉ việc xoay xoay lại mấy vòng bay ra khỏi cửa sổ lớp và kèm theo đó là một tiếng nói vọng lại.

"Em xin cô cho em đi vệ sinh" câu nói dùng để cúp tiết hoàn hảo.

Nhảy lên tầng thượng, hắn quyết định đánh luôn một giấc cho lành, sẵn tiện nghiên cứu về bản thân thực sự là ai.

"Này Yui ta thực sự là ai" biết là hỏi hệ thống không được nên hắn bẻ lái sang Yui.

"Là papa của con" Yui rất thẳng thắn.

"Ặc, vậy huyết mạch chính của ta sao lại không thể có đời sau được" hắn lại hỏi vấn đề khác.

"Vì nó mạnh và chỉ độc nhất, hiện tại chỉ có con được sở hữu một phần nhỏ của nó thôi" Yui đáp.

"Vậy tại sao con lại có được huyết mạnh chính của ta"

"Vì con được Kế Thừa Toàn Phần từ papa, những người khác nhiều lắm là chỉ mười loại huyết mạnh thôi là cùng, nhưng họ đều sẽ có thể chất siêu phàm, nguồn năng lượng dồi dào và thông minh hiểu biết sâu rộng, họ còn có điểm chung là rất xinh đẹp nữa"

"Vậy sao, mà xinh đẹp là ý gì"

"Vì papa chỉ có thể có con gái, vì nếu sinh con trai có nhiều lý do bất lợi lắm"

"À về phần sức mạnh hồi phục của ta thì dính Hakai của Thần Hủy Diệt hoặc búng tay của Thốt Nốt liệu có tan biến không"

"Không, vì đơn giản là....papa chưa đủ quyền hạn để biết" Yui đưa cho hắn câu trả lời nhưng lại không giải thích vì sao lại như thế.

"À phải rồi, tém thì quên mất lời hứa, phải đi chuẩn bị mới được" hắn như chợt nhớ ra gì đó rồi biến mất khỏi nóc nhà.

Hắn nhớ ra là mình đã hứa sẽ nấu cho bọn Erina và Soma một bữa nên phải đi thực hiện, thế là hắn chạy như bay về Lương Sơn Bạc chuẩn bị đồ ăn, đã hứa là phải làm được nó là niềm tự tôn với cả một đầu bếp.

Về đến Lương Sơn Bạc thì mấy lão vẫn còn lăn lốc ở sàn nhà ngủ, có mỗi lão Furinji là tỉnh táo thấy hắn cúp tiết liền khịa.

"Chán học rồi hả đồ nhà quê, ai hôm qua cứ Một Đại Vĩ Nhân đã từng nói ấy nhỉ"

"Ta về chuẩn bị đồ ăn cho mấy đứa nhỏ, sẵn chuẩn bị cho mấy ông đồ tỉnh rượu luôn, thế vẹo nào mà giờ nãy vẫn còn lăn ngủ hết thế" hắn nói rồi chạy xuống bếp.

"Này bọn Yami và Hắc Ám ẩm thực bắt đầu rục rịch rồi đấy. Ngươi cũng nên chuẩn bị đi" lão Furinji hét vọng tới.

"Rồi rồi" hắn ta cũng chỉ trả lời cho qua thôi, hắn không quan tâm mấy.

Keng, các sự kiện của map này sẽ xảy ra rất sớm và liên tục, mong kí chủ đề cao cảnh giác.