Chương 20: Lục tọa thách đấu

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 20: Lục tọa thách đấu

Chương 20: Lục tọa thách đấu

"Tránh ra nào nước sôi nước sôi, ối dồi ôi" hắn sau khi giải quyết xong chuyện thì tay xách nách mang thêm ba hộp cơm đến trường.

Đang phi thiên ngự kiếm thì không biết hôm nay trúng vận đen gì mà lại rớt xuống nửa chừng làm hắn tém thì phải đi làm lại mấy hộp cơm, cố cuốc bộ nhanh đến trường để kịp giờ trưa ăn cơm chứ đến muộn chắc hắn trốn vào một góc ăn một mình mất.

"Tại sao phi thiên ngự kiếm của ta lại bị tắt giữa chừng thế hệ thống, ta có phải papasuke đâu mà hết chakra" hắn bực tức hỏi hệ thống.

Keng, vì kí chủ bắt buộc phải nhận cơ duyên, nếu phi thiên ngự kiếm thì sẽ không có cơ duyên này.

"Cơ duyên đếch gì tầm này, ta không muốn dính vào mấy chuyện mà đáng lẽ mấy thằng nhân vật chính phải làm đâu, trừ khi có thưởng" hắn làm bộ không quan tâm mấy.

Keng, cua phải chạy thẳng rồi tăng tốc.

"Tại sao ta phải đi chứ, bố quẹo trái" hắn đếch muốn phiền phức nên liền hải quay xe và....

"Ái..."

Thế quái nào sau khi quẹo trái hắn lại đâm phải một cô gái cũng đang chăm chăm đọc sách mà không để ý, với kinh nghiệm xử lí tình huống 10/10 thì hắn nhanh nhẹn cầm ba hộp cơm lại tay phải, chân trái soạt ra tiến lên phía trước, tay trái vòng ra sau lưng đỡ, tạo thành một tư thế cực kỳ ám muội nhất là mặt hắn và mặt cô gái chỉ cách nhau đúng một đoạn nhỏ.

"Đi đứng cẩn th...." hắn chưa kịp nói hết câu thì vật thể lạ mang tên cuốn sách cô gái cầm bị văng lên trên không lúc nãy giáng vào đầu hắn và thế là toang.

Môi chạm miệng, hai mắt đứng hình nhìn nhau, cả hai đều có một ý nghĩ chung.

"Nụ hôn đầu của mình"

Một lát sau hai người mới kịp phản ứng lại, cô gái đẩy mạnh hắn ra, kèm theo đó là một loạt từ ngữ mang tiếng rất chi là....

"Biến thái, lưu manh, sắc lang,....."

"Tuyệt giờ thì hay rồi đấy, cơ duyên mà chú mày nói đấy à hệ thống" hắn cạn lời.

Những thứ trông lạ mà quen của rất nhiều anime hắn coi, đậu muốn sống an nhàn yên bình nhưng cơ duyên của hệ thống kiểu, ê việc mày kìa làm nhanh đi, mấy thằng nhân vật chính kệ nó, chú mày mới là nhân vật chính mau làm đi.

"Ta là lục tọa Kinokuni Nene muốn Shokugeki với ngươi, chủ đề ta cho phép ngươi tự chọn thời gian sẽ là ba ngày tới" Nene liền lên tiếng.

"Ơ khoan hắn từng đọc trên web truyện nào đó tình huống như này rồi bảo sao cứ thấy quen quen" hắn thầm nhớ về một bộ truyện nào đó có chi tiết như này.

"À ờ đợi ta một tí" hắn gãi gãi đầu nhắm mắt lại.

Bách Khoa Vạn Giới

Mở Thế Giới Tiểu Sử Nhân Vật

Từ khóa: Kinokuni Nene

Tiểu sử sơ qua Kinokuni Nene

Nene là nhân vật trưởng thành nhất trong tất cả các thành viên của thập kiệt. Khuôn mặt Nene luôn nghiêm túc với đôi mắt sắc sảo. Nene cũng là một thành viên luôn tuân theo mọi quy tắc ở trường. Chuyên môn của Nene là làm soba. Nene thậm chí còn bắt đầu làm soba từ khi còn nhỏ trong gia đình.

"Rồi chủ đề là mì đi, ta là Ryuma Kenshin" hắn liền trả lời.

"Ngươi có chắc không đấy" Nene ánh mắt hoài nghi nhìn hắn.

"À chắc rồi" hắn cũng đáp lại, đùa sao đấu với đám hậu bối mà không cho chúng dùng món tủ thì danh dự của hắn bỏ đâu.

"Ngươi.. chờ đấy" Nene liền quay người chạy đi nhanh.

"Hay lắm Cầm huynh thế vẹo nào mà chúng ta lại có cùng số khổ thế, haizzz" hắn liền bật nóc trèo tường về lại phòng học.

Đến nơi thì mọi người đã rời đi hết, chỉ còn lại bốn người khá thân quen và một người mặt lạ hoắc. Gồm Đại Kiều, Erina, Hisako, Soma và có lẽ hắn nhớ không nhầm là Megumi.

"Tình hình sao rồi mọi người, mọi chuyện ổn thỏa chứ" hắn tiến lại gần hỏi.

"Đương nhiên là A rồi, mà anh đi đâu thế Tendou" Erina cười vui vẻ lên tiếng trước.

"Là một đầu bếp giữ chữ tín hay còn gọi là uy tín boy thì đương nhiên ta phải giữ lời hứa rồi" hắn mang hộp cơm chia đều cho ba người gồm Soma, Erina và Hisako.

"Chúng ta cùng lên sân thượng thưởng thức đi, cậu đi luôn chứ Megumi, ở đây tớ còn thừa một hộp này" Đại Kiều vẫn chưng ra một bộ mặt vui vẻ và đặc biệt hộp cơm của hắn được chuẩn bị bởi Shigure nhưng Đại Kiều gọi là THỪA.

"À tớ định sẽ..." Megumi định từ chối thì Đại Kiều đã nắm tay lôi đi.

Mọi người cũng lần lượt nói cười vui vẻ rời đi và đương nhiên có cả hắn, đậu trưa nay lại phải nhịn đói rồi, đúng là nghịch dại chơi ngu mà.

"Tendou-nii không ăn thật sao" Erina đang vui vẻ ăn cơm nói chuyện với mọi người thì chợt để ý đến hắn chỉ đang đọc sách.

"Không cần đâu anh ăn rồi" hắn cũng chỉ cười nhẹ bỏ qua, tập trung nhìn sách.

"Mà tâm ý thực sự là gì vậy Ryu-kun và nó ảnh hưởng thế nào đến món ăn" Soma hướng tới hắn hỏi.

"Hả đại khái nó là tình cảm đưa vào món ăn thôi chứ sao, còn nó ảnh hưởng thế nào á, chúng ta sẽ chia ra hai trường hợp tiêu cực và tích cực"

"Tích cực: nó sẽ đánh vào những thứ như hạnh phúc, tình yêu, niềm vui.. sẽ đem lại hạnh phúc cho người ăn nó nghe rất đơn giản phải không người ta thường gọi những người theo trường phái này là đầu bếp quang minh"

"Tiêu cực: món ăn sẽ không còn mang lại hạnh phúc nữa mà nó sẽ kiểm soát con người. Khi đó những khách hàng sẽ thành con rối của đầu bếp đó nếu không có tinh thần đủ mạnh, những cảm xúc tiêu cực như dã tâm, nỗi khiếp sợ, tham vọng,... càng dễ mang vào món ăn để điều khiển con người đó gọi là đầu bếp hắc ám"

"Nhìn mặt các cậu có vẻ như không tin nhỉ, nhưng thú thật đi cán cân giữa ánh sáng và bóng tối chỉ cách nhau nửa cái bước chân thôi về bên nào thì thuộc vào hoàn cảnh và suy nghĩ của người đấy, giữ vững được tâm để đi theo con đường ánh sáng mà không bị bóng tối kéo lại cũng khó lắm"

Hắn bắt đầu chuyến giảng đạo giành cho các cô cậu non tơ này, có tới lận hai nhân vật chính ở đây nên cho họ tiếp xúc sớm hơn vì cốt truyện theo hệ thống thông báo sẽ được đẩy nhanh hơn dự kiến.

"Vậy cậu thuộc trường phái nào Ryu-kun" Hisako lên tiếng hỏi hắn.

"Tôi hả cứ cho là một đầu bếp gà mờ đi" hắn không quan tâm lắm nói.

Thứ hắn đón nhận lại là bốn cặp mắt khinh bỉ, ngươi kêu ngươi đầu bếp gà mờ, thế bọn ta là thức ăn cho gà à.

"Mà nãy giờ papa cứ đọc gì vậy" Đại Kiều giờ mới chú ý đến cuốn sách trên tay hắn.

"À là một cuốn sách hướng dẫn những món mì ngon, ta đang xem có món nào hay hay không để làm thử" hắn xoa xoa cằm nói.

"Papa lại hứng thú với mì sao, là spaghetti, soba hay loại nào khác nữa" Đại Kiều càng thêm tò mò về món hắn sẽ làm.

"Mì sao.....phải rồi, chính là nó" một bóng đèn hiện lên đầu hắn, sao hắn có thể quên được món mì cực kì nổi tiếng trên quê hương mình chứ, chính là nó.

"Mà sao cậu lại hứng thú với mì kia chứ" Megumi im ru nãy giờ cũng lên tiếng hỏi hắn.

"À lục tọa Nene thách đấu ta và chủ đề là mì, đen ơi là đen" hắn thở dài nói.

Hắn mà thắng thì lại quá nổi tiếng, mà để thua một tiểu bối thì nó lại không thuyết phục, điều này làm hắn khá đau đầu a.

"Khoan đã Đại Kiều gọi Tendou-nii là papa, chuyện này là sao" Erina liền chú ý đến điểm bất thường.

"Đương nhiên là vì tôi là con gái trưởng của papa rồi, có thế cũng phải hỏi sao" Đại Kiều như tuyên bố chủ quyền ôm lấy tay hắn.

"Không thể như thế được, năm nay là mười sáu tuổi, vậy thì Ryu-kun..." Soma nghĩ gì đó rồi chợt xanh mặt.

"À các cô cậu đúng rồi đấy giờ gọi tôi hai tiếng senpai đi là vừa, hiện ta gần ba mươi rồi" hắn ta ném ra quả bom chơi chơi, kiếp trước hắn mười bảy tuổi, qua đây được mười một năm, chính xác nhất hắn đã hai mươi tám tuổi.

"Hể......" Soma, Megumi và Hisako bày ra vẻ mặt không thể tin được.

"Cô chủ sao cô không bất ngờ gì hết vậy" Hisako thấy Erina vẫn vẻ mặt "bình tĩnh" thì hỏi.

"Hmmmm, vì Tendou-nii cũng là cha nuôi của ta mà" Erina cũng dành lấy tay còn lại của hắn.

"Được rồi tạm thời buông ta ra đã có gì nói sau, ta cần phải đi gấp" hắn nói rồi khẽ kéo tay ra khỏi hai bôn ngực cũng không gọi là lép lắm của Erina và Đại Kiều.

"Mấy hôm nay ta sẽ không về đâu nên con thông báo cho mọi người biết nhé Đại Kiều" nói xong hắn chạy như bay đi.

Èo, èo,èo..

Hắn phi thiên ngự kiếm chạy với tốc độ ba cây cột điện trên giờ về phía Tổ Quốc, hắn cần tìm một lão bất tử ở Miền Trung.