Chương 17: Cuộc Sống An Nhàn

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 17: Cuộc Sống An Nhàn

Chương 17: Cuộc Sống An Nhàn

"Hư ự ợ, á nặng quá, ặc" sau đợt nhậu tưng bừng phê pha hôm qua thứ hắn nhớ duy nhất là mình đang vật tay với lão Furinji còn lại là gì thì hắn đếch nhớ.

Định kéo tay lên dụi dụi mắt thì phát hiện hai tay kẹt cứng không kéo ra được, trên người thì như có cục tạ đang đè nặng xuống, nhưng cục tạ này nó lại mềm mềm, hắn nheo mắt vài cái nữa rồi mới nhận ra điều trước mặt.

"Mình nghĩ thứ này mấy ông nam chính mới được hưởng thôi chứ" hắn thầm nghĩ.

Đập vào mặt hắn là Shigure đang nằm trên người hắn còn hai tay đang bị Tiểu Kiều và Đại Kiều giữ chặt lấy, lần này thì hắn không thấy nặng nữa, mềm quá rồi cảm giác còn lâng lâng như chơi cỏ nữa.

"Ryu-kun sao anh còn chưa dậy thế hả, hôm nay là ngày Tootsuki Học viện khai giảng đấy " một giọng nói khác từ ngoài cửa vọng vào.

Mở cửa ra thì là Miu đang hậm hực chống nạch vẻ mặt phồng má có chút buồn phiền, nhưng nhìn lại rất đáng yêu. Tam nữ cũng đã tỉnh dậy sau khi có chút ánh sáng le lói của buổi sáng chiếu vào phòng.

"Cả cô Shigure nữa, Đại Kiều và Tiểu Kiều cũng dậy luôn đi mọi hôm mọi người dậy sớm lắm mà, nhanh lên đi đấy" Miu nói xong thì quay ngắt bỏ đi.

"Ưmmm, oaaaaaa, lâu lắm rồi mới được ngủ ngon như vậy đấy" Đại Kiều vươn vai nói, bộ trang phục đồ ngủ mỏng dính được éo sát vào cơ thể lộ ra đường cong nóng bỏng.

"Đúng là như vậy a" Tiểu Kiều dụi dụi mắt bộ dạng ngáy ngủ nói.

"Hai con mau đi vệ sinh buổi sáng đi còn ăn sáng để đi học, cha nó cũng nhanh lên đi đừng để đến trễ" Shigure cũng vuốt nhẹ mặt mình để tỉnh táo, rồi đứng dậy nhắc nhở nhẹ rồi rời đi.

"Đã rõ" ba người đồng thanh nói.

"Được rồi một buổi sáng đầy trong lành và vui vẻ nào luyện tập một chút bài thể dục buổi sáng nào, một hai ba bốn năm sau bảy tám, hai hai ba bốn năm sáu bảy thôi" hắn như bị tăng động lộn nhào ra ngoài rồi múa võ theo nhịp bản thân hô như hồi năm giờ sáng là có đài phát thanh hô tập thể dục vậy.

"Hihi..được rồi chúng ta mau đi chuẩn bị thôi" Đại Kiều nhìn hắn rồi cười nhẹ véo má cô em đang còn ngái ngủ lôi đi.

"Ái, em biết rồi mà đừng nhéo em" Tiểu Kiều bị lôi đi không ngừng rên la.

Keng, đã chuyển xong phần quà cập nhập vào trong rương, mời ký chủ mở.

"Mở đi hệ thống, hai hai ba bốn năm sáu bảy tám thôi" hắn vẫn đang đang tập múa võ theo nhịp điệu vì thói quen khó bỏ.

Một Đại Vĩ Nhân đã từng nói: Giữ gìn dân chủ, xây dựng nước nhà, gây đời sống mới, việc gì cũng cần có sức khỏe mới thành công.

Tập cho khí huyết lưu thông, tinh thần sảng khoái để bắt đầu cho một ngày mới đầy sức sống với tuổi trẻ xanh tươi và đặc biệt là cải thiện sức khỏe.

Keng, Phong Tận Giáp x1, vé tự chọn phó bản x1, vé mở ra thế giới chính x1, thẻ skip thế giới x1.

Keng mở thành công một đợt neff:

Neff sức mạnh: ký chủ sau khi xuyên không gần như toàn bộ sức mạnh sẽ bị áp chế lại, muốn mạnh hơn một là tự phá xích để mạnh hai là tu luyện theo thế giới mình ở, sức mạnh của chiêu thức và kỹ năng cũng sẽ bị neff lại để cho vừa thế giới ấy nếu không thì sẽ gây ra tình trạng quá uot trình.

Neff lại shop: khi đến thế giới bào sẽ mở khóa mua ở thế giới đấy, 10% mới có hàng của thế giới khác.

Neff lại khả năng hồi phục: sẽ chậm hơn trước tránh ký chủ suốt ngày chơi trò ôm bom liều chết, tùy theo sức mạnh mà ký chủ đã mở khóa ở thế giới đó mà khả năng này sẽ tăng lên, quan trọng nhất là ký chủ vĩnh viễn không thể chết.

Neff lại năng lượng: sẽ cố định dòng năng lượng của ký chủ là chakra kể cả có tu tiên cũng thế, cảnh giới tăng suy cho cùng nó cũng là Chakra kể cả tấn công tinh thần.

Neff lại Darkkin: tuy ký chủ có được thừa hưởng vô hạn chakra nhưng bây giờ nếu dùng nhiều quá mức thì thân thể có bị tổn thương nghiêm trọng nếu tiêu quá nhiều chakra nếu không trong trạng thái Hiền Nhân Chakra Darkkin.

Keng, mở khóa thành tựu, Bị Neff lòi mồm, khấu tặng một cái nịt cột tóc 1505.

"Được hay lắm hệ thống, thế mới vui chứ, ố dề" thay vì buồn rầu thì hắn lại cười như được mùa.

"Lần đầu tiên con thấy có người bị yếu đi mà vui vậy đấy, à Phong Tận Giáp sẽ tăng dần những sợi xích nhằm khóa sức mạnh của papa lại nhưng bù lại nó có thể điều chỉnh lại để như một cái giáp tập luyện cao cấp tăng trọng lượng về mọi mặt để huấn luyện cho papa đó, papa cố lên nhé, hiện tại con không nói chuyện nhiều được nên con xin lỗi papa, bù lại papa nhớ kiếm nhiều mẹ và chị em lại cho con nhé, hihi" giọng của Yui vang lên giải thích cho hắn xong tắt nguồn ngay. Đúng là bị giới hạn nhiều cũng khó, ây za thiệc là thương Yui quá mà.

"Mạnh quá thì sẽ gây ra tình trạng chán và nhàn ví dụ như thế giới này vậy, còn về kiếm thêm mẹ và chị em cho con phải xem ý trời rồi, ta tán gái kém lắm" hắn cũng bắt đầu đi đánh răng rửa mặt sau khi nói với Yui.

Sau bảy bảy bốn chín phút xử lí xong bữa sáng thì nhóm năm người gồm hắn, Đại Kiều, Tiểu Kiều, Miu và Kenichi liền đi học.

"Hể con cũng học trong Tootsuki Học viện sao, giờ ta mới biết đấy" hắn khá bất ngờ khi Đại Kiều cũng học trong Tootsuki Học viện không những thế còn đứng thứ chín trong Thập Kiệt.

"Ưm, còn Tiểu Kiều thì học cùng với Miu cùng Kenichi, con cũng bất ngờ khi papa vẫn còn đủ tuổi để đi học đấy" Đại Kiều bộ dáng hoài nghi nhìn hắn.

"Ặc tuổi tác thì có thể ta đã ngoài ba mươi rồi nhưng Một Đại Vĩ Nhân đã từng nói: Học, học nữa, học mãi, tuổi tác cũng chỉ là con số thôi, ngoài các con ra thì ai biết được tuổi tác của ta chỉ dựa vào khuôn mặt kia chứ" hắn tay trái gãi đầu, tay phải tiếp tục ngón trỏ chỉ thiên.

"Được rồi bọn con đi đây papa, hẹn gặp lại vào buổi tối nhé" Tiểu Kiều đến một đường cua liền nói.

"Haizzzz, Kenichi cậu không sao chứ, tất cả là tại anh đấy Ryu-kun, đã nói là đừng ép cậu ấy rồi mà" Miu thở dài quay qua gắt gỏng hắn.

"Hự, ọe....., ọc ọc hự" Kenichi mặt mày phờ phạc xanh lét như thằng nghiện hút chính vậy, sáng đến giờ chắc cũng phải mấy bãi rồi.

Chả là tối qua có chơi trò thảy xúc xắc để xem ai uống nhiều, thế là cu cậu này tham gia với kỷ lục số nhọ nên đã si cà quay từ đầu và được Miu đưa về phòng. Còn hắn và mấy lão bất tử kia thì chơi gần đến hai ba giờ sáng thì ai cũng tê tê phê phê cả rồi nên ngất luôn, sáng nay mấy lão vẫn còn ngáy khò khò đã ai dậy đâu, đúng là trình độ pha rượu bia của hắn không phải dạng vừa, lú như con cú cả lũ.

"Ách rõ ràng là do Kenichi muốn chơi cơ mà, đúng không Kenichi" hắn đổi hướng sáng Kenichi.

"Ơ hự...đúng....ọe......" vừa quay trở lại thì thanh niên lại tiếp tục qua một cái cột nôn thốc tháo.

"Tầm này chắc phải gọi cứu thương rồi, anh đã cho cậu ấy uống cái khỉ gì thể hả" Miu một mặt tức giận một mặt nhờ Tiểu Kiều gọi cứu thương tới.

"Hừm, ánh sáng đêm trăng, tiên ông phê cần, đá thủ tập bay, tê tê gãy cánh, ờ thì chuồn chuồn tập bơi, chim ca tập gầm, nhiều lắm" hắn nhớ mang máng một số loại mình chế đại ra lúc Sasaki mang cả đống rượu và bia khác nhau về.

"Bó tay, hai người đi trước đi, em và Tiểu Kiều sẽ đợi xe cứu thương tới rước Kenichi vậy" Miu nói.

"Ừa, đi học vui vẻ nhé hai đứa" hắn xoa đầu Miu và Tiểu Kiều khiến một người đỏ mặt còn một người thì nhắm tịt mắt hưởng thụ.

"Vâng, papa và nee-chan đi vui vẻ" Tiểu Kiều mặt mày vui vẻ nói.

Hắn và Đại Kiều cũng rời đi, Tootsuki Học viện thẳng tiến.

(Tác ăn hại: mình viết so với nguyên tác sẽ lệch hơn một chút xíu hoặc là nhiều xíu nên ae thông cảm nhé, mới vào nghề)