Chương 16: Tình Yêu Và Hạnh Phúc

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 16: Tình Yêu Và Hạnh Phúc

Chương 16: Tình Yêu Và Hạnh Phúc

Bằng chiếc lưỡi tinh tế cô cảm thấy được món ăn này chỉ cơm và trứng cùng ít gia vị ngoài ra không có bất kỳ thứ gì khác nhưng sao nó lại ngon đến vậy, chiếc lưỡi của cô hoàn toàn bị chinh phục. Món này mang lại cho cô một cảm giác...yêu thương...hạnh phúc. Tình yêu thương của một người cha, anh trai, bạn bè dành cho mình và hạnh phúc khi được ăn ngon và thỏa mãn khi mà đầu lưỡi được chinh phục, nó khác tất cả những món mà nàng từng ăn, không hề hoa mĩ, không có thứ gì quá quý hiếm nhưng nó lại khiến cô cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn khi được ăn. Một cảm giác mà lâu lắm rồi cô không cảm nhận được.

Một múc rồi lại hai thìa, chỉ vậy đĩa cơm chả còn lại cái nịt gì, trong vô thức cô nàng đưa chiếc đĩa ra trước mặt hắn nói.

"Cho ta thêm ít nữa"

"Hể.....nhưng mà...hết rồi" hắn nghe vậy thì cũng bó tay, còn lại chưa tới nửa chảo cơm thì hắn cũng chỉ ăn tạm được mấy miếng thôi chứ đã no đâu, trong chảo cũng chỉ còn đúng một thìa.

Sau đó hai giọng nói khác cũng nói câu tương tự, đương nhiên là cậu thanh niên siêu saiyan god và cô gái tóc hồng rồi.

"Ách, thật sự là hết rồi, theo quy tắc số hai trong nghề bếp của ta thì có lẽ cho ta nợ lần này đi, thật sự là hết rồi" hắn có chút khó xử nói.

"Quy tắc?" cô nàng tóc hồng lên tiếng thắc mắc.

"Là một đầu bếp ta đã đặt cho mình ba nguyên tắc. Thứ nhất luôn nấu ăn không phung phí một chút nguyên liệu nào và sản phẩm cũng không được để phí cho dù là một hạt cơm. Thứ hai cho dù là bất cứ khách hàng nào đói thì chỉ cần yêu cầu tôi sẽ phục vụ hết sức mình. Thứ ba và là cái quan trọng nhất, luôn luôn nấu ăn bằng cả trái tim" hắn bắt đầu giảng giải cho ba người nghe.

"Đĩa cơm rang trông rất bình thường, nhưng sao nó lại ngon đến vậy" cô gái tóc hồng lên tiếng hỏi.

"Là tay và thân dưới đúng không" cậu thanh niên rất nhạy bén, nhanh chóng nhận ra vấn đề.

"Chuẩn không cần chỉnh, về kỹ thuật thì tay để đảo thì rất bình thường, đầu bếp thường tay rất khỏe nhưng thân dưới thì chưa chắc, khi đảo có thể gây ra sự mất cân bằng, những lúc hất thì lại càng nghiêm trọng, trứng sẽ không được chia đều cho từng hạt cơm, cho nên phần thân dưới cũng rất quan trọng, không chỉ với nghề đầu bếp" hắn ngay lập tức dơ ngón tay cái về phía thanh niên kia.

"Nghĩa là từng hạt cơm đều có một số lượng trứng bằng nhau sao" cô gái tóc hồng bàng hoàng hỏi.

"Chính xác, chỉ cần nắm rõ được kỹ thuật và áp dụng công thức là ra, tuổi trẻ còn dài, cứ nhiệt huyết học hỏi và tìm tòi ắt sẽ làm được" hắn cười tươi sáng lạn dơ ngón tay cái nói.

"Được, vậy quyết đấu đi, tôi là Yukihira Soma, hân hạnh" cậu thanh niên xưng là Soma liền lên tiếng.

"Tôi là Ryuma Kenshin, hân hạnh gặp mặt, nhưng việc quyết đấu thì đợi cậu mạnh lên đi, bây giờ chả khác gì lính cầm kiếm solo với susan 10000Q đâu" hắn cũng chào hỏi lại và nói.

"À mà ở đây ta còn một thìa này, nói a đi nào" hắn thấy cô gái tóc vàng cứ yên lặng không nói gì thì hắn liền tặng lại muôi cơm cuối vậy, tí về Lương Sơn Bạc ăn chực sau.

"A a a a" cô gái tóc vàng cũng không ngần ngại há miệng ra.

"Ằm nè haha" hắn đút cho cô gái và nở ra một nụ cười tỏa sáng.

Cô nàng sau khi được hắn đút thì trầm ngâm nhìn hắn một chút, rồi cúi gầm mặt xuống bỏ chạy ngay lập tức.

"A cô chủ, xin lỗi hai vị, coi như hai vị đã đạt rồi đi, tôi xin phép" nói rồi cô gái cũng chạy theo luôn.

"Cuộc đời vẫn đẹp sao, về nhà thôi" hắn cũng rải bước rời đi thì bị Soma cản lại.

"Khoan đã, trong món ăn của anh tôi cảm nhận được rất rõ là nó rất ngon nhưng còn có một thứ gì đó ở trong đó nữa nó mới chính là điểm nhấn của món ăn, nó rốt cuộc là thứ gì"

"Bà của tôi từng nói: Muốn nấu ra những món ăn ngon thì con hãy nấu bằng cả trái tim của con, hãy đưa thứ tình yêu và cảm xúc ấy của con vào món ăn để người dùng có thể cảm nhận được nó. Bà tôi đã nói như thế cậu hãy suy ngẫm đi, lần tới gặp lại hãy nói cho tôi biết" hắn đưa ngón trỏ tay phải lên trời, tay trái bỏ túi quần ngầu lòi nói.

Hắn bước đi bỏ lại khuôn mặt trầm tư của Soma, sau khi quay vào một góc khuất thì bắt đầu ngự kiếm phi thiên về nhà, cây kiếm mà đời đời được các cao thủ kiếm thuật trung hoa tung hô là Tuyệt Kiếm "Thuần Quân" một trong Ngũ Đại Tuyệt Thế Bảo Kiếm được tặng cho hắn thì giờ hắn cho đi làm ván để ngự kiếm, không biết mấy ông lão đó thấy cảnh này chắc sẽ liều mạng với hắn mất.

Với tốc độ nhanh như mấy anh chạy ẹc thì chỉ trong vòng chục phút hắn đã về tới cổng võ đường Lương Sơn Bạc, nhẹ nhàng đáp xuống cất kiếm, định đạp cổng xông vào thì Yui liền nhắc.

"Cái tạp dề papa, đừng mặc ngáo ngơ như vậy chứ" Yui thở dài nói.

"À nhỉ, quên mất" hắn gấp gọn gàng rồi bỏ vô trong hành trang, quà Yui tặng nên phải cẩn trọng từng chút một.

"Bố mày về rồi đây, ra đón bố nào các con" hắn đá vào hai cánh cửa khiến nó mở toang ra.

Đập vào mắt hắn là hai tuyệt thế mỹ nữ, nghiêng nước nghiêng thùng đổ nước, một cô gái tóc dài màu nâu nhạt cột hình nơ với bồ độ phong cách Trung Quốc đỏ và trắng đang cầm ô đối chọi với một cô gái tóc hồng và bộ đồ cũng y vậy chỉ khác là màu hồng trắng đang cầm hai cây quạt tấn công cô gái còn lại. Nhưng thứ làm hắn bất ngờ hơn cả đó chính là sharingan tam câu ngọc của hai cô gái này.

"Nà ní" đầu hắn xuất hiện một đống dấu hỏi chấm.

Keng, hai con gái nuôi của ngài vì đã nhận làm con nên đã được truyền thừa huyết thống của ngài, mặc dù chỉ là thành phần dòng máu phụ vì dòng máu chính của ký chủ không thể di truyền nên bất cứ người nào là con gái ngài kể cả là do vợ ngài sinh, đều không phải là con ruột hoàn toàn, họ chỉ được hưởng các dòng máu khác ví dụ như tengu hay uchiha mà thôi.

"Tại sao dòng máu chính của ta không di truyền được, nghe lú với hư cấu thế" vấn đề này lại sinh ra vấn đề khác làm hắn càng khó hiểu.

Keng, quyền của ký chủ bị giới hạn không thể biết.

Biết ngay mà cứ hỏi đền nguồn gốc thực sự của hắn thì lại tịt ngóm chả cho tí thông tin nào, cay thực sự.

"Hể Ryu-kun anh về rồi sao" một giọng nói vang lên đằng sau hắn.

"Hể em là.....Miu sao" hắn nhìn con bò sữa trước mặt đầu lại đầy dấu hỏi chấm.

"Là anh thật rồi" Miu vui mừng nhảy cẫng lên ôm lấy hắn làm hai cô gái kia cũng để ý.

"A á a á a a à á, phê thế nhề" cảm giác được hai trái đào tiên áp sát vào người làm hắn hưởng thụ không thôi, ngực gái 2D có khác.

"Papa" hai cô gái giờ mới để ý đến hắn, có vẻ nhờ khả năng ẩn khí cực tốt nhìn trông hắn chả khác gì người bình thường là mấy, cộng thêm quả style kính thug life và mái tóc được nhuộm đen lại thì không nhận ra hắn cũng là chuyện bình thường.

"Hể hai con là Đại Kiều và Tiểu Kiều sao" hắn vừa mới thoát khỏi thiên la địa võng của Miu thì liền đến bốn quả đào non của hai cô gái tấn công.

"Cuối cùng papa cũng về rồi con nhớ papa lắm đó" Tiểu Kiều là cô gái tóc hồng lên tiếng.

"Papa về là ổn rồi" Đại Kiều cũng ôm chặt lấy hắn mừng rỡ.

"Nào được rồi, cho ta thở cái nào, uy mấy lão già không ra chào đón ta sao, hay lại muốn giao lưu vài đường quyền nữa" hắn lúc này mới cảm nhận được khí của mấy lão sư phụ, liền lên tiếng hỏi.

"Kamen Rider Chakra người được gọi là siêu anh hùng khi cứu giúp dân lành khỏi các nhóm khủng bố, được dấu mình trong một bộ giáp màu đen" vẫn là Akisame lên tiếng trước.

"Ronin Bóng Ma chuyên ám sát các viên chức cấp cao trong hội Yami và thế giới ngầm" lão Ma lên tiếng tiếp theo.

"Ẩn Long Phái Đệ Nhất giải cứu nền võ thuật của các quốc gia khỏi các cuộc đảo chính của bè lũ Yami" Sasaki cũng lên tiếng tiếp theo.

"Apa, Vua MMA ở thế giới ngầm" Apachai nghiêm túc lên tiếng.

"Ghost Rider một con ma khát máu đi trừng trị những kẻ tội lỗi" Shigure liền lên tiếng sau Apachai.

"Chào mừng một vĩ nhân của Ẩn Long Phái đến Lương Sơn Bạc" đại trưởng lão Furinji cuối cùng cũng lên tiếng.

"Mình đến lộn chỗ không nhỉ, hú alo sao mấy ông biết cái đó hay zậy" sau khi thả hai cô con gái rượu ra hắn liền thắc mắc.

"Tiếng lành thì truyền xa mà, được rồi chú vô nấu cái gì cho bọn anh làm mồi xem nào" Sasaki bắt đầu quay lại như thường ngày.

"Được thôi coi như mấy chú có lộc ăn" hắn chỉ ngón tay trỏ vào họ rồi bước đi hướng khu bếp.

"Mà khoan, sau mấy năm mà cô thay đổi nhiều nhỉ Shigure" hắn có chút suýt không nhận ra được Shigure khi thay vì bộ đồ thoải mái như bình thường thì bây giờ lại là một bộ Kimono, không những thế thứ thay đổi còn là khí chất nữa.

"Tôi thay đổi vậy Ryu-kun không vui sao" Shigure không ấp a ấp úng như trước nữa mà nói rất rõ rành mạch.

"À không tôi vui lắm chứ, đông người thế này anh sẽ biếu các chú một bữa lẩu bò thập cẩm ngon hết đường về, nhớ chuẩn bị đồ uống đi đấy" nói rồi thì hắn cứ hướng bếp thẳng tiến thôi.

"Ryu-kun sao, sao nghe các sư phụ kể con thấy có vẻ ghê gớm vậy" một cậu thanh niên đi cùng Miu lên tiếng.

"Kenichi từ từ con sẽ biết sau, bây giờ con chỉ biết hắn ta hoàn toàn có thể ngang kèo hoặc hơn đại trưởng lão nếu như tung hết sức mạnh ra là được" lão Ma lên tiếng dọa Kenichi hú hồn.

"Chị sẽ đi xuống phụ papa, mama và hai em có muốn đi không" Đại Kiều lên tiếng hỏi thì tam nữ gật đầu nên nhóm bọn họ cũng rời đi.

"Được rồi Kenichi ngồi xuống đây đi, ta sẽ kể cho con nghe về một con quái vật" đại trưởng lão Furinji liền lên tiếng.

"Cho nó biết còn quá sớm không" Akisame thì thầm.

"Với tính cách hiếu thắng của Kenichi thì mọi thứ sẽ ổn thôi" lão Ma liền đáp.

Sau đó Kenichi cùng các vị sư phụ cùng ngồi xuống thì thầm to nhỏ về hắn.