Chương 14: Tinh Thần Đá Thủ

Hệ Thống Đa Zi Năng

Chương 14: Tinh Thần Đá Thủ

Chương 14: Tinh Thần Đá Thủ

"Các cậu mau buông ra đi, coi chừng bị nó ném đi đấy" lão Furinji có chút bất ngờ nhìn hắn.

"Và ông cũng nên bỏ cái tay ra đi" hắn cũng trừng mắt nhìn lão Furinji.

Mấy người sư phụ nghe được vậy cũng thả xích ra lùi ra xa vác mấy tên áo đen và hai cô nhóc kia đi. Lão Furinji cũng tỏa ra khí thế màu vàng như siêu saiyan, đối lập với hắn là màu đỏ tỏa ra từ cổng Tử Môn.

Oành...uỳnh....binh...bốp...

Hai người đấu nhau với một tốc độ rất nhanh, kể cả mấy vị sư phụ cũng không thấy rõ được, nhưng kình phong từ trận chiến khiến đất và cây cối xung quang rạn nứt đủ hiểu nếu tham dự vô thì họ sẽ bị nghiền ép như thế nào, điều mà họ bất ngờ hơn hết là chỉ sau vỏn vẹn năm năm bước vào con đường luyện võ thuật mà hắn đã sánh ngang được với trưởng lão, đúng là quái vật.

Bốp...

Hai tay của hắn và lão Furinji đồng thời hôn vào má đối phương khiến hai người văng ra xa, nhưng lần này họ không áp sát đánh nữa.

Hắn hơi quỳ xuống hai tay bám mạnh vào đất lấy, chân phải để phía trước chân trái để phía sau, luồng khí đỏ toát ra cuồn cuộn dần hình thành một hình đầu rồng.

Bên kia lão Furinji thì để tay ra một bên hông, người hơi trùng xuống nhìn đòn thế khác giống Kamehameha.

"Yagai" hắn gầm lên rồi đá một mạch về phía lão Furinji.

"Lương Sơn Ba" thấy hắn đá lại gần thì lão Furinji cũng tung chiêu.

Uỳnhhhhhh....

Khói bụi mù mịt che khắp chốn như che luôn tiền đồ chị Dậu vậy, sau một lát thì khói tan đi, các sư phụ lần này phải trừng mắt thật lớn để nhìn cảnh tượng trước mặt, thậm chí là phải xoa xoa mắt để xem mình có nhìn nhầm không.

Mọi thứ xung quanh đổ nát, mặt đấy bị cày xấy thành một đường thẳng tắp, chân của hắn được hai tay của lão Furinji đỡ được, thứ khiến mọi người không tin là lão Furinji đã hộc máu mồm theo đúng nghĩa đen.

Hắn từ từ rút chân lại, đặt tay lên tim mình loại bỏ trạng thái Bát Môn Độn Giáp, nhìn lão Furinji. Lão cũng từ từ thu tay lại, lau đi vệt máu ở miệng đứng đối diện nhìn hắn.

"Già mà gân thiệc, ngay cả Yagai của ta mà cũng không làm được bị thương nặng ông, đúng là lão siêu nhân" hắn kinh ngạc nói.

"Im mồm đê tên quái vật, nếu đòn đó rơi vào vĩ nhân cấp cao một số người nếu không có chuẩn bị có thể chết bất cứ lúc nào đấy" lão Furinji vỗ đầu hắn cái bốp làm đầu hắn găm xuống đất.

"Đệt, đau đấy lão già, a a a a, được đánh hết sức thật thoải mái" hắn kéo đầu ra khỏi đất khởi động nhẹ thân thể rồi bước đi lên núi.

Thấy bóng hắn cô độc dần bước đi, mọi người mới lại gần hỏi tình hình của lão Furinji.

"Này..ông có sao không" Akisame lại gần hỏi han thì lão Furinji cũng liền giải đáp thắc mắc cho họ.

"Hắn lợi dụng cơn tức giận để giả bộ định giết người nhằm bắt ta tung hết sức mạnh để đánh với hắn, chỉ đơn giản là vậy thôi, hơn nữa sau khi đỡ đòn tấn công của hắn ta cảm nhận sâu trong nội tâm của hắn có một thứ gì đó đang được phong ấn lại....một con quái vật thật sự" lão nói rồi bước đi lên núi còn không ngừng bồi thêm để mấy người sư phụ đỡ lo lắng.

"À không cần lo hắn lạc lối đâu, việc điều khiển khí động tĩnh ta nghĩ nó đã hoàn thiện rồi, à và hơn nữa khi đánh với ta nó còn để lộ ra một vùng Ryuusui Seikuuken rất rộng quả là cao thủ, việc để hắn sa đọa có vẻ như là con số 0 tròn trĩnh rồi"

Mấy lão sư phụ nghe vậy thì cũng chỉ nhìn nhau rồi đưa hai đứa nhóc gái kia đi cùng theo chân lão Furinji lên núi.

Lên tới nơi thứ mọi người được chứng kiến khiến miệng như sắp rớt xuống đất, một cái cây nhỏ được hắn hóa lớn lên thành một cây cổ thụ, những chiếc rễ dần dần cuốn lấy xác của lão Yamato tạo nên một quan tài gỗ ở trên mặt đất. Sống lâu với hắn mọi người đều biết hắn bất thường rồi ngay từ khả năng hồi phục, nhưng mọi người không nghĩ hắn tà ma ngoại đạo đến mức này.

"Phù, xong rồi mấy người có thể lại thắp nhang nếu thích và hơn nữa hai cô nhóc kia là sao?" hắn nói rồi mới để ý đến hai cô nhóc kia.

"Là hai chị em song sinh, chị với tóc dài thả là Lý Đại Kiều còn em tóc hai bím là Lý Tiểu Kiều, hai đứa nó từ nhỏ theo bố nó nên giờ đã là bị tẩy não theo con đường Yami rồi, nhưng may mắn thay sau ba năm tiếp xúc thì bọn nó đã đỡ rồi nhưng....cái này thì" lão Furinji giải thích những nhìn vãi hai khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc của hai cô bé thì cạn lời.

"Đợi ta một chút" hắn đi lại gần hai cô nhóc đặt tay lên mặt hai cô nhóc rồi, nhắm mắt im lặng.

"Hệ thống ta từ bỏ việc phục hồi 30% sức mạnh sau khi qua map này, đổi lại ta muốn thức tỉnh Rinnegan và chữa trị cho hai cô bé này" hắn nói với hệ thống.

"Việc ký chủ dừng quá trình nâng cấp để xin lại sức mạnh mộc độn để bảo quan thi thể của Yamato đã khấu trừ đi 5% sức mạnh rồi phí chữa trị cho hai cô bé là 10% sức mạnh, hiện tại ta chỉ có thể giúp ký chủ lên Eternal Mangekyou Sharingan để tránh việc bị mù mà thôi, 10% còn lại sẽ đổi thành Rinnegan chỉ dùng được một lần hoàn thành tất cả sự kiện chính ở map này, thứ hệ thống chữa trị cho hai cô bé là xóa một phần ký ức đen tối đi thay vào đó ký chủ sẽ là cha của hai con bé, ký ức của hai người đã được lấy từ lịch sử của nơi này, hết" hệ thống ngoi lên rồi ngay lập tức lại trở về trạng thái nâng cấp. Đúng là hệ thống xịn xò con bò, làm việc hết công suất buff chủ nhân hết mình, quao quá đã ai có hệ thống xịn hơn bổn tọa.

"Ngon rồi" hắn vui vẻ cười.

Đây cũng chính là lý do hắn chỉ nổi giận và đau khổ ngay lúc lão Yamato mất và thức tỉnh Mangekyou Sharingan, ngay lập tức kỹ năng cân bằng tĩnh động của hắn mà hắn tạm gọi là "Tinh Thần Đá Thủ" đã giúp hắn điều hòa cảm xúc, sau đó hắn đã có thể nhanh chóng bình tĩnh lại và suy diễn ra cách hồi sinh lão Yamato, nhưng vì muốn biết mình mạnh đến mức nào nên mới muốn đấm luôn ông lão Furinji để test sức mạnh, hắn cũng đã thêm phần khẳng định mình cũng đã bước vào cảnh giới vĩ nhân truyền thuyết vì nhiều yếu tố như sức mạnh thậm chí còn một loại kỹ năng mà hắn chưa sài kết hợp với Yagai.

"Được rồi hai con bé này giao tạm cho các người huấn luyện, ta phải sài đến dị năng của mình bằng cách xóa bỏ ký ức của hai con bé, quân tử trả thù mười giây đã muộn, ta phải đi đã" hắn nói rồi xách cái cặp định đi luôn.

"Này này, ngươi nên nhớ.." lão Furinji định lên tiếng nhắc nhở thì.

"Được rồi ta không dùng võ thuật, nhưng ta sẽ cho hắn thành pháo hoa, thế được chưa, à học phí của hai con bé đây, toàn bộ tài sàn của ta, hơn ba triệu rưỡi đô một tí, ít nhất không phải bốn trăm triệu hay năm củ VND" hắn đưa một bọc đen cho lão Furinji.

"Thêm nữa rất nhiều cao thủ quy ẩn sơn lâm không thiếu, ta vẫn cần học hỏi nhiều hơn nữa, à Shigure vì cô là nữ nhân đủ tuổi duy nhất trong võ đường, nên tạm thời cô đảm nhận vị trí mẹ của chúng được không" hắn quay sang Shigure hỏi.

"Mẹ..?" cô nàng nhìn lấy hai cô bé dễ thương đang ngủ bất động dưới đất thì cũng chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

"Này... còn ngươi sẽ là cha đứa bé phải không, ý ngươi là gì đây" Akisame bắt vai hắn mắt tỏa ánh sáng đỏ kèm sát khí nói.

"À thì là ây za ây za, đòn ném của Akisame-sensei ghê gớm quá ta không đỡ nổi, a a a a " hắn vờ bị như Akisame ném đi lăn lăn mấy vòng xuống núi rồi biến mất.

"Thằng ranh con này, phải tôi tôi đấm cho mấy nhát rồi" Sasaki lúc này mới lên tiếng.

"Thằng ranh con ngươi mà quay về thì biết mặt ta" Akisame hét lớn.

"Nè cô có thật sự hiểu tên biến thái đó nói gì không thế" lão Ma tiếp cận Shigure hỏi.

"Làm mẹ....khó sao" Shigure nghiêng nhẹ đầu hỏi.

"Apa..?????" Apachai thì có một đống dấu hỏi chấm ở xung quanh mình.

"Được rồi, mau về thôi, mặc kệ hắn đi, là ba triệu rưỡi đô đó hahahaha" lão Furinji mở ra thấy toàn tiền đô thì cười lớn, mấy lão già nghe vậy cũng mắt sáng rực cười theo không ai ý kiến nữa, trừ Shigure và Apachai vẫn chả hiểu mô tê gì.

Hắn ở một chỗ khác thì không ổn rồi, tiền đưa sạch trong túi chẳng còn xu nào, đi du lịch thế này thì không ổn là mấy rồi.

"Không sao không sao, nhà thơ Hoàng Trung Thông đã nói bàn tay ta làm nên tất cả có sức người sỏi đá cũng thành cơm, thì sợ cái giề, hề hế Việt Nam xinh đẹp trong thế giới Anime ơi, ta đến đây, yohohohoho".