Chương 13: Tư duy phòng nhỏ (3) - Gia Đình Weasley và gia đình Granger

Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 13: Tư duy phòng nhỏ (3) - Gia Đình Weasley và gia đình Granger

Chương 13: Tư duy phòng nhỏ (3) - Gia Đình Weasley và gia đình Granger

Chương 13: Tư duy phòng nhỏ (3) - Gia Đình Weasley và gia đình Granger

Tom vừa mới bước vài bước về hướng bàn ăn mà gia đình Weasley đang ngồi thì một tiếng động lạ vang lên từ lò sưởi trong tường phía sau lưng thằng bé. Harry đã đến rồi!

Tuy nhiên Harry thì không được may mắn như Tom. Khi ngọn lửa màu xanh ngọc bích bùng lên từ bên trong lò sưởi, một hình bóng nhỏ bé bị đá văng ra. Chúa cứu thế của ma pháp giới hung hăng mà va chạm với nền nhà lát đá lạnh ngắt của quán Cái Vạc Lủng.

Mặt chạm đất!

"Rắc!"

"HARRY!" Tom quay người lại chay đến bên cạnh thằng bạn của mình. Gia đình Weasley cũng đồng loạt đứng dậy chạy tới bên cạnh thằng bé.

"Mình không sao."Chóng mặt và trầy trụa, Harry loạng choạng đứng lên. Cho dù vừa rồi mới cùng đất mẹ có một nụ hôn nồng nàn thì ma pháp giới chúa cứu thế vẫn không hề hấn gì, nó chỉ bị xây xát nhẹ mà thôi. Hai anh em sinh đôi nhà Weasley nhận thầu việc đỡ thằng bé về đến bàn ăn để ngồi nghỉ ngơi cho lại sức..

Tuy nhiên cặp mắt kính gọng tròn của Harry thì không được may mắn như chủ nhân của nó. Cặp mắt kính này đã hi sinh một cách oanh liệt. Tiếng crack lúc này chính là do nó phát ra.

Arthur Weasley là một người đàn ông gầy, sắp hói đầu, nhưng mớ tóc còn lại ít ỏi cũng đỏ hoe như tóc bất cứ đứa con nào của mình. Ông Weasley cầm cái kính bể của Harry lên xem xét, lấy ma trượng gõ nhẹ lên nó một cái, rồi đưa lại cho Harry: cái kiếng đã lành lặn như đồ mới toanh.

"Kính của con đây Harry."

Ron giới thiệu cho hai thằng bạn: "Đây là ba của mình."

Trong khi đó bà Weasley thì lại cho hai đứa trẻ những cái ôm tràn đầy tình thương của mẹ. Thậm chí bà con ôm Tom còn lâu hơn Harry nữa kia, luôn miệng cảm ơn nó vì đã chăm sóc cho thằng con trai bé bòng của mình trong năm học vừa qua khiến cho thằng bé xấu hổ không thôi.

Thằng bạn tóc đỏ của nó gãi gãi mũi của mình, vành tai đỏ lên, xấu hổ mà nói: " Còn đây là mẹ của mình, các cậu đã găp năm ngoái."

Tom còn để ý đến Ginny, so với năm ngoái thì nhỏ đã lớn hơn nhiều. Cô bé nãy giờ cứ đứng nép bên cạnh bà Weasley, một câu cũng chưa nói, vẫn cứ thẹn thùng mà nhìn Harry.

Sau khi đơn giản chào hỏi xong thì Harry cũng đã cảm thấy khá hơn. Thì đoàn người cùng nhau tiến về ngân hàng phù thuỷ Gringotts lấy tiền. Mấy rương hành lý của bọn nó thì đươc ông bà Weasley thu nhỏ lại để tiện đem theo bên người.

Chợt có tiếng gọi:

"Tom! Harry! Ron!Bên này!"

Bọn nó ngước nhìn lên và thấy Hermione đang đứng ngất ngưởng trên bậc thang trắng muốt dẫn lên ngân hàng Gringotts. Cô bé chạy xuống để gặp đoàn người, mái tóc nâu dày của cô bé bay xõa sau lưng. Đứng ở cách đó không xa là một cặp vợ chồng Muggle đang không hợp đàn, biểu tình mười phần mất tự nhiên đứng ở nơi đó,

"Cháu chào hai bác! Ôi, gặp lại hai người thật là tuyệt vời… Mà này, các cậu có tính vô ngân hàng Gringotts không?"

Harry nói:"Vô chứ, bọn mình đang tính rút tiền nè."

"Hai cậu có thể đoán nổi là mình đã thấy ai ở nhà giáo sư Snape không?… Chính là ba của Malfoy đó."Nó nói tiếp với Ron và Hermione khi cả bọn cùng bước lên những bậc thềm của ngân hàng Gringotts.

Giọng ông Weasley vang lên đột ngột sau lưng chúng:"Ông Lucius Malfoy tới đó làm cái gì vậy?"

"Để lấy ma dược làm cho trắng da…" Tom trả lời, nó nhìn qua ông Weasley rồi nói tiếp:" … cùng với ma dược chăm sóc cho mái tóc của bác ấy."

Đang dùng tay vuốt cái đầu bóng lưỡng của mình, thì ông Weasley trở nên cứng đờ. Ông lầm bẩm: "Biết ngay mà. Cái tên Lucius này phải dùng đến ma dược để duy trì vẻ bề ngoài của mình."

Chợt lúc đó, đề tài này bị sao nhãng ngay khi ông Weasley ngó thấy ba má của Hermione. Hai người ấy đang bồn chồn đứng bên cạnh, chờ Hermione giới thiệu họ với gia đình bạn bè nó.

Ông Weasley hớn hở nói:" Ông bà là dân Muggle?! Chúng ta phải uống mừng cuộc hạnh ngộ này mới được! Ông bà đến chỗ này có chuyện gì? A, ông bà đổi tiền Muggle… Molly, coi nè!"

Ông thích thú chỉ cho vợ coi tờ giấy bạc mười bảng Anh trong tay mẹ của Hermione, bà Granger.

Harry và gia đình Weasley theo một con yêu tinh hướng dẫn xuống hầm bạc. Hermione thì ở lại trong đại sảnh để mà đổi bản anh sang đồng Galleon.

"Cháu là Tom đi? Hermione đã kể cho chúng ta nghe về chuyện của cháu." Ông Granger bắt chuyện với thằng bé. Hai bác cháu bắt đầu vui vẻ trò chuyện với nhau.

Ước chừng mười lăm phút sau, Harry cùng gia đình Weasley từ hầm bạc đi ra. Tom cũng đã đạt được mục đích của mình. Nó gởi hầu như toàn bộ số tiền tiêu vặt của
nó 100 Galleon (tức là khoảng 500 bản anh) cho ông Granger nhờ ông mua dùm các tài liệu nghiên cứu về tư duy và đại não. Tom không cần các nghiên cứu chuyên sâu mà chỉ cần là sách nhập môn là được.

Lúc trở ra bậc thềm cẩm thạch của ngân hàng, mọi người phân tán mỗi người mỗi ngả. Percy thì lẩm bẩm nghe không rõ về chuyện cần một cây viết lông ngỗng mới. Fred và George thì túm được đứa bạn học chung trường là Lee Jordan. Bà Weasley thì đưa Ginny vô tiệm quần áo cũ, còn ông Weasley thì cứ khăng khăng mời cho được ông bà Granger đi vô quán Cái vạc lủng làm một ly.

"Một giờ sau tập trung ở hiệu sách Flourish and Blotts, để mua sách giáo khoa cho mấy con" Trước khi dắt Ginny đi, bà Weasley dặn dò:

"Còn có, không được đi Hẻm Knockturn!" Bà gọi vói theo sau lưng hai đứa sinh đôi Fred và George.

Bốn đứa tụi nó vừa đi vừa nói về những chuyện xảy ra vào mùa hè. Trong khi Tom vừa mới viêm màng túi thì nắm tiền vàng, tiền bạc, tiền đồng hỉ hả kêu loảng xoảng trong túi quần Harry đòi phải được tiêu đi. Vì vậy, Harry mua bốn cây kem dâu có bơ đậu phộng bự chà bá.

Tụi nó vừa đi lang thang trên phố vừa vui vẻ mút cây kem, vừa ngắm nghía những cửa tiệm đầy hấp dẫn. Harry bắt đầu kể cho Ron và Hermione tất cả mọi chuyện về con gia tinh Dobby và gia đình Dursley và cả về cuộc sống ở nhà giáo sư Snape nữa.

Cuối cùng Ron nói: "Đáng ngờ lắm."

Hermione đồng ý: "Nhất định là trò láu cá đây! Vậy là rốt cuộc đến tên của kẻ âm mưu làm những chuyện đó nó cũng không nói được à?"

Nhưng cuộc trò chuyện ngưng lại khi tụi nó đi ngang qua cửa hàng cung cấp đồ thể thao chất lượng. Ron thèm chảy cả nước dãi bộ áo chùng Chudley Cannon trưng bày đang được trưng bày trong đó. Nó không chịu đi cho đến khi Hermione kéo đi mới thôi.

Tụi nó mua mực và giấy da ở cửa tiệm kế bên. Khi đến tiệm Đồ chơi Phù Thủy Gambol & Japes, tụi nó gặp đám Fred, George, và Lee Jordan đang nhét đầy túi những cái pháo bông Không Phỏng Tay – Chỉ nổ khi Ngòi ướt. Tom còn đặc biệt ghé tiệm Magical Menagerie để mua bàn chải chuyên dụng để đánh răng cho Pearl nữa. Nó thích cái bàn chải mới của mình lắm.

Và trong một tiệm bán đồ đồng nát đầy nhóc những cây đũa phép gẫy, những cái cân đồng lệch cán, và những cái áo trùm cũ dính đầy vết độc dược, tụi nó gặp Percy đang vùi đầu vào một quyển sách nhỏ cực kỳ chán ngắt là cuốn «Những Huynh trưởng đạt tới quyền lực».

Ron ngó vô bìa sau cuốn sách, đọc to: "Một nghiên cứu về các Huynh trưởng Hogwarts và nghề nghiệp sau này của họ. Nghe cũng hấp dẫn đó chứ…"

Percy nạt: "Cút ngay!"

Thằng bé hỏi chủ tiệm là nó muốn mua bộ sách cũ của Lockhart nhưng được báo là không có hàng. Dưới ánh mắt tràn đầy khủng hoảng của Ron, nó vùi đầu vô mớ sách cũ trước mặt anh Percy với hy vọng tìm được quyển sách nào có giá trị.

Tom đột nhiên nói: "Nếu mình là cậu thì mình sẽ để ngay quyển sách này xuống Harry. Nếu cậu muốn nguyền rủa ai đó thì cuốn «Jinxes for the Jinxed» trên kệ sách của mình thích hợp với cậu hơn đó."