Chương 22: Lễ Khai giảng

Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 22: Lễ Khai giảng

Chương 22: Lễ Khai giảng

Chương 22: Lễ Khai giảng

Tiệc khai giảng sắp bắt đầu rồi. Trong đại sảnh tràn ngập tiếng cãi cọ ồn ào. Đặc biệt là tụi sắp sửa lên năm hai như chúng nó. Bởi vì kế tiếp, tụi nó sẽ không còn là lứa nhỏ nhất nữa mà sẽ trở thành các anh chị lớp trên của bọn lính mới tò te.

"Tom! Harry! Ron! Mấy cậu chạy đi nơi đâu? Mình đã tìm khắp toàn bộ xe lửa cũng không thấy bóng dáng mấy cậu đâu cả." Hermione tràn đầy lo lắng và sốt ruột mà chạy đến trước mặt bọn nó.

Tụi sư tử nhỏ Gryffindor cũng vô cùng quan tâm đề tài này. "Đứa trẻ còn sống" biến mất là một đại sư. Hồi nãy mọi người đã lục tung xe lửa cũng không tìm ra ba đứa nhưng không thể nào ngờ được bọn chúng lại ở bàn ăn nhà Gryffindor chờ mọi người. Cho nên ai cũng đều vảnh lỗ tai lên để mà nghe câu trả lời của bọn nó.

Ron giành trước mà đem mọi chuyện thêm mắm thêm muối kể lại một lần. Câu chuyện thông qua miệng lưỡi của thằng bạn biến dạng đến mức mà Tom cũng không dám tiếp tục nghe nữa. Dường như rằng tụi nó đã vượt qua muôn vàn khó khăn trắc trở mới có thể tiếp tục ngồi ở nơi này.

Lee Jordan gào lên:"Xuất sắc! Đầy ấn tượng! Một cách nhập học tuyệt vời! Được nhân viên của bộ hộ tống đến trường, rồi đây người ta sẽ còn bàn tán vụ này trong nhiều năm nữa"

"Tại sao ba em không gọi để tụi anh cùng quay lại." Cặp sinh đôi thì ai oán nói.

Có một học sinh năm thứ năm đến vỗ lưng tụi nói mà nói: "Cừ lắm!"

"Các cậu phải trông thấy bản mắt của lão Snape lúc đó …." Ron tiếp tục cao giọng mà kể câu chuyện của mình.

Hermione nổi giận đùng đùng mà nhắc nhở thằng bạn: "Ron! Là giáo sư Snape! Cậu như vậy thì quá mất lễ phép đi."

Tom cũng cười như không cười nhìn thằng bé. Nó ra hiệu cho Ron nhìn lên dãy bàn giáo viên. Ở nơi đó, cha nuôi của nó đang lạnh lùng mà nhìn về phía bọn nó. Phải biết rằng giọng của Ron hồi nãy cũng không phải là nhỏ gì cho cam. Mà vừa nãy chính là lúc các giáo sư tiến về chỗ ngồi của mình.

Tom còn ân cần mà quay về phía Neville mà nói: "Neville, năm học này cậu nhớ là không cần chung nhóm với Ron khi học môn ma dược nha. Tốt nhất là cậu nên cách xa Ron ra một chút."

Neville nghe vậy lấm la lấm lét mà tránh xa Ron ra, nó vạn phần đồng tình nhìn về phía vừa rồi còn đang lớn tiếng Ron, thằng bé đã hóa đá tự bao giờ.

Harry vỗ vai Ron mà nói: "Xem ra năm nay cậu vất vả với môn ma dược rồi." Nó quay sang Tom mà hỏi: "Năm nay, cậu chung nhóm với mình nhé."

"Đáng đời! Cho chừa cái tật nói xấu sau lưng người khác." Hermione lãnh khốc mà nói.

Lời nói của nữ sư vương của học viện Gryffindor đã trở thành một đòn chí mạng hạ đo ván Ron. Thằng bé quỵ xuống bàn như một đống bùn nhão, làm như nó không còn thiết sống nữa.

Mặc kệ Ron cảm thấy như thế nào thì lễ phân viện cũng diễn ra như bình thường. Tom nhìn qua một hàng dài tân sinh lo lắng mà đi vào đại sảnh đường thì không khỏi bồi hồi xúc động. Mới năm ngoái thôi nó còn ngây thơ, trong sáng như chúng nó, mà giờ đây…Thằng bé không khỏi thở dài một hơi.

Ron khi nhìn thấy Ginny bước chân vào đại sảnh đường thì sống lại ngay lập tức. Thằng bạn của Tom giả bộ ngồi nghiêm trang nhưng ánh mắt vẫn dõi theo nhỏ em của mình. Cùng lúc đó, giáo sư McGonagall cũng mang cái mũ phân viện chết tiệt kia đặt vào chiếc ghế bốn chân trước mặt tụi tân sinh.

Năm ngoái, chính chiếc mũ vừa dơ vừa phá này đã tính phân Tom đến Nurmengard, hại thằng nhỏ khổ sở vô cùng suốt tháng đầu tiên nhập học. Giờ đây nhìn lại, nó không khỏi muốn quăng 100 cái Scourgify lên để làm vệ sinh cái nón này từ trong ra ngoài, nhất là cái não đã đóng đầy mạng nhện của nó.

Dường như biết được Tom đang suy nghĩ gì, cái mũ liếc nhìn thằng bé một cách đầy kiêu ngạo rồi mới bắt đầu công việc của mình: hát lên bài hát mà nó đã mất một năm để mà chuẩn bị.

"Chào mừng, chào mừng, một và tất cả.

Buổi biểu diễn sắp bắt đầu.

Tôi là Mũ phân loại của trường Hogwarts,

và đã đến lúc đóng vai của tôi,

Bạn có thể gọi tôi là mòn và rách rưới,

nếu đó là tất cả những gì bạn thực sự thấy.

Nhưng hãy lắng nghe và tôi sẽ cho biết

bạn phải ở đâu.



Bạn có thể thuộc về Gryffindor,

nơi những người dũng cảm nhất thường ở.

Có lẽ đó là Hufflepuff trung thành,

nơi trái tim của bạn sẽ thực sự nở ra.

Hoặc đó có thể là Ravenclaw khôn ngoan,

người mà bạn nói ngôn ngữ tốt nhất.

Tuy nhiên, một lần nữa, có lẽ đó là Slytherin,

sẽ giúp bạn đứng đầu phần còn lại.



Hãy tiếp tục và thử tôi.

Không còn gì để sợ hãi.

Tôi sẽ tìm thấy ngay nơi bạn thuộc về

bằng cách nhìn vào giữa hai tai của bạn."*

Cả đại sảnh đường vỗ tay rần rần khi cái mũ kết thúc bài hát của mình. Và giờ đây là phần chính của buổi lễ, mỗi khi giáo sư McGonagall gọi đến tên ai, thì một đứa trong đám ma mới sẽ tiến lên ngồi vào chiếc ghế bốn chân kia, đội cái mũ lên đầu và chờ đợi quyết định được đưa ra.



"Colin Creevey"

"Gryffindor!"

Đó là một thằng bé nhỏ xíu, tóc xám như lông chuột, nó đang nắm chặt một vật trông như cái máy chụp hình thông thường của dân Muggle. Thằng nhóc bỏ cái mũ phân viện xuống, bước về phía dãy bàn ăn trong tiếng vỗ tay của mọi người

Từ giây phút đầu tiên bước vào đại sảnh đường thì nó cứ nhìn về phía dãy bàn ăn học viện Gryffindor như là đang tìm ai đó. Lúc ngồi vào bàn thì thằng bé nhìn thấy phía mái tóc đen bù xù của Harry thì lập tức sáng rỡ lên. Nó tròn mắt mà nhìn theo Harry cứ như bị thôi miên vậy.

Ở phía dãy bàn giáo viên, giáo sư McGonagall vẫn đang hoàn thành công việc hàng năm của cô.


"Luna Lovegood"

"Ravenclaws!"

"Ivan Manson"

"Gryffindor!"



Và cuối cùng cô cũng đọc lên:

"Ginevra Weasley"

Lúc này không chỉ Ron chú ý đến từng bước đi của Ginny mà cả cặp sinh đôi Fred và George, thậm chí cả Percy đều nín thở mà dõi theo nhỏ em bé bỏng của mình. Cho đến khi cái mũ phân viện la lên: "Gryffindor!" thì mấy anh em nhà Weasley mới thở phào nhẹ nhõm.

Khi Ginny về tới dãy bàn ăn của học viện Gryffindor thì mấy thằng anh chào đón nhỏ bằng một tràng vỗ tay thật lớn cùng với những tiếng gào đắc thắng, ngay cả Tom và Harry cũng tham gia nhiệt tình vào việc chúc mừng em ấy về đại gia đình Gryffindor.

Sau khi giáo sư McGonagall đã cuốn tấm da dê ghi tên tân sinh cùng với chiếc nón phân viện thì tới lượt thầy hiệu trưởng Dumbledore đứng lên phát biểu bài diễn văn ngắn gọn chào mừng học sinh mới của mình. Khi cụ giới thiệu giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám là Gilderoy Lockhart thì phần lớn tụi nữ sinh cùng một số ít nam sinh trở nên vô cùng kích động.
Nhưng rất nhanh sự chú ý của bọn nhỏ nhanh chóng chuyển dời đến các loại đồ ăn ngon miệng xuất hiện trên bàn ăn. Năm nay có vẻ như các gia tinh trực thuộc nhà bếp của Hogwarts đã nâng cấp bữa tiệc thêm một tầm cao mới. Ở trước mặt mỗi người đều xuất hiện một ly thuỷ tinh trong suốt. Chỉ cần nói tên loại trái cây mình thích thì trong ly sẽ xuất hiện nước ép của loại trái cây đó.

Ở bên dãy bàn của học viện Ravenclaw có một thằng nhóc nghịch ngợm hô "Sầu Riêng!", và kết quả là trước mắt nó xuất hiện một ly chất lỏng màu vàng đặc sệt, tản ra một mùi hương khó tả lan ra đến tận chỗ ngồi của Tom.

_________

* Đây là bài hát của lễ phân viện năm 2008 của game Magic Awakened, đây là bản tiếng Anh của nó:

Welcome, welcome, one and all.

The show is about to start.

I'm the Hogwarts Sorting Hat,

and it's time to play my part,

You may call me worn and ragged,

if that's all you truly see.

But listen close and I will tell

where you are supposed to be.



You might belong in Gryffindor,

where the bravest often dwell.

Perhaps it's loyal Hufflepuff,

where your heart will truly swell.

Or could it be wise Ravenclaw,

whose language you speak best.

Yet again, perhaps it's Slytherin,

that will help you top the rest.



Go ahead and try me on.

There is nothing left to fear.

I will find right where you belong

by looking between your ears.