Chương 16:Trang trại hàng sóc

Harry Potter Mộng Huyễn

Chương 16:Trang trại hàng sóc

Chương 16:Trang trại hàng sóc

Chương 16:Trang trại hang sóc

"Cậu vừa mới lấy thứ gì từ mớ sách của Ginny vậy Tom?" Harry hỏi nó trong khi cả bọn đang trên đường về quán Cái Vạc Lủng. Đứa bạn đã nhìn thấy những hành động lén lút hồi nãy thằng bé.

Tom nhìn qua thì thấy ông bà Weasley đang nói chuyện với nhau. Thật ra chủ yếu là bà Weasley càu nhàu vì ông Weasley không chịu làm gương cho mấy đứa trẻ. Tom nghe loáng thoáng được:"… Không biết Gilderoy Lockhart nghĩ thế nào…"

"Chỉ là quyển sách mà bác Lucius làm rớt mà thôi, mình lấy để tìm cơ hội trả cho bác ấy. Có lẽ lúc nãy có ai đã bỏ nhầm vào cái quạt của Ginny. Cậu thấy rồi đấy, ba của Draco và ba của Ron không được thích nhau cho lắm." Nó cố ý nói nhỏ sao cho người lớn trong nhà không nghe được.

Đâu có phải là không thích nhau, bọn họ ghét nhau ra mặt ấy chứ. Harry có chút đồng tình nhìn về phía Tom, thằng bạn của nó bị mắc kẹt giữa hai người.

Tom khều nhẹ đứa bạn, chỉ chỉ về phía cô bé tóc đỏ lâu lâu lén lút nhìn về hướng bọn nó mà nói nhỏ: "Mà nè, cậu thấy Ginny như thế nào? Con bé có vẻ như đang chú ý tới cậu đó."

[Điều này thì mình có thể làm chứng cho Tom. Từ sáng tới giờ, nhân lúc cậu không chú ý, nhỏ đó cứ nhìn cậu mà cười khúc khích suốt thôi.] Từ trong tay áo của Tom, Pearl chui ra nói.

"Các cậu đừng có nói bậy!" Harry đỏ mặt la lên khiến cho mọi người xung quanh đều chú ý đến nó. Và điều này càng khiến cho thằng bé đỏ mặt hơn. Nó xấu hổ bỏ Tom lại mà bỏ chạy lên phía trước, đi cùng với Ron cùng với Hermione.

[Tuổi trẻ thật tốt.] Pearl cảm thán, nhưng nó nhanh chóng bị Tom vô tình trấn áp, nhét trở lại vào tay áo. "Làm như cậu lớn lắm ấy."

Khi mọi người đến quán Cái Vạc Lủng thì trời cũng chạng vạng tối. Sau khi chào từ biệt gia đình Granger, những người mà sẽ rời quán rượu để ra đường phố của dân Muggle, đón xe buýt ở trạm bên kia đường. Tom và Harry đi theo gia đình Weasley cùng với đống hành lý của bọn nó thông qua bột Floo để đến trang trại Hang Sóc. Lần này Harry học thông minh. Nó tháo mắt kính của mình ra rồi để vào túi áo.

Bước ra từ lò sưởi trong tường, đang tò mò mà đánh giá mái ấm của nhà Weasley. So với căn nhà có phần tối tăm của giáo sư Snape thì nơi này sáng sủa hơn nhiều.

Nhà bếp thì có phần hơi nhỏ và chật chội. Được đặt ở giữa phòng và một bộ bàn ghế bằng gỗ đã nhẵn bóng theo thời gian. Được treo trên bức tường đối diện là một cái đồng hồ chỉ có một cây kim và không hề có bất kỳ một cơ số nào cả. Thay vào đó và những dòng chữ linh tinh như là giờ pha trà, giờ cho gà ăn, và Trễ giờ rồi!

Có một cái gương được đặt trên mặt lò sưởi sao cho bất kỳ ai muốn dùng bột Floo để đến bất kỳ nơi đâu đều phải soi qua nó. Đây là một cái gương biết nói nhưng nó cực kì thô lỗ. Tỷ như là lúc Harry vô tình đi ngang qua thì bị cái gương quát lớn khiến cho thằng bé giật thót cả mình:

"Đem áo sơ mi nhét vào đi, đồ lôi thôi lết thết."

Ở bên cạnh lò sưởi là một cái kệ sách 3 tầng chắc đầy các quyển sách viết về các ma pháp được dùng để làm việc nhà như: «Ếm bùa phô mai của chính mình», «Sự quyến rũ của nghệ thuật nướng bánh», và «Những bữa tiệc sẵn sàng trong một phút – đó là phép màu!» Mấy quyển sách này thằng bé đã từng đọc ở nhà giáo sư Snape rồi. Tom cũng tìm thấy một cái máy phát thanh được đặt bên cạnh chậu rửa chén.

Căn phòng này có một cửa sổ lớn nhìn ra một mảnh vườn rộng lớn đầy cỏ dại, cỏ dày không cắt xén và đầy những cây uốn éo dọc các bức tường. Con cú già Errol thì đang đứng trên một cái giá được đặt bên ngoài cửa sổ.

Bà Weasley vừa đi ra từ lò sưởi trong tường thì liền phân phó: "Được rồi, bọn nhỏ, các con mau về phòng cây đồ đi. Harry cùng với Tom, các con ở chung với Ron nha. Bác đã chuẩn bị sẵn giường nệm cho cả hai rồi."

Rồi bà liếc sang hai đứa sinh đôi mà nói: "Đặc biệt là hai đứa chúng mày. Đừng có mà giở trò quậy phá trong khi mẹ chuẩn bị bữa tối cho cả nhà."

"Biết rồi, mẹ! Tụi con sẽ rút vào phòng ngủ của mình."

"Bảo đảm sẽ không phát ra bất cứ tiếng động nào."

"Mẹ cứ coi như là chưa từng sinh ra bọn con."

"Nhưng nhớ gọi bọn này xuống ăn tối là được."

Fred và George cười hi hi ha ha chạy về phòng ngủ của bọn ho. Percy và Ginny cũng nối gót theo sau. Ron thì quay sang nói với hai thằng bạn:

"Hai cậu đi theo mình. Mình sẽ chỉ cho các cậu coi phòng ngủ của mình."

Cả ba đứa chuồn ra khỏi nhà bếp, đi xuống một hành lang hẹp, tới một cái cầu thang chông chênh. Cái cầu thang ngoằn ngoèo chạy khắp căn nhà. Trên tầng thứ ba, một cánh cửa hé mở. Harry bắt gặp một đôi mắt nâu sáng đang chăm chú nhìn nó, lập tức cánh cửa đóng sập lại.

Ron nói: "Ginny đó. Các cậu không biết thôi, con nhỏ mà mắc cỡ như vậy thì kỳ lạ hết sức. Thông thường có khi nào nó chịu im miệng đâu."

"Hiển nhiên là có người mà nhỏ để ý đang ở đây rồi, phải không Harry?" Tom lấy cùi chỏ thọc nhẹ thằng bạn của mình khiến cho nó đỏ hết cả mặt

Ron hơi nghi hoặc nhìn hai đứa bạn của mình. "Đúng vậy, nhỏ suốt mùa hè cứ nhắc đến Harry suốt."

"Ừ, con nhỏ đang muốn xin chữ ký của em đó, Harry."

"Hoặc là muốn làm bạn gái của em."

Ron không thể nào tin vào lỗ tai mình. Nó la lớn: "Không thể nào!"

Thì ra là hai anh em sinh đôi nhà này không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng bọn họ đồng thời quăng ra một quả bom lớn. Điều này khiến Ron choáng váng nhìn qua thằng bạn của mình trong khi Harry thì xấu hổ đến mức không biết giấu mặt vào đâu.

"Hai anh làm gì ở đây? Không phải bác gái kêu hai anh ở yên trong phòng sao?" Tom hỏi hai thằng anh, đồng thời nó lắc đầu ngao ngán nhìn qua hai đứa bạn của mình, một đứa là muội khống, một đứa thì nhát gái. Hèn chi mãi đến năm 4, năm 5 mới tu thành chánh quả.

"Mặc kệ điều đó đi." x2

"Tụi anh mới phát hiện điều này hay lắm."

"Mấy em đi theo bọn anh."

"Nhớ là đừng phát ra tiếng động."

Bọn họ vừa nói vừa dẫn đường mấy đứa đến cửa phòng anh Percy. Trong trỏng, anh ấy đang hí hoáy viết cái gì đó, mặt thì mỉm cười đầy hạnh phúc. Có một con cú mèo màu nâu đang chờ sẵn để mà đưa thư.

Fred hỏi: "Các em thấy sao?"

George nói tiếp: "Kia chính là con cú mèo mà ba má tụi anh thưởng cho anh ấy vì được lên làm huynh trưởng."

"Nhưng anh ấy nhất quyết không cho tụi anh mượn."

George trầm ngâm: "Anh Percy cư xử rất quái dị suốt cả mùa hè này. Ảnh gởi đi rất nhiều thư với lại ảnh còn đóng cửa miết trong phòng…"

"Có vẻ như hôm nay ảnh quên đóng cửa,
cho nên bọn anh mới có thể phát hiện ra."

"Bọn em có biết điều này có nghĩa là gì sao?"

Harry ngu ngơ mà hỏi lại: "Là sao? "

"Điều này có nghĩa là …. " Tom hào hứng nói:

Nó cùng với hai anh em sinh đôi nhà này nhìn nhau, cả ba đều nở nụ cười mà bất cứ người đàn ông nào cũng hiểu. Tất nhiên là trừ hai thằng bạn đang còn ngơ ngác của Tom. Cả ba đồng thanh mà nói:

"Anh ấy chắc chắn là đang kết giao với một người bạn gái." x3