CHƯƠNG 53: ĐỂ LỘ TÀI HOA
Lần lượt từng anh tài của các vương triều lên võ đài tỷ thí thể hiện hết tài năng của mình để được lọt vào mắt xanh của các vị chấp sự phía trên cao kia, từng cặp từng cặp lên tỷ thí vô cùng náo nhiệt.
Bắc Hoàng thánh triều sao năm nay lại sa sút đến vậy, ngoài cái tên tiểu tử Vô Tâm kia ra thì không còn ai có một chút bản lãnh sao, aiz …?
Mộc Hằng chấp sự Cửu Yêu Cung vẻ mặt nhàm chán nhìn xuống dưới than thở đáp.
Phải nói thật Bắc Hoàng Thánh triều mấy năm gần đây quá sa sút, nhân tài vỏn vẹn đếm trên đầu ngón tay còn lại toàn đám phế vật, nếu không phải vì Vân Dương võ thần năm đó từng giúp đỡ tông phái chúng ta, nếu không số lượng thu nhận đệ tử của vương triều này cũng không quá năm người chứ đừng nói là hai mươi người hiện giờ …!
Diệp Tri Thanh chấp sự lên tiếng than thở nói.
Ha ha, nếu thực sự năm nay vẫn vậy nhân tài của vương triều này vẫn thưa thớt đến vậy, Bắc Minh Thần tông ta sẽ chỉ thu nhận mỗi mình tên Vô Tâm đó, còn những thiên tài ở vương triều khác chúng ta sẽ không lấy một người nhường hết cho các vị, các vị thấy có được không.
Cương Mạnh chấp sự cười sảng khoái nói.
Cương Mạnh huynh, tại sao huynh lại thích tên tiểu tử đó đến vậy, lại còn dám vì một tên tiểu tử mà có thể từ bỏ hết những thiên tài còn lại, huynh có biết làm vậy sẽ bị tông môn của mình khiển trách không?
Chu Hiểu Phù chấp sự Băng Vân cung ngạc nhiên lên tiếng hỏi.
Đơn giản vì hắn có võ hồn Ám Minh Vương Hổ giống ta, ta chắc chắn tên tiểu tử này đã có cơ duyên sở hữu linh thai của loại yêu thú này hơn nữa còn là chủng loại biến dị chưa từng nhìn thấy bao giờ, các ngươi nói xem ta không vui sao được.
Cương Mạnh chấp sự vẻ mặt phấn khích nhìn về phía Vô Tâm ở phía dưới khẽ liếm môi thèm thuồng nói.
Nếu thật sự là Ám Minh Vương Hổ biến dị thì, Tri Thanh ta cũng không thể làm ngơ nữa được rồi, ha ha.
Tri Thanh chấp sự hai mắt sáng ngời hướng về phía Vô Tâm lên tiếng đáp lại.
Cương Mạnh chấp sự nghe thấy vậy trong lòng vô cùng bực bội, mấy năm nay thiên tài vào Thiên Huyền Tông không phải ít, lần này lão đã cố lùi một bước nhường mọi thiên tài cho tông môn bọn họ vậy mà họ lại không biết điều còn cố gắng để ý đến một tên tiểu bối mà lão nhắm tới, cục tức này lão không thể nuốt trôi được.
Ở phía dưới một thiếu niên thân mặc áo bào lam bay lên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống chiến đài, khi hắn đáp xuống một thiếu niên thân mặc y phục màu xám mái tóc đen búi gọn, vẻ mặt lạnh băng nhìn thẳng vào mặt hắn, có vẻ như hai người này có mối thù không đội trời chung, vừa gặp nhau đã không kìm được sự phẫn nộ lao vào đánh nhau như hai con mãnh thú.
Tên tiểu tử lạ mặt này nhảy ra từ trong đám đông của Bắc Hoàng thánh triều, lần đầu hắn thấy mặt hắn không nghĩ tới hắn lại ẩn nấp bản thân bấy lâu nay mà không ai phát hiện ra.
Vì đây là ân oán giữa hai người bọn họ, nên phía ban giám khảo ngồi trên kia quyết định đặc cách cho hai người đấu với nhau, phía bên dưới cũng nhiệt liệt hưởng ứng trận đấu, họ có cảm giác hai người này không phải là dạng tầm thường, nhất định đây sẽ là một trận đấu đặc sắc.
Bùm bùm ….uỳnh uỳnh ….keng keng!
Cả hai thực lực không hề ngang kém giao thủ với nhau tạo ra những âm thanh xé gió vang trong không khí, có khi là tiếng nổ lớn do thự lực hai người phát ra.
Thông Tuệ Nhãn khai mở?
Vô Tâm miệng lẩm bẩm, hai con mắt biến đổi hướng tầm nhìn về Vương Hạo và hai thiếu niên lạ mặt kia, miệng há hốc ngạc nhiên, không thể tin được hai ngươi này vậy mà ẩn dấu nhiều bí mật đến vậy.
Phía Vương Hạo ngoài võ hồn kiếm linh phổ thông kia ra, thì còn một võ hồn khác là một con rồng nhỏ màu tím hết sức đáng yêu, đặc biệt con rồng này lại còn có thể ngang nhiên nói chuyện chỉ bảo cho hắn chiến đấu mà không một ai phát hiện ra sự tồn tại của nó, còn thiếu niên lạ mặt kia trong cơ thể lại ẩn chứa một linh hồn bóng đen quỷ dị cùng với đó là khí võ hồn hình đao vô cùng lợi hại.
Thiên Sinh Linh Tinh quả nhiên quá thần kì, chỉ cần trong phạm vi không gian vũ trụ này mọi bí mật dù là động trời đến đâu cũng không qua khỏi mắt nó.
" Hai tên tiểu tử này thật không tầm thường a! "
Vẻ mặt phấn khích run rẩy, Vô Tâm chăm chú quan sát trận chiến thầm nói.
Vương Hạo hôm nay chúng ta kết thúc mọi ân oán ở đây đi, nhất định một trong hai người phải chết, không chết khôn thôi!
Vừa hay đúng ý ta, hôm nay ta sẽ bồi ngươi đến cùng.
Thiếu niên áo xám kia cười gằn, chân bước ra, một luồng năng lượng màu đỏ cuồng bạo bùng phát từ trong cơ thể.
Đại võ sư thất trọng, chỉ làm được có như vậy thôi sao!
Vương Hạo thản nhiên nói.
Thiếu niên lạ mặt kia nghe vậy, hai cặp mắt đỏ ngầu như sắp phát điên, năng lượng màu đỏ kia lúc này chuyển hóa thành màu đen xung quanh hiện lên vô số bóng ma lởn vởn trông không khác gì một ma thần giáng thế vô cùng đáng sợ.
Võ Hổn Dạ Hỏa Sát Phạt Đao!
Thanh niên lạ mặt kia hô lớn, trong tay một thanh trường đao dài hai thước, lưỡi đao màu đỏ được bao phủ bởi một ngọn lửa màu đen quỷ dị.
Hồn kỹ thứ nhất, Tà Hỏa Xung Kích!
Thiếu niên lạ mặt vung trường đao lên quét một đường hình bán nguyệt mang theo ngọn lửa màu đen, đi đến đâu mặt đất nứt đôi đến đó khiến cả chúng nhân phía dưới phải kinh hãi khiếp sợ.
Đại võ sư thất trọng, hai tên tiểu từ này không tệ a!
Diệp Tri Thanh chấp sự khẽ cười nhàn nhạt đáp.
Cương Mạnh huynh giờ thấy hối hận chưa vậy, ta thấy hai tên tiểu tử này thiên phú so với tên Vô Tâm kia hơn rất nhiều lần đó, ha ha.
Mộc Hằng, chấp sự cười trêu đùa lên tiếng nói.
Mặc dù tu vi của hắn còn yếu kém, nhưng với võ hồn biến dị của mình ta dám khẳng định sau này hắn sẽ không hề thua kém với những thiên tài khác, ta rất có lòng tin ở hắn.
Cương Mạnh chấp sự thẳng thắn đáp lại nói.
Vương Hạo cũng không thua kém, nắm chặt tay Tinh Thần Kiếm hiện ra, một trường kiếm màu trắng trong suốt dài gần một thước thân và chuôi đều được điêu khắc tinh xảo không giống như một thanh kiếm tầm thường, kiếm vung nhẹ một đường bán nguyệt kiếm khí cuồn cuộn phóng ra nhắm thẳng đến đường bán nguyệt màu đen kia tấn công.
Uỳnh uỳnh …. Rầm rầm …
Một tiếng nổ lớn vang lên khiến cả hai người phải lùi lại hai bước, Vương Hạo thì bị thượng nhẹ khóe miệng chảy ra một tia máu nhỏ, còn thiếu niên kia nặng hơn nôn ra cả một ngụm máu tươi, nhìn Vương Hạo như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Tên tiểu tử lạ mặt này cũng tệ a, nhưng có vẻ như Vương Hạo vẫn chiếm ưu thế hơn.
Vô Tâm mỉm cười phán.
Hắn là Vương Uy được xem là một thiên tài trong Vương gia ở Bắc Hoàng Thánh triều, cũng là kẻ thù giết cha của Vương Hạo, hai ngươi bọn họ định sẵn là kẻ thủ của nhau trên võ đài chỉ được có một người sống sót bước xuống.
Lạc Yên, vẻ mặt lo lắng lên tiếng nói.
Thông Tuệ Nhãn.
Lạc Yên, võ hồn thiên yêu khổng tước thuộc tính băng, huyết mạch long thần chân chính, võ hồn hoàng kim thánh long!
Song sinh võ hồn.
Nữ nhân này quả nhiên cũng không tầm thường chút nào.
Vô Tâm há hốc mồm kinh ngạc thầm nói.
Đôi nam nữ này quả thực đều là thiên tài, thực lực hiện tại có thể nói so với hắn có thể ngang bằng vượt cấp ứng chiến với võ giả cấp độ võ linh như hắn cũng không phải không khả năng.
Cổ Viêm, xem ra sắp có một thiên tài nữa xuất hiện rồi, ta có cảm giác tên tiểu tử Vương Hạo kia và Lạc Yên nữ tử thần bí này tương lai có thể trở thành võ thần thế hệ tiếp theo, như Vân Dương năm đó!
Hoàng Viêm truyền âm mỉm cười nói.
Vân Dương, Long Thần chi giả.
Lạc Yên, Hoàng Kim Thánh Long võ hồn, huyết mạch.
Hai người này rốt cuộc có mối quan hệ gì với nhau đây.
Cổ Viêm trầm ngâm suy nghĩ nói.
Vô Tâm ca, huynh làm sao vậy, ngây người ra đó làm gì, còn không mau cổ vũ cho Vương Hạo ca!
Mộng Mộng, véo má hắn dục nói.
Hì hì, ta xin lỗi, tự nhiên ta lại nghĩ về mấy chuyện trong quá khứ.
Vô Tâm cười híp mắt đáp lại.
Mộng Mộng võ hồn không, thể chất Lưu Ly Bạo Tinh Hỏa siêu hiếm, đây là loại thể chất phát động dựa theo cảm xúc của người sở hữu, càng tức giận hỏa diệm bùng phát càng mãnh liệt có thể dẫn động sức mạnh hỏa diệm trong thiên địa để công kích.
Vì thể chất đặc biệt này, Mộng Mộng sớm bị người ta phát hiện, để tránh bị lộ thân phận Cổ Viêm của mình, hắn đã nhờ cậy đến Bạch Linh sử dụng sưu hồn thuật bí mật thay đổi một phần ký ức liên quan đến bí mật của hắn vì thế Mộng Mộng hiện giờ chỉ biết tên của hắn là Vô Tâm, một tên tiểu tử vô danh đã cứu nàng.