CHƯƠNG 56: SÁNG TẠO NGÀY VÀ ĐÊM

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 56: SÁNG TẠO NGÀY VÀ ĐÊM

Băng Viêm Thành.

Mỗi lần quay lại đây, Cổ Viêm cảm thấy vô cùng bất ngờ vì sự thay đổi của nó, số cư dân sinh sống càng lúc càng đông, thêm vào đó là sự trợ giúp về phần lương thực của Lân Thiên khiến cho nó thêm phần phồn hoa diễm lệ, Lưu Hương Thành ngoài kia hiện giờ không thể so sánh được với nó.

Chủ nhân!

Phía xa có hai thân ảnh quen thuộc bay đến gọi tên hắn, hai người này không ai khác chính là Lân Thiên và Vương Hổ, trông thấy sự xuất hiện của hắn bọn chúng mừng rỡ lên tiếng chào đón.

Mấy ngày nay các ngươi vẫn ở đây sao?

Cổ Viêm lên tiếng khẽ hỏi.

Đúng vậy, mấy ngày nay chúng ta tiếp tục ở đây phụ giúp Bạch Linh, dù sao cũng không có việc gì để làm, ha ha.

Lân Thiên gượng gạo lên tiếng đáp lại.

Chủ nhân người không biết đâu hiện giờ Băng Thiên Sinh Linh Tinh đã có thêm hai thành mới, Minh Nguyệt Thành, Huyền Tinh Thành hai thành này lần lượt do Hứa Đình Thiên, Bạch Thiểm và Quân Hùng, Hạ Nguyệt Nhi tiếp quản.

Vương Hổ mỉm cười lên tiếng giải thích nói.

Bịch!

Bốn người đang nói chuyện, đột nhiên lúc này một đứa bé trai vội vã chạy không nhìn đường va vào người Cổ Viêm, trông thấy bộ dạng nghiệm nghị đến đáng sợ của hắn, theo bản năng đứa trẻ òa khóc.

Đám đông ngay thấy tiếng khóc của tiểu hài tử này liền chạy đến phía nó, dùng cái nhìn đầy căm ghét hướng về hắn.

Nhan nhi!
Một mỹ phụ nghe thấy con mình khóc vội vã chạy đến ôm con mình, đám đông thì không ngừng bàn tán về kẻ mới đến, cho rằng hắn cố ý gây náo loạn tại kinh thành.

Uỳnh!

Một tiếng dậm chân lớn, từ xa bước tới một gã trung niên cao lớn vạm vỡ mặc bộ giáp được làm bằng băng, tay cầm trùy băng tiến đến gần, phía sau là một đám người mặc quân phục binh sĩ cầm thương bằng băng chạy theo bao quanh đám người bọn họ.

Vương Hổ trông thấy vậy, hai mắt đỏ rực như ngọn lửa bập bùng liếc nhìn gã trung niên cao lớn kia.

Trông thấy sự xuất hiện của Vương Hổ và Lân Thiên đám người này tỏ ra kính sợ nhanh chóng quỳ xuống hành lễ cung kính nói.

Vương Hổ đại nhân, Lân Thiên đại nhân!

Hừ, Thác Bạt ngươi không đi tuần tra đến đây làm gì có phải muốn ăn đòn rồi không?

Lân Thiên tay chắp sau lương nghiêm nghị quát.

Tiểu nhân thành thật xin lỗi, tiểu nhân không biết hai vị lại đứng ở đây, tiểu nhân sẽ đi làm việc ngay.

Nói dứt lời, gã trung niên kia vội vã đứng dậy ra lệnh cho tất cả đám thuộc hạ của mình nhanh chóng rút lui.

Khoan đã, ta có nói để cho các ngươi đi sao?

Cổ Viêm vẻ mặt đằm đằm sát khí lạnh lùng lên tiếng nói.

Chủ nhân, bọn chúng chỉ là trẻ con không hiểu chuyện, mong người hãy rộng lượng mà tha thứ cho chúng lần này.

Vương Hổ cúi đầu hành chắp tay lễ tạ lỗi nói.

Trông thấy Vương Hổ hành lễ trịnh trọng với vị thiếu niên lạ mặt này, chúng nhân xung quanh không khỏi bàn tán to nhỏ, khốc biết lai lịch của hắn lớn đến đâu mà có thể uy hiếp được cả hai người họ.

Bạch Linh, ngươi mau cút ra đây cho ta, trong vòng mười hơi thở mà không xuất hiện toàn bộ cư dân sinh sống tại đây ta sẽ giết sạch toàn bộ không chừa một ai.

Cổ Viêm nộ khí bốc lên, gằn lên lớn tiếng quát.

Từ phía xa một cỗ nặng lượng khủng bố hướng tới xé ngang bầu trời, hiện ra thân ảnh một nữ tử tuyệt sắc tóc trắng xõa dài tay cầm quyền trượng lăng không giữa bầu trời.

Bạch Linh, cút xuống đây cho ta, nhanh lên!

Cổ Viêm ngẩn đầu lên trợn mắt quát.

Cổ Viêm!

Ngươi hôm nay làm sao vậy, tự nhiên đang yên đang lành lại muốn chém giết là sao?

Bạch Linh vẻ mặt run sợ giật mình lên tiếng khẽ hỏi.

Con yên nữ nhà ngươi có phải mấy ngày nay sống nhàn hạ quá rồi không, đến dạy dỗ người của mình cũng không xong, có cần ta dọn sạch cái kinh thành rách này không đây?

Cổ Viêm vẻ mặt khó chịu nhìn nàng hăm dọa đáp lại.

Rốt cuộc trong các ngươi ai đã đắc tội với hắn, mau cút ra đây cho ta?

Bạch Linh nghe thấy thế liền bay xuống phía bên dưới chuyển tầm mắt về phía chúng nhân xung quanh lạnh lùng nói.

Xung quanh không ai dám lên tiếng, tính khí của vị nữ vương này bọn họ biết rất rõ nếu để nàng biết được nhất định sẽ nghiêm khắc trừng trị.

Khỏi phải diễn trò cho ta xem, mau giải thích rõ ràng cho ta, ta có đi mới mấy ngày mà bọn chúng đã không nhận ra ta là sao, có phải ngươi cố ý dạy chúng làm vậy để chọc tức ta phải không.

Còn thằng nhóc kia, ta còn chưa động đến một cọng tóc nó đã òa lên khóc, ta giống một tên ác nhân xấu xa lắm sao.

Cổ Viêm cau mày lớn tiếng mắng.

Hi hì, thì ra chuyện làm ngươi bực bội là chuyện này sao, ta quên không nói với ngươi thời gian một tháng ngươi ở ngoài kia bên trong này đã là một trăm năm, rất nhiều thế hệ mới đã xuất hiện, thấy ngươi là người lạ mặt cũng không có gì lạ, còn nhóc con kia trông thấy bộ dạng sát khí của ngươi nó không khóc mới lạ, một phần cũng vì tính cách của ngươi không thể trách ta được.

Bạch Linh khẽ xoa đầu tiểu hài tử đang đứng cạnh mẫu thân mình, mỉm cười giải thích nói.

Hoàng Viêm, Hắc Ma có đúng như những gì Bạch Linh nói? Băng Thiên Sinh Linh Tinh đã trải qua trăm năm rồi sao?

Băng Sinh Linh Tinh cũng được coi là một chiều không gian khác, thời gian thay đổi so với bên ngoài cũng không có gì lạ đâu.

Hoàng Viêm gật đầu khẽ cười đáp.

Nguyên lai mọi chuyện lại là như vậy, xem ra là ta quá nóng tính rồi!

Vẻ mặt áy náy Cổ Viêm mở miệng nói.

Ha ha, mọi chuyện cũng chỉ là hiểu lầm thôi, chúng ta mau đi thôi, Bạch Linh đã chuẩn bị yến tiệc để tiếp ngươi rồi đó.

Hắc Ma vỗ vai hắn cười sảng khoái nói.

Tại Băng Huyền Cung, yến tiệc được Bạch Linh bố trí có ca nhạc nhảy múa rất đặc sắc ngoại trừ Cổ Viêm được ngồi chung một bàn với Bạch Linh những người khác đều ngồi ở phía dưới, Hắc Ma và Hoàng Viêm bản thân cũng không để ý đến vai vế vô tư ngồi cùng bọn họ vui vẻ trò chuyện.

chỉ riêng thức ăn và rượu được chế biến tử rau quả ra làm hắn phát ngán không thể nuốt nổi nhưng đối với họ đây là mĩ vị, tại một nơi quanh năm toàn là băng tuyết giá lạnh có cái ăn cái mặc như hiện giờ đã là không tệ rồi.

Đợi một thời gian nữa, ta sẽ chuyển một ít nguyên liệu ở thế giới ngoài kia vào đây, đảm bảo cuộc sống của bọn họ sẽ tốt hơn trước rất nhiều.

Cổ Viêm mở miệng nói.

Bạch Linh nghe vậy không giấu nổi sự sung sướng, khẽ hôn nhẹ lên gò má của hắn, nói lời cảm ơn, Cổ Viêm nghĩ được như vậy nàng không vui sao được.


Phía bên dưới đám người Hoàng Viêm chỉ biết tủm tỉm cười, trông bộ dạng xấu hổ đến gượng gạo kia của Cổ Viêm thật dễ thương làm sao?

Viêm Minh phủ, một công trình kiến trúc mỹ lệ do Bạch Linh sai thuộc hạ mình tặng cho bọn Cổ Viêm, thuộc địa phận của Huyền Băng Cung đại diện cho tầng lớp quý tộc mới được ở.

Tại một căn phòng rộng lớn trong phủ ba người Cổ Viêm, Hoàng Viêm, Hắc Ma đang vui vẻ đàm đạo.

Hoàng Viêm, Hắc Ma ta cảm thấy phiến không gian nay chỉ có ban ngày mà không có ban đêm thật không ổn lắm, ta muốn nó giống như thế giới ngoài kia, ngày đêm giao thoa, các ngươi có cách gì không.

Cổ Viêm mở miệng khẽ hỏi.

Là do vị trí đặt Quang Thiên Sinh Linh Tinh, ánh sáng của nó chiếu tới đây làm cho nơi đây chỉ có ban ngày mà không có ban đêm, muốn có ban đêm chỉ cần điều chỉnh lại ánh sáng nó phát ra cũng tức là điều chỉnh vị trí của nó, để nó chỉ chiếu đến một vùng nhất định thì những vùng còn lại sẽ có ban đêm thôi sẽ có ban đêm thôi.

Hoàng Viêm mở miệng mỉm cười đáp lại.

Điều chỉnh một vùng sáng có thể làm như thế được sao?

Cổ Viêm kinh ngạc hỏi tiếp.

Đương nhiên là được rồi, trong Thiên Sinh Linh Tinh tất cả mọi thứ đều là do chúng ta kiểm soát thay đổi vị trí một tinh hệ đâu phải chuyện gì khó.

Hoàng Viêm thản nhiên đáp.

Vậy chúng ta còn chờ đợi gì nữa, mau đi làm thôi!

Cổ Viêm vẻ phấn kích lên tiếng khẽ giục.

Bên ngoài không gian Vĩnh Hằng Vũ Trụ, tổng cộng đã có sáu tinh hệ do bọn Cổ Viêm tạo ra Ám, Hỏa, Quang, Loạn Tinh Thời Không, Mộc, Băng được xếp thành quỹ đạo vòng tròn đặt phía trên Vĩnh Hằng Tinh cách nó hàng vạn dặm so với Vĩnh Hằng Tinh những tinh hệ này vô cùng bé chỉ đáng là viên đá nhỏ lơ lửng quanh nó nhưng nếu so sánh với tinh hệ Phục Long đại lục lại lớn hơn gấp hai ba lần cho thấy phục long đại lục nơi hắn đang ở quá nhỏ bé.

Giờ phải làm sao mới có thể điều chính ánh sáng chiếu tới đây?

Cổ Viêm nhìn vào sau tinh hệ trước mặt kia trầm giọng hỏi.

Hoàng Viêm mim cười tay phất lên sáu tinh hệ lập tức tác ra chuyển động thành ba quỹ đạo hình tròn khác nhau trong cùng là Hỏa, Mộc Thiên Sinh Linh Tinh sau đó là quỹ đạo tinh hệ biến dị Băng Thiên Sinh Linh Tinh, ngoài cùng là tinh hệ siêu biến dị Loạn Tinh Thời Không, Ám, Quang, mỗi tinh hệ sẽ tuân theo quỹ đạo của nó mà quay, cách vận hành cũng sẽ khác nhau.

Phất tay thêm lần nữa Quang Thiên Sinh Linh lập tức chia ánh sáng thành những chùm sáng nhỏ hơn chiếu thẳng về tất cả các tinh hệ đang quay ấn định mỗi tinh hệ chỉ tiếp nhận một chùm tia sáng của nó, nơi nào trong tinh hệ được ánh sáng chiếu tới thì sẽ là ban ngày, còn lại là ban đêm.

Cổ Viêm ngươi thấy thế nào, ta làm như vậy có được không?

Hoàng Viêm khẽ cười hỏi.

Đúng rồi, chính là nó như vậy mới giống một tinh hệ có sự sống chứ!

Cổ Viêm vẻ mặt vui sướng gật đầu đáp lại.

Hắc Ma bên cạnh cũng thầm mừng theo, phải nói trong ba người bọn họ Hoàng Viêm là người có đầu óc nhạy bén nhất, hắn không thể không có chút ghen tỵ với tên tiểu tử này.