CHƯƠNG 66:TIẾN VÀO THIÊN MA HẢI
Cổ lão vỗ vai nhắc nhở nói.
Mạc Kỳ vừa nãy ngươi có nói đến lão giả áo trắng kia, có phải lão ta lợi hại lắm không, so với lão già áo đen kia của ta ai sẽ là người mạnh hơn.
Cổ Viêm tò mò cất tiếng hỏi.
Hì hì, chỉ là một vị tiền bối của nhân tộc xuất hiện từ thời thượng cổ tại thế rất lâu, ta cũng nghĩ người mà ngươi nhắc tới là một người khác, là do ta già rồi nên mới nhầm lẫn.
Mạc Kỳ cười híp mắt nói.
Thực ra Mạc Kỳ cũng chỉ bịa đặt ra một câu truyện về sự tồn tại của vị tiền bồi thần bí kia giống như Cổ Viêm để điều tra xem hắn nói sự thật không, nếu hắn mà gật đầu nói chứng tỏ có bí mật động trời đằng sau không thể nói nhưng không phải nữ nhân này ngược lại bị hắn lừa lại.
Mặc dù không thể điều tra được quang nguyên tố trong cơ thể hắn, có lẽ vì lão giả thần bí kia cố tình đặt một cầm chế đặc biệt để không ai điều tra ra được, võ thần mà có thể dễ dàng lấy đi một cánh tay không biết tu vi của lão giả này đã đạt đến trình độ khủng khiếp nào đây.
Mạc Kỳ thầm nói.
…......
Tại cung điện chính của Cổ gia.
Tôn tiểu phúc tiểu tử ngươi mấy ngày không gặp vậy mà từ đại võ sư tam trọng đã đạt đến đại võ sư cảnh bát trọng, có vẻ như nhạc phụ đại nhân tương lai của ngươi đối xử với ngươi không tệ a.
Cổ Viêm cười chế giễu nói.
Sao bằng tiểu tử ngươi được, ở cạnh mấy vị võ đế mà không thu hoạch được chút thành tựu mới lạ.
Tiểu Phúc tử mỉa mai đáp lại.
Tiểu tử ngươi ăn nói nên có chừng mực một chút, Cổ Viêm dù sao ở Cổ gia ta địa vị cũng không nhỏ so với thiên thu kia còn cao hơn hai bậc, nếu ta còn nghe thấy ngươi bất kính với hắn lần nữa, mặc ngươi có là huyết mạch của phạm gia không lập tức ta sẽ lấy mạng ngươi.
Thời Thiên ngồi bên trái đại điện, trừng mắt lạnh lùng cảnh cáo.
Tiểu Phúc Tử lát nữa ta sẽ bảo bọn họ đưa ngươi, Cổ Hy, A Ly về khu vực Bắc Minh Thần Tông trước, các ngươi còn nhiệm vụ tông môn giao hãy hoàn thành nó đi.
Lão thúc tổ, không lẽ người không định đi cùng chúng con sao?
Cổ Hy mở miệng ngạc nhiên hỏi.
Ta còn có chuyện quan trọng phải làm ở đây, các người cứ đi trước đi không cần phải đợi ta đâu.
Cổ Viêm dứt lời liến thúc dục Hắc Ám Ma Dực bay thẳng lên bầu trời với tốc độ cực nhanh biến mất.
Tại Thiên Ma Hải, đây là vùng biển đen thuộc khu vực Hắc Ám Ma Vực, nước biển ở đây không biết vì lý do gì từ vạn năm trước đã bị ô uế nghiêm trọng khiến cho cư dân sinh sống tại đây không dám bước tới sử dụng nước sinh hoạt, thay vào đó họ sử dụng nước mưa trên trời để tích trữ sử dụng để sinh hoạt.
Hắc Ma, Hoàng Viêm, ta có cảm giác ở dưới mặt biển này có vật gì đó thúc dục ta đến lấy, càng tiến gần cảm ứng này càng mãnh liệt.
Cổ Viêm truyền âm nói.
Nếu ta đoán không nhầm rất có khả năng một mảnh vỡ nhỏ của vĩnh hằng tinh theo ngươi tiến vào thế giới này, ngươi cứ xuống xem thử đi, nếu nhìn thấy nó lập tức thu hồi lại, sức mạnh của nó không thể tưởng tượng được đâu phá hủy cái Phục Long đại lục cũng chỉ là một cái chớp mắt.
Hắc Ma truyền âm nhắc nhở.
Quang nguyên tố!
Thân thể được bao bọc bởi ánh sáng kim sắc rực rỡ như vầng thái dương, Cổ Viêm nhảy thẳng xuống dưới biển lặn mất tăm.
Ở phía dưới mặt biển bao trùm toàn bởi màu đen u tối bơi, người bình thường nếu lặn xuống sâu bên dưới sẽ chịu đựng áp lực cực lớn nhưng Cổ Viêm vì có quang minh hộ thuẫn không chịu ảnh hưởng trái lại nó có thể hấp thu hắc khí ô uế kia thanh tẩy thành linh khí tinh thuần để hắn có thể duy trì sự sống, có lẽ đây chính là nhờ một phần của Vĩnh Hằng Tinh biến đổi quang nguyên tố bình thường.
Dưới nước thật tĩnh, đến cả khí tức sinh mệnh cũng không có.
Cổ Viêm vẻ mặt chán nản thầm nói.
Sắp đến rồi nhẫn nại thêm chút đi.
Hoàng Viêm truyền âm khẽ khuyên.
Ba canh giờ đã trôi qua, hiện giờ Cổ Viêm đã ở độ sâu hơn ngàn vạn dặm hắc khí bao trùm càng lúc càng dày đặc quang tri lực thanh tẩy càng lúc càng nhiều khiến cho cơ thể hắn chuyển toàn bộ linh khí thành huyền khí thăng một lúc lên hai tiểu cảnh giới đạt đến võ linh ngũ trọng thiên.
Ở phía dưới cái đáy biển hơn ngàn mét có ánh sáng phát ra giống như ánh sáng của cầu vồng sặc sỡ nhìn kỹ chính là một viên đá nhỏ to bằng nắm tay người trưởng thành, trông thấy vậy Cổ Viêm mừng rỡ vội vã lao xuống tới hướng của ánh sáng kia.
Chính là nó.
Boong!
Ui đau, cái gì vậy.
Là kết giới, không lẽ ở nơi này còn tồn tại sinh vật sống ư?
Vẻ mặt nghi ngờ, Cổ Viêm thầm nói.
Có sát khí!
Quay người lại Cổ Viêm hiện vẻ kinh hãi, trước mắt hắn hiện giờ xung quanh chính là hàng trăm con mắt đỏ ngàu đang nhìn chăm về phía hắn.
Ào!
Phía bên dưới tận cùng đáy biển một vật thể không lồ màu đen có mười con mắt đỏ ngầu chớp chớp, lao lên khiến cho không gian dưới biển ào ạt rung chuyển dữ dội, những bóng đen còn lại bản thân lùi lại phía sau như thể run sợ trước sự khủng bố của vật thể màu đen kia.
Vật thể màu đen kia kích thước khủng bố như nào, nhưng chỉ riêng một con mắt của nó đã to gấp trăm lần thân thể hắn, trước mặt con mắt kia hắn không khác gì một hạt bụi.
Nhân loại ngu dốt, lại dám ngang nhiên bén mảng lãnh địa của ta.
Âm thanh trầm thấp giống như là từ trong biển truyền ra, âm ba kỳ dị vang vọng cực kỳ khó nghe, nếu là người khác có lẽ sẽ tỏ ra bộ dạng run rẩy trước sức mạnh của nó nhưng Cổ Viêm không một chút sợ hãi vì hắn biết mảnh vỡ của Vĩnh Hằng Tinh đó đang ở đây mà bọn chúng lại bảo vệ nó cẩn thận như vậy chứng tỏ nó quan trọng với chúng hay nói cách khác chúng dựa vào vĩnh hằng thạch mà sống sót.
Những bóng đen nhỏ hơn ở phía xa nghe được âm thanh này cảm nhận nguy hiểm rình đến lập tức vội vã bơi nhanh ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Cổ Viêm bản thân vẫn ung dung, không một chút sợ hãi trái lại còn khẽ mỉm cười, trông thấy vật thể khổng lồ này bảo vệ một mảnh vỡ nhỏ của vĩnh hằng tinh đến vậy chắc chắn nó đã cho vật thể này không ít lợi ích.
Vĩnh hằng thạch, đến lúc quay về rồi đấy!
Viên thạch lấp lánh kia dường như có ý thức riêng nghe thấy lời kêu gọi của hắn liền phá vỡ phong ấn bên ngoài bay tới phía đỉnh đầu của hắn mà dung nhập vào.
Chuyện này sao có thể?
Trông thấy cảnh tượng thần kỳ trước mắt vật thể lạ kia lập tức dừng tấn công lại mở miệng kinh ngạc hỏi.
Ra là vậy quả nhiên ta đoán không sai, tiểu thạch đó nói cho ta, các ngươi vốn dĩ đã là sinh vật đã chết cách đây rất rất lâu về trước, nhưng hai trăm trước khi nó xuất hiện tại vùng biển này đã vô tình biến đổi các ngươi khiến các ngươi sống lại, trái lại các ngươi không thể rời đi khỏi nó nửa bước.
Cổ Viêm cười nói.
Ngươi ….ngươi …là ai?
Thần thạch này có mối quan hệ gì với ngươi.
Vật thể khổng lồ kia vội lùi lại ấp úng lên tiếng tra hỏi.
Hiện giờ vật cũng đã quay về với chủ không lâu nữa các ngươi cũng sẽ quay về hình dạng thật sự của mình một bộ xương khô, ha ha.
Dứt lời Cổ Viêm liền bơi thẳng lên phía trên, những bóng đen nhỏ hơn ngoài kia lúc này hắc khí bao quanh biến mất biến thành bộ xương trắng giữa lồng ngực chính là linh thai từ từ mất ý thức rơi xuống đáy biển.
Bóng đen khổng lồ kia tình trạng cũng giống như đám thuộc hạ của nó, hắc khí dần tan lổm chổm hiện ra những mảng xương trắng, ý thức dần biến mất đến lúc này nó mới nhận thức được cái chết đang đến gần nhưng nó không cam tâm để bản thân mình cứ thế biến mất, nhân vật trước mắt kia sở hữu thần thạch không phải tầm thường chỉ có hắn mới có thể khiến nó sống lại thoát ra khỏi vùng biển này một lần nữa, không do dự bóng đen khổng lồ mở miệng thấp giọng cầu xin.
Khoan đi đã, chỉ cần …chỉ cần ngươi cho chúng ta được sống, sau này chúng ta sẽ là thuộc hạ trung thành của ngươi.
Vật thể màu đen kia nói dứt lời liền biến thành bộ xương trắng một con thủy quái khổng lồ từ từ rơi xuống đáy biển.
Haiz, chết thì cũng đã chết rồi sao còn luyến tiếc trần thế làm gì đi đầu thai sớm có phải tốt hơn không?
Cổ Viêm quay người lại lắc đầu thở dài nói.
Có thể sau này bọn chúng sẽ giúp ích cho ngươi ở thế giới này đấy sao không thử thu nhận chúng xem cứ bỏ đi như vậy thật quá uống phí.
Hoàng Viêm truyền âm nói.
Nếu ngươi đã mở lời tạm thời ta để chúng sống, nhưng nếu chúng là lũ ăn hại lập tức ta sẽ cho chúng quay trở về thành đống xương trắng.
Tại Vĩnh Hằng Tinh.
Một con thủy quái khổng lồ hình cá có mười con mắt màu vàng trong suốt lấp lánh trong suốt, thân hình đồ sộ cùng bốn chiếc vây dài đến cả ngàn mét, bao phủ bên ngoài một lớp vảy màu trắng với những hoa văn kim sắc trải dài khắp toàn bộ cơ thể rất đẹp.
Xung quanh nó là những con thủy quái nhỏ hơn đủ các loại hình dáng khác nhau có thủy quái hình dạng giống cá mập, bạch tuộc …. so với thần hình khổng lồ kia chỉ xứng đáng là tôm tép không đáng nhắc đến.
Đây rốt cuộc là đâu, trên đại lục còn có vùng đất mà ta chưa biết tới sao?
Thủy quái khổng lồ màu trắng kinh ngạc mở miệng nói.
Một lũ tôm cá ngu ngốc, các ngươi đang nhìn đi đâu vậy?
Một âm thanh vang rền như sấm sét đánh ngang tai, thủy quái kia cúi đầu nhìn xuống bên dưới vẻ mặt run sợ không dám tin có một bàn tay khổng lồ bao trùm bốn phương tám hướng của nó.
Ngước nhìn lên trên, là ba thiếu niên giống nhau như đúc, mà thiếu niên đứng giữa với mái tóc trắng chính là người đang dùng bàn tay không lồ đỡ lấy thân thể của chúng.
Các ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào, rốt cuộc đây là đâu?
Thủy quái màu trắng vẻ mặt kinh hãi run rẩy lớn tiếng hỏi.
Nơi đây chính là Vĩnh Hằng Tinh, là thế giới của chúng ta.