CHƯƠNG 61: TIẾN VÀO VÕ KỸ CÁC

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 61: TIẾN VÀO VÕ KỸ CÁC

Tiếp theo đây, ta muốn các ngươi tập hợp tất cả những người thuộc tam đẳng đệ tử để bàn bạc một số chuyện, chuyện này các ngươi làm được không?

Hướng tầm nhìn về phía đám người Tạp Bao Tử, Cổ Viêm nhíu mày lạnh giọng hỏi.

Vô Tâm đại ca, vừa hay còn năm vị huynh đệ khác thuộc tam đẳng thống lĩnh một phương có lẽ lúc này thích hợp để họ gặp được chủ nhân mới.

Tạp Bao Tử nhỏ giọng lên tiếng đáp lại.

………

Một canh giờ sau, tại một bãi đất trống nằm ở rìa khu rừng Ô Linh thuộc quyền quản lý của Bắc Minh Thần Tông, phía bên trong có rất nhiều loại yêu thú cường đại sống bên trong nếu không có lệnh của tông chủ tông không được phép tiến vào, mà cho dù có được phép tiến vào với tu vi thấp kém của ngoại môn cũng không thể sống sót được, vì thế bao năm nay những để tử này thường chọn những khu vực ven rừng làm căn cứ để mưu sinh.

Nhóm người của Cổ Viêm đã đợi ở đây một canh giờ ngoại trừ người của Tạp Mao Tử ra thì không có thêm một ai tới.

La Kinh, Phương Huyền xác của tên Triệu Sơn đó đã giải quyết ổn thỏa?

Cổ Viêm (Vô Tâm) cất giọng lạnh băng hỏi.

Vô Tâm đại ca xin hãy yên tâm, chúng ta đã xử lý gọn gàng đảm bảo sẽ không một ai phát hiện ra.

La Kinh tay ôm quyền thấp giọng đáp lại.

Tạp Mao Tử còn ngươi thì sao?, tính để ta đợi đến lúc nào đây?

Cổ Viêm hiện vẻ khó chịu nhìn hắn cất giọng hỏi.

Về vấn đề này Tạp Mao Tử hiện giờ cũng không biết giải thích cho hắn làm sao, thư cũng đã gửi đến tận nơi cho đội trưởng từng nhóm, bọn họ không đến hắn cũng đành chịu.

Bỏ đi, nếu bọn chúng đã không nể mặt ta như vậy thì từ nay về sau chúng sống chết ra sao ta sẽ không quản, những người còn lại chỉ cần ngoan ngoãn theo ta, đảm bảo với các ngươi tương lai sẽ sáng lạng hơn bọn chúng.

Nghe thấy hắn nói vậy, hơn chín trăm huynh đệ đứng ở đây đồng thanh mừng rỡ hô lớn.

" Vô tâm đại ca muôn năm."

Mấy ngày sau đó, theo hiệu lệnh của Cổ Viêm, mọi người tập trung vào việc xây dựng lại nhà cửa, phải nói là một doanh trại lớn do Cổ Viêm làm thống lĩnh, hạt giống cây lương thực vải lụa may mặc được A Ly bỏ linh thạch của mình đích thân đi lấy từ kinh thành mang về đây, lấy mục tiêu hàng đầu phải ăn no mặc ấm trước mới tính đến chuyện tu luyện.

Lão thúc tổ, linh thạch con và ca ca mang theo ra bên ngoài cũng chỉ có đủ một vạn hạ phẩm linh thạch, trong thời gian này chúng ta mua quá nhiều lụa vải, thức ăn, một số đồ dùng sinh hoạt khác ngân quỹ cũng sắp cạn kiệt rồi, nếu để lâu dài sợ rằng sẽ không thể đáp ứng cho những người ở đây.

A Ly nhỏ giọng ghé vào tai hắn nói.

Ngu ngốc lũ người kia làm gì mà một đồng cũng không góp vào, sao để một đứa con gái bỏ tài sản trong túi ra, thật quá đáng ….

Cổ Viêm nghe vậy tức giận lên tiếng trách mắng nói.

Lão thúc tổ, ta nghe nói bọn chúng bình thường mỗi tháng bọn họ cũng chỉ được tông môn phát cho tối đa cũng được năm điểm tích lũy, con số này quá ít ỏi chỉ riêng chi phí ăn uống cũng không đủ lấy đâu ra dư thừa góp vào chứ!

Cổ Hy (Vệ Ưng) lên tiếng giải thích nói.

Điểm tích lũy?

Nó là cái gì vậy, trong tông môn không cho phép đổi bằng linh thạch sao?

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.

Điểm tích lũy ở tông môn lấy ra làm vật trao đổi, trung bình 1 điểm tích lũy đổi được 100 hạ phẩm linh thạch = 10 trung phẩm linh thạch = 1 cực phẩm linh thạch, mà điểm tích lũy này cũng chỉ có đi làm nhiệm vụ mới có được.

Cổ Hy giải thích tiếp.

Nếu như là vậy, ngày tháng sau này chúng ta phải khổ rồi đây?

Cổ Viêm than thở nói.

Lão thúc tổ người cũng đừng quá lo lắng với tài năng của người sớm muộn gì cũng sẽ có chỗ đứng trong tông môn đến lúc đó tài chính tự khắc sẽ không thiếu.

A Ly híp mắt cười nói.

Tóm lại chuyện cái ngươi bỏ linh thạch trong túi ra sau này cứ tính lên đầu bọn chúng, trên đời này ta ghét nhất là những kẻ không làm mà đòi hưởng thụ, tên nào dám không trả Vô Tâm ta sẽ đánh cho tàn phế mới thôi.

Vô Tâm đại ca ta nghe nói trong Thanh Vân Tông, có một đại điện được gọi là Võ Kỹ Các để bảo quản công pháp và võ kỹ, ở trong tông môn có hai võ kỹ các một dành cho đệ tử ngoại môn sử dụng, một dành cho nội môn và chân truyền sử dụng.

Huynh có muốn vào xem thử không?

Tạp Bao tử mở miệng hỏi.

Võ kỹ các!

Nghe cũng thú vị đấy, vậy trong đó chắc hẳn có thiên giai võ kỹ đúng không?

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi tiếp.

Đối với đệ tử ngoại môn Võ Kỹ Các không khác gì nơi chứa rác thải mà bên nội môn ném ra, công pháp cấp cao nhất cũng chỉ là hạ phẩm huyền giai, từ huyền giai trung phẩm trở đi phải tiến vào nội môn mới có, còn riêng thiên giai chỉ có mấy vị trưởng lão địa vị cao trong tông môn mới có, nhưng số lượng vô cùng ít không phải trưởng lão nào cũng có vì thiên giai từ trước đến nay vô cùng hiếm thấy không phải ai cũng có được.

Tạp Bao tử giải thích tiếp.

Nhưng cho dù là vậy, ta nghĩ không lý nào tông môn lại cho không các ngươi mượn chắc chắn phải trả một cái giá nào đó đúng không?

Cổ Viêm mở miệng hỏi tiếp.

Mỗi một lần lựa chọn đều phải tốn mất một trăm điểm tích lũy tương đương với một vạn hạ phẩm linh thạch, nhưng đối với người mới đến hoàn toàn miễn phí.

Đối với những người xuất thân hào phú đây cơ hồ là một chuyện hết sức đơn giản. Nhưng đối với những người hoàn cảnh khó khăn, đây là một con số rất lớn nên tam đẳng chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua được.

Theo thông lệ những ngoại môn để tử nhập môn đều được phép mượn một loại võ kỹ để sử dụng, bắt đầu từ những đệ tử nhất đẳng chọn trước, sau đó là nhị đẳng cuối cùng là tam đẳng.

Mỗi lần vào không vượt quá 300 người cũng vì số lượng đệ tử mới quá đông cho đến hôm nay đã là ngày thứ năm Cổ Viêm mới được đến Võ Kỹ Các lựa chọn công pháp võ kỹ.

…….

Sáng ngày hôm sau, tất cả để tử ngoại môn đều đến rất sớm với hy vọng có thể lựa chọn một bộ võ kỹ lợi hại cho mình, Cổ Viêm cũng vậy hắn rất háo hức được cầm trên tay một quyển võ kỹ lợi hại.

Phía tam đẳng của hắn có tổng cộng 220 người đi cũng là nhóm ít nhất trong số ba nhóm đệ tử ở đây, những người này đều là tam đẳng đây đều là lớp những đệ tử mới vừa bước vào tông môn theo quy định từ nhất đẳng đến tam đẳng hôm nay chi đệ tử mới có thể vào Võ Kỹ Các không tiếp những người khác.

Lão thúc tổ, người thân phận cao quý không cần phải đến nhưng nơi thấp hèn như thế này đâu, nếu muốn học công pháp võ kỹ chỗ con có rất nhiều thấp nhất cũng là huyền giai thượng phẩm, cao thì có thiên giai hạ phẩm.

A Ly vẻ khó chịu, vừa đi vừa nói.

Lão thúc tổ, con thấy A Ly nói đúng đấy, chúng ta không cần tốn thêm thời gian ở đây để lựa chọn những thứ rác rưởi như thế này đâu.

Cổ Hy lên tiếng đồng tình nói.

Không được, nếu vào đây ít nhất cũng phải học một loại võ kỹ, nếu cứ học theo mấy loại võ kỹ ma tộc của các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta nghi ngờ.

Hai huynh muội Cổ Hy nghe hắn nói vậy, mới tỉnh ngộ ra trước giờ luôn tu luyện công pháp ma giới, nếu cứ tiếp tục sử dụng nhất định như lời Cổ Viêm nói, bị người tông môn nghi ngờ lúc đó không biết chuyện tồi tệ gì sẽ xảy ra.

Dưới sự dẫn dắt của đạo sư, tất cả mọi người đều rời bước tiến về Võ Kỹ Các ngoại môn.

Theo sự chỉ dẫn của đạo sư chỉ chưa đầy nửa canh giờ mọi người đã đến được Võ Kỹ Các, tòa đại điện trước được bao phủ bởi lớp rêu xanh trên mái toát lên vẻ cổ xưa được xây đựng theo kiến trúc ba tầng.

Được rồi, ta chỉ dẫn các ngươi đến đây được thôi, phía bên trong mỗi người tối đa được chọn hai quyển tối đa, nên nhớ chỉ có một nén nhang để lựa chọn nếu ở lâu quá sẽ gặp phiền phức đấy.

Vị đạo sư kia nói xong liền quay đầu bỏ đi.

Phía bên trong lâu các, có một lão già y phục rách rưới thoải mái ngồi đó, ánh mắt lờ đờ trên ghế tựa có vẻ như đối với những người mới đến lão cũng không có hứng thú quan tâm.

Từng nhóm người cứ thế vào ra liên tục, ưu tiên chủ yếu là nhất đẳng và nhị đẳng, còn tam đẳng thì đứng ngoài chờ đợi.

Haiz, ta quên mất thứ tự tam đẳng đứng cuối cùng lại đi đến sớm quá, khiến mọi người chịu khổ rồi.

Cổ Viêm gãi đầu áy náy nói.

Vô Tâm đại ca không sao đâu, chúng ta đợi được, bên trong nhiều sách lắm không sợ thiếu đâu.

Đồng thanh tam đẳng đệ tử mở miệng nói.

Vô Tâm huynh đệ nếu muốn vào chúng ta có thể giúp huynh được, vị tiền bối trong kia chúng ta có chút quen biết chúng ta có thể xin cho huynh vào trước cùng những lớp đệ tử nhất đẳng nhị đẳng.

Phương Huyền mở miệng lên tiếng nói.

Chi có mình ta vào thôi sao, vậy còn những người khác thì sao?

Cổ Viêm ngẩn đầu nhìn nàng hỏi.

Cái này thì quá khó với chúng ta, miễn cưỡng mới có thể cho huynh vào được trước, còn nếu để cho toàn bộ tam đẳng đệ tử vào thì quá khó.

La King thẳng thắn đáp lại.

Vô Tâm đại ca huynh là thủ lĩnh là lão đại của chúng ta, huynh vào trước đi chúng ta ở bên ngoài đợi được.

Tạp Bao Tử mở miệng khuyên.

Vô Tâm lão đại vào trước đi, chúng ta vào sau cũng được.

Đồng thanh chúng đệ tự tam đẳng mở miệng khuyên.

Không được, nếu đi tất cả phải cùng đi, nếu các ngươi coi ta là lão đại thì tất cả phải nghe ta, cứ theo quy định tông môn mà làm hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau sẽ cùng vào trong tạm thời cứ ngồi ở đây đợi đi.

Nghe được những lời này của Cổ Viêm đám người tam đẳng không khỏi cảm động trước việc làm nghĩa hiệp của hắn, từ khi bước vào tông môn cảm nhận được sự lạnh lẽo vô tình của con người, nhiều lúc họ quên mất bản thân mình là ai mà sống như một kẻ không hồn, nhưng từ khi có lão đại mới xuất hiện họ mới cảm nhận được hơi ấm của gia đình mà trước đây mình quên mất.

Đợi khoảng ba canh giờ cuối cùng cũng đến lượt nhóm người tam đẳng được phép vào trong, hiện giờ Cổ Viêm đã ngủ một giấc ngon lành dưới gốc cây đại thụ gần đó, La Kinh và Phương Huyền không ở được lâu xin phép về trước đương nhiên hắn cũng không có cản.
Vô Tâm đại ca, đến giờ rồi mau dậy đi.

Reng reng reng …

Nghe thấy đến lượt người của mình Tạp Bao Tử gọi, Cô Viêm tỉnh dậy vươn vai ngáp một hơi dài lấy lại tinh thần đứng dậy hướng về phía trước rõng rạc nói to.

Các huynh đệ đến lượt chúng ta vào trong rồi, mau vào trong thôi.

Cổ Viêm nhanh chóng cùng các đồng bạn khác nhanh vào trong Võ Kỹ Các chỉ riêng Tạp Bao Tử đứng ở ngoài đợi vì hắn là đệ tử tam đẳng cũ không được phép bước vào.

Phía bên trong là một khoảng không gian rộng lớn trước cửa có một lão giả già nua đang nằm thong dong trên ghế tựa hai mắt nhắm chặt nhưng đang ngủ nhưng tay trái vẫn có thể vươn lên vẫy vài cái ám hiệu cho mọi người được phép vào trong.

Đa tạ tiền bối.

Tôn Tiểu Phúc cúi đầu hành lễ nói.

Phía sau đám đệ tử của tam đẳng đồng thanh lễ phép kính chào, trong khi đó Cổ Viêm không cần chào hỏi gì hết vội vã thích thú tung tăng chạy vào trong lựa chọ công pháp.

Phía bên trong có rất nhiều giá sách khác nhau lên đến cả trăm giá sách số lượng sách cũng lên đến cả vạn quyển đếm không xuể.

Vô Tâm huynh, với thiên phú của huynh nên chọn từ huyền giai võ kỹ, công pháp sẽ thích hợp với huynh.

Tôn Tiểu Phúc thấy hắn đang đứng ngắm nghía mấy quyển võ kỹ trên giá không biết lựa chọn quyển nào liền chạy đến mở miệng khuyên nói.

Tam đẳng chỉ ở tầng thứ nhất.

Nhị đẳng lên tầng thứ hai.

Nhất đẳng lên tầng thứ ba.

Âm thanh già nua từ vị tiền bối kia mở miệng giả thích nói.

Nghe thấy lão già kia nói gì chưa, không còn nhiều thời gian đâu, lựa nhanh một hai quyển rồi còn ra.

Cổ Viêm khẽ nhíu mày lên tiếng giục nói.

Lướt qua những quyển sách ở tầng thứ nhất quyển nào cũng mục nát cũ kỹ, nhiều trang sách nhòe vết mực rất khó nhìn, nhưng tất cả đều có tranh vẽ minh họa rất phù hợp với những tam đẳng như hắn.

Để không tốn thời gian ở đây, Cổ Viêm chọn ngay hai quyển mới nhất, với phương châm của mình cái gì mới cũng tốt hai quyển võ kỹ này đích thực hợp với hắn.


Sau một nhén nhan ….

Lão già ta mượn hai quyển sách này có được không?

Đập quyển sách xuống bàn Cổ Viêm mở miệng nói.

Tiểu tử thối, nói chuyện cũng mạnh miệng gớm nhỉ.

Lão giả khẽ mở một mắt hiện vẻ tiếu dung nói.

Tam Đả Côn Thức hoàng giai hạ phẩm võ kỹ, Huyền Hoàng Quyết hoàng giai hạ phẩm.

Tiểu tử ngươi ngươi suy nghĩ kỹ chưa, hai quyển võ kỹ và công pháp tu luyện này tuy còn mới, nhưng quá phổ thông đến người bình thường ở ngoài cũng có thể dễ dàng mua về sử dụng được.

Lão giả chậm rãi mở miệng nhắc nhở nói.

Ở đây là tầng thứ nhất chứa võ kỹ tầm thường cái nào mà chả giống nhau lấy đâu ra đồ tốt mà chọn, ta chính vì nó còn mới nên mới chọn, chứ cứ mượn mấy quyển rách rát kia nhỡ có rách ta làm sao đền nổi cho mấy người.

Cổ Viêm cười sáng khoái đáp lại nói.

Thôi được nếu ngươi quyết định vậy rồi, vậy cứ mang về đi đối với hai quyển ngươi mượn không cần trả, đọc xong rồi có thể đem đi nhóm củi cũng được.

Lão giả giọng điệu mỉa mai, tay khẽ phẩy cho tiễn lui nói.

Tiền bối ta lựa chọn xong rồi, xin ngài hãy đăng ký giúp ta.

Tôn Tiểu Phúc theo sau cười thân thiện nói/.

Phong Lôi Bạt Kiếm Thuật võ kỹ hoàng giai trung phẩm, Hóa Thức Hồn Tưởng (công pháp tu luyện linh hồn cơ bản nhất) công pháp trung phẩm hoàng giai.

Hai mắt ông lão run lên, sau đó nhìn Tiểu Phúc chằm chằm.

Tiểu tử, đây không phải là lần đầu tiên bộ kiếm kỹ Lôi Bạt Kiếm Thuật này được chọn lựa, nhưng đến nay vẫn chưa có một người nào có thể tu luyện thành công, không những cần có thiên phú cực cao mà còn phải có ý chí với kiếm đạo, huống hồ, nó lại còn bị khiếm khuyết, ngươi phải biết ngươi phải biết, có những lúc, Võ Kỹ khác đã xuất chiêu, còn ngươi thì vẫn còn đang ra thế để xuất chiêu, nếu không có được tốc độ cực nhanh, vậy thì kết quả như thế nào, ngươi tự rõ a?

Võ hồn của ta là Tật Phong Linh Kiếm, ta nghĩ nó nhất định sẽ phù hợp với ta.

Tôn Tiểu Phúc mỉm cười nói.

Nhưng nó còn khiếm …..

Đa tạ tiền bối nhắc nhở, nhưng ta vẫn muốn được thử sức.

Lão giả kia còn chưa dứt lời, thì tiểu tử này chen lời vào nói, bất đắc dĩ lão gật đầu cười chấp thuận yêu cầu của hắn, nhưng cũng vì ý chí mạnh mẽ của hắn, lão ta đặc cách cho hắn được có cơ hội lần hai để đổi xem như tạo chút động lực cho hắn.

Tôn Tiểu Phúc nhận võ kỹ cung kinh hành lễ rời đi.

Đã lâu không gặp thiếu niên thú vị như vậy, ha ha.

Ông lão nhìn về phía Tôn Tiểu Phúc cười thầm trong lòng rồi lại lập tức khôi phục cái bộ dáng lười nhác trước đây.