CHƯƠNG 60: TỰ TÌM ĐẾN CÁI CHẾT

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 60: TỰ TÌM ĐẾN CÁI CHẾT

Tạp Bao Tử đã thân thiện chào hỏi đương nhiên Cổ Viêm không thể từ chối bắt tay mỉm cười đáp lại, trong hoàn cảnh như thế này có thể gặp được những vị huynh đệ tốt đã là không quá tệ.

Tại một bàn ăn khác, vì để tiếp đón Cổ Viêm nên chiếc bàn này không những là bàn mới nhất được chính tay những người ở đây lau dọn cẩn thận, thức ăn bày bố trên bàn cũng là hoa quả tươi, tuy đạm bạc nhưng đối với bọn họ đây là mĩ vị trần gian đủ thấy những người ở đây kinh trọng với họ như thế nào.

Giới thiệu với mọi người, cô nương này là A Ly còn tên tiểu tử kia là Vệ Ưng là những người bạn đồng hành cũng ta trong suốt những ngày tháng vừa qua.

Cổ Viêm chỉ tay về hai người họ đang ngồi bên cạnh hắn, lên tiếng giới thiệu.

Hai vị, ta là Tạp Bao Tử hân hạnh được làm quen.

Tiểu mập mạp vẻ mặt nghiêm túc, tay ôm quyền cung kính chào hỏi nói.

A Ly cười híp mắt gật đầu đáp lại, Vệ Ưng tay ôm quyền làm hành động giống mập mạp thân thiện chào hỏi.

Tạp Bao Tử, Hạ Phong Lâu này là do ngươi tiếp quản sao?

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.

Đúng vậy, nơi lâu các này là do chúng ta dựng lên.

Tạp Bao Tử gật đầu nói.

Dựng lên, không phải do tông môn dựng lên sao?

Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.

Không có, chỗ này đã là thuộc dạng thấp kém nhất, vì để những vị huynh đệ lang bạc tới đây có chỗ ăn chỗ ở nên mới xây dựng lên.

Tạp Bao Tử lắc đầu đáp lại.

Nguyên lai hóa ra là như vậy, xem ra ngày tháng ở đây quá cực khổ với họ rồi!

Cổ Viêm lắc đầu thầm than.

Còn tiểu ngươi tên gì, tại sao không ở nơi ở dành cho nhị đẳng qua đây làm gì, nếu còn không nói đừng có trách ta không khách sáo lập tức sẽ ném ngươi ra cửa.

Cổ Viêm hai mắt khẽ lườm cất giọng cảnh cáo nói.

Tôn Tiểu Phúc là tên của ta, sở dĩ ta phải lang bạc đến đây cũng vì tên Triệu Sơn kia không những bị đánh trọng thương mà ngọc giản cũng bị hắn cướp mất, không còn tư cách vào nhị đẳng nên mới bị giáng xuống tam đẳng.

Ta hiện giờ ngoài nơi này ra, không còn biết có thể đi được đâu nữa.

Tiểu Phúc tử thở dài buồn bã đáp.

Ngươi biết là không phải là đối thủ của hắn tại sao lại còn cố chấp như vậy, thật quá hồ đồ.

Cổ Viêm cau mày lên tiếng trách mắng.

Phải là ta ngu ngốc đấy, cho dù có phải liều cái mạng này cũng phải khiến hắn chết một cách thê thảm nhất, như vậy muội muội ta ở trên trời có linh thiên mới có thể an nghỉ được.

Tiểu Phúc hai tròng mắt ướt đẫm như sắp khóc tử hiện vẻ căm phẫn nói.

Muội muội ngươi chết vì hắn, chuyện này rốt cuộc là sao mau nói rõ cho ta nghe?

Cổ Viêm nghe vậy giật mình hỏi lại.

Muội muội ta Tiểu Mạn cùng ta sống trong Bách Gia thôn thuộc địa phận của Tây Khương Thành không xa từ nhỏ đã mồ côi phụ mẫu được mẫu thân ta đem về nuôi nấng từ khi mẫu thân ta qua đời nó chính là người thân duy nhất của ta nương tựa vào nhau mà sống tuy không có máu mủ ruột thịt nhưng trước giờ ta luôn coi muội ấy là muội ruột thịt của mình.

Ta còn nhớ rõ ngày hôm đó là một ngày đẹp trời ta cùng muội muội tiến vào trong thành chơi cũng vô tình dụng phải tên sắc lang Triệu Sơn đó, cảm nhận được tên khốn này đang có ý đồ không tốt với muội muội ta lập tức ta đã nhanh chóng dẫn nói rời khỏi kinh thành chốn thị phi cứ ngỡ ngày đó đông người để ý hắn sẽ xấu hổ mà bỏ qua, thật không ngờ đến hắn lại bám dai đến vậy, đợi ta ra khỏi nhà chờ thời xông vào trong cưỡng hiếp muội muội ta, vì quá uất ức trong lúc nghĩ quẩn nó đã tim đến cái chết để rửa sạch nỗi nhục ……

Tiểu Phúc vẻ mặt đau khổ kể lại đầu đuôi câu chuyện nói.

Mọi người sau khi nghe xong câu chuyện của tiểu Phúc cũng cảm thấy thương sót cho số phận của hắn và tiểu muội của hắn, nhưng thế giới này vốn dĩ là như vậy nắm đấm ai lớn hơn thì người đó có quyền, hắn không muốn chấp nhận cũng phải chấp nhận.

Tiểu muội ngươi cũng thật quá ngu ngốc đi, chỉ vì bị hắn cưỡng hiếp mà đòi sống đòi chết, không nghĩ đến nỗi khổ phụ mẫu dứt ruột đẻ ra, nếu đổi lại ta trong hoàn cảnh đó nhất định ta sẽ tìm mọi cách để tiếp tục sống chờ cơ hội báo thù chứ không phải tìm chết như cô ta.

Cổ Viêm cau mày phán.

Có thể huynh không biết nữ nhân bọn ta vì là phái yếu nên đối với chuyện trinh tiết rất xem trọng, cả đời cũng chỉ có thể trao thân cho một người nam nhân lỡ mất đi trinh tiết rồi sau này rất khó có được tình yêu của người mình yêu, cho nên việc cô ấy tự sát để rửa sự trong sạch của bản thân ta có thể hiểu được.

A Ly trên danh nghĩa là một nữ nhân lên tiếng minh bạch nói.

Nghe A Ly nói vậy, Cổ Viêm bản thân lại hiểu thêm về nhân loại thấy được tầm quan trọng của việc giữ trinh tiết nữ nhân bọn họ rất coi trọng danh dự của mình, tính mạng có thể mất nhưng danh dự thì không?

Tiểu tử khốn khiếp mau cút ra đây cho ta!

Bên ngoài có âm thanh mắng chửi truyền vào dần hiện lên bóng người mang cỗ khí tức ba động cường đại truyền vào.

Là tên tiểu tử Triệu Sơn!

Quay đầu lại nhìn Cổ Viêm ngạc nhiên thốt lên, không nghĩ đến loại người này lại không biết điều đến vậy lại dám mang theo hai võ giả cảnh giới đại võ sư đến đây, thật không biết điều chút nào.

Vô Tâm huynh đệ, ta có một thỉnh cầu mong huynh hãy đồng ý giúp ta, ta có làm trâu làm ngựa suốt đời cũng sẽ không quên ơn huynh.

Tiểu Phúc tử ánh mắt cay độc nhìn về phía tên Triệu Sơn kia rồi quay sang nhìn Cổ Viêm thấp giọng nói.

Lời này ngươi nghĩ kỹ chưa, có làm nô lệ cho ta không dễ chịu đâu đấy!

Tôn Tiểu Phúc ta từ trước tới nay nói được làm được, chỉ cần huynh chịu nhận lời từ nay về sau nước sôi lửa bỏng cũng không từ.

Tiểu Phúc tử ý định không đổi đáp lại.

Triệu Sơn ngươi nói là hai tên phế vật kia là người đã đánh trọng thương ngươi sao?

Một thiếu nữ xinh đẹp thân hình nóng bỏng mặc tà áo đen bó sát, lộ vẻ khinh thường nhìn đám người Cổ Viêm lên tiếng nói.

Phương Huyền tỷ, tuyệt đối không được khinh thường bọn chúng, ta cảm thấy bọn chúng có ý đồ xấu với tông môn, nếu không cũng sẽ không ẩn dấu tu vi thật sự.

Theo sự phán đoán của ta, trong đám bọn chúng tu vi cao nhất cũng là đại võ sự thật trọng thực lực này ta không phải là đối thủ của chúng.

Triệu Sơn ghé thầm vào tai nàng nhỏ nhỏ giọng giải thích nói.

Ồ!

Nghe Triệu Sơn nói vậy vị nữ tử xinh đẹp kia ánh mắt đã thay đổi nếu đúng là như những lời hắn nói, thì hai tên tiểu tử này có đủ tư cách vào danh sách thập đại ngoại môn đệ tử.

Hừ một con ranh con mới đạt đến đại võ sư thất trọng và một tên nhãi ranh đạt đến bát trọng cảnh giới mà cung dám mang đến uy hiếp ta, thật nực cười.

Cổ Viêm ánh mắt khinh thường nhìn đám người mới đến thầm nói.

Tiểu tử thối biết điều thì mau đến phía trước quỳ xuống xin lỗi cho ta, nếu không đừng trách ta không nể mặt tình đồng môn.

La kinh, hạng thứ tám thập đại ngoại môn đệ tử.

Khà khà, tiểu tử thối ngươi giỏi lắm.

Cũng chỉ là thất trọng?

Để xem ngươi làm cách nào đối đầu với hai thiên thập đại ngoại môn đệ tử đây.

Có chống lưng là hai vị thiên kiêu mời đến Triệu Sơn vẻ mặt nham hiểm cười thầm nói.

Vèo!

Xoẹt ….xoẹt.

Chuyện này sao có thể?

Trong vô thức thân thể của Cổ Viêm biến thành một tia sáng màu vàng óng phóng tới với tốc độ nhanh khủng khiếp chưa đến một giây đã tiến đến gần Triệu Sơn chỉ thấy sau đó trước ngực hắn xuất hiện một lỗ thủng lớn.

Quang nguyên tố thuộc tính!

Hai vị thiên kiêu kia vẻ mặt run sợ kêu lên, không nghĩ tới tại cái nơi hẻo lánh này lại xuất hiện cường giả mang loại hệ nguyên tố này, phải biết so với ám nguyên tố đã hiếm, quang nguyên tố còn hiếm hơn gấp vạn lần trăm năm nay cũng chỉ có võ thần Vân Dương mới dựa sức mạnh long thần nguyên tố mới thức tỉnh được, vậy mà tên tiểu tử này lại sở hữu nó.

Nhưng thứ quang nguyên tố này cũng quá sức kì lạ, trước giờ chưa thấy ai có tốc độ nhanh như hắn.

Thình thịch thình thịch!

Thì ra đây là trái tim của nhân loại, nghe nói thiếu nó thì không thể sống được.

Cổ Viêm tay cầm trái tim của Triệu Sơn đang đập vô cùng yếu ớt trên tay thầm nói.

Vỡ!

Tay bóp mạnh trái tim vỡ nát, Triệu Sơn chết ngay tại chỗ hai mắt còn trợn lên không cam tâm, còn chúng nhân xung quanh đều tỏ vẻ kinh hãi trước sức mạnh này của hắn.

Đây chính sức mạnh áp đảo tuyệt đối, mà ta hằng ao ước bấy lâu!

Tiểu Phúc tử vẻ mặt kính sợ nhìn về phía hắn thầm nói.

Quay nhìn La Kinh và Phương Huyền sát khí lộ rõ trên khuôn mặt hiển nhiên hai người này cũng đoán ra được hắn không có ý định để cho bọn họ sống sót rời đi, phát động lực lượng của mình định ra tay liều mình chống trả.

Cho hai ngươi một cơ hội, một là quy phục ta còn không thì hãy bỏ mạng lai đây đi?

Cổ Viêm giọng lạnh băng lớn tiếng nói.

Cỗ năng lượng này, Võ Linh cảnh!

Không dám tin vào mắt mình tên tiểu tử này lại để lộ tu vi thực sự, so với hai người họ đã là một đẳng cấp khác, chỉ sợ trong đám thập đại ngoại môn cũng ngoài thiên kiêu đệ nhất kia ra cũng không có mấy ai dám ngang nhiên nghênh chiến với hắn.

Chúng ta đồng ý quy thuận chỉ cần huynh tha mạng, sau này chúng ta tuyệt đối trung thành với huynh!

Phương Huyền, La Kinh vội quỳ xuống vẻ kinh sợ cầu xin nói.

Như thế vẫn chưa đủ, nếu muốn phục tùng chúng ta, thì hãy chứng minh cho chúng ta thấy đi.

A Ly tiến lên phía trước vươn tay lên phía trước xòe ra, bên trong là hai viên đan dược màu đen tỏa ra nồng nặc mùi hôi thối.

Cái này!

Không cần đoán họ cũng biết hai viên đan dược đó tám chín phần là độc đan, nữ nhân bên cạnh Vô Tâm cũng quá độc ác, dùng cách này để áp chế họ quy phục, nhưng nếu như không nuốt chắc chắn sẽ phải bỏ mạng tại đây.

Cho các ngươi ba hơi thở thời gian, nếu không uống ta sẽ khiến các ngươi chết không toàn thây.

Cổ Hy khẽ lườm lên tiếng cảnh cáo nói.

Ta uống, ta uống …..

Ực …ực.

Phương Huyền nghe thấy thế vội vã nhặt một viên trên tay A Ly bỏ vào miệng uống, cảm giác ghê cổ vẫn còn ứ đọng lại.

La Kinh kia thấy sư muội mình uống vội vã nhặt viên còn lại, dù sao hắn cũng không muốn phải chết ở đây, hơn nữa bọn họ mạnh đến vậy đi theo biết đâu sau này tiền đồ có cơ hội thăng tiếng cũng không phải chuyện xấu.

Ta cảnh cáo các ngươi loại độc đan này do A Ly ta đích thân điều chế rất kị huyền khí trong cơ thể nếu các ngươi cố gắng tìm cách ép nó ra đến lúc đó nó phát tác cho dù có là võ thánh võ đế có ở đây cũng không cứu nổi các ngươi đâu.