Chương 60: Giao Ước Thành Công

Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 60: Giao Ước Thành Công

Sau một hồi khá lâu im lặng Lan Lăng Vương nghiêm túc nói:

"Nếu ngươi thật sự có ý muốn thương thảo thì chúng ta tìm chỗ khác, nơi này bất cứ khi nào cũng có thể xuất hiện nữ hoàng. Hay như thế này, ta để lại một số điện thoại, chút nữa người gọi điện rồi chúng ta nói chuyện trực tiếp với nhau."

Nói xong nàng liền đọc ra một dãy số sau đó rời đi, không có một chút do dự nào cả, điều này khiến cho Vương Quân phải suy nghĩ. Dãy số kia thì hắn ta đã nhớ rồi, nhưng làm sao để gọi điện cho nàng mà không bị phát hiện thân phận cũng là một vấn đề nan giải.

Chưa kể hắn không thể chắc chắn rằng nàng có thật sự bị mình đả động hay không, nếu nàng chỉ giả bộ rồi để nữ hoàng biết chuyện thì dò ra cuộc gọi quá đơn giản. Nhưng nếu không gọi thì làm sao để có thể trao đổi được, chuyện này khá là rắc rối.

Quả thật trong không gian Tâm thụ nữ hoàng có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, dù dựng kết giới lên thì nữ hoàng vẫn có thể phát hiện sự tồn tại của hai người. Nếu thấy hai người trò chuyện riêng chắc chắn sẽ nghi ngờ, Lan Lăng Vương thật tâm nhượng bộ thì hắn lại bỏ lỡ cơ hội.

Như thế này thực sự có chút nhức đầu rồi, bỗng dưng hắn nhớ tới Thiên Hồn hình như đã đột nhập vào mạng một lần. Đã đột nhập vào được thì ắt hẳn cũng có khả năng giúp hắn ta che giấu không chừng.

Nếu lần này thật sự nói chuyện với nàng mà không bị phát hiện, dù cho nàng không thật sự muốn thương lượng thì sức nặng của hắn trong lòng nàng cũng cao hơn.

"Ngươi có thể giúp ta che giấu khi gọi điện thoại cho người khác hay không?"

Thiên Hồn quá lâu rồi không được triệu hồi nên có vẻ vẫn ngái ngủ:

"Ngài muốn che giấu cái gì, giọng nói, vị trí, thân phận hay toàn bộ?"

Vương Quân suy nghĩ một chút rồi nói:

"Trừ giọng nói ta không muốn đối phương biết được bất cứ thứ gì về ta."

Thiên Hồn nói:

"Đơn giản, đợi điện thoại sáng lên thì ngài bấm số gọi như bình thường."

Đợi chờ khoảng năm phút thì điện thoại nằm bên cạnh hắn sáng lên, Vương Quân cầm điện thoại bắt đầu bấm số của Lan Lăng Vương.

m thanh nhẹ nhàng đầy quyến rũ không thua gì Minh Hà lão sư vang lên:

"Chào người bí ẩn."

Vương Quân mỉm cười:

"Lan Lăng Vương điện hạ đã sẵn sàng để thương lượng với ta hay chưa? Hay chúng ta đợi một chút để ngươi hoàn thành nốt việc ngươi đang định làm."


Đương nhiên Lan Lăng Vương sẽ dùng hết nguồn lực của mình để thử tìm Vương Quân, ngay lúc này người của nàng đang tiến hành kiểm tra. Chỉ cần cuộc nói chuyện này lâu hơn một phút thì chắc chắn có thể tìm ra đầu dây bên kia rốt cuộc là ai.

Vương Quân cực kỳ tin với Thiên Hồn thế nên hắn cho nàng bao nhiêu thời gian cũng được.

Khoảng mười phút sau hắn tiếp tục:

"Chúng ta bắt đầu nói chuyện được chưa?"


Ở đầu dây bên kia Lan Lăng Vương nhìn mấy cái chuyên gia kỹ thuật, mấy người đó chỉ biết lắc đầu. Bọn họ không thể tìm ra bất cứ dấu tích nào cả, thậm chí còn không tra ra được rốt cuộc Vương Quân có thực sự dùng điện thoại để nói chuyện hay không.

Nhìn biểu hiện của mấy người kia là Lan Lăng Vương đủ hiểu rồi, nhưng thực sự nàng cảm giác quá mức vô lý. Cứ cho là hắn thuộc về chủng tộc cấp cao ở một hành tinh nào đó thì sao, hắn ta đào đâu ra nguồn lực để thao túng công nghệ hiện đại tại nơi này.

Phương pháp duy nhất nàng nghĩ tới là hắn đã thu phục được đại gia tộc nào đó, trong đó có một người mang Hồn Ngọc của yêu thú có khả năng gây nhiễu sóng. Còn lại thì giải thích thế nào cũng không thông được, còn một khả năng là chính hắn đã dung hợp hồn ngọc của yêu thú như thế.

Những loại yêu thú như vầy thường là dơi và các loại thủy quái dưới biển, tu vi của Vương Quân yếu như sên làm sao đụng vào mấy loài đó được. Thế nên nàng mới nghĩ đến chuyện hắn đã thuyết phục được một cái gia tộc nào đó phục vụ cho mình.

Vương Quân nếu biết nàng đoán như vậy thì chắc chỉ biết cười, nhưng nếu hắn ở vào vị trí của nàng thì chắc cũng chỉ nghĩ được đến thế là cùng. Ngoài những thứ được mẫu thân hắn để lại như Tâm Thụ, những thứ khác đến với hắn đều rất bất ngờ.

Đặc biệt là Thiên Hồn hoàn toàn không nằm trong tính toán của hắn, người kia không đột nhiên đi ám sát hắn ta thì cũng không bị giết. Vương Quân không giết được người kia thì cũng chẳng có được Thiên Hồn, càng đừng nói tới ký khế ước linh hồn.

Xác định được chắc chắn không thể tìm ra đối phương Lan Lăng Vương mới nghiêm túc:

"Trước khi nói chuyện thì ta nói rõ chút chuyện, đầu tiên xử lý Thái Tử và Kỳ gia tiểu tử ta có thể làm được, nhưng ngươi lấy gì đảm bảo quyền lợi cho ta. Phải biết hai người chúng ta chắc chắn không có bất cứ ai chịu lộ diện trước cho đối phương biết."

Vương Quân cười cười:

"Đây là vấn đề lòng tin thôi, ta dám đánh liều thì ngươi cũng dám đánh liều, tính ra thì ngươi an toàn hơn ta rất nhiều. Chắc hẳn ngươi cũng đoán được ta ở Võ Quảng Thành, ta có biết được ngươi nơi nào đâu, huống gì cuộc trao đổi này hoàn toàn là ngươi có lợi hơn rất nhiều.

Đương nhiên có thể là ta đoán sai mục đích của ngươi thì cuộc bàn luận này liền có thể kết thúc, nhưng nếu ta đoán sai thì ngươi chắc cũng chẳng có lý do để nói chuyện đến lúc này.Mà đã nói ra vấn đề thì chắc ngươi cũng đã nghĩ ra cách giải quyết rồi, nói ta nghe xem có được không."

Lan Lăng Vương không chút do dự suy nghĩ:

"Thiên Hồn trung cấp học viện, chúng ta không thể tiết lộ thân phận cho nhau nhưng vẫn có thể đi lại gần nhau. Ngươi là người trẻ tuổi còn ta là một người đã có tuổi, hai người chúng ta tự tìm thân phận rồi trà trộn vào trong Thiên Hồn học viện.

Dù sao chỉ cần ở gần nhau thì sẽ có liên kết thôi, ta chỉ cần duy trì được thiên phú "Sinh" và ngươi không phát động chiến tranh. Ta thì sẽ đưa ngươi Thái Tử trước, còn Kỳ gia tiểu tử thì tạm thời chỉ phế hắn ta đi, nếu hợp tác thành công ta có thể giúp ngươi dọn dẹp Thái Tử Đảng."

Nghe thì có vẻ hợp lý bởi nếu ở gần nhau thì trong một khoảng diện tích nhất định hai người có thể coi như đã gặp gỡ. Phải biết dù khoảng cách khá là xa thế nhưng liên kết của hắn với Lan Lăng Vương vẫn tốt hơn so với nữ hoàng nhiều.

Trong hai người thì kẻ sẽ mất thiên phú sớm nhất đương nhiên là nữ hoàng, Lan Lăng Vương dù có lâu hơn nhưng cũng chỉ một thời gian. Nàng hiểu được chuyện đó nhất định sẽ xảy ra nếu như nàng không tiếp cận gần Vương Quân.

Đã thế chuyện nàng có ở gần hắn hay không là chuyện hắn có thể khống chế, người ta chọn một tòa thành khác để sống thì nàng coi như hết hy vọng. Huống gì nàng thực sự vô cùng cần thiên phú này, không chỉ đơn giản vì mỗi sức mạnh.

Mọi chuyện thuận lợi ngoài dự kiến của Vương Quân, điều này khiến hắn ta có chút phân vân, liệu nàng có ý định làm ra chuyện gì hay không. Thế nhưng địa điểm nàng chọn lại là Thiên Hồn học viện, đây là một địa điểm hắn có thể chấp nhận được.

Dù có cho nàng thêm lá gan nữa thì nàng cũng không dám làm ra chuyện gì quá đáng, Thiên Hồn học viện không phải nơi người ta có thể mang ra đùa chơi. Chuyện của An Thiện chính là minh chứng rõ nhất, chỉ cần chuyện trước mắt đúng theo luật của học viện thì đó là đúng.

Vương Quân giết hai người kia trước mắt nhiều người như thế nhưng kẻ chịu tội lại là An Thiên, đây chính là sự bá đạo của Thiên Hồn học viện. Đây cũng là con dao hai lưỡi mà Vương Quân phải thật sự cẩn thận nếu muốn dùng tới và phải rất hạn chế lợi dụng.

Vương Quân khẽ giọng nói:

"Thế thì khi có dịp nào đó đông người ngươi thông báo cho ta, ta đảm bảo sẽ tới nhưng ta muốn thấy Thái Tử trả giá trước đã."

Nàng hừ một tiếng rồi nói:

"Nhanh thôi, ba ngày nữa ngươi sẽ biết được thông tin Thái Tử và Kỳ Vân huy bị trừng trị, còn thời điểm để chúng ta tụ họp là ngay chủ nhật tuần sau. Mỗi năm Thiên Hồn học viện đều tổ chức họp phụ huynh đầu kỳ, tiện thể họ sẽ tổ chức hội chợ để học sinh bán đồ.

Mỗi năm đều có vô số người trong Vũ Hứa Quận đổi về đây để mua bán, phải biết học sinh của trường đều không nghèo, đã mang đồ ra bán tất nhiên phải có giá trị. Rất nhiều tán tu, thậm chí người bình thường có tới nên ngươi có thể dễ dàng trà trộn, ta cũng thế."

Nữ hoàng đến lúc này còn không biết mình đã bị gạt qua một bên, chuyện lần này nhất định sẽ để cho nàng nhớ đời đời kiếp kiếp.

Riêng Vương Quân thì cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, ít ra hắn ta cũng không phải căng thẳng với hai người kia nữa.