Chương 64: Loạn Thế Sắp Tới

Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 64: Loạn Thế Sắp Tới

Một đề nghị bất ngờ, Minh Hà và Vương Quân ngay trong thời điểm hai người mặn nồng nhiệt lại tách biệt. Như thế này thật sự quá tàn nhẫn, đã năm phút trôi qua nhưng nàng không đưa ra được câu trả lời, cũng không dám nhìn Vương Quân.

Ngoài ước mơ được làm thám tử hình sự giống như Kỳ Vân Mị thì nàng ra còn rất yêu thích dạy học. Dạy ở Thiên Hồn cao cấp học viện chính là ước mơ của nàng, tuy gia tộc đứng đầu học viện nhưng nàng lại muốn dựa vào thực lực của mình để đi lên.

Nếu được Kỳ Vân Mị đề cử thì nàng sẽ danh chính ngôn thuận đi lên Thiên Hồn cao cấp học viện, lúc đó cơ hội thể hiện cũng tới. Bỏ qua cơ hội này không biết đến bao giờ nàng mới đủ thành tích để được tổng viện để ý.

Mười năm? Hai mươi năm? Nàng không biết nữa.

Kỳ Vân Mị quay sang Vương Quân nghiêm giọng:

"Thế ngươi nghĩ nàng có nên đi không?"

Đây cũng chính là một bài kiểm tra, hắn biết được câu trả lời của mình hiện tại sẽ rất quan trọng, có thể lấy thêm rất nhiều thiện cảm. Ngược lại trả lời sai hắn cũng đánh mất hết những thiện cảm cố gắng lấy từ Kỳ Vân Mị từ đầu đến bây giờ.

Đoán ý nữ nhân chẳng khác nào mò kim đáy bể, chỉ có điên mới thử đoán trong hoàn cảnh như thế này. Ngươi nói được nàng bảo tình cảm của ngươi đối với cháu gái nàng không thật tâm, lúc đó mười ngàn cái miệng cũng không biện minh được.

Giả dụ nói không được thì rất có thể sẽ trở thành nam nhân ích kỷ, khi đó chắc chỉ biết cười thôi. Thế nên cứ nói thật lòng của mình ra, cầu nguyên nàng không bắt bẻ quá mức là được.

Hắn nắm tay Minh Hà cười:

"Lão sư nên nắm giữ lấy cơ hội này."

Kỳ Vân Mị lập tức hỏi:

"Ngươi yêu con bé lại để nó đi xa mình, rốt cuộc có yêu thật lòng không vậy."

Vương Quân quyết định thật thà thì cảm giác nói chuyện rất dễ dàng:

"Chính vì yêu lão sư nên ta hiểu nàng yêu công việc của mình như thế nào, huống chi nàng ngoài ta còn người nhà của mình nữa. Nếu thật sự tới được Thiên Hồn cao cấp học viện tại đế đô thì người nhà của nàng sẽ vui lắm, khi đó nàng chắc chắn cũng sẽ vui, chỉ cần biết vậy là ta vui rồi."

Đã nói đến mức độ đó còn bắt bẻ được nữa thì hắn cũng chịu, nhưng thần thám một thời nào dễ qua mặt nàng như thế.

Kỳ Vân Mị liếc sang:

"Chứ không phải ngươi để nàng đi còn có cơ hội gần gũi với cô bé kia sao?"

Câu hỏi này thật sự khó, hắn thở dài thành thật:

"Câu hỏi này thực ra cũng chẳng cần thiết trả lời, lão sư đã sớm biết quan hệ của ta với Diễm tỷ, thậm chí Diễm tỷ còn là người tới trước. Gần gũi Diễm tỷ cũng giống như ăn cơm uống nước mỗi ngày vậy thôi, đâu nhất thiết phải để lão sư rời xa."

Nói đến đây thì cũng chẳng còn bắt bẻ được gì, cố gắng bắt lỗi cũng không có quá nhiều tác dụng, với lại tuổi đời Vương Quân còn nhỏ, nàng bắt nạt hắn quá sẽ mất phong thái trưởng bối.

Vương Quân qua ải thì nàng thân là trưởng bối đương nhiên sẽ lo nghĩ cho tương lai của hắn với Minh Hà. Nhận lời mời làm lão sư của Thiên Hồn Cao Cấp học viện đương nhiên nàng cũng biết được một số thứ.

Tuy theo luật không thể tiết lộ nhiều nhưng vài cái nhiều người biết cũng nên nhắc nhở qua Vương Quân:

"Lần này cả ngươi và cô bé kia đều tham gia khảo hạch. thành tích nổi bật sẽ được đưa tới Thiên Hồn học viện để bồi dưỡng từ sớm. Tuy không thể nói quá nhiều nhưng các ngươi phải biết lần này các học viện đều sẽ mở rộng việc thu học viên, chính vì thế quy mô khảo hạch sẽ thay đổi."

Minh Hà ngạc nhiên một chút bởi nàng là lão sư trong trường vẫn còn chưa biết chuyện:

"Có chuyện gì xảy ra khiến cho các học viện phá lệ thế cô cô."

Ánh mắt của Vương Quân nheo lại như có điều gì đó suy nghĩ, nhìn thấy thế Kỳ Vân Mị có chút hiếu kỳ:

"Ngươi có đoán ra không Vương Quân."

Không nghĩ ngợi nhiều hắn nói ra suy đoán của mình:

"Thời gian trước ta ghé qua thư viện và biết được một số chuyện, đầu tiên là ngàn năm trước các hành tinh khác có mời tinh cầu của chúng ta gia nhập liên minh. Đồng thời khai thương truyền tống trận giữa các hành tinh với nhau, nhưng chúng ta không đồng ý.

Theo tài liệu địa lý thì xung quanh chúng ta thì cách đây ngàn năm có bốn mươi hành tinh ở xung quanh chúng ta. Thế nhưng theo tài liệu mới nhất ở Thần Quân Điện cách đây năm mươi năm thì chỉ còn có ba mươi chín cái hành tinh.

Dạo này ta cũng có đọc báo bỗng phát hiện những cuộc tập kích của yêu thú tới từ các vết nứt không gian càng lúc càng nhiều. Tứ đại cường quốc lại bất ngờ mở lại thương thảo gia nhập liên minh các hành tinh."


Ngoài trừ Kỳ Vân Mị thì những người khác vẫn chưa hiểu gì cả, đương nhiên từ những dữ kiện lẻ tẻ như thế làm sao liên kết ra một câu chuyện. Đặc biệt những người ít quan tâm đến báo chí như Chu Diễm thì càng khó biết được những chuyện mới xảy ra.

Hắn thì khác ngoài đọc hết sách ở thư viện thành phố còn rất chăm chỉ cập nhập tin tức, thế nên khi nghe tới động thái của các học viện hắn liền hiểu ra.

Bắt đầu từ điểm khởi đầu trước đã, không tự nhiên các học viện tuyển thêm người, chắc chắn nhu cầu Hồn giả cấp cao trong tương lai cần nhiều hơn. Thế thì những học viện cấp cao mới hủy bỏ những quy định khắc nghiệt về số lượng đặt ra cả mấy ngàn năm.

Cần nhiều hơn đơn giản chỉ vì vết nứt không gian nhiều hơn? Yêu thú nhiều hơn?

Nào có đơn giản như thế.

Nhìn xa một chút tới cổ thư thì có bốn mươi cái hành tinh năm trong liên minh các hành tinh gần đây. Tài liệu giữ nguyên số lượng cho tới cách đây năm mươi năm, không phải tài liệu không sai mà nó hoàn toàn đúng, đơn giản là hành tinh đó đã thất thủ.

Nếu một hành tinh bị yêu thú chiếm được thì cường giả Yêu tộc sớm muộn cũng tới, Thập Hồn Hội Tụ cấp độ yêu thú có thể tác động gây ra vết nứt không gian. Thế nhưng phạm vi càng gần thì tác dụng mới càng lớn, trước giờ tinh cầu này luôn ở xa nên ít có vết nứt không gian.

Điều này chứng tỏ hành tinh thất thủ có thể nằm cách đây không quá xa, thế nên cần thêm lực lượng để phòng thủ, số học viên cần được mở rộng.

Yêu thú nhiều hơn? Hành tinh thất thủ ở gần?

Chưa đủ

Thực ra thứ đáng sợ nhất không chỉ có mỗi yêu thú mà còn cả nhân loại, ai có thể đảm bảo được những hành tinh khác khi khai thông truyền tống trận sẽ không có chiến tranh. Đã là ngoại tộc thì lòng chắc chắn sẽ có ma, ít nhất cần phải có sức phản kháng mới có thể tham gia vào liên minh, mở truyền tống trận.

Tin vui duy nhất hiện tại đó chính là Thiên Vương Tinh thực ra vẫn còn có cường giả thủ hộ. Bọn họ vẫn có thể chờ đợi đến khi thế hệ tiếp theo trưởng thành, bây giờ chỉ cần để các hành tinh khác thấy thực lực của Thiên Vương Tinh không chỉ có phần gốc già cỗi, thiên tài phía dưới vẫn vô cùng đông đúc.

Loại thời điểm như thế này Vương Quân đã thấy trong sử sách rất nhiều rồi, đây chính là loạn thế, không biết bao nhiêu người sẽ phải đổ máu nữa. Đã thế hắn còn ở trong một hành tinh cấp thấp, sức tự vệ thuộc loại thấp kém nhất mới khổ.

Nói ra suy luận của mình cho mọi người nghe, Kỳ Vân Mị không khỏi nhíu mày, nàng hiện tại phải nhìn hắn bằng con mắt khác rồi. Chỉ từ một chuyện không quá liên quan liền nghĩ xa như vậy, đây không phải chuyện một người bình thường có thể làm được.

Người bình thường sẽ giống như Minh Hà và Chu Nhan há hốc mồm ra không ngậm lại được.

Chu Diễm thì tỏ ra cực kỳ lo lắng, đam mê sách cổ trong đó thích nhất sách lịch sử nên nàng hiểu được đây chính là thời loạn thế. Thời kỳ này người tan nhà nát cửa là chuyện quá đỗi bình thường, nàng chỉ là một người rất bình thường thôi sao có thể thấy ổn được.

Kỳ Vân Mị nghe được tin tức này từ miệng của nữ hoàng, nàng cũng không đoán ra là có chuyện cho tới khi nghe cả học viện lẫn triều đình xác nhận. Vương Quân đơn giản liền có thể đoán ra hết mọi chuyện, không biết liệu có nhiều người đoán được giống hắn hay không.

Minh Hà quay sang hỏi Kỳ Vân Mi, mặc dù vẻ mặt của cô cô đã xác nhận:

"Chuyện này là thật sao?"


Kỳ Vân Mị chỉ biết nhún vai:

"Chính vì thế nên ta mới muốn ngươi tới học viện cùng với ta, trên Thiên Vương Tinh làm gì có chỗ nào an toàn hơn tổng viện."