Chương 70: Được Chú Ý

Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 70: Được Chú Ý

Quang Thiên Tử bị loại, rõ ràng Vương Quân đã không giữ lời, bình bất yếm trá nên chẳng ai trách ai được.

Chỗ ngồi của Vương Quân lúc này đã tan nát hết rồi, phản lực của phát bắn vừa nãy thực sự quá mức kinh khủng rồi. Trước đó trong quá trình luyện tập hắn mới chỉ sử dụng hình dáng này một lần duy nhất, thế nên sử dụng vẫn không quen tay lắm.

Súng ngắm khổng lồ trên tay của Vương Quân tên gọi là Lôi Long Thương, vũ khí nóng cầm tay mạnh nhất hiện tại. Một cây súng ngắm có thể xuyên thủng phòng thủ của cao thủ Tứ Hồn Cảnh, những người có tu vi thấp nhưng có được thứ này thì khả năng tham chiến là vẫn có.

Khuyết điểm duy nhất là phản lực cực kỳ lớn, kiêm tu Vũ giả như hắn bắn một phát còn thấy tay hơi run liền đủ hiểu rồi. Có điều sức phá hoại của Lôi Long Thương thực sự vô cùng khủng khiếp, chỗ chiếc xe Quang Thiên Tử muốn leo lên chỉ còn là một cái hố với đầy mảnh vụn.

Vương Quân quan sát xung quanh một hồi rồi khẽ giọng:

"Có lẽ không còn gì phải kiêng dè nữa rồi, khu vực này cũng không có ai mạnh lắm nên chắc không cần phải lo nữa rồi."








Tần Kiếm tuy cực kỳ bất ngờ nhưng vẫn tỏ ra bình thường nhất có thể, hắn nhẹ giọng nói với Long lão:

"Long lão ngài để lại tiểu tử này cho ta được không?"

Long Trấn Thần hừ nhẹ khẽ nói:

"Khi nãy ngươi chê bai nhiệt tình lắm cơ mà, sao giờ đổi ý nhanh thế."

Tần Kiếm không thèm để ý đến chuyện bị mỉa mai rất chân thành nói:

"Ta cũng thuộc dạng người giỏi tùy cơ ứng biến nên thật sự rất quý trọng viên ngọc thô này, khả năng chiến đấu tuy không mạnh nhưng đã định hình được. Chỉ cần có sự hướng dẫn của ta thì người này ngược lại sẽ trở thành lương đống cho Thanh Long Đế Quốc. "

Năng lực của Vương Quân nếu sử dụng trên chiến trường thực sự có thể biến hắn trở thành hung thần. Đang phân tâm chiến đấu thì khó ai có thể né được một phát bắn của Lôi Long Thương bình thường, huống chi đạn của Vương Quân bắn ra còn nhanh hơn nhờ có hồn lực thúc đẩy.

Long Trấn Thần hơi dao động nhưng Kỳ Vân Mị liên tiếng cắt ngang:

"Không cần vội, chúng ta cứ quan sát hết rồi tính tiếp, Quang gia tiểu tử cũng không phải đèn cạn dầu, để xem hắn chống trả kiểu tấn công của Giáng Trần kiểu gì."


Tần Kiếm nhìn công kích của Vương Quân không khỏi hít vào một hơi khí lạnh:

"Tiểu tử này công kích nhìn có vẻ thô sơ thế nhưng sức sát thương không nhỏ, thiên tài chân chính. Người này tâm tư kín đáo, làm việc lại không câu nệ tiểu tiết nhất định sẽ có thành tựu không nhỏ, ở trên chiến trường ắt trở thành một tướng tài.

Thời điểm nhập môn không có người chỉ dạy nhưng vẫn tự định hình được phong cách chiến đấu, thậm chí nghiên cứu cực kỳ kỹ càng vũ khí hiện đại. Nếu có người dạy dỗ đàng hoàng thì không biết hắn sẽ còn mạnh đến mức nào.

Long lão người này ta nhất định phải có, nếu để chậm trễ thì sẽ không tốt, nói cho cùng thì hắn vẫn đi qua thời kỳ hoàng kim rồi. Để hắn vào Thiên Hồn học viện khó có lão sư nào phát huy ra điểm mạnh của hắn được, đây là sự thật rõ mười mươi, mong ngài suy nghĩ."

Long lão hơi suy nghĩ nhưng lần này vốn hiền lành Kỳ Vân Mị lại lên tiếng:

"Thưa lão sư, Vương Quân chắc chắn còn chưa thể hiện ra hết, chúng ta cứ quan sát kỹ càng rồi tính tiếp, không thể đẩy hắn đi nơi khác khi chưa đánh giá xong.Biết đâu hắn còn điểm mạnh khác mà lão sư trong trường có thể khai thác."

Tần Kiếm rất nghiêm túc:

" Điểm mạnh đã rõ mười mươi ra rồi, cần gì phải mất thời gian, có điểm mạnh khác thì cũng không thể hao phí tài năng hiện tại. Người giỏi ứng biến như thế này vào Tình Báo Cục chắc chắn sẽ thăng tiến cực nhanh "

Long lão chẳng thèm để ý mấy người đó cãi nhau quay sang Yến Long học viện phó viện trưởng Khâm Thử khẽ giọng hỏi:

"Hình như tiểu tử kia là cháu ngươi phải không?"

Mọi người lúc này mới chú ý tới lại có kẻ tấn công Vương Quân, lần này là Khâm Giám cháu trai của Khâm Thử, một trong những thiên tài sở hữu khả năng điều khiển kim loại cực mạnh, tuổi ngang Vương Quân nhưng tu vi đã Tam Hồn Cảnh Năm Sao.

Khi mở màn công kích thì hắn đã khiến cho hơn chục thanh thép lao vút tới vị trí của Vương Quân nếu không phải sức cảm nhận của hắn ta cao, thì có lẽ cũng có thể bị đánh trúng.

Tần Kiếm nheo mày:

"Lần này tiểu tử này gặp khó rồi, phó viện Khâm Thử cháu trai kiếm pháp rất khủng khiếp, lại còn phòng thủ cực kỳ tốt. Huống chi năng lực cận chiến của Kim hệ thiên phú rất khũng khiếp, chiến đấu tầm xa bằng Lôi Long Thương là chuyện không thể rồi."

Thế nhưng mọi người ở đây đều không biết trước kia Vương Quân dạng nguy hiểm gì chưa gặp, một mình lưu lạc khắp nơi cả trăm năm mấy trò phục kích này quá bình thường. Mọi người nghĩ hắn sợ nhất là bị cận chiến thế nhưng họ sao biết được, kiếm pháp và thương pháp hắn tinh thông nhất chỉ mạnh khi cận chiến.

Vừa chạm chân xuống sân thượng của nhà cao tầng thì Vương Quân liền ngưng tụ ra một thanh đại kiếm chủ động lao tới tấn công Khâm Giám. Bị bất ngờ thế nêm vốn chuẩn bị dùng kim loại công kích cũng quên mất, hắn tức giận nói:

"Dám đi cận chiến với kim hệ thiên phú, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ."

Nói xong thì trên thân thể hắn Hồn Giáp hiển hiện, tay cầm một thanh côn sẵn sàng nghênh tiếp.

Long lão khẽ giọng khen ngợi:

"Tiểu tử này không tệ, rất có phong thái, thiên phú lại không thua gì gia gia của hắn."

Khâm Thử trong lòng không khỏi đắc ý, cháu trai của hắn được Long lão khen ngợi thì tương lai thành tựu kiểu gì cũng sẽ không tệ.Bây giờ chỉ cần thuận lợi đánh bại tiểu tử thì cháu hắn chắc chắn sẽ bị người ở đây ra sức tranh cướp.

Thực ra quan trọng lá có thể danh chính ngôn thuận để cháu hắn thành công đi vào Yến Long học viện. Sau đó với sự nâng đỡ của hắn mà Khâm Thử tương lai có thể trở thành viện trưởng thay thế cho Thanh Vân hiện tại không chừng.

Thế nhưng rất nhanh sau đó hắn ta phát hiện ra không đúng, đầu tiên tốc độ di chuyển của Vương Quân quá nhanh so với bình thường. Một bước nhấp trên không sau đó đại kiếm hình bóng như biến mất hoàn toàn.

"Kình"

Một tiếng va chạm cực kỳ lớn vang lên, Khâm Giám ngậm máu tươi phun ra ngoài đầu gối khụy hẳn xuống, mặt đất nứt nẻ ra những đường nét như tơ nhện rách rưới. Vũ giả mạnh về vũ lực cận chiến, đánh cận chiến với Vương Quân mà dùng sức mạnh thuần túy thì chẳng khác nào tự sát.

Vương cười gằn khẽ gắt:

"Chặn đường ta, ngươi cũng có gan."

Hắn hơi xoay người một cước ngang hông, thẳng vào vùng yếu điểm của Khâm Giám.

"Kình"

Một đòn này đá bay Khâm Giám.

"Ầm......rầm......rầm"

Khâm Giám bị một đòn đau đến mức gập cả người lại, Vương Quân một tay phóng mạnh kiếm thẳng hướng Khâm Giám nhưng vừa nhận công kích nặng nề tạm thời chưa kịp khôi phục thế nên lại ăn chọn nguyên thanh đại kiếm vào người.

Nếu không phải cả thân thể đều bao bọc bởi Hồn Giáp kim hệ thì hắn ta chắc chết lâu rồi, cả thân thể đau đớn, bây giờ bị loại thì đồng nghĩa sẽ không chịu đau đớn nữa. Thế nhưng khát vọng chiến thắng trong hắn không thể tắt dễ dàng như thế.

Mặt đất nứt toác ra Khâm Giám dùng hết sức của mình dùng tay bồi thêm một quyền khiến cho khu vực đó sập xuống, Vương Quân chạy tới thì thấy Khâm Giám đã đứng lên chạy theo lối thoát hiểm không biết tính đi đâu.

Bây giờ tìm giết tên kia không khó nhưng sẽ mất thời gian, hắn ta hơi suy nghĩ sau đó quyết định bỏ qua tên này. Dù sao giết một con sư tử chưa chắc đã dễ chịu hơn giết một con rùa, nửa ngày không đập được cái mai chắc tức chết, đã thế còn có thể kéo tới không ít hoàng tước.

Lần này Vương Quân không lướt đi trên không nữa bởi hắn ta cảm giác không cần thiết phải làm như thế, huống chi có vẻ những người tham gia lần này rất kiêng kị những người phi hành thì phải, không đúng, phải nói là rất ghét mới phải.

Một ngày sau thì lộ vị trí lúc đó chiến đấu cũng không muộn, bây giờ nếu quá mức sẽ có khả năng dẫn đến vây công, khi đó chính hắn cũng không nắm chắc toàn thân trở ra.

Tần Kiếm thấy Vương Quân xuống dưới đi bộ thì khẽ giọng:

"Cao điểm chiến đã kết thúc rồi, một ngày nữa thì chiến đấu mới càng nhiều hơn, có điều tiểu tử này không biết luật ngầm cứ ở ngoài như thế này dù vào top 100 cũng không thể khiến người khác phục được."

Khâm Thử há hốc mồm nói:

"Tiểu tử kia sao lại mạnh như thế, hình như còn biết quyền thuật, một cước kia hình như có ẩn chứa Ám Lực trong Quyền Thuật. Thứ này rất ít người luyện tập, cũng rất khó luyện tập, không nghĩ một người trẻ tuổi lại có thể luyện đến thuần thục như thế, ta đồng ý với Thanh Vân viện trưởng cho tiểu tử này một cơ hội."

Tần Kiếm liếc qua chỗ Khâm Thử muốn chửi lên, nhân tài như Vương Quân vốn không ai chú ý bây giờ lại trở thành mục tiêu của nhiều người, Khâm Thử thực ra là cố tình, nếu không để nhiều người chú ý đến tiểu tử này thì hắn làm sao chen chân vào được.

Loại bần sinh như Vương Quân nếu bồi dưỡng có thể khiến hắn ta mang ơn, may mắn bồi dưỡng ra một siêu cấp cao thủ thì riêng phần họ lẫn học viện đều được lợi không nhỏ.