Chương 69: Trận Thứ Nhất

Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 69: Trận Thứ Nhất

Lúc bọn họ quay lại quan sát hắn ta thì Vương Quân đứng như trời trồng trên đỉnh của một ngọn tháp chẳng làm gì cả, lâu lâu hắn ta mới ngó nghiêng giống như nhìn cái gì đó.

Long lão nhìn Cầm Thiên m rồi hỏi:

"Ngươi đã giải thích luật thì cho hắn chưa mà sao người này lại chẳng thèm quan tâm gì hết, chẳng lẽ hắn không biết phải nhanh chóng đi vào vùng trung tâm, ít ra cũng phải di chuyển từ từ vào trong chứ nhỉ."

Vương Quân hoàn toàn không biết nhưng hắn quan sát thì liền hiểu luật chơi, nếu ai cũng trốn tránh thì chuyện này không thể kết thúc được, chắc chắn phải có cách nào đó để khiến cho chiến đấu xảy ra, thế nhưng bây giờ hắn ta vẫn chưa rõ.

"Biết vậy mình hỏi luôn cô nàng kia là được rồi, bây giờ bắt đầu từ đâu nhỉ."

Nghe hắn ta nói thì mấy vị hiệu trưởng cười ra tiếng, tiểu tử này rốt cuộc có thực sự muốn thi không vậy, Từ Kiếm cười nói:

"Tiểu tử này thật vui tính, ta thấy hắn nghĩ cách để xuống khỏi ngọn tháp kia đã khó khăn rồi, mấy tiểu tử còn sống sót chắc chắn đang mai phục đâu đó. Bây giờ tiểu tử này luật cũng không biết sao chơi lại mấy đứa trẻ kia, phải biết chúng đều có tu vi Tứ Hồn Cảnh."

Long lão quay qua khẽ hỏi:

"Thế năm nay bao nhiêu lâu thì sẽ phổ biến lại luật?"

Từ Kiếm lắc đầu nói:

"Năm nay chúng ta sẽ không thông báo lại, có điều như vậy cũng thú vị, để xem tiểu tử kia rốt cuộc làm cái gì. Ngài ngừng quan sát tiểu tử kia một chút đi, quan sát lấy cháu trai của ta một chút đi, tiểu tử này luyện tập nhiều năm chỉ mong ngài ngó một cái, hắn là thần tượng ngài từ lâu lắm rồi."

Vương Quân sau một hồi nghỉ ngơi liền đứng dậy, hắn ta thực ra cần một chút thời gian để khôi phục hồn lực và nguyên lực. Hít một hơi dài hắn ta ngưng tụ đôi cánh sau đó từ từ bay xuống dưới, vừa bay vừa cần thận quan sát xem có ai không.

Từ Kiếm đang tính cân nhắc một người cho Long lão thì bỗng nhiên quay qua thấy cảnh Vương Quân phi hành trên không, hắn không thể kiềm chế lên giọng đánh giá:

"Khả năng tận dụng năng lực rất tốt, vận hành năng lượng thượng thừa, độ chính xác gần như tuyệt đối, sao lại lạ thế nhỉ?"

Một người khác là Yến Long Học Viện viện trưởng Thanh Vân ngồi ngay sau cũng lên tiếng:

"Năng lực này khi tu vi còn thấp tận dụng rất tốt, khả năng phi hành không phải dễ dàng mà có được, đến khi nào hắn tấn thăng Ngũ Hồn Cảnh thì nó mới vô dụng. Đáng tiếng nếu hắn ta chuyên tâm luyện công kích kỹ năng còn tốt, tại sao không có chuyện gì lại đi luyện phi hành làm quái gì.

Luyện khả năng công kích thì hắn sẽ rất bền bỉ trong chiến đấu, tu vi thấp thì phi hành nhiều lắm chỉ dùng để chạy. Không giết được yêu thú dị năng giả thì chỉ là phế nhân, hay chút nữa ta kêu người nhận hắn về rồi thử dạy lại xem thế nào."

Long lão vui vẻ nói:

"Tiểu tử này cũng được phết, Thiên Hậu chắc sẽ thích loại người này."

Cầm Thiên m giọng nói vui vẻ:

"Ngài muốn thu hắn ta vào Thiên Hồn sao?"

Long lão nhìn Vương Quân khẽ giọng nói:

"Tu vi của hắn vượt trội như thế đi theo đường chính quy cũng còn cơ hội, khả năng điều chỉnh năng lượng hợp lý cũng rất tốt.Cho hắn cơ hội cũng là chuyện bình thường, không có người đề cử thì hắn cũng đủ sức đi vào lớp bình thường.

Thế nhưng để hắn ta được một giáo viên nào đó đặc biệt chú ý thì hơi khó, đã thế hắn còn phải kiếm người thật sự phù hợp để dạy. Gia như hắn có cái gì đó nổi trội hơn nữa thì tốt, như thế những lão sư tại tổng viện có thể sẽ để ý hơn, như vầy thì còn thường quá."

Người ta hay nhìn vào trong khuyết điểm trước khi nhìn ưu điểm, khuyết điểm của Vương Quân đã rõ mười mươi rồi. Quan trọng là hắn phải làm sao để khiến ưu điểm của mình trở nên nổi bật khiến những lão sư động lòng.

Nếu không tới được Thiên Hồn học viện mà không có lão sư nào nhận hướng dẫn riêng thì cũng chỉ là kẻ tầm thường. Nói như thế để biết không phải cứ vào được trong Thiên Hồn tổng viện thì ai cũng giống như ai, đâu cũng thế, nhân tài được ưu ái hơn bình thường.

Kỳ Vân Mị hơi nhớ nhớ tới cái gì rồi nói:

"Thiên m ngươi chẳng phải nói hắn ta có thể sử dụng kiếm pháp hay sao?"

Từ Kiếm hơi suy tư liền nói:

"Cũng có vẻ ổn, thế nhưng Kiếm pháp với Thương pháp chẳng dính gì tới nhau, chúng ta lần này tới để tuyển tinh anh làm đệ tử thân truyện cho các lão sư. Vương Quân tuy có chút khác biệt nhưng khuyết điểm quá lớn thì không ổn chút nào.

Người như hắn ít nhất phải sử dụng được bốn hay năm loại binh khí thiên phú biến hình mới mạnh mẽ. Đã thế còn phải học được nhiều Hồn Kỹ cấp cao của mỗi loại, như thế thì hắn ta mới coi như nổi trội thật sự trong đồng đám học sinh đồng lứa. "

Cùng lúc này những ô hình đôi khi sẽ có hai cái hợp thành một hoặc nhiều cái hợp thành một, điều này cũng có nghĩa giao chiến đã xảy ra nên khung hình được kết hợp lại để cho mọi người dễ quan sát.

"Tinh.....ingggggggggggggg"

Một mũi tên ánh sáng va vào Ngọc Long Thương, Vương Quân hơi ngó xuống dưới thì nhìn thấy một thanh niên đang ngưng tụ ánh sáng thành thực thể, hắn giống như kéo cung sau đó bắn lên để tấn công.

Vương Quân khó chịu to giọng:

"Ê tên kia, ta không tấn công ngươi sao ngươi lại kiếm chuyện trước."

Quang Thiên Tử không chịu thua kém:

"Ngon xuống dưới đánh, ngươi trốn trên không trung khiến cho người khác không thể công kích, nếu để loại như ngươi qua mặt thì Quang Thiên Tử ta thật quá vô dụng."

"Ồ, thật sự nể mấy kẻ có tinh thần hiệp nghĩa như Thiên Tử huynh đệ, thế nhưng ngươi nhớ phải có thực lực hãng đi trang bức."

Vương Quân vẻ mặt thật thà khuyên bảo, thế nhưng đáp lại hắn lại là liên tiếp những mũi tên.

Vương Quân thở dài bởi bây giờ theo hắn còn quá sớm để chiến đấu, thế nhưng tên kia có vẻ thề chết không bỏ qua thì phải, thế thì cho hắn ngỏm cũng được.

Tinh…..toang

Ngọc Long Thương đỡ hết các công kích sau đó tan vỡ thành hàng trăm mảnh nhỏ sắc bén vô cùng. Những mảnh vỡ này ngưng tụ trên không trung sau đó lao vun vút xuống chỗ Quang Thiên Tử, khả năng điều khiển Khí Hồn của Vương Quân đã đạt mức thượng thừa rồi.

Quang Thiên Tử trợn mắt:

"Cái đéo gì thế này?"

Tuy bất ngờ trước công kích của Vương Quân nhưng không thể nào đứng yên chịu chết được.

Quang Thuẫn

Một cái lồng ánh sáng được dựng lên đón đỡ hết toàn bộ công kích từ những ám khí kia, Vương Quân đã không có cánh lúc này từ trên không trung lao xuống. Kéo hết những mảnh nhỏ của Ngọc Long Thương lại, chúng lao vun vút lên không trung.
Trong tích tắc liền hợp lại thành một thanh đại kiếm khổng lồ.

Giáng Long Kiếm

Lưỡi kiếm nhanh chóng va chạm với kết giới phòng thủ của Quang Thiên Tử.

"Rầm….ầm…..ầm"

Khu vực năm mét xung quanh bọn họ sụp đổ, sức ép từ công kích của Vương Quân thực sự quá mức kinh khủng.

Công kích kết thúc lớp Quang Thuẫn nứt nẻ cảm giác như lúc nào cũng có thể đổ vỡ, Quang Thiên Tử hủy bỏ Quang Thuẫn thì trên đầu hắn thanh đại kiếm vừa bật ra lại lần nữa tan vỡ.

Những mảnh vỡ lập tức tan ra thành một chất dịch giống như kim loại hóa lóng bao bọc lấy cả người của Quang Thiên Tử.Vương Quân hơi cười sau đó khẽ thao tác một chút thì trên người Quang Thiên Tử lập tức đông lại.

Người này hắn cảm giác cần phải giữ lại để hỏi một số thứ, ví dụ như luật lệ cụ thể, tình hình bên ngoài cũng phải biết được một ít.

Vương Quân từ trên không trung hạ xuống đi lại gần khẽ giọng hỏi:

"Huynh đệ cho ta hỏi chút chuyện rồi ta thả ngươi đi, giao dịch siêu lời này ngươi có tiếp không?"

Quang Thiên Tử biết tình thể của mình, thân thể bị Khí Hồn của Vương Quân khiến cho cả người hắn ta cứng như đá. Dù muốn di chuyển một ngón tay cũng khó khăn.

Lúc này chống đối thì chỉ có thể là ngu ngốc, hắn đành gật đầu đáp ứng:

"Được."

Vương Quân cũng không khách khí:

"Thế cho ta hỏi chúng ta sẽ bị ép chiến đấu với nhau nhưng bằng cách nào, đừng nói ngươi không biết."

Quang Thiên Tử liếc mắt qua mấy cái màn hình quảng cáo siêu lớn trên các tòa nhà rồi nói:

"Mấy cái màn hình đó sẽ hiển thị vị trí của chúng ta sau một ngày nếu số người bị loại vẫn quá một nửa thì kết giới của bảo vật sẽ từ từ thu lại. Chúng ta ở ngoài thì coi như bị loại, thế nên bắt buộc phải di chuyển vào trung tâm, khi đó chiến đấu sẽ nhiều hơn, định vị trên màn hình quảng cáo sẽ bị hủy……."

Vương Quân khẽ vẫy tay thì những mảnh vỡ đang bám trên người Quang Thiên Tử quay trở về hợp thành Ngọc Long Thương.

Hắn ta vui vẻ nói:

"Rồi đó ngươi đi đi."

Quang Thiên Tử lướt đi thật nhanh bất chấp thân thể đã gần như kiệt sức, hắn chọn lấy một cái xe thể thao đậu trên đường ngồi lên phóng nhanh, vừa chuẩn bị xuất phát thì một tiếng động khổng lồ vang lên sau đó hắn ta thấy mình xuất hiện ở bên ngoài.