Chương 77: Xạ Thủ Đại Chiến

Diệt Thiên Truyền Thuyết

Chương 77: Xạ Thủ Đại Chiến

Một tuần không có nhiều người ở nên trong thành phố không khí cũng trở nên trong lành hơn rất nhiều, ngay từ sáng sớm lúc sương mù còn chưa tan mọi người đã tập trung.

Thiên Tiếu nói vào bộ đàm:

"Xạ thủ đội ngũ đã xác định được nhân số đối phương chưa?"

Nhóm xạ thủ gồm năm người có Khí Hồn tầm cực xa, bao gồm hai người có nỏ, hai người xài thương, một người sử dụng cung.

Một cô gái nhí nhảnh hồi đáp:

"Nhìn không rõ, sương mù còn quá dày, thế nhưng chắc chắn đối phương có ba trăm người vì cha của ta là chấp sự."

Quả nhiên kiểm tra biết đề không bằng bố tao hiệu trưởng.

Nhân số bên khảo hạch hoàn toàn áp đảo, sức chiến đấu của họ cũng không phải vừa nếu không họ cũng không sống được đến lúc này.

Dẫn đầu Quỷ Điện người không nói gì mà tay lại khẽ phất, mười còn lại đứng thành một trận hình. Chiến đấu với yêu thú đã quên rồi thế nên mấy cái thiên tài vùng an toàn vẫn chưa thể nào vào mắt của bọn họ được.

Hắn căn bản chẳng quan tâm đến những người kia:

"Sẵn sàng, phòng thủ, chú ý xạ thủ của đối phương, tất cả xạ thủ của phe chúng ta nhanh chóng tiêu diệt tất cả xạ thủ đối phương. Nếu chưa có tầm bắn thì tranh thủ phụ giúp bộ binh, cố gắng bào mòn lực lượng của địch để xóa bỏ ưu thế nhân lực của đối phương."


Mười người xạ thủ đáp lại:

"Đã rõ thưa chỉ huy."

Thiên Tiếu đưa tay lên trời nhẹ nắm lại:

"Tấn công."

Trận đại chiến này không chỉ hắn ta mà rất nhiều xạ thủ khác cũng đang quan sát, tất cả đang chờ đợi xem bên nào quyết định lộ tẩy trước. Hai bên đều hiểu một khi lộ ra sẽ bị xạ thủ của đối phương công kích ngay lập tức, thế nên không thể nào tùy tiện công kích được.

Hai tiếng sau trận chiến đã hoàn toàn ngã ngũ, người của Quỷ Điện phối hợp trận hình căn bản quá mạnh, chín trăm người trước mặt họ chẳng khác nào đám ô hợp cả. Khi người dẫn đầu muốn kết liễu Thiên Tiếu thì Vương Quân biết ẩn núp tiếp thì kế hoạch sẽ tan nát.

"Đoàng…….đoàng…...đoàng"

Lôi Long Thương bắn ba phát liên tục, ở trong trạng thái bán yêu Vương Quân cảm giác có thể bắn dễ dàng và chính xác hơn hẳn. Người đang tính đánh lén Thiên Tiếu buộc phải tránh công kích của Vương Quân trước, hắn không muốn thử uy lực của mấy phát đạn kia.

"Ầm…..ầm"

Xạ thủ bên phía đối thủ cũng đâu chịu ngồi yên, bọn họ ngay lập tức bắn hai viên đạn thẳng hướng của Vương Quân. Thế nhưng Vương Quân vẫn bình thản nã đạn xuống phía dưới liên tục, giống như không cảm giác được có người sẽ tấn công mình vậy.

Hai người kia thấy hơn hai giây rồi Vương Quân vẫn chưa phản ứng liền cảm giác mình thành công chắc rồi. Nhưng ngay lúc họ nở nụ cười thì một bóng đen chắn trước mặt của Vương Quân, hành động nhanh như tia chớp khiến cho họ không thể ngờ tới.

"Keng…...keng"

Hai viên đạn bị Chu Diễm đánh chặn một cách hoàn mỹ, điều này không chỉ khiến những người đang tham gia trận chiến này bất ngờ. Những người đang quan sát cũng bất ngờ với khả năng phán đoán, độ chính xác khi dùng kiếm của Chu Diễm.

Ban đầu mấy vị đại lão cảm thấy nàng không xứng với Vương Quân cho lắm, thế nhưng hiện tại cũng cảm giác được nàng nổi bật. Đương nhiên không thể so với hai người đã thành danh từ lâu như Ma Thiên Tĩnh và Quỷ Mị Yên nhưng cũng vượt trội hơn số đông rồi.

Hai người kia thấy Chu Diễm bỗng nhiên xuất hiện thì không khỏi giật mình, vội vã nhìn vào trong ống ngắm. Thế nhưng khi họ nhìn vào đó đột nhiên phát hiện trong đó chỉ có một màu đen, cảm giác không đúng nhưng làm gì có thời gian để họ suy nghĩ.

"Oành"

Đạn từ Lôi Long Thương xuyên qua ống ngắm xoắn nát đầu của hai người kia, xạ thủ hai bên chuyển từ 10 đấu 6 sang 8 đấu 6.

Thiên Tiếu ngẩng lên gửi cho Vương Quân một ánh mắt cảm kích, trận chiến này nếu không có Vương Quân tham gia thì mười cái xạ thủ kia có thể quyết định kết quả rồi. Biến số như Vương Quân khiến cho trận chiến này trở nên gay cấn hơn rất nhiều, bọn họ cũng có không gian để chiến đấu.

Vương Quân to giọng:

"Những người còn lại của đội xạ thủ ra tay đi, ta bảo kê hết toàn bộ."


Bốn người kia nhận được tín hiệu liền ngoi đầu lên bắt đầu xả đạn xuống dưới, tuy nhiên Khí Hồn của bọn họ tốc độ bắn không lớn. Có một người Khí Hồn là súng thì có vẻ vượt trội hơn những người khác khá nhiều.

Có sự tham gia của xạ thủ thì trận chiến dần cân bằng, chiến thuật của bên kia dần bị phá vỡ, trong khi đó xạ thủ của bọn họ thì vẫn đang canh chừng Vương Quân. Mấy người này quyết định núp kỹ, coi như có khả năng uy hiếp khiến hắn ta không dám ra tay phá vỡ thế cân bằng.

Tham vọng của Vương Quân là để cho Chu Diễm có đất diễn, đặc biệt là phải để màn độc diễn của nàng trở nên thật chói mắt.

"Thiên Hồn hiển thị bảng chỉ số của những xạ thủ bên địch."

Hắn trong lúc chiến đấu đã nghĩ ra một cách để tìm ra vị trí của xạ thủ đối phương, đó chính là tận dụng sức mạnh của bảng chỉ số. Chính xác thì bảng chỉ số của một người luôn hiện ngay trên đầu bọn họ với khoảng cách một tấc, vị trí của bảng chỉ số có thể giúp hắn biết được vị trí của các xạ thủ khác.

Thiên Hồn xác nhận lại:

"Chưa nhìn thấy người nhưng hiển thị bảng chỉ số sẽ rất mất sức, chủ nhân chắc chắn chứ?"

Vương Quân nói:

"Cứ hiển thị đi, không cần nói nhiều."

Bảng chỉ số của tám người còn lại hiển thị lên, đôi mắt của Vương Quân bông tuyết cũng xoay tròn cực mạnh. Ngay lúc này hắn ta đã vận dụng toàn bộ Đồng Thuật của mình, đã thế còn kết hợp cả Thiên Hồn trong trạng thái đặc biệt nữa.

"Oành…..oành…..oành…...oành……..oành……oành…...oành……..oành"

Lôi Long Thương bắn liên tục tám phát trong vòng đúng ba giây, phản lực khổng lồ khiến cho sân thượng của tòa nhà hắn đang đứng vỡ nát. Trong đám người đang theo dõi trận chiến thì một vị thuộc các nhà tài trợ không khỏi ôm tim, tòa nhà Vương Quân đang đứng là của hắn.

Tám người kia vẫn núp thật kỹ, bỗng nhiên một người cảm giác nao nao, hắn theo phản xạ lăn ra khỏi vị trí mình đang ẩn nấp với tốc độ nhanh nhất có thể. Khí Hồn bẩm sinh là súng ngắm thế nên hắn ta cực kỳ chuyên tâm với nghề, cảm giác này chính là lúc sắp bị tập kích.

"Bùm"

Chỗ hắn ta vừa lăn ra bị bắn vỡ tan tành, hắn vội vàng hét vào bộ đàm:

"Mọi người cẩn thận, đối phương phát hiện vị trí."

Tiếng gọi vô lực của hắn không hề có ai hồi đáp, liếc mắt nhìn qua những chỗ khác thì hắn nhận ra ngay những người kia đều đã bị công kích. Ánh mắt nhìn về phương xa Lôi Long Thương bốc khói của Vương Quân lại vào vị trí, hắn ta bật dậy dùng tốc độ nhanh nhất chạy như điên.

"Rầm…..rầm…...rầm….rầm"

Sân thượng nơi người này ẩn nấp đã bị Vương Quân cày nát như tương, hắn không còn đường chạy lao thẳng về đằng trước từ trên sân thượng nhảy xuống. Thế nhưng thân là cường giả hắn chết cũng phải tìm mọi cách kéo đối thủ theo.

Nòng súng xoay chuyển trên không trung nhắm vào Vương Quân, chính lúc này Vương Quân nòng súng cũng đang hướng thẳng vào hắn ta. Một người đang rơi trên không trung thì hoàn toàn không thể né tránh, khả năng bắn trúng là một trăm phần trăm.

"Đoàng"

Hai tiếng súng ngắm vang lên cùng một lúc, đạn của Vương Quân tới trước găm thẳng vào người kia kéo hắn bay dính vào tòa nhà.

Viên đạn nhắm tới Vương Quân cũng tới đích, mọi người thấy Chu Diễm không động liền cảm thấy hắn chết chắc rồi.

Nghiêng đầu nhẹ nhàng.

"Vụt"

Viên đạn lướt ngang cắt đứt một nhúm tóc trên đầu của Vương Quân, có điều hắn vẫn không bị thương.

Đội trưởng nhóm xạ thủ bên phe Quỷ Điện dùng chút hơi tàn ngẩng đầu thấy được cảnh này, mặc kệ bản thân chỉ còn chút hơi tàn hắn từ trong túi móc ra bộ đàm.

"Chỉ huy nghe rõ, xạ thủ đội toàn diệt, nhanh chóng tiêu diệt xạ thủ đang đứng trên nóc của Thiên Thịnh tập đoàn. Không tiêu diệt đối phương chúng ta thất bại là cái chắc."

Nói xong hắn ta cũng tử vong, người chỉ huy nhìn Vương Quân ở trên nóc liền ra hiệu, bốn cái thuộc hạ liền tới bên hắn. Hắn nhanh chóng ra lệnh:

"Sân thượng Thiên Thịnh tập đoàn có một xạ thủ rất nguy hiểm, cho các ngươi mười năm phút để tiêu diệt hắn ta."

Bốn người Hồn Giáp là thuộc cùng một hệ, người có chuyên môn nhìn vào có thể đoán ra Hồn Ngọc đầu tiên của bọn họ đều là Thiểm Điện Báo.

Bọn họ nhanh như thiểm điện lao tới Thiên Thịnh tập đoàn, thế nhưng khi tới đó họ thấy chờ đợi bọn họ chính là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Trên sân thượng Vương Quân đã xuống đất bất động thì thào:

"Nhờ tỷ vậy."