Chương 100:Phi Hành Trong Vùng Giông Bão

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 100:Phi Hành Trong Vùng Giông Bão

-Ầmm Ầmmm

Trong đêm tối,mây đen đầy trời,sấm chớp thì nổi lên ùng ùng,có một thanh niên đang ôm một cô gái bay trên không trung,phía dưới là một mảnh hải dương bao la rộng lớn

-xẹttt

-má ơi

Một tia chớp đánh xuống,Trần Sơn hú hồn hét lên một tiếng,nội tâm có chút sợ hãi,mồ hôi lạnh thì chảy đầy người vội vàng tăng nhanh tốc độ,vừa rồi tia chớp đánh xẹt qua cách hắn chỉ vài mét,hắn có thể cảm nhận rõ,đó là một loại năng lượng mạnh mẽ cùng cuồng bạo,nếu thứ đó mà đánh lên người thì,nghĩ đến đây,Trần Sơn mồ hôi lạnh chảy nhiều hơn,tốc độ phi hành được tăng lên hết mức có thể,

Nguyên Khí trong người được vận hành tối đa,hắn cũng không phải sợ tia chớp đó đánh vào mình,mà hắn sợ sẽ ảnh hưởng đến người con gái mà hắn đang ôm, tuy năng lượng tia chớp đó khá mạnh mẽ và cuồng bạo,nhưng với thể chất và tuvi của Trần Sơn bây giờ thì có thể chịu đựng được vài lần đánh,tia chớp đó Trần Sơn đoán năng lượng có trong đó chỉ ngang hàng với một kích toàn lực của một vị Kim Đan tu sĩ,cho nên hắn có thể dùng Nguyên Khí và thể chất cường đại của mình để chống cự,nhưng làm vậy thì người con gái hắn đang ôm sẽ toi đời,hắn không thể bảo vệ hai người cùng một lúc được

-vèooo

-Ầmmmm

Trần Sơn vừa bay đi được một đoạn thì phía sau nổi lên tiếng Sấm vang dội,tiếng sấm đinh tai nhức óc làm hắn có chút chói tai nhứt đầu

Phạm Dung như cảm nhận được tiếng sấm đó,nàng từ trong giấc mộng tỉnh lại,vừa mở mắt ra thì nhìn thấy một mảnh tối đen,tiếng gió vang vù vù bên tai,Phạm Dung có thể cảm nhận được,thân thể của mình như đang nằm trong lòng bàn tay của ai đó,Phạm Dung theo bản năng ngẩn đầu lên,lờ mờ nàng có thể nhìn thấy,đó là một nam nhân đang ôm mình

-xẹttt

Một tia chớp sáng lên phía sau lưng,ánh sáng đó chíu rọi làm Phạm Dung có thể nhìn thấy rõ,đó là khuôn mặt tuấn tú của Trần Sơn,

Bây giờ nàng biết là mình không phải đang mơ,mọi thứ đều là thật,Phạm Dung nội tâm bây giờ kinh đào hãi lãng,nàng có rất nhiều câu hỏi,nhưng nàng không thể mở miệng nói được,giống như một thứ gì đó giống như một bàn tay vô hình ngăn cấm nàng nói chuyện

-Ầmmmm

lúc này một tiếng Sấm vang lên phía sau, tiếng sấm đinh tai nhức óc,Phạm Dung giật mình từ trong thất thần tỉnh lại

-xẹttt

Lại một tia chớp đánh khá gần hai người,Phạm Dung có tinh thần rồi thì quá sợ hãi vì tia chớp nên ngất tiếp

*mô phật,Phật tổ từ bi cứu rỗi cho con qua nạn này*thấy tia chớp cạnh mình đó,Trần Sơn trong lòng cầu nguyện

Lúc Trần Sơn vừa bay ra biển thì làm gì có sấm chớp như vậy,lúc đó bầu trời không mây và đầy vì sao,nhưng lúc hắn bay ra một đoạn đường dài thì bỗng nhiên mây đen đầy trời và sấm chớp nổi lên liên tục,lúc đó hắn dự tính trở lui rồi,nhưng mà ma xui quỷ khiến làm hắn bay vào vùng giông bão này

-xẹtttt

Như phật tổ cảm nhận được Trần Sơn kiếp nạn và trợ giúp hắn hay sao ấy,một tia chớp rất khủng bố đánh xuống nhưng không đánh vào hắn,Trần Sơn thấy vậy thì vui mừng cầu nguyện tiếp*Thánh Nhân đại thần từ bi rộng rượng,xin các ngài hãy bảo vệ cho con*vừa cầu nguyện xong,hắn cảm thấy có chút tự tin hơn,tốc độ bay cũng nhanh hơn

-keng thông báo ký chủ,điện thoại cảm nhận được nội tâm ký chủ đang bất an và đưa ra thông báo,ký chủ đừng có cầu nguyện hay sợ hãi gì,điện thoại có tính năng chống lôi nguyên tố 'Tự Nhiên',cho nên ký chủ không cần phải lo lắng quá nhiều,sẽ không có Lôi Nguyên Tố nào dám đánh vào chúng ta,thông báo hoàn tất!

Bỗng nhiên lúc này,một thanh âm thông báo của điện thoại vang lên trong lòng Trần Sơn,Trần Sơn nghe xong thì thân hình dừng lại,sau đó một cảm giác xấu hổ ùa vào trong lòng Trần Sơn,nhưng rất nhanh cảm giác xấu hổ biến mất,thay vào đó là một cảm giác tức giận cường đại hơn kéo vào

-mụ nội nó,điện thoại,ngươi ra đây cho ta,không đánh ngươi ta thề xyz...

Trần Sơn tức điên lên mắng chửi trong hư không

Đáp lại hắn là một giọng nói máy móc của điện thoại

-keng phản đối ký chủ,điện thoại có làm gì mà ký chủ lại mắng điện thoại?

Trần Sơn nghe xong thì tức giận hơn,mặt đỏ tức giận chửi ầm lên

-mụ nội nó,ngươi không làm gì hả,tại sao ngươi không thông báo từ đầu mà đến bây giờ mới thông báo,mụ nội nó làm ta nãy giờ lo lắng, má nó xyz...

Đáp lại Trần Sơn mắng chửi là một thanh âm máy móc đâỳ lạnh lùng của điện thoại

-keng trả lời ký chủ,điện thoại phản đối kịch liệt ký chủ,lúc đó ký chủ đã nhìn thấy vùng có rất nhiều năng lượng Lôi Nguyên Tố này và vẫn bay vào,bởi vì lúc đó điện thoại cảm nhận được ký chủ rất tự tin nên điện thoại không thông báo,nhưng vừa rồi điện thoại cảm nhận được trong lòng ký chủ bất an và lo lắng cho nên mới thông báo cho ký chủ,trả lời hoàn tất

Nghe thanh âm đó,Trần Sơn giật mình không mắng nữa,một cảm giác có chút tức giận và có chút xấu hổ còn động lại trong lòng hắn,nhưng hắn không nói gì

*haizz*không phản bác được,Trần Sơn thở dài một hơi trong lòng rồi bay tiếp

-xẹttt

Lại Một tia chớp đánh xuống cách hắn chỉ một mét,Trần Sơn mắt điếc tai ngơ bỏ mặt những tia chớp nổi lên bốn phía và tập trung bay về hướng Đông,là hướng Hoang Đảo

-vèooo

Một lúc sau,Trần Sơn bay ra khỏi khu đang có giông bão đó,hắn không dừng lại mà bay tiếp

Bay được một lúc nữa thì nhìn thấy một hòn đảo cuối tầm nhìn

Vừa nhìn thấy hòn đảo đó bỗng nhiên Trần Sơn dừng lại phi hành,Trần Sơn nội tâm bây giờ có chút lo lắng,hắn không biết lúc bốn người nữ nhân nhìn thấy mình mang thêm một nữ nhân về nữa sẽ có tình cảnh như thế nào,các nàng có chấp nhận không?

Suy nghĩ đến đó thì Trần Sơn cúi đầu nhìn xuống,lúc nhìn thấy khuôn mặt có chút tái nhợt và tìu tụy của Phạm Dung thì nội tâm của hắn áy náy,nhưng rất nhanh một cảm giác kiên định chen vào trong lòng

Suy nghĩ biện pháp ứng đối một lúc xong xuôi,Trần Sơn bay về phía hòn đảo đó

-lão công,huynh về

Trần Sơn chưa bay xuống thì một giọng nói hiền hoà êm tai phía dưới vang lên

Tố Tố giờ này chưa ngủ mà ngồi ngoài này chờ đợi Trần Sơn trở về

nhìn thấy Tố Tố,Trần Sơn nội tâm hạnh phúc hạ xuống bên cạnh nàng,rồi trách móc một câu

-Tố nhi,tại sao nàng không đi ngủ,đợi ta làm gì,nàng không biết,nữ nhân thức khuya có hại cho sức khoẻ sao?

Tố Tố nghe giọng nói trách móc đó thì nội tâm tràn đầy ngọt ngào,nhưng có một chút buồn cười suy nghĩ*lão công suy nghĩ gì vậy,Tố nhi là người tu hành,thức khuya thì có làm sao*tuy suy nghĩ như vậy,nhưng Tố Tố không dám nói ra,mà cúi đầu xuống áy náy xin lỗi

-xin lỗi lão công,lần sau thiếp thân sẽ chú ý

nghe giọng nói áy náy của Tố Tố,Trần Sơn cũng không trách móc nữa,mà thở dài hiền hoà lại nói

-Tố nhi,ta biết chúng ta là người tu hành,không ngủ cũng không sao,nhưng mà lúc nhìn đến nàng chờ ta như vậy làm ta rất đau lòng

Nghe giọng nói hiền hoà của Trần Sơn,Tố Tố ngẩn đầu hai mắt long lanh nhìn,lúc này nàng mới chú ý đến trong ngực Trần Sơn còn có một người

Tố Tố chăm chú nhìn kỹ cô gái đó một lúc rồi giật mình nói

-lão công,nàng là Pham Zùng sao?

-đúng vậy

Trần Sơn nghe vậy thì đáp,rồi lấy một tay vuốt ve khuôn mặt tìu tụy của Phạm Dung

-lão công,Phạm Zùng làm sao vậy?,tại sao nàng ấy lại biến hoá lớn như vậy?

Tố Tố nghe đáp án thì giật mình rồi nghi vấn hỏi

-chúng ta vào trong rồi nói chuyện sau

Trần Sơn nghe vậy thì nói một câu,rồi ôm Phạm Dung đi vào lều,Tố Tố nghe vậy cũng hiền hoà đi theo sau

Trần Sơn đi vào nhẹ nhàng đặt Phạm Dung lên giường, những vật dụng như giường gối thì trong nhẫn chứa đồ của hắn vẫn có

Đặt nàng xong,Trần Sơn đắp chăn lại cho Phạm Dung rồi kéo Tố Tố ra ngoài lều

Trần Sơn ngồi xuống cửa lều rồi ôm Tố Tố ngồi trong lòng ngực mình, cảm nhận thân thể giai nhân mềm mại,cảm nhận hương thơm từ đối phương toả ra này,Trần Sơn nội tâm hạnh phúc bắt đầu giải thích

-Tố nhi,thật ra từ lúc ta với Phạm Dung gặp nhau thì chúng ta đã có ý với nhau,nhưng lúc đến thế giới của nàng và gặp được nàng thì ta đã yêu nàng,từ đó ta không suy nghĩ đến Phạm Dung quá nhiều,nhưng Phạm Dung nàng ấy lại luôn luôn suy nghĩ đến ta, 3 năm này nàng ấy luôn luôn nhớ đến ta và chờ đợi ta,ta không thể để nàng ấy thất vọng được,nàng nói xem?

Càng nói thì âm điệu trong Giọng nói của Trần Sơn tràn đầy áy náy,nói đến cuối thì cúi đầu xuống hỏi Tố Tố

Tố Tố cũng không suy nghĩ quá nhiều mà hiền hoà đáp lại

-chuyện này lão công cứ làm theo ý mình đi thôi,thiếp thân luôn luôn ủng hộ lão công

nghe Tố Tố nói vậy,Trần Sơn cũng không kinh ngạc hay bất ngờ gì,hắn có thể đoán từ đầu là Tố Tố sẽ nói như vậy,Trần Sơn cúi đầu xuống nói tiếp

-Tố nhi,ta biết nàng là một người vợ hiền hoà,luôn luôn suy nghĩ cho ta,nhưng chuyện này ta không biết phải giải thích với Y Tiên ba người như thế nào,nàng thay ta giải thích được chứ? tối nay ta còn có chuyện phải làm nữa

-vâng,thiếp thân sẽ khuyên nhũ Y Tiên các nàng,nhưng mà lão công muốn đi đâu?đã 1h rồi đêm rồi?

Tố Tố hiền hoà đáp lại,rồi nghi hoặc ngẩn đầu lên hỏi

-ta đi lấy một ít băng về,Y Tiên với Phạm Dung không tu luyện nên không thể chịu được cảm giác buổi ngày nóng nảy ngoài đảo này,ta phải dùng băng để giảm bớt cái nóng cho các nàng ấy

Trần Sơn hiền hoà trả lời,thật ra chuyện này từ lúc trò chuyện với Y Tiên thì hắn đã từng suy nghĩ,lúc đó mục đích của hắn chỉ để một mình Y Tiên giảm bớt cái nóng,nhưng bây giờ có thêm Phạm Dung nên một công đôi việc

-lão công vất vả cho huynh rồi,chắc Y Tiên sẽ rất vui mừng cho mà xem

Tố Tố nghe xong thì cúi đầu xuống nép lại vào lòng ngực Trần Sơn nhỏ nhẹ đáp,

-lão công,huynh đi đi còn về sớm

cảm nhận một chút thân thể và mùi vị của Trần Sơn thì Tố Tố ngồi dậy hiền hoà nói

-ừ

Trần Sơn nghe vậy thì đáp,rồi thương yêu hôn lên môi Tố Tố

-thôi nàng vào ngủ đi,đừng chờ ta nữa,ta sẽ quay về sớm

Trần Sơn buôn đôi môi ra rồi nói một câu

-vâng

nghe Tố Tố đáp ứng thì Trần Sơn phi thân lên bay về phía Bắc,lúc trước xem bản đồ hắn có thể thấy được một vật thể màu trắng đang trôi trên biển phía bắc gần Hoang Đảo này,hắn đoán đó là một tảng băng đang trôi nên hắn bây giờ hắn bay ra tìm,bây giờ xem bản đồ vệ tinh không được,bóng đêm bao phủ không thấy rõ trên bản đồ có gì,cho nên Trần Sơn phải tự mình tìm tảng băng đó theo trí nhớ