Chương 110: Liệu Thương

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 110: Liệu Thương

Bóng tối bao trùm thiên địa,chỉ có thể nhìn đến sự vật nhờ vào ánh trăng chíu rọi

trên một hòn đảo hoang vắng,xung quanh hòn đảo được bao phủ bởi một mảnh hải dương bao la rộng lớn,trên một mảnh đất mép biển phía đông hoang đảo đó dựng lấy 3 căn lều

Bỏ qua hai căn lều trái phải mà chọn lấy một căn lều được dựng ở giưã,phía trong căn lều đó là một không gian khá rộng lớn với diện tích là 5x5,trong lều được trưng bày vật dụng một cách khá đơn sơ, một chiếc giường,một cái bàn gỗ khá nhỏ và vài chiếc ghế

Mọi sự vật trong căn lều nhờ đến ánh sáng của một viên bi khá to,to chừng nào thì cũng gần bằng một nắm tay, nó được đặt trên một cái kệ riêng trên bàn,viên bi đó toả ra một loại màu ánh sáng bạch ngọc,ánh sáng đó mờ ảo kỳ diệu

Ánh sáng đó làm chúng ta có thể thâý khá rõ trên giường nằm lấy một thân ảnh xinh đẹp,đó là một thân ảnh của một cô gái với dáng người mê hồn,khuông mặt của nàng có chút tái nhợt xanh xao,nhưng đều đó cũng không thể che đậy được dung nhan động lòng người của nàng được,có vẻ như nàng đang bị bệnh,haizzz đời người ai cũng có lúc phải bệnh tật cả

Khụ khụ,thật nhảm nhí,một tu sĩ như nàng thì làm sao bị bệnh được,vậy nên có vẻ như nàng đang gặp rắc rối trong việc tu hành,có vẻ như nàng đang trọng thương thì phải,haizz đời người đúng là vậy mà,có lúc thuận lợi thì cũng có lúc trắc trở,đều đó nhận định rằng dù là thánh nhân cũng từng gặp rất nhiều trắc trở trên con đường trưởng thành của mình

Ủa,kỳ lạ,giật mình một cái,lập tức quay lại chuyện chính,chỉ thấy khuôn mặt động lòng người đó có chút biến hoá,không,không phải khuông mặt,mà là đôi mắt của nàng

Tố Tố chiến đấu với nội tâm và cảm giác đau đớn trong cơ thể một thời gian rất dài,nàng không biết thời gian trôi qua đã bao lâu cả,nhưng đều làm nàng vui mừng là có vẻ như nàng đã chiếm thế thượng phong và dành được quyền khống chế cơ thể

nhưng chiếm được không có nghĩa là sẽ quên đi cảm giác này,đó là một cảm giác nhức nhói cả người làm nàng không thể đều động cánh tay hay cơ thể được

Tố Tố đau đớn hai hàng lông mày nhíu lại,đôi mắt đã đóng chặt ba ngày từ từ được mở ra một khe hẹp

Với khe hẹp được mở ra đó,thì tầm nhìn của nàng có chút mông lung,nhưng nàng có thể cảm nhận được đó là một mảnh đen tối và có chút ánh sáng,ánh sáng đó nàng rất quen thuộc,đó là ánh sáng của dạ minh châu mà mấy tháng trước lão công mang về,nhờ có ánh sáng đó mà bao buổi tối các nàng có thể nhìn trong bóng đêm,đều này chứng tỏ trời bên ngoài đã tối

Nàng không biết nàng đã ngủ được bao lâu,nhưng nàng có thể cảm nhận được mình đã hôn mê rất nhiều ngày,cảm nhận của nàng là từ bụng đang đói của mình truyền đến

Lúc này nàng như cảm ứng được đều gì,từ lòng bàn tay của mình truyền đến một cảm giác ấm áp, nó như thể được một thứ gì đó đang ôm ấp,Tố Tố biết đó là lão công đang ôm tay mình

Một cảm giác hạnh phúc tràn vào trong lòng nàng lúc này,đau đớn đã sợ hãi cảm giác hạnh phúc đó trong lòng nàng,vì vậy mà Nàng đã có thể miễn cưỡng không chế đầu của mình nhúc nhích sang bên trái,

Đầu được nhích sang trái,trong tầm nhìn ít ỏi được phản chiếu từ khe hẹp ở mắt và nhờ có một ít ánh sáng đến từ dạ minh châu,nàng lờ mờ có thể nhìn thấy đó là một nam nhân,người đó đang ngồi bên mép giường và đầu thì được nằm dài trên giường,bàn tay của mình thì đang được người nam nhân đó ôm vào lòng,thân ảnh người nam nhân đó nàng rất quen thuộc,bởi vì đó là lão công của mình

Có vẻ lão công huynh ấy đã ngủ thiếp đi,nhưng huynh ấy tại sao lại ngủ lúc ngồi trên ghế?tại sao huynh ấy ngủ bên cạnh mình?các câu hỏi xuất hiện trong đầu nàng lúc nhìn đến Trần Sơn

Nhưng một lúc sau,một cảm giác ngọt ngào hạnh phúc xuất hiện trong đầu nàng,bởi vì nàng đã nghĩ đến đáp án*có vẻ như lão công sợ ngủ cùng mình thì huynh ấy sẽ vô tình đụng chạm đến những nơi mình đang bị thương,thật khổ cho huynh ấy*

Tố Tố nội tâm hạnh phúc một lúc rồi có một cảm giác áy náy,bởi vậy nàng hai mắt đóng chặt lại và bắt đầu cảm nhận xem cơ thể mình đang bị gì

Trong cảm nhận của nàng,các đường kinh mạch có trong cơ thể đang rối loạn,và đan điền cũng có một chút rối loạn và năng lượng chân khí có trong đó đã giảm thiểu rất nhiều,theo các thông tin nàng được biết thì tu vi của nàng đã giảm lại hai bậc,

lúc cảm nhận đến hai trạng thái nguy hiểm nhất của mọi tu sĩ,Tố Tố nội tâm kinh đào hãi lãng,nàng không ngờ là mình chỉ hủy bỏ cách diễn hoá của một bông hoa mà có thể phá hủy đáng sợ đến như vậy

Lúc cảm ứng đến những nơi đó,và tâm thần của nàng xuất hiện điểm yếu,một cảm giác đau đớn trong người nàng truyền đến,lục phủ ngũ tạng như bị liên lụy bởi trạng thái đó,các đường kinh mạch rối loạn bắt đầu đánh vào trạng thái của nàng làm các đường máu trong cơ thể cũng bị liên lụy

Nói chung nội thương của nàng như thể được gọi dậy,một cảm giác không thể kháng cự

-hộc,hộc

Trần sơn nghe tiếng ho khan ghì bị giật mình,vội vàng từ trong bóng đêm tỉnh lại

Hai mắt nhanh chóng được mở ra và nhanh chóng nhẩn đầu lên,đập vào mắt là Tố Tố đang ho khan và trên khoé mép miệng nàng xuất hiện một dòng máu

Nhìn thấy trạng thái đó của Tố Tố,Trần Sơn nội tâm kinh hãi hoảng sợ,vội vàng ngồi dậy rồi mặc niệm*điện thoại,sử dụng Liệu Thương Đan x1*

Theo Trần Sơn mặc niệm thì lập tức một viên màu vàng đan dược xuất hiện trước mặt hắn

Trần Sơn không có thời gian nghĩ ngợi,lập tức cầm lấy viên đan dược màu vàng đó rồ vội vàng nhét vào miệng của Tố Tố,rồi quan tâm nói

-Tố nhi,nàng mau chóng phục dụng đan dược đi

Nói xong,hắn nhẹ nhàng đỡ Tố Tố ngồi để có thể phục dụng hiệu quả

Tố Tố nghe tiếng nói đó thì cố khống chế cảm giác đau đớn kịch liệt trong người,nàng có thể cảm nhận được thân thể của mình đanh từ từ được nâng lên,nàng cũng có thể cảm nhận được trong miệng mình có một vật thể gì đó nho nhỏ,vật thể đó truyền đến một cảm giác khá quen thuộc,đó là mùi vị của viên đan dược nàng từng phục dụng,như lão công giải thích thì nó có tên là Liệu Thương Đan,theo bản năng và nghe lời,thì nàng nuốt viên đan dược đó xuống

Viên đan dược như có một luồng dẫn đường,nó vui vẻ chạy theo đường dẫn đó,theo các lộ tuyến từ họng và xuống bụng,lập tức nó bắt đầu sứ mệnh của mình,Nó hoà ta ra và hoá thành một dòng dược lực,có vẻ như nó rất vui vẻ vì lần này có một nhiệm vụ là một sứ mệnh rất nặng

Vì vậy dòng dược lực đó rất chăm chú và tốc độ chậm rãi được trải ra các nơi quan trọng,lúc đầu nó chăm chỉ đi theo sự hướng dẫn của khách hàng của nó,khách hàng của nó là Tố Tố,chỉ thấy Tố Tố dẫn nó đi đâu thì nó chăm chỉ nghe lời và trị liệu ở nơi đó

nơi nào nó làm xong xứ mệnh thì nó đã mất đi một phần dược lực,đều đó làm nó không thất vọng gì,bởi vì đây là sứ mệnh lúc nó được sinh ra đã mang theo

Tố Tố rất chăm chỉ phục dụng viên đan dược này,nàng không muốn lãng phí một chút dược lực nào cả,bởi vì đây là viên đan dược mà lão công giao cho nàng

Trần Sơn bên này nhìn thấy Tố Tố đang trong trạng thái liệu thương thì thở phào một hơi nhẹ nhõm,nhưng vẫn còn một chút lo lắng còn động lại trong tâm hắn

Hắn không biết một viên đan dược có thể điều trị hết thương thế của nàng ấy không,vậy nên hắn chăm chú xem biến hoá của nàng

Trong ánh mắt chăm chú của Trần Sơn,thì khuông mặt tái nhợt xanh xao của Tố Tố bằng một tốc độ chậm rãi và có dấu hiệu của việc dần dần phai đi

Thay vào đó là một chút hồng hào được hiện lên ở khuông mặt,hai hành lông mày từ đầu tới cuối khép lại của nàng đanh dần dần được giãn ra

Thời gian cứ thế dần dần đụợc trôi qua,

Dược lực đã tiêu hao không còn,Tố Tố có thể cảm nhận được,trong cơ thể thì mọi thứ đã trở lại như cũ,các nơi bị thương hay rối loạn có trong ngườì nàng đã biến mất,thay vào đó là một cảm giác khoẻ mạnh được thay vào

Nhưng có một nơi làm nàng nhíu mày lại,đó là nơi quan trọng nhất của mọi tu sĩ,đan điền,trong cảm nhận của nàng thì đan điền có chút rối loạn,vừa rồi nàng có điều khiển dòng dược lực đi qua trị liệu vùng đan điền,nhưng không biết vì sao dược lực lại không có hiệu quả gì cả,các năng lượng chân khí có trong đó như không nghe lời nàng vậy,bọn chúng rất nổi nóng và khó điều khiển

Bởi vì không được dạy dỗ gì,hay kinh nghiệm gì,nàng không biết trạng thái bây giờ của mình ra sao cả,thay vào đó thì có một chuyện làm nàng vứt chuyện này sang một bên

(--còn tiếp--)