Chương 114:Truyền Tống

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 114:Truyền Tống

Mặt trời đã dâng cao quá đỉnh đầu,chứng tỏ thời gian đã đến chiều

Trên một hoang đảo nào đó,có một đám người đang đối thoại với nhau

Trần Sơn nội tâm bây giờ có chút không muốn đi sang thế giới khác,nhưng nghĩ đến tình trạng của Tố Tố và Y Tiên bây giờ thì bất đắc dĩ nói

-thôi thời gian rất gấp gáp,vì vậy ta nghĩ ta phải đi bây giờ

nghe câu nói đó của Trần Sơn thì Huân Nhi,Nhã Phi,Phạm Dung chúng nữ nội tâm buồn bã,tuy dạo này các nàng không có nhiều thời gian ở bên cạnh Trần Sơn,nhưng ở gần huynh ấy và cảm nhận được huynh ấy biết sự tồn tại của mình là được

Còn lần này thì lại khác,Trần Sơn sẽ đi sang một thế giới khác,lúc đó các nàng sẽ không thể nhìn thấy thân ảnh và nghe thấy giọng nói của huynh ấy,đều đó làm các nàng nội tâm rất mất mát

Nhưng nghe Trần Sơn giải thích là Tố Tố và Y Tiên đang gặp tình trạng nguy hiểm và phải sang thế giới khác để chữa trị thì Huân Nhi các nàng cũng không quá níu lại hay nói ra những câu làm vướng bận huynh ấy làm gì

Nghe Trần Sơn nói ra phải đi bây giờ,chỉ thấy Huân nhi là người phản ứng nhanh nhất

-Trần Sơn đại ca,huynh phải bảo trọng

Nhã Phi nghe Trần Sơn nói vậy thì phản ứng lại,hai mắt chứa đầy buồn bã như muốn chảy nước mắt,nhưng nàng đã kiềm chế lại cảm xúc đó,cố nở một nụ cười gượng,Nhã Phi nói

-Trần Sơn đại ca,Y Tiên và Tố Tố trông cậy vào huynh

Nhìn thấy và nghe đến giọng nói của hai nàng có rất nhiều cảm xúc đã kiềm chế,Nội tâm của Trần Sơn không muốn đi xa các nàng càng mãnh liệt

Nhưng rất nhanh hắn khống chế cảm xúc này,Trần Sơn đi tới thương yêu hôn vào môi hai người một cái rồi nói,giọng nói đầy ôn nhu tình cảm được phát ra

-Nhã Phi,Huân Nhi hai các nàng là người tu hành,vì vậy Phạm Dung phải nhờ cậy đến hai nàng rồi,và cũng đừng nói chuyện ta đi sang thế giới khác với nàng ấy,ta đã nói với nàng ấy là ta phải đi xa một thời gian,vì vậy nếu Phạm Dung có hỏi thì các nàng cũng nói như vậy đi

Lúc sáng,cảm giác xấu hổ vì cú rấm thần thánh rất nhanh Trần Sơn đã đuổi nó đi,bởi vì tình trạng của Tố Tố và Y Tiên không thể kéo dài,vì vậy hắn đã giải thích với chúng nữ chuyện hắn sẽ đi sang thế giới khác

Nếu chỉ giải thích thôi thì không cần thời gian lâu như vậy,hắn đã giải thích với các nàng ấy vài chục phút,rồi an ủi với các nàng ấy cho đến chiều

-vâng Trần Sơn đại ca(x2)

Nhã Phi với Huân Nhi nghe vậy thì gật gật đầu đáp ứng

Cảm nhận được mọi việc đã sắp xếp xong xuôi,Trần Sơn nhìn Phạm Dung rồi quan tâm nói một câu

-Phạm Dung,lần này anh phải đi xa,không biết thời gian bao lâu thì anh mới trở về,thật xin lỗi em,anh đã tổn thương em ba năm và bây giờ anh lại phải xa em,em có giận anh không?

Nghe giọng nói ngọt ngào đó,nhìn thấy ánh mắt đầy tình cảm đó của Trần Sơn,Phạm Dung chỉ thấy trong lòng nhộn nhạo,ruột cứ phản kháng mãnh liệt,những món thức ăn ngon của Tố Tố nấu mà nàng ăn lúc trưa như muốn được phun trào ra

Không như Tố Tố chúng nữ thích nghe những lời ngọt ngào đó từ miệng Trần Sơn,mà Phạm Dung là người hiện đại,quan niệm của nàng đã bị thời hiện đại này cảm hoá,vì vậy những lời thoại ngôn tình như thế này đọc trên truyện thì được,chứ còn nói ra bằng miệng thì sẽ rất ảnh hưởng đến tâm lý nàng

Nhưng lúc nghe đến Trần Sơn phải đi bây giờ thì một cảm giác mất mát rất mãnh liệt đua nhau kéo vào lòng nàng,nàng đã chờ và nhớ anh ấy 3 năm,lúc được ở gần anh ấy và mối quan hệ của hai người đã có chút tiến triển thì anh ấy lại phải đi xa

Nghe Trần Sơn nói không biết thời gian bao lâu,Phạm Dung nội tâm tràn đầy cảm xúc tiêu cực kéo vào

Lúc này,hai giọt nước mắt xuất hiện dưới khoé mắt của Phạm Dung

Trần Sơn nhìn thấy vẻ mặt thê lương đó của Phạm Dung thì nội tâm tràn đầy tôi lỗi và áy náy,nhẹ nhàng đi tới,rồi nhẹ nhàng ôm Phạm Dung vào lòng,Trần Sơn an ủi nàng một câu

-Phạm Dung,anh hứa với em,lần này anh sẽ cố làm xong nhiệm vụ rồi quay về,anh sẽ không để em phải chờ lâu

Giọng nói an ủi của Trần Sơn rất hiệu quả,một cảm giác ngọt ngào xuất hiện trong lòng Phạm Dung,nhưng cảm giác đó rất ít,cảm nhận được anh ấy thật sự phải đi,Phạm Dung nức nở nói

-Trần Sơn,em,em chờ anh

Nghe giọng nói nức nở đó,nhìn thấy hai hàng lệ thủy xuất hiện trên mặt Phạm Dung,Trần Sơn nội tâm tràn đầy áy náy,nhẹ nhàng cúi đầu xuống rồi hôn lên môi nàng,hắn không biết phải an ủi tiếp câu gì,vì vậy cách tốt nhất để an ủi là hôn nhau

Thời gian kéo dài,một lúc sau thì Trần Sơn rời môi ra,cảm nhận được hắn không thể níu kéo thời gian thêm được nữa,vì càng níu kéo thì hắn sẽ không đủ can đảm để rời xa các nàng ấy mất

Vì vậy,Trần Sơn vội vàng đi tới rồi ôm Y Tiên và Tố Tố,

Huân Nhi,Nhã Phi và Phạm Dung thấy vậy cũng biết thời gian đã đến,các nàng rất muốn thời gian này trôi qua thật chậm lại để có thể nhìn thấy thân ảnh của Trần Sơn

Nhưng thời gian có vẻ như rất lơ là với các nàng,sự thật luôn luôn là như thế

-Trần Sơn ca ca,huynh không thể dẫn theo các tỉ ấy sao?

Y Tiên thấy tình cảnh này thì nội tâm tràn đầy thương cảm,ngẩn đầu lên hỏi Trần Sơn

Nghe câu nói đầy mê hoặc và tính dụ dỗ rất mãnh liệt,một ý nghĩ dẫn theo các nàng ấy đi cùng xuất hiện trong lòng Trần Sơn

Nhưng rất nhanh hắn lắt đầu gạt bỏ,nhìn xuống Y Tiên,Trần Sơn đáp

-Y Tiên,lần này chúng ta có nhiệm vụ trong người,vì vậy không thể đi quá nhiều người được,sẽ rất bất tiện

Y Tiên nghe vậy thì cũng không cãi lại,nội tâm buồn bã đầu cúi xuống đáp

-vâng,Trần Sơn đại ca

Trần Sơn cũng có thể nghe được, trong giọng nói của muội ấy rất buồn bã,thở dài một hơi nhìn chúng nữ nói một câu

-ta đi đây,các nàng giữ gìn sức khỏe

Nói xong,Trần Sơn nhắm mắt lại rồi mặt niệm*điện thoại,xuyên qua Đấu La Đại Lục 1*

Theo Trần Sơn mặc niệm kết thúc thì lập tức một thanh âm vang lên trong đầu hắn

-Keng sác nhận yêu cầu của ký chủ

-keng điện thoại đang tìm kiếm toạ độ của thế giới Đấu La Đại Lục 1

Theo thanh âm đó kết thúc thì không có biến hoá gì nữa,Trần Sơn có thể cảm nhận được thời gian đang trôi qua,nhưng thân thể của mình thì không có dấu hiệu của việc đang truyền tống

~~Quạ Quạ~~

Lại một vài phút nữa thời gian trôi qua,không gian thật yên tĩnh và không xuất hiện biến hoá gì,một đám quạ bay ngang là chứng tỏ không gian yên tĩnh đó

Huân Nhi với Phạm Dung bên này tràn đầy nghi hoặc,hai người vừa rồi lúc nghe Trần Sơn nói câu từ biệt cuối cùng thì nội tâm hai người tràn đầy buồn bã và cảm xúc tiêu cực

Hai nàng có thể nghe rõ,giọng nói vừa rồi của huynh ấy rất chắn chắn,hai người biết huynh ấy sẽ biến mất sau câu nói đó,nhưng có một chuyện làm hai nàng rất nghi hoặc,bên đó là thân ảnh của Trần Sơn và huynh ấy đang ôm hai bên là Y Tiên cùng Tố Tố,có thể thấy rõ ba người đang nhắm mắt lại và đang chờ để được truyền tống

Nhưng rất nhanh cảm xúc nghi hoặc có trong lòng hai nàng biến mất,bởi vì nếu huynh ấy ở lại bao lâu thì hai người sẽ nhìn thấy khuông mặt của huynh ấy bấy lâu,hai nàng ánh mắt sáng lên chăm chú nhìn kỹ hình ảnh này

Thời gian cứ thế cứ tiếp tục trôi qua,có thể thấy trên mặt Y Tiên có vài giọt mồ hôi đã chảy xuống,

Cảm nhận được đứng vậy đã mệt mỏi,cảm nhận bên ngoài mặt trời đang thiêu đốt mình,Y Tiên nhíu mày lại vì không cảm nhận được việc mình đang truyền tống,vì vậy nàng mở mắt ra rồi ngẩn đầu lên nghi hoặc hỏi

-Trần Sơn ca ca,chúng ta không truyền tống nữa sao?

Nghe câu hỏi của Y Tiên,Trần Sơn mở mắt ra,chỉ thấy khuôn mặt của hắn cũng tràn đầy nghi hoặc,rồi cúi đầu xuống nhìn Y Tiên đáp

-Y Tiên,muội chờ một chút

Nói xong,Trần Sơn nhắm mắt lại rồi mặc niệm hỏi*điện thoại,tại sao vẫn chưa truyền tống?*

-keng sác nhận câu hỏi của ký chủ,điện thoại tạm dừng công việc tìm kiếm toạ độ,tạm dừng thành công,trả lời ký chủ,thế giới của ký chủ chuẩn bị đến rất khó tìm toạ độ,và điện thoại vẫn chưa tìm được toạ độ của nó,nhưng có một chuyện điện thoại chuẩn bị thông báo cho ký chủ,đó là thế giới mà ký chủ đang muốn truyền tống qua thì điện thoại đã phân tích ra một chút,ký chủ muốn nghe?

Nghe đến đó,Trần Sơn lập tức mặc niệm*có*

-keng sác nhận yêu cầu của ký chủ,điện thoại đã phân tích và trả lời cho ký chủ,theo điện thoại đoán thì thế giới Đấu La Đại Lục mà ký chủ chuẩn bị truyền tống đến là một thế giới độc lập,giải thích rõ hơn cho ký chủ,thế giới độc lập là các thế giới không liên thông vượt quá nhiều thế giới,theo thông tin mà điện thoại có được thì Đấu la đại lục chỉ liên thông với Thần giới,pháp tắt ở đó là do các vị thần trên thần giới cai quản,điện thoại chỉ phân tích đến đây,ký chủ hãy tự mình lĩnh ngộ và suy ngẫm

Theo thanh âm của điện thoại kết thúc,Trần Sơn lập tức có thời gian để sắp xếp những chuyện vừa rồi,theo điện thoại nói thì tóm tắt lại là thế giới mà hắn chuẩn bị đến rất khó tìm kiếm,vừa rồi hắn nghe đến điện thoại tạm dừng?

Như hiểu được Trần Sơn đang nghi hoặc,lập tức một thanh âm vang lên và giải thích nghi hoặc cho hắn

-keng điện thoại cảm nhận được ký chủ đang có nghi hoặc,giải thích cho ký chủ,vừa rồi vì nghe đến câu hỏi của ký chủ nên điện thoại đã trì hoãn công việc tìm kiếm toạ độ của thế giới đó,nếu muốn tìm kiếm tiếp thì ký chủ hãy ra lệnh tiếp,trả lời hoàn tất

Nghe đến đó,Trần Sơn nhanh chóng mặc niệm*điện thoại,tiếp tục tìm kiếm*

-keng sác nhận yêu cầu của ký chủ,điện thoại đang sắp xếp những dữ liệu vừa rồi,sắp xếp hoàn tất,đang trong quá trình tìm kiếm toạ độ

Nghe thấy thanh âm máy móc sác nhận đang tìm kiếm,Trần Sơn lập tức mở mắt ra,lúc nhìn đến vẻ mặt chăm chú của ba nữ nhân,Trần Sơn nội tâm áy náy càng mãnh liệt kéo vào

Thấy Trần Sơn mở mắt ra rồi quan sát mình,Huân Nhi nghi hoặc hỏi

-Trần Sơn đại ca,huynh không đi nữa hả?

Nghe đến đó Nhã Phi cũng nghi hoặc nhìn Trần Sơn,chờ hắn giải thích

Lập tức chúng nữ năm người và mười ánh mắt nghi hoặc nhìn Trần Sơn

Cảm nhận mình như thể có rất nhiêu Fan hâm mộ đang nhìn mình,một cảm giác khá xấu hổ xuất hiện trong lòng Trần Sơn,

hắn định mở miệng nói gì thì biến hoá phát sinh,một thanh âm máy móc xuất hiện và vang lên trong lòng hắn lúc này

-Keng điện thoại đã tìm kiếm hoàn tất toạ độ

-Keng chuẩn bị truyền tống

Nghe đến đó,Trần Sơn lập tức ôm chặt Tố Tố và Y Tiên rồi nhắm mắt lại

Cảm nhận được biến hoá của Trần Sơn,Y Tiên với Tố Tố như hiểu ra,hai nàng cũng nhắm mắt lại rồi thả lỏng tinh thần,chờ được truyền tống

Nhìn thấy ba người như vậy,Huân Nhi với Nhã Phi trái tim như giật thót lên,không chờ hai nàng nhìn kỹ lại mà ba người đã biến mất giữa thiên địa này

Nhìn đến đó,Phạm Dung ngẩn ngơ ra,các câu hỏi rất nhiều lúc này xuất hiện trong lòng nàng như,tại sao các ngươi lại biến mất?

--(((hết chương)))