Chương 108:Suy Đoán Thân Phận

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 108:Suy Đoán Thân Phận

-Nhã Phi tỉ tỉ,tỉ nói xem,Pham Zùng cô ta có quan hệ gì với Trần Sơn đại ca?

Huân Nhi nãy giờ quan sát nhưng không ra đáp án,trong suy đoán thông minh của nàng thì,ngoại hình mà mục diện của Phạm Dung tuy nhìn cũng không tệ lắm,nhưng Trần Sơn đại ca cũng không thể nạp thiếp là một nữ nhân miễn cưỡng như vậy được,không nói đến Cổ Tộc của nàng mà hãy nói đến Tiêu Tộc,trong Tiêu Tộc đầy rẫy các cô gái xinh đẹp hơn Phạm Dung rất nhiều,nhưng Trần Sơn đại ca vẫn không thèm nhìn một cái thì huống chi là Phạm Dung,

còn chuyện Phạm Dung là người thân của Trần Sơn thì nàng cũng không chắc lắm,bởi vì nàng quan sát không ra là Trần Sơn đại ca và người tên Phạm Dung đó có quan hệ gì với nhau cả,ngũ quan của hai người quá khác biệt,khí tức cũng không giống nhau một chút nào,vậy nên Huân Nhi mới nghi hoặc như vậy

Nghe câu hỏi của Huân Nhi thì Nhã Phi cười một cái rồi nói

-tỉ đoán Pham Zùng là tỉ tỉ

nói đến đây, bỗng nhiên nàng giật mình thay đổi suy nghĩ,trong trí nhớ và ký ức được khơi dạy của nàng thì đó là một khuôn mặt tuấn tú nhưng ánh mắt thì biến ảo khôn lường,ánh mắt đó tạo cho người ta một cảm giác'xảo trá*đúng vậy,thân ảnh đó là Trần Sơn

Đó là lần đầu Nhã Phi với Trần Sơn gặp nhau,lúc đó tính cách của Trần Sơn không phải rất nghiêm khắc như bây giờ mà có vẻ hiền hoà và dễ gần hơn rất nhiều,chỉ thấy Trần Sơn nở một nụ cười hiền hoà nhưng ánh mắt của huynh ấy có chút ham muốn lúc nhìn thấy động tác mê người của mình,lúc đó trong lòng Nhã Phi đã rất tự đắt vì Trần Sơn có biểu hiện như vậy,nàng rất thích xem biểu hiện và cảm giác của những nam nhân nhìn nhưng không thể đụng chạm vào mình,đó là một cảm giác rất sảng khoái,nhưng đi theo Trần Sơn thì nàng đã quên đi cảm giác đó,quay lại với chuyện chính

Nhớ xong đoạn ký ức khá lâu này,nàng giật mình,theo như nàng biết thì Trần Sơn đại ca đã 26 tuổi,còn nhìn vẻ bề ngoài của Phạm Dung thì nàng đoán cũng khoản 26 tuổi

nhưng rất nhanh suy nghĩ đến chuyện khác,Nhã Phi nội tâm yên tĩnh lại rồi nói

-tỉ đoán,Pham Zùng là tỉ tỉ của Trần Sơn đại ca

Huân Nhi nghe vậy thì cười một cái rồi bắt đầu gải thích

-Nhã Phi tỉ tỉ,tỉ nói vậy là không đúng rồi,tỉ nhớ không,hôm qua Trần Sơn đại ca có nói,phụ mẫu của huynh ấy mất sớm,huynh ấy không còn người thân,muội nghĩ những chuyện này huynh ấy sẽ không đùa giỡn

Từ nhỏ Huân Nhi đã mang trọng trách nặng trog người,nó đã rèn luyện nàng rất hiệu quả,tuy đi theo Trần Sơn nhưng Huân Nhi cũng không dựa dẫm quá nhiều vào Trần Sơn,đó là dấu hiệu cho việc Huân Nhi suy nghĩ và phán đoán mọi chyện rất chu toàn

Nhã Phi nghe vậy thì ngẩn người,nàng cũng không phải người ngu ngốc,nhưng từ lúc đi theo Trần Sơn thì nàng rất ít khi vận động đầu óc của mình,bây giờ còn bị Huân Nhi nhắc nhở làm nàng có chút xấu hổ

Theo phán đoán của nàng thì Trần Sơn là người tu hành,huynh ấy có thể giữ lại diện mục của mình còn trẻ như vậy là vì tu luyện có thành tựu,nếu Trần Sơn là người tu hành thì người thân của huynh ấy cũng có thể,vậy nên nàng đoán tỉ tỉ của huynh ấy phải có tu vi cường đại hơn

những yếu tố đó để Nhã Phi đoán Phạm Dung đã dùng tu vi sâu khôn lường của mình để cải biến tạo hình và diện mục của cô ta để thăm dò phản ứng của các nữ nhân đang bên cạnh Trần Sơn,trong đó còn có nàng

Nhưng Nhã Phi nghe Huân Nhi nói như vậy thì suy đoán của nàng tan nát,rất nhiều nghi hoặc xuất hiện trong lòng nàng,Nhã Phi suy nghĩ không ra gì thì nói

-muội nói rất đúng,tỉ không đoán ra cô ta có quan hệ gì với Trần Sơn đại ca,chuyện này chúng ta hỏi huynh ấy sau đi,Tố Tố muội muội bây giờ đã bị như vậy rồi,chúng ta cần làm những công việc muội ấy thường ngày hay làm

nói xong Phạm Dung nội tâm tràn đầy áy náy,thường ngày nàng cũng muốn phụ giúp Tố Tố nấu cơm,nhưng nàng khá vụng về lúc ở bếp,tuy những lúc đó Tố Tố không trách móc gì nàng,nhưng nàng vẫn thấy khá ngượng ngùng

Huân Nhi nghe vậy thì giật mình,từ nhỏ đến lớn thì nàng chưa bao giờ xuống bếp cả,lần này nghe Phạm Dung nói như vậy làm nội tâm nàng có chút lo lắng,trong suy nghĩ thì đâỳ bàn hoàng*chết rồi,mình nên cho gì vào những món ăn.....*

Nhưng để bảo tồn thể diện của phái nữ,Huân Nhi vỗ ngực đáp ứng

-Phạm Dung tỉ tỉ yên tâm,muội rất rành chuyện nấu ăn như thế này

Tuy ngoài miệng nói rất khoa trương,nhưng trong lòng nàng đang lên kế hoạch là mọi việc chính nàng sẽ đẩy sang hết cho Nhã Phi,nàng chỉ làm việc phụ

Nhã Phi bên này nghe giọng nói đầy khoa trương của Huân Nhi thì tưởng thật,nội tâm Nhã Phi được an ủi một chút,nói một câu

-vậy chúng ta đi thôi

Nói xong,hai người bắt đầu đi làm bếp

Bỏ qua chuyện của Phạm Dung và Huân Nhi mà đến với Trần Sơn,hắn vừa ôm Tố Tố nhẹ nhàng đặt trên giường thì lập tức trong lòng mặc niệm một câu*điện thoại,Liệu Thương Đan có thể trợ giúp cho Tố Tố về tình trạng này*

Theo Trần Sơn mặc niệm thì lập tức một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn

-keng sác nhận câu hỏi của ký chủ,trả lời ký chủ,Liệu Thương Đan có thể hồi phục tình trạng suy yếu của Tố Tố rất nhanh,nhưng điện thoại khuyên ký chủ là không cần phải gấp như vậy mà cần phải đợi nàng ấy tỉnh lại rồi phục dụng đan dược cũng không muộn,bây giờ dùng cũng được nhưng mọi nhận thức và cảm giác của nàng ấy về biến cố lần này sẽ biến mất,và kinh nghiệm về biến cố lần này sẽ gỉam thiểu rất nhiều nếu sử dụng một cách thiếu suy nghĩ như vậy,trả lời hoàn tất

Nghe xong điện thoại giải thích,Trần Sơn cũng không vội vàng gì mà lấy ra một cái ghế rồi ngồi xuống,hay tay của hắn nắm lấy một bàn tay nhỏ của Tố Tố,ánh mắt thì chứa đầy thương yêu nhìn khuông mặt của nàng

-xột xoạt

Nghe thanh âm tiếng động từ phía sau,Trần Sơn quay đầu nhìn lui,theo tầm nhìn của hắn là Y Tiên vừa chui vào lều

Y Tiên bên này cảm nhận được tình cảnh của Trần Sơn thì cũng không quấy rối gì,mặc dày từ từ đi tới rồi lấy một cái ghế ngồi bên cạnh Trần Sơn,trong đầu thì đang suy nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu ba ngườì đó nói chuyện với nhau mà không hiểu gì cả,trong suy nghĩ của nàng thì Phạm Dung nói một câu,nghe câu đó của Phạm Dung thì hai người bên kia đáp lại,cứ như thế ông nói tây,bà nói đông liên tục tiếp diễn

Càng suy nghĩ thì Y Tiên càng nở một nụ cười ngây thơ,nhưng nếu người ngoài nhìn vào nụ cười đó thì lại cảm nhận khác, đó là một nụ cười chứa đầy vị đạo âm mưu và vị đạo nguy hiểm,như thể một tiểu ác ma vừa gây ra một vụ án kinh người vậy

Trần Sơn bên này nhìn đến nụ cười đó mà trong lòng đậu đen rau muống,rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu của hắn,nhưng vì Tố Tố cần được yên tĩnh nên hắn cũng không nói gì mà bỏ mặc một bên đang yy suy Nghĩ Y Tiên rồi chăm chú nhìn tiếp Tố Tố

Trong căn lều thời gian cứ thế trôi qua cho đến một thời gian sau,yên tĩnh trong căn lều bị một giọng nói phá vỡ

-Trần Sơn đại ca,Y Tiên muội muội,hai người ra ăn sáng thôi

Nhã Phi gượng ép nội tâm đang nhộn nhạo rồi kêu

Trần Sơn nghe vậy thì nhỏ nhẹ quay đầu lui trả lời

-ta không ăn đâu

Nói xong Trần Sơn quay sang một bên vẻ mặt Y Tiên có chút buồn ngủ nói

-Y Tiên,muội ra ăn sáng đi

Y Tiên nghe vậy thì tỉnh ngủ,nãy giờ ngồi trong lều và quá yên lặng làm nàng có chút buồn ngủ,suy nghĩ đến cái gì,Y Tiên nghi hoặc nhìn Trần Sơn rồi nói

-Trần Sơn đại ca,huynh không ra giải thích chuyện Pham Zùng tỉ tỉ cho hai người tỉ ấy sao?

Trần Sơn nghe Y Tiên nói thì cảm thấy có lý,nhưng nghĩ đến Tố Tố còn đang bị như vậy thì bỏ qua,đáp

-Y Tiên,muội ra giải thích qua loa chuyện của Phạm Dung cho hai nàng ấy đi,ta phải trông chừng Tố nhi nữa

Nghe Trần Sơn nói vậy,Y Tiên nội tâm có chút lo lắng,vội vàng nói

-Trần Sơn đại ca,muội đâu biết phải giải thích như thế nào?

Trần Sơn nghe giọng nói có vẻ lo lắng đó thì trong lòng có chút nghi hoặc,nhưng cũng không nghĩ ngợi gì nhiều mà hiền hoà đáp

-muội giải thích như vừa rồi ta giải thích với muội cũng được,ta không ăn cũng không sao,nếu Tố nhi có tỉnh lại thì ta còn biết mà cho nàng ấy phục dụng đan dược,vậy nên muội đừng lo lắng gì mà hãy giải thích Phạm Dung là người của nước khác,không nói và không hiểu được ngôn ngữ của chúng ta,nàng ấy sau này sẽ chung sống với chúng ta,giải thích như vậy là được rồi,có gì không hiểu thì sau này ta sẽ giải thích thêm cũng được

Nghe câu nói của Trần Sơn,Y Tiên cũng biết mình không thể biện chối hay trốn tránh chuyện này được,mang theo nội tâm có chút ngại ngùng cùng lo lắng,vâng lời một tiếng

-vâng Trần Sơn đại ca,vậy Y Tiên đi đây

Nói xong,Y Tiên nội tâm có chút khẩn trương đi ra khỏi lều,nàng không biết nếu kế hoạch trẻ con của mình bị lộ ra ánh sáng thì cảm nhận của mọi người về mình sẽ như thế nào,suy nghĩ đến đo,nội tâm Y Tiên càng khẩn trương hơn nữa

Rất nhanh Y Tiên ra khỏi lều,nhìn thấy Nhã Phi đứng gần trong gang tất,Y Tiên trái tim nhảy lên bình bịch,nội tâm có chút hồi hộp

Nhã Phi thấy vẻ mặt khẩn trương của Y Tiên thì nghi hoặc,mở miệng hỏi thăm một câu

-Y Tiên,muội làm sao vậy?

Lúc đầu nghe tiếng nói của Nhã Phi,Y Tiên có chút giật mình,nhưng nghe xong câu hỏi thì nàng lén lút nhìn Nhã Phi

Làm Y Tiên nhìn đến vẻ mặt quan tâm của Nhã Phi thì nội tâm được thả lỏng,rồi giả bộ cười một cái ngây thơ đáp

-Y Tiên không sao,để muội đi gọi Pham Zùng tỉ tỉ

Nói xong,Y Tiên vội vàng chạy qua lều Phạm Dung

Nhìn thấy dáng vẻ vội vàng của Y Tiên thì Nhã Phi kinh ngạc,nhưng nhớ đến cái gì,Nhã Phi nghi hoặc lẩm bẩm"ấy tại sao muội ấy lại biết Pham Zùng?,chẳng lẽ muội ấy và cô ta có quen biết với nhau?"lẩm bẩm đến đây,nàng lắc lắc đầu suy nghĩ*Y Tiên muội ấy là người của Đấu Khí Đại Lục,lúc đó Trần Sơn đại ca truyền tống chỉ có 5 người,vậy nên không thể có chuyện Y Tiên và Pham Zùng quen biết với nhau được,chắc muội ấy vừa được Trần Sơn đại ca giới thiệu,đúng vậy*suy nghĩ đến đây Nhã Phi cảm thấy rất đúng,gật đầu một cái không suy nghĩ nữa rồi đi đến bàn ăn,ở đó có một bàn ăn thịnh soạn