Chương 107:Phạm Dung Uỷ Khuất

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 107:Phạm Dung Uỷ Khuất

Theo Trần Sơn đi ra khỏi lều,lập tức một cảm giác yên tĩnh hiện ra ở trong lều

6 ánh mắt dò xét nhìn nhau làm Y Tiên đang đứng một bên chợt hiểu,linh cơ khẽ động,Y Tiên ánh mắt tinh nghịch có chút loé lên,mở miệng phá vỡ sự yên tĩnh này

-Huân Nhi,Nhã Phi tỉ tỉ,muội sang giúp Trần Sơn đại ca đây

Nói xong,không chờ bị gọi lại mà vội vàng quay đầu lại rồi chạy ra lều,lúc quay đầu,có thể thấy khoé môi nàng nở một nụ cười rất chi là âm hiểm,khoé mắt thì loé lên một cái lộ ra một vẻ âm mưu đầy tinh nghịch

theo Y Tiên chạy mất,Huân Nhi không thể không nói gì,vậy nên chỉ thấy nàng cười một cái rồi hỏi Phạm Dung

-chào vị tỉ tỉ này,xin hỏi tỉ tỉ là?

Huân Nhi hỏi rồi nên Nhã Phi cũng không hỏi nữa,mà biểu lộ của nàng cũng giống Huân Nhi,muốn biết Phạm Dung là ai

câu hỏi đó làm Phạm Dung trên đầu xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi,theo bản năng,nàng mở miệng nói một câu

-cô nói gì vậy

đó là một thanh âm và một thứ tiếng lạ lẫm,các từ ngữ khó hiểu và ảo diệu vãi nồi ra,Huân Nhi với Nhã Phi trong lòng như có một vạn con thảo nê chạy qua,một đống dấu chấm hỏi xuất hiện trên đầu hai nàng

Rất nhanh Huân Nhi lấy lại bình tĩnh,nàng là một người rất thông minh và được dạy dỗ một cách tử tế,thế nên chuyện như thế này không làm khó được nàng,chỉ thấy nàng gượng cười một cái rồi hỏi lại

-vị tỉ tỉ này có thể nói lại được không?,vừa rồi muội không nghe rõ lắm

Nghe các từ ngữ khó hiểu từ Huân Nhi phát ra,Phạm Dung bên này trong lòng đậu đen rau muống,nàng cũng biết mình không hiểu cũng không biết phải nói như thế nào cả,vậy nên chỉ thấy nàng hống một câu

-ni hạo,Wo Phạm Dung (bạn tốt/xin chào bạn,Tôi Phạm Dung)

Đó là câu nói tiếng Hán duy nhất nàng có thể nói,nói xong,Phạm Dung gượng cười một cái xem như làm quen

Tuy Giọng nói của Phạm Dung phát âm không được chuẩn lắm,nhưng Huân Nhi và Nhã Phi có thể nghe được,làm nghe được rồi thì hai người trong lòng rất nhiều nghi hoặc khó giải

Hai người khó hiểu rồi nhìn nhau,tuy câu nói của Phạm Dung rất đơn giản và dễ hiểu,nhưng rất ít ai tự giới thiệu về mình qua loa như vậy cả,nó sẽ rất vô lễ nêú giới thiệu qua loa như vậy,giới thiệu kiểu đó là thiếu sự tôn trọng cho đối phương,như thể ta không muốn làm quen nhưng bị ép buộc nên mới qua loa giới thiệu vậy

Bốn ánh mắt nhìn nhau,có thể trong thấy trong mắt đối phương có chút tức giận,các nàng là người tu hành không nói,Huân Nhi là một vị tiểu thư của một tông môn rất cường đại,tuy có rất nhiêù người trong tông môn không thích nàng,muốn chiếm địa vị của nàng,nhưng những người đó lúc gặp nàng cũng phải cúi đầu xuống mà chào hỏi tử tế

bên này Nhã Phi cũng không phải hạng vừa,tuy lúc đầu nàng làm một công việc không được quang minh chính đại cho lắm,là dùng sắc đẹp của mình để quyến rũ khách hàng đấu giá lên giá cao hơn,nhưng nàng vẫn được một sự tôn trọng,ai gặp nàng cũng muốn được chào hỏi một cách khéo léo nhất

Bây giờ hai nàng nghe Phạm Dung là một người xa lạ mà lại giới thiệu qua loa như vậy thì trong lòng có chút khó chịu,lúc đầu còn nói cái giọng khó hiểu giống như chọc mình nữa chứ

tuy trong lòng có chút khó chịu,nhưng hai người vẫn giữ thái độ thục nữ,chỉ thấy Nhã Phi híp mắt quyến rũ,đôi môi đỏ xinh đẹp mở miệng nói

-cô là người thân của Trần Sơn đại ca hay sao?

Nói xong,Nhã Phi cảm thấy rất có lý,nhìn Phạm Dung là nàng đoán lớn hơn tuổi Trần Sơn,,*chắc cô ta là tỉ tỉ của huynh ấy*suy nghĩ đến đây,nàng cảm thấy có lý hơn,vừa rồi cô ta đang thử chào hỏi qua loa xem mình và Huân Nhi sẽ phản ứng như thế nào,đó là cách mọi trưởng bối thường dò xét chất nữ hoặc đệ muội của mình

Suy nghĩ xong,Nhã Phi không dám vô lễ,vội vàng cười một cái đầy mị lực rồi cúi người hiền hoà giới thiệu

-xin chào Pham Zùng tỉ tỉ,muội tên là Nhã Phi

Giọng nói của nàng tràn đầy mị lực,như thể đây mới chính là giọng nói của nàng vậy,đã rất lâu rồi nàng không dùng giọng nói này để nói chuyện, giới thiệu xong,chỉ thấy Nhã Phi ngẩn đầu lên ánh mắt chứa chang đầy xuân dược rồi hỏi

-chắc Trần Sơn đại ca có giải thích chuyện của muội cho tỉ rồi chứ?

Hỏi xong,Nhã Phi nội tâm rất chờ mong,bấy lâu nay nàng đi theo Trần Sơn,làm nàng rất quan tâm địa vị của mình trong lòng huynh ấy,trước nay nàng toàn bị Trần Sơn dạy dỗ hay ghét những cách cư xử của mình

Cho đến bây giờ thì tính cách của mình đã thay đổi rất nhiều so với lúc ban đầu,như thể mình đã trở thành một người khác vậy,nhưng Nhã Phi cũng không biết bây giờ địa vị của mình có trong lòng huynh ấy là sâu cạn bao nhiêu cả

Nghe giọng nói với biến hoá thay đổi 270 độ của Nhã Phi,Phạm Dung nội tâm giật mình kinh hãi,tuy nàng không hiểu Nhã Phi đang nói cái gì,nhưng âm điệu từ đối phương phát ra rất ảo diệu,âm điệu đó mang theo một dòng mị lực rất mãnh liệt,chỉ cần ai nghe giọng nói đó thì nội tâm cũng sẽ không kháng cự được

Phạm Dung tuy là nữ nhân,nhưng cũng phải có chút xuất thần một chút vì âm điệu đó,nhưng rất nhanh âm khí có trong cơ thể bài trừ ý nghĩ less của nàng

lấy lại một chút bình tĩnh,Phạm Dung hai mắt bắt đầu quan sát kỹ lại Nhã Phi,càng quan sát nàng càng giật mình hơn nữa,đó là một khuông mặt ẩn chứa đầy mị lực,đôi mắt to tròn xinh đẹp long lanh như muốn mọi người dỗ dành,đôi môi đỏ nhỏ nhắn thì như muốn cám dỗ mọi nhân có suy nghĩ chiếm lấy chúng nó,nói chung đó là một gương mặt chứa chang đầy mị lực

Phạm Dung nội tâm kinh hãi khi quan sát kỹ lại Nhã Phi,mang theo một chút tâm lý biến thái,là trong ý nghĩ của nàng rất muốn thân hình của Nhã Phi không được hoàn chỉnh để an ủi nàng

Phạm Dung hai mắt dò xét khuông mặt của Nhã Phi từ từ di chuyển xuống

Ánh mắt của Phạm Dung dừng lại ở ngực của Nhã Phi thì dừng lại,tuy nàng không nói gì,nhưng người bên ngoài có thể trong thấy ánh mắt của nàng tràn đầy bàn hoàng

Vì sao Phạm Dung lại bàn hoàng,Phạm Dung trả lời,ta nhìn thấy thứ mà trước nay ta luôn luôn ước mơ,đó là một đôi hung vật mà mọi nữ nhân luôn luôn mơ ước,to cũng không phải to quá đà,nhỏ cũng không phải nhỏ vừa vặn,đó là một cảm giác rất to nhưng rất vừa vặn,tuy được dấu sau mấy lớp vải y phục,nhưng lớp vải đó cũng không thể che đậy cảm giác của nó được

Đó là một đôi cao phong to lớn như muốn phá rách áo mà ra,nhìn thấy chúng nó,nội tâm của Phạm Dung tràn đầy cảm xúc,hâm mộ có,tự ti có,ghen tị cũng có,

Bởi vì Nhã Phi bây giờ mặc y phục rất rộng và dầy,vậy nên Phạm Dung chỉ có thể nhìn thấy hai đỉnh núi nhô ra ở ngực đó,nhưng với giác quan thứ sáu của nàng,thì nếu như Nhã Phi vất hết mọi thứ vải đó ra thì,suy nghĩ đến đây,Phạm Dung lắc lắc đầu không suy nghĩ nữa,nàng bây giờ cảm giác tự ti rất mãnh liệt,vội vàng chạy ra khỏi lều

Nàng biết mình bỏ đi như vậy thì rất vô lễ,nhưng nàng không thể ở lại giao tiếp vớ hai người nếu mình không nói được tiếng Hán,hoặc không hiểu được tiếng Hán

Vừa chạy ra khỏi lều,nội tâm Nhã Phi như thể bị giải khai,tuy vừa rồi nàng không quan sát kỹ người nữ nhân bên cạnh Nhã Phi,nhưng nàng cũng đã từng quan sát qua loa,trong ký ức mờ nhạt nhưng mới mẻ của nàng thì đó là một gương mặt càng xinh đẹp hơn Nhã Phi,vậy nên nàng không muốn ở lại đó nữa,ở đó nàng cũng không thể nói gì đựợc,

-haizzz

Phạm Dung trong lòng ủy khuất cực hạn,tiếng thở dài được phát ra mang theo mọi cảm xúc tiêu cực của nàng,nhưng vẫn còn động lại rất nhiều ủy khuất còn xót lại trong tâm nàng,

Phạm Dung ánh mắt có chút buồn bả nhìn sang bên trái,theo tầm nhìn của nàng thì đó là một bãi cát trắng,sóng nước biển đập lên cát phất phới,

vừa rồi lúc chạy theo Trần Sơn thì nàng đã nhận biết rằng mình đang ở ngoài biển,và hoàn cảnh xung quanh chứng tỏ nàng đang ở một hòn đảo nào đó,bây giờ nàng không thể trốn đi được,còn nói với huynh ấy thì nàng biết huynh ấy sẽ không bao giờ chấp nhận yêu cầu của mình

nội tâm Phạm Dung mang theo rất nhiều cảm xúc tiêu cực rồi bước từng bước về căn lều của mình

chuyện kể ra thì chậm,nhưng thời gian rất nhanh,Nhã Phi đang còn trong tư thế ngại ngùng cúi đầu xuống khi Phạm Dung dò xét chằm chằm mình như vậy,lúc cảm nhận được ánh mắt của Phạm Dung chứa đầy hâm mộ thì nội tâm nàng cảm giác rất tự hào

Sau đó ánh mắt đó biến mất và rồi tỉ ấy chạy mất

Nhã Phi kinh ngạc ngẩn đầu lên,nàng rất nghi hoặc vì sao tỉ ấy lại chạy mất như vậy

Một bên Huân Nhi nãy giờ im lặng và không nói gì,lúc Phạm Dung chạy mất thì Huân Nhi cũng rất kinh ngạc,rồi nghi hoặc hỏi Nhã Phi

-Nhã Phi tỉ tỉ,tỉ nói xem,Pham Zùng cô ta có quan hệ gì với Trần Sơn đại ca?

(--còn tiếp--)