Chương 106:Tố Tố Biến Cố

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 106:Tố Tố Biến Cố

Nội tâm Mang theo một sự lo lắng cùng bất an,Trần Sơn rất nhanh đã chạy vào căn lều chúng nữ ở

Vừa vào lều,đập vào mắt Trần Sơn là hai chiếc giường khá rộng,chiếc giường bên trái đang đứng hai thân ảnh xinh đẹp,là Huân Nhi và Nhã Phi

Trần Sơn có thể thấy rõ,khuông mặt hai người ẩn dấu rất nhiều lo lắng cùng hốt hoảng,ánh mắt Trần Sơn chuyển dời trên chiếc giường

trên chiếc giường nằm lấy một thân ảnh khuynh quốc khuynh thành,đó là Tố Tố,chỉ thấy khuông mặt Tố Tố không phải hồng hào lộng lẫy như vừa rồi, thay vào đó là một khuông mặt xanh xao cùng tái nhợt, đôi mắt xinh đẹp của nàng đã nhắm lại,trên chăn dính lấy một vết máu đen khá rõ ràng,Trần Sơn có thể cảm nhận được,hơi thở của nàng bây giờ khá mong manh và yếu ớt

Nhìn thấy vết máu với trạng thái của Tố Tố,nội tâm Trần Sơn như thể bị sét đánh vậy,một cảm giác kinh hoàng cùng sợ hãi chiếm lấy tâm trí hắn

Trần Sơn cố khống chế cảm giác sợ hãi này vội vàng chạy tới cảm ứng Tố Tố

Một tia Nguyên Khí ít ỏi còn sót lại trong người hắn được vận chuyển,sợi nguyên khí đó mang theo một đạo ý niệm của Trần Sơn bay ra rồi du tẩu quanh một vòng thân thể của Tố Tố,

đây là cách tra xét hay dò xét đơn giản của mọi tu sĩ,lúc Trần Sơn tu vi đạt tới Kim Đan mới có thể lĩnh ngộ cách dò xét đơn giản này,bởi vì hắn không hiểu,và không được chỉ dậy tử tế, thế nên hắn khá ngu dốt trong việc vận hành Nguyên Khí

Theo thông tin từ đạo ý niệm có trong sợi Nguyên Khí mang lại,Trần Sơn có thể cảm ứng được,cơ thể của Tố Tố rất suy nhược,lục phủ của nàng đã bị chấn động kịch liệt,các đường kinh mạch có trong người nàng cũng bị một thứ gì đó chấn động rất mạnh làm chúng rối loạn tránh khỏi quỷ đạo vốn có,tu vi của nàng từ Trúc Cơ Ngũ Trọng đã bị giảm lại còn Trúc Cơ Tam trọng

Bởi vì Trần Sơn không hiểu gì về Y Đạo,vậy nên hắn không biết gì về tình trạng của Tố Tố bây giờ,cảm nhận được thân thể nàng có thương thế nghiêm trọng như vậy,Trận Sơn như bị một vạn con ác ma doạ dẫm,một cảm giác sợ hãi tràn vào trong lòng Trần Sơn

-Nhã Phi,Tố nhi nàng ấy bị làm sao vậy?

Trần Sơn nội tâm lo lắng không suy nghĩ được gì,quay lui hỏi một bên đang đứng Nhã Phi,có lẽ biết nguyên nhân khiến nàng ấy bị như vậy mới có biện pháp ứng đối

Nhã Phi nghe vậy thì vội vàng trả lời

-Trần Sơn đại ca,muội không biết gì cà,muội đang ngủ thì nghe thấy một tiếng ho khan,mở mắt ra thì thấy Tố Tố muội muội phun một ngụm máu rồi ngả xuống giường nên mới vội vàng gọi huynh,Trần Sơn đại ca,Tố Tố muội ấy bây giờ ra sao rồi?

Giọng nói của Nhã Phi tràn đầy lo lắng cùng bất an

Trần Sơn nghe vậy cũng không hiểu gì,vội vàng mặc niệm*điện thoại,dò xét tình trạng của Tố Tố*

Lập tức,một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn

-keng sác nhận yêu cầu của ký chủ,vừa rồi điện thoại đã cảm ứng được chuyện này và cảm thấy không cần thiết phải thông báo cho ký chủ,giải thích rõ hơn cho ký chủ,tình trạng của Tố Tố là do ký chủ mà ra,Tố Tố đã hủy đi cách diễn hoá Tình Hoa làm căn cơ của nàng xuất hiện một chút rối loạn,các loại năng lượng hay áo nghĩa từ Tình Hoa đó đã biến mất nên tu vi của nàng đã giảm lại,các yếu tố đó làm thân thể của nàng cũng chịu ảnh hưởng,trả lời hoàn tất

Nghe điện thoại giải thích như vậy,nội tâm Trần Sơn như thể bị vạn mũi tên xuyên qua vậy,lòng hắn đau quặng quẻo,khuông mặt ngơ ngác ánh mắt có chút vô thần đứng đó,hắn không nghĩ tới lý do làm Tố Tố bị như vậy là mình mà ra,vừa rồi nghe điện thoại giải thích như vậy làm nội tâm hắn chưa bao giờ sợ hãi như bây giờ

Đúng lúc này,một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn

-keng điện thoại tra xét được ký chủ nội tâm đang có xu thế dần dần lạc mất phương hướng,để an ủi ký chủ,điện thoại sẽ giải thích thêm,những yếu tố về tình Trạng của Tố Tố bây giờ cũng không nguy hiểm hay khó giải như ký chủ đang suy nghĩ,giải thích rõ hơn cho ký chủ,ve sầu thoát xác,mất rồi lại lập,đó là các câu nói phù hợp với tình trạng của Tố Tố hiện giờ,tuy trước nay Tố Tố không có dấu hiệu của việc Căn cơ xuất hiện bất ổn,nhưng có còn hơn không,những kinh nghiệm khi ở Trúc Cơ Ngũ Trọng sẽ là một cảm ngộ cho Tố Tố sau này,bây giờ nàng sẽ vững vàng hơn về việc khống chế năng lượng tu vi

Theo thanh âm đó kết thúc,Trần Sơn như thể có một luồng thuốc an thần tẩm bổ vậy,mọi suy nghĩ trở về,nhưng nội tâm của hắn vẫn còn rất sợ hãi,mang theo một chút hi vọng,Trần Sơn mặc niệm*điện thoại,như ngươi nói thì Tố nhi không bị làm sao?*

Đáp lại câu hỏi của hắn vẫn là giọng nói máy móc quen thuộc đó

-keng trả lời câu hỏi của ký chủ,theo điện thoại dò xét thì Tố Tố chỉ bị hôn mê đi,một thời gian sau nàng ấy sẽ tỉnh lại và không có nguy hiểm quá lớn lao gì,không có tình trạng của di chấn sau trọng thương nào,điện thoại an ủi ký chủ một câu,có câu nói 'sau cơn mưa,thì trời lại sáng',biến cố này sẽ là một chút kinh nghiệm cho tâm cảnh của ký chủ hay cho Tố Tố,trả lời hoàn tất

Theo thanh âm kết thúc,Trần Sơn như thể bị nhét vào một đống thuốc bổ vậy,nội tâm sợ hãi biến mất,thay vào đó là một cảm giác vui mừng chiếm hết tâm trí hắn,hắn vui mừng vì Tố Tố không bị gì quá nguy hiểm

Trần Sơn thương yêu chỉnh lại thân hình Tố Tố, để nàng có thể nằm một cách thoải mái hơn,giờ này hắn mới hiểu,vừa rồi là một cảm giác làm hắn không muốn gặp nhất,hắn rất sợ mất đi Tố Tố,nếu nàng ấy có mệnh hệ gì thì hắn cũng không biết phải làm gì,không biết lúc đó hắn sẽ làm sao

Trần Sơn ánh mắt chứa chang đầy ôn nhu,động tác hai bàn tay nhẹ nhàng chứa chang đầy tình cảm làm một bên Nhã Phi với Huân Nhi nội tâm hâm mộ vãi nồi ra

Mọi chuyện ở trong phòng kể ra thì chậm,nhưng thời gian trôi qua thì rất nhanh,lúc này Y Tiên với Phạm Dung mới chạy vào lều

Hai người vừa vào lều thì lập tức nhìn đến cảnh tượng đó,một thanh niên tuấn tú đang đắp chăn cho một cô gái khuynh quốc khuynh thành đang nằm trên giường,nhưng trên khuông mặt của cô gái xinh đẹp đó lại xanh xao và tái nhợt,đó là dấu hiệu của việc trọng thương rất nặng

Nhìn đến hình ảnh đó làm trong nội tâm hai nàng rất lo lắng và có rất nhiều câu hỏi,nhưng hai nàng sợ phá vỡ cảnh tượng yên lặng đó nên mới không hỏi

Rất nhanh Trần Sơn chỉnh xong tư thế của Tố Tố,nhưng nhìn đến vết máu có trên chăn làm hắn nhíu mày lại

cảm thấy ở lều này khá chật chội vì ở khá nhiều người,Trần Sơn quay lui chúng nữ nói

-Tố nhi bây giờ không bị gì,ta đưa nàng ấy về lều của ta dưỡng sức

Nghe câu nói đó,nội tâm chúng nữ được buông lỏng ra,cũng không ai hỏi gì nữa,bởi vì không cần thiết

bỗng nhiên lúc này,Nhã Phi với Huân Nhi nhìn thấy một thân ảnh lạ lẫm đứng ở cửa lều,nhìn đến Phạm Dung,hai người nội tâm tràn đầy nghi hoặc

Hai người nhìn làm Phạm Dung cũng có thể cảm nhận được,theo cảm nhận nhìn lại

Lập tức hai mắt đối bốn mắt nhìn nhau,vừa nhìn đến thân hình và khuông mặt của Huân Nhi và Nhã Phi,Phạm Dung nội tâm đậu đen rau muống,lập tức một cảm giác tự ti rất mãnh liệt kéo vào nội tâm nàng,

Nội tâm Phạm Dung bây giờ cảm thấy mình ở đây không thích hợp lắm,ở đây làm nàng cảm thấy như thể mình là ngoại tộc vậy,xung quanh đều là các cô gái rất xinh đẹp,chen vào các cô gái xinh đẹp đó là mình,

trước nay nàng cảm thấy mình đã rất xinh đẹp,lúc đó rất nhiều các thanh niên trong công ty cùng các cô gái trong công ty rất hâm mộ mình,nhưng ở đây thì lại khác,Phạm Dung cảm thấy mình như thể một con vịt xâú xí chen vào một đám thiên nga xinh đẹp vậy,

Phạm Dung nội tâm khóc không ra nước mắt,một cảm giác ủy khuất chen vào với nội tâm tràn đầy tự ti của nàng,ánh mắt Phạm Dung tràn đầy tự ti cùng ủy khuất nhìn Trần Sơn

nhưng Phạm Dung có lẽ tìm điểm tựa không đúng lúc rồi,Trần Sơn bây giờ trong suy nghĩ chỉ có Tố Tố,hắn nhẹ nhàng bế Tố Tố lên theo kiểu ôm công chúa,động tác của hắn rất nhẹ nhàng, rồi từng bước đi ra khỏi lều,hắn bây giờ cũng không cảm nhận được bốn ánh mắt hiếu kỳ của Nhã Phi và Huân Nhi,cũng như ánh mắt tràn đầy tự ti cùng ủy khuất của Phạm Dung

Theo Trần Sơn đi ra khỏi lều,lập tức một cảm giác ngột ngạc xuất hiện trong căn lều

(--còn tiếp--)