Chương 105:Y Tiên Hiếu Kỳ

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 105:Y Tiên Hiếu Kỳ

-Trần Sơn ca ca,huynh dậy rồi chứ?

Bỗng nhiên lúc này một thanh âm êm tai mà thanh túy vang lên phía bên ngoài căn lều phá vỡ hai người ôm ấp đầy sự lãng mạn

nghe thanh âm đó,Trần Sơn nội tâm có chút giật thót lên,trong bốn người nữ nhân,hắn sợ nhất không phải ai khác mà chính là nàng,là Y Tiên

Trần Sơn nghe tiếng gọi của Y Tiên thì vội vàng buông Phạm Dung ra,trong đầu cấp tốc suy nghĩ biện pháp ứng đối

Nhưng có lẽ không có thời gian cho hắn suy nghĩ,mà cửa lều được mở ra,sau đó một thân ảnh xinh đẹp mặc y phục màu đỏ bước vào

Y Tiên nội tâm có chút mong đợi mang theo một chút hiếu kỳ đi vào lều,bởi vì hôm qua nàng nghe Trần Sơn nói hôm nay sẽ có biện pháp để nàng tránh cái nóng khắc nghiệt ở hoang đảo này,thế nên sáng nay 6h nàng đã dậy để qua hỏi Trần Sơn xem biện pháp đó là gì

Làm Y Tiên vào lều rồi và nhìn thấy Trần Sơn bên cạnh có một thân ảnh lạ mặt thì kinh ngạc,thân hình nàng đình trụ,câu hỏi hiếu kỳ biến mất mà thay vào đó là câu hỏi khác

-Trần Sơn ca ca,vị tỷ tỷ này là ai vậy?

Y Tiên kinh ngạc nhìn Phạm Dung rồi hỏi

Phạm Dung nhìn thấy thân ảnh và khuôn mặt của Y Tiên thì giật mình kinh hãi,đó là một khuôn mặt và thân hình xinh đẹp làm nàng không thể miêu tả nổi,nội tâm nàng hét ầm lên*,chuyện này là sao,lẽ nào đây cũng là vợ của anh ta,chẳng lẽ vợ của anh ta người nào cũng xinh đẹp như vậy sao,không phải người ta thường nói là hàng từ Trung Quốc nhập khẩu đều là hàng dổm sao,tại sao anh ta lại có thể nhập khẩu loại hàng vừa ngon vừa xịn như vậy được,aaa*

Trần Sơn thấy biểu lộ của Y Tiên không có chút tức giận nào thì nội tâm lo lắng dần dần được an ủi thay thế

Trần Sơn bình tĩnh lại một chút thì có rất nhiều suy nghĩ và rất nhiều lời thoại,vậy nên hắn lựa lời rồi nói

-Y Tiên,giới thiệu với muội,đây là Phạm Dung,sau này có thể nàng ấy sẽ ở chung với chúng ta,muội làm quen với nàng ấy đi

Y Tiên nghe vậy thì giật mình,không như hay ghen tuông tức giận như lúc trước,từ lúc hôm qua tâm sự riêng với Trần Sơn làm suy nghĩ của nàng rất trưởng thành,tuy nội tâm nàng rất mất mát về chuyện này,nhưng rất nhanh nàng lấy lại bình tĩnh rồi cười hiền hoà một cái rồi giới thiệu

-muội là Tiểu Y Tiên,muội nhỏ hơn tỉ,vậy nên muội gọi tỉ là Phạm Dung tỉ tỉ được chứ?

giọng nói mang theo vẻ hiền hoà,khuôn mặt xinh đẹp mang theo một vẻ ngây thơ trong sáng được hiện ra

Nhưng những đều đó làm Phạm Dung không hiểu gì,bởi vì nàng đâu biết tiếng Hán,đầu nàng xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi lúc Tiểu Y Tiên nói như vậy

nhìn biểu lộ không hiểu của Phạm Dung thì lập tức Tiểu Y Tiên ngẩn người,rồi ánh mắt khó hiểu nhìn Trần Sơn

Trần Sơn thấy biểu lộ của hai người thì vội vàng giải thích

-Y Tiên,Phạm Dung nàng ấy nói bằng tiếng khác,là tiếng Việt,chắc muội biết chuyện về tiếng Việt rồi chứ?

nghe câu hỏi của Trần Sơn,khuông mặt Y Tiên vẫn biểu lộ đó,vẫn nghi hoặc hỏi lại

-Trần Sơn ca ca,tiếng Việt là tiếng gì?,Y Tiên không hiểu,không phải là ngôn ngữ gì đó đặc trưng của giống loài khác chứ?,muội có nghe Huân Nhi nói,có các chủng tộc cường đại dùng ngôn ngữ thông dụng riêng của mình,như Long Tộc sử dụng long ngữ vậy,chẳng lẽ Phạm Dung tỷ ấy cũng là Yêu Thú hay sao?

Nói ra những lời này,Y Tiên cảm thấy có lý,rồi giật mình kinh ngạc quan sát lại Phạm Dung,lần này nàng quan sát rất kỹ,làm quan sát xong thì nàng nghi hoặc,đó là khuôn mặt rất bình thường,tuy thân hình có vẻ khá mê người nhưng cũng không có dấu hiệu hay đặc trưng gì của ngoại tộc*hay là tỷ ấy đã dấu đi đuôi của mình?*suy nghĩ đến đây nàng cảm thấy rất đúng,nội tâm Y Tiên bây giờ như được khơi dậy vậy,sự tò mò cùng hiếu kỳ chiếm hết tâm trí nàng,

Phạm Dung bị ánh mắt hiếu kỳ với tò mò của Y Tiên nhìn chằm chằm mình như vậy thì nội tâm nàng kinh hãi,nàng cứ tưởng là đối phương đang đánh giá mình xem có phù hợp làm người vợ tiếp theo của Trần Sơn hay không,làm suy nghĩ đến đó,nội tâm của Phạm Dung càng lo lắng hơn

Trần Sơn nghe câu nói của Y Tiên thì đầu to như cái đấu,nội tâm hét ầm lên*Huân nhi,muội dạy Y Tiên cái gì vậy hả aaa*tuy trong lòng hắn không được yên tĩnh nhưng vẫn vội vàng đáp lại Y Tiên,hắn cũng cảm nhận được Phạm Dung bây giờ rất lo lắng

-Y Tiên,không phải như muội nói đâu,Phạm Dung nàng ấy là nhân loại

Y Tiên nghe vậy thì một sự mất mát chiếm mất sự hiếu kỳ cùng tò mò có trong nội tâm,cũng không quan sát Phạm Dung nữa mà ngẩn đầu nhìn Trần Sơn,chờ huynh ấy giải thích tiếp

Ánh mắt hiếu kỳ đó được rời khỏi,Phạm Dung như được giả toả tinh thần vậy,nội tâm buôn lỏng ra,rồi ánh mắt ẩn dấu rất nhiều lời cảm ơn gửi tới Trần Sơn

Trần Sơn trả lời Phạm Dung bằng một ánh mắt yên tâm, rồi nhìn Y Tiên nghi hoặc hỏi

-Y Tiên,hôm qua Tố nhi không giải thích chuyện Tiếng Việt cho muội sao?

-không có!

Y Tiên nghe vậy thì nghi hoặc đáp rồi hiếu kỳ muốn nghe tiếp

Trần Sơn nghe vậy thì cười khổ một cái,chuyện này rất quan trọng vậy mà Tố Tố lại quên giải thích,chắc là nàng ấy cũng không phải người Việt,không biết tiếng Việt nên mới không biết cách giải thích đây mà

suy nghĩ đến đây,Trần Sơn bắt đầu hỏi

-Y Tiên,thứ tiếng của chúng ta đang nói muội thường gọi là gì?

Y Tiên nghe vậy thì biểu lộ càng nghi hoặc hơn,trả lời một câu

-là tiếng thông dụng nhân loại

Nghe câu trả lời bế tắc của Y Tiên,Trần Sơn trong lòng đậu đen rau muống,hình như thế giới Đấu Khí Đại lục dùng chung một thứ tiếng,vậy nên làm hắn khá khó khăn trong việc giải thích chuyện này cho Y Tiên,

lần trước Trần Sơn giải thích cho Tố Tố thì là một chuyện rất dễ dàng,bởi vì Tố Tố nàng ấy ở một thế giới có khá nhiều thứ tiếng,vậy nên nàng ấy hiểu tiếng ngoại quốc là như thế nào,còn một người không biết gì về thứ tiếng như Y Tiên thì lại khác,hắn không biết phải giải thích như thế nào cả,não bộ của hắn lập tức được vận hành một cách rất chăm chỉ,rất nhiều các câu trả lời đều suy nghĩ ra một lượt

Một lúc sau,suy nghĩ xong xuôi,Trần Sơn ngẩn đầu lên nói

-Y Tiên,thật ra thế giới ta được phân ra rất nhiều Quốc Gia,mỗi Quốc Gia đều có rất nhiều người,mọi người đều dùng riêng thứ tiếng của mình,như Phạm Dung và ta đang ở thì còn được gọi là Quốc Gia Việt Nam,thứ tiếng chúng ta nói là Tiếng Việt,còn ta đang giải thích với muội là Tiếng Hán chứ không phải tiếng Thông Dụng Nhân Loại như muội nghĩ đâu,muội hiểu chưa?

Y Tiên nghe xong thì lâm vào Trầm mặc suy nghĩ,càng suy nghĩ nàng càng giật mình,nàng không ngờ tới thế giới khác lại có đều kỳ lạ như vậy

Y Tiên rất thông minh đã hiểu được mấu chốt trong lời Trần Sơn giải thích,hiểu được rồi thì Y Tiên kinh ngạc thốt lên một câu

-Trần Sơn ca ca,không ngờ lại còn có chuyện như vậy

Nói xong câu này,Y Tiên nội tâm tò mò cùng hiếu kỳ chạy tới chiếm một bên Trần Sơn bắt đầu làm nũng,đó là hai mắt long lanh tràn đầy mong đợi,giọng nói êm tai như thiên thần được phát ra

-Y Tiên muốn nghe huynh giải thích tiếp, thế giới của huynh còn có thứ gì nữa?

Trần Sơn nhìn vẻ mặt đó của Y Tiên thì như được khơi dậy ký ức,đó là lúc hắn mới gặp Y Tiên,lúc đó nàng rất hay dùng vẻ mặt này,lúc đó nàng hỏi rất nhiều chuyện,hắn đã giải thích nhiều chuyện rất khó giải thích,sau này nàng còn dùng vẻ mặt đáng yêu hơn để mình kể chuyện nữa chứ,mỗi lần kể chuyện như thể mình bị tra tấn vậy,cổ họng mình lúc đó nói còn không ra hơi

-haizz

Trần Sơn thở dài một hơi,trong tiếng thở dài mang theo rất nhiều cảm xúc,bị khơi dậy ký ức mới làm hắn cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh,bấy lâu nay hắn dạy dỗ Y Tiên làm nàng ấy không dùng vẻ mặt đáng yêu như thế này một lần nào,tính cách của nàng ấy đã mỗi ngày một trưởng thành hơn rất nhiều

thở dài xong,Trần Sơn trong lòng được thả lỏng rồi bắt đầu giải thích

-Y Tiên,muội muốn nghe thì ta sẽ kể,nhưng ta không biết phải bắt đầu từ đâu cả,muội nói đi,muội muốn biết những gì?

Y Tiên nghe vậy thì trên đầu xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi,nghi hoặc trả lời một câu

-Trần Sơn ca ca,Y Tiên làm gì biết thế giới huynh có những gì mà nói?

Trần Sơn nghe vậy thì kinh ngạc hỏi tiếp

-Y Tiên,vậy hôm đó Tố nhi đã giải thích được những gì?

nghe vậy,Y Tiên thật thà đáp

-Tố Tố tỉ tỉ giải thích chuyện huynh với tỉ ấy hành trình ở thế giới này,đại loại như xe ngựa,xe máy,cột điện,tiệm vàng,nhà đẹp,tính cách của người dân

Trần Sơn nghe xong thì đầu to như cái đấu,hắn cứ nghĩ Tố Tố đã hiểu được rất nhiều thứ ở địa cầu và đã giải thích rất nhiều thứ,

Ý nghĩ đến đây,Trần Sơn giật mình suy nghĩ tiếp,mình với Tố nhi lần trước chỉ ở địa cầu này có vài ngày,cụ thể là 4 ngày thì làm sao nàng ấy tiêu hoá được hết được những thứ mình giải thích được,tính cách của Tố nhi cũng không hiếu kỳ lắm,chắc nàng ấy cũng không hiểu lắm những chuyện ở địa cầu,nhưng nàng ấy không hỏi mình thôi,thì ra trước nay mình không chú ý gì đến nàng ấy cả

Suy nghĩ đến đây,Trần Sơn giật mình hơn,hắn cứ nghĩ trước nay hắn rất hiểu nàng,hắn rất yêu nàng,vậy mà hắn lại không cảm nhận được đều đó

Bỗng nhiên lúc này,một thanh âm hốt hoảng từ phía ngoài lều vang lên,,Trần Sơn có thể nghe ra,trong giọng đó đầy sự lo lắng và hốt hoảng

-Trần Sơn đại ca,Tố Tố muội muội sảy ra chuyện

Trần Sơn nghe xong thì giật mình kinh hãi,không nói gì mà vội vàng chạy qua,hắn vừa rồi nghe tiếng kêu thì biết đó là giọng của Nhã Phi,còn thanh âm phát ra thì phía bên căn lều chúng nữ ở





(---Còn tiếp-----)