Chương 112:Tố Tố Ngại Ngùng

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 112:Tố Tố Ngại Ngùng

Theo tiếng điện thoại vang lên,Trần Sơn vẻ mặt ngẩn ngơ ra,ánh mắt tràn đầy nghi hoặc mặc niệm hỏi một câu*vậy còn ta?,ta cần làm gì?*

Lập tức một thanh âm máy móc vang lên trong lòng của Trần Sơn, để trả lời cho câu hỏi nghi hoặc của hắn

-keng trả lời ký chủ,khụ khụ,ký chủ có trợ giúp rất lớn với Tố Tố hiện giờ,hai biện pháp trên ký chủ đều có rất nhiều công trợ giúp cho Tố Tố,giải thích rõ hơn cho ký chủ,nếu ký chủ chọn biện pháp thứ nhất thì công lao tìm thiên tài địa bảo sẽ giao cho ký chủ,còn nếu ký chủ chọn biện pháp thứ hai thì ký chủ cần phải đưa Tố Tố đến một một thế giới có năng lượng Linh Khí dày đặc hơn,để nàng ấy có thể dễ dàng cảm ngộ và khắc phục tình trạng của nàng bây giờ,thế giới của ký chủ đang ở có mức độ linh khí quá ít ỏi,vậy nên Tố Tố muốn tự mình cảm ngộ và khắc phục tình trạng của nàng thì tỉ lệ thành công rất ít ỏi,trả lời hoàn tất

Theo thanh âm điện thoại kết thúc,Trần Sơn lập tức đưa ra trong đầu rất nhiều lựa chọn và suy nghĩ

Nếu muốn đi qua một thế giới khác,vậy thì phải đến thế giới nào có vật để có thể hoá giải độc thể của Y Tiên,và cũng giúp Tố Tố có thể tự mình cảm ngộ và khắc phục trạng thái nguy hiểm hiện giờ của nàng,một mũi tên trúng hai mục tiêu,đây là một lợi ích chứ không có hại gì

Nhưng mà những thế giới có đủ hai yếu tố đó thì có quá nhiều,hắn không biết phải đến thế giới nào mới thích hợp,với lại,nếu muốn đến thế giới tìm kiếm vật có thể hoá giải độc thể cho Y Tiên thì phải vào một thế giới Cao cấp,thế giới Cao Cấp thì có quá nhiều tu sĩ cường đại,hay nói cách khác là những người tu hành năng lượng cường đại,vậy nên hắn phải cân nhắc kỹ lưỡng là mình nên đi thế giới nào

Các suy nghĩ cấp tốc được trôi qua,một thời gian sau,Trần Sơn đã cho ra đáp án,đến bây giờ,nội tâm của hắn mới được thả lỏng một chút

Bình phục tâm tình,Trần Sơn có thể cảm nhận được một giai nhân nằm trong lòng mình,Trần Sơn thương yêu vuốt ve lưng của nàng rồi nói

-Tố nhi,tình trạng của nàng cũng không nguy hiểm lắm đâu,vậy nên nàng đừng lo lắng quá nhiều

Tố Tố nghe vậy thì tin tưởng,từ trước tới nay nàng luôn luôn tin những lời mà lão công nói,vậy nên cảm giác thê lương vừa rồi có trong lòng nàng thì bây giờ đã trôi đi,bình phục tâm tình và suy nghĩ một chút Tố Tố ngẩn đầu lên hỏi

-lão công,vậy thiếp cần làm những gì?

Nghe câu hỏi đó,thì Trần Sơn đáp lại

-Tố nhi,chúng ta sắp khởi hành sang một thế giới mới,sang thế giới đó rồi thì nàng chỉ cần tu luyện và cảm ngộ xem tình trạng của mình hiện giờ,lúc nào nàng có thể lĩnh ngộ cách để hồi phục tình trạng đó thì sẽ có rất nhiều lợi ích cho nàng trên con đường tu luyện sau này

Tố Tố nghe vậy thì kinh ngạc,hỏi tiếp một câu

-lão công,chúng ta vừa truyền tống trở về có vài ngày,làm gì phải vội vàng đi như vậy?

Trần Sơn nghe vậy thì vẻ mặt lập tức nghiêm lại,rồi mở miệng dạy dỗ

-Tố nhi,nàng nói gì vậy,tình trạng của nàng bây giờ rất nguy hiểm có biết không?

Nhìn thấy mình nói xong câu đó mà nàng ấy vẫn còn vẻ mặt nghi hoặc thì Trần Sơn giải thích tiếp

-Tố nhi,tình trạng của nàng bây giờ không phải ở thế giới nào cũng có thể tự hồi phục được,thế giới mà chúng ta đang chung sống có mức độ linh khí quá ít ỏi,những pháp tắt của thiên địa thì quá sơ xài và lỏng lẻo,vậy nên ở đây không thích hợp cho người tu hành như chúng ta cảm ngộ và tu luyện,như nàng thấy đấy,ta muốn khôi phục trạng thái đỉnh phong có đầy đủ Nguyên Khí thì cần phải đều tức rất nhiều thời gian,cụ thể thì không biết bao lâu nhưng ta đoán thì tầm vài tháng mới có thể khôi phục toàn thịnh được,vậy nên nàng cũng vậy,với tình trạng của nàng bây giờ thì cần phải đi đến một thế giới có pháp tắt thiên địa hoàn chỉnh,và cần hoàn cảnh có đầy đủ linh khí xung túc thì mới có thể hồi phục được,nàng hiểu chưa?

Tố Tố yên lặng lắng nghe Trần Sơn giải thích,lúc tiếng nói kết thúc,Tố Tố vẻ mặt hiểu ra, rồi hiền hoà đáp

-vâng,thiếp đã hiểu

Nói xong,như nhớ đến cái gì,Tố Tố nghi hoặc hỏi tiếp

-Vậy lão công,vậy lần này ngoài thiếp thân ra thì lão công có mang theo ai sang thế giới khác?

Nghe Tố Tố nói thì Trần Sơn cũng không muốn dấu diếm gì,thành thật trả lời

-lúc đầu ta tính chỉ mang theo một mình nàng,nhưng nhớ đến Y Tiên và tình trạng của muội ấy thì ta nghĩ mình không thể để quá lâu,để lâu thì sẽ rất nguy hiểm cho muội ấy,vậy nên lần này ta mang theo nàng và Y Tiên

Nghe Trần Sơn nói,Tố Tố giật mình rồi kinh ngạc hỏi tiếp

-vậy lão công,còn Nhã Phi tỉ tỉ,Huân Nhi và Pham Zùng thì sao?,lão công không mang theo bọn họ đi sao?

Trần Sơn nghe vậy thì đau đầu,hắn cũng rất muốn dẫn chúng nữ đi theo,nhưng như vậy thì có quá nhiều rắc rối, thứ nhất hắn có quá ít thời gian để phân tâm ra tìm kiếm vật có thể hoá giải tình trạng của Y Tiên,thứ hai,thế giới đó có khá nhiều người cường đại,vậy nên hắn không thể để chúng nữ gặp nguy hiểm được

Lần này hắn mang theo hai người đã có chút khó khăn rồi,làm mang theo vài người nữa thì đâu có được,suy nghĩ một chút rồi Trần Sơn giải thích

-ta biết nếu ta đi như vậy thì Nhã Phi,Huân Nhi và Phạm Dung các nàng ấy sẽ rất thương tổn và buồn bả,nhưng lần này chúng ta không phải đi tu luyện hay đi du lịch gì,mà là đi chữa thương,di chấn thương thế của nàng cùng độc thể của Y Tiên không thể để như vậy quá lâu,vậy nên ta sẽ giải thích với Nhã Phi các nàng ấy,các nàng ấy sẽ hiểu và thông cảm cho chúng ta thôi

Tố Tố nghe vậy thì không suy nghĩ hay nói gì nữa,đầu cúi xuống ép vào lồng ngực Trần Sơn xem như hiểu rõ và không muốn nhắc đến chuyện này

Trần Sơn cảm nhận Tố Tố không hỏi gì nữa thì cũng yên lặng lại,rồi ôm giai nhân làm mình ba ngày nay luôn luôn lo lắng này

Tình cảnh này được kéo dài,một thời gian sau,một thanh âm phá vỡ hai người ôm ấp đầy sự lãng mạng

Tố Tố nãy giờ đang chịu đựng một cảm giác nào đó rất đáng xấu hổ nếu nói ra,nàng đang chịu đựng,không biết vì sao mà cảm giác đó rất mãnh liệt,nó đang sôi trào trong bụng nàng,nàng bây giờ nội tâm khẩn trương gào thét chống đối nó,nhưng cảm giác khó chịu trong bụng đó phản kháng rất mãnh liệt

Làm nàng không thể chống cự nổi nữa thì

-Ột,Ộttttt

Theo Thanh âm vừa vang lên,Trần Sơn lập tức nghi hoặc,hắn có thể nghe ra,đó là một thanh âm nặng ký và đáng xấu hổ,nó như thể một chú cóc nhỏ bé đang gọi tình vậy

Tố Tố cũng có thể nghe thấy,làm nghe thấy rồi thì khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của nàng đỏ chót lên vì xấu hổ,Tố Tố biết thanh âm đó là từ mình phát ra,nàng bây giờ ý nghĩ muốn tử tử đều có

Trần Sơn nghi hoặc đẩy Tố Tố ra,lúc nhìn đến vẻ mặt đỏ chót xấu hổ của nàng thì nghi ngờ,quan tâm hỏi

-Tố nhi,nàng làm sao vậy?,nàng đói bụng?

Tố Tố nghe vậy thì khuông mặt đỏ hơn,xấu hổ cúi đầu xuống không trả lời,vẻ mặt ngại ngùng như thể lần đầu gặp Trần Sơn vậy

Nhìn đến vẻ mặt ngại ngùng đó của Tố Tố,bao nhiêu ký ức chôn dấu được khơi dậy trong lòng Trần Sơn,đó là lúc lần đầu hắn gặp Tố Tố,lúc đó tính cách của Tố Tố không thành thục như bây giờ,nàng đã ngại ngùng lắp bắp trả lời mình

Nhớ tới đoạn ký ức đó,Trần Sơn nội tâm như được khơi dậy tràn đầy cảm xúc,bấy lâu nay hắn luôn luôn bên cạnh Tố Tố,hắn nói chuyện với nàng ấy rất nhiều,bởi vì hai người đã là phu thê cho nên không có chuyện nàng ấy ngại ngùng như lúc đầu,vì vậy hắn đã có chút quên đi đoạn ký ức đó,bây giờ nhìn đến vẻ mặt ăy của nàng,hắn có chút hoài niệm

Trần Sơn thương yêu ôm Tố Tố vào lòng rồi nói,giọng nói hiền hoà mà tràn đầy tình cảm vang lên một cách huyền diệu

-Tố nhi,nàng đừng ngại ngùng làm gì,đói bụng thì mỗi người ai cũng đói cả,xin lỗi nàng vì ba ngày nay không cho nàng ăn gì,bởi vì ta không biết với tình trạng của nàng thì lúc tiêu hoá thức ăn có đụng chạm đến những thương thế đó không,vì vậy ta không dám cho nàng ăn

Giọng nói của Trần Sơn tuy rất hiền hoà và an ủi,nhưng Tố Tố vẫn rất ngại ngùng,đây là đều xấu hổ nhất từ lúc nàng đi theo Trần Sơn,lúc hai người làm chuyện phòng the cũng không xấu hổ như bây giờ

Bỗng nhiên lúc này,một luồng khí hỗn loạn nhiều màu chui vào mũi Trần Sơn, Trần Sơn khịt khịt mũi thì kinh ngạc,,hắn có thể nghe thấy,đó là một mùi hương thơm của các bông hoa tự nhiên,nó rất thơm,thơm đến nồng nặc,đây là lần đầu tiên Trần Sơn ngửi thấy mùi thơm từ cơ thể Tố Tố phát ra rõ ràng đến như vậy

Lúc này,một suy nghĩ biến thái đến đáng sợ xuất hiện trong đầu Trần Sơn,

(Còn tiếp)