Chương 103:Biến Cố Khó Giải

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 103:Biến Cố Khó Giải

-Tố Tố,tôi yêu cô

Phạm Dung xuất thần theo bản năng mở miệng nói một câu

Trần Sơn nghe câu nói của Phạm Dung thì đầu to như cái đấu,nội tâm thì hét ầm lên,nhưng hắn cũng không để chuyện này vào trong lòng,hắn nghĩ Phạm Dung chỉ đang đùa giỡn một câu mà thôi

-lão công,Pham Zùng nàng ta nói gì vậy?

Tố Tố cũng nghe Phạm Dung nói,nhưng nàng không hiểu tiếng việt nên nghi hoặc nhìn Trần Sơn hỏi

-không có gì,Phạm Dung nói là Tố nhi rất xinh đẹp,haha

nghe Tố Tố hỏi thì Trần Sơn vội vàng phiên dịch láo một câu rồi giả lơ cười haha

-vâng,Pham Zùng,zôi xũng dêu zhô mất zhồi(tôi cũng yêu cô mất rồi)

Tố Tố nghe Trần Sơn nói thì tưởng thật,hiền hoà học tập tiếng việt khen lại Phạm Dung một câu

Trần Sơn nghe Tố Tố nói thì nội tâm như bị sét đánh giữa trời quan,vẻ mặt của hắn ngơ ngác nhìn Tố Tố,hắn không thể diễn tả cảm xúc mình bây giờ,thử hỏi xem,lúc người con gái mà mình yêu nhất nói yêu một người con gái khác thì cảm xúc của hắn sẽ như thế nào, cũng như một người con gái biết người nam nhân mình yêu là gay vậy,lúc trước hắn không hiểu cảm xúc đó,nhưng bây giờ thì hắn có thể hiểu rồi

-lão công,huynh làm sao vậy?

Tố Tố thấy vẻ mặt ngơ ngác của Trần Sơn thì quan tâm chạy tới hỏi một câu

nghe giọng nói quan tâm của Tố Tố,Trần Sơn lấy lại một chút tinh thần,nội tâm hét ầm lên*mụ nội nó,lần này nhảy hố quá lớn rồi,ta thề lần sau ta sẽ không nói dối nữa,đúng là nói dối là bị trời phạt mà,lúc trước ta không tin câu nói đó,nhưng bây giờ ta tin rồi*

rất nhanh,Trần Sơn vất hết suy nghĩ,rồi hiền hoà kéo Tố Tố vào lòng,tay trái ôm Phạm Dung,tay phải ôm Tố Tố rồi quan tâm nói

-Ta không sao,mà Y Tiên ba nàng ấy tỉnh dậy chưa?

lúc vai Tố Tố đụng vào vai mình,Phạm Dung chỉ cảm thấy tim nhảy bình bịch lên như một đàn nai chạy,như thể nàng mới lần đầu biết yêu vậy,nội tâm nàng*chuyện này là sao?,ta không phải là less,tại sao ta lại có cảm xúc như vậy?,không được,aaa*tuy suy nghĩ rất phản kháng,nhưng nội tâm nàng rất hồi hộp,tim thì vẫn nhảy lên bình bịch,

Phạm Dung có thể cảm nhận được,phía bên phải mình là một cơ thể mềm mại, sự mềm mại đó cách hai lớp y phục nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được rất rõ ràng,một mùi hương thơm của những bông hoa tự nhiên từ cơ thể đối phương toả ra,lúc ngửi mùi đó vào mũi thì tinh thần của Phạm Dung như bay lên trời xanh vậy,thật kỳ diệu

Tố Tố cũng không chú ý đến biến hoá của Phạm Dung,nghe Trần Sơn hỏi vậy thì hiền hoà đáp

-Y Tiên ba nàng ấy vẫn chưa dậy

tuy Tố Tố không chú ý đến biến hoá của Phạm Dung,nhưng Trần Sơn thì có,hắn có thể cảm nhận được,Phạm Dung nội tâm rất khẩn trương,nhịp tim của nàng đập rất mạnh mẽ,hắn cũng không hiểu huyện gì đang sảy ra

bởi vì quan tâm nàng nên Trần Sơn quay người Phạm Dung lại rồi quan tâm hỏi

-Phạm Dung,em làm sao vậy?

Tiếng nói của Trần Sơn đánh thức Phạm Dung,Phạm Dung vất hết tạp niệm,nhưng nàng không thể,tâm cảnh nàng quá nhỏ bé,nàng có thể cảm nhận được,vai của mình đang đụng vào vai của Tố Tố,nàng có thể nghe được,một mùi hương thơm rất mê người từ cơ thể Tố Tố truyền lại

Phạm Dung hít sâu một hơi,đó là một mùi hương hoa,rất nhiều loại hương hoa kỳ diệu truyền vào mũi,sau đó những mùi hương hoa đó như thể chiếm hết đầu óc nàng,Phạm Dung hai mắt nhắm lại hưởng thụ một chút,nàng không biết mùi vị thuốc phiện là như thế nào,nhưng nàng nghĩ nó sẽ không bao giờ phê như cảm giác này,càng hưởng thụ,mũi vẫn còn đang hít thở,càng ngày,Phạm Dung mặt càng đỏ lên

Trần Sơn bên này vẫn luôn quan sát biến hoá của Phạm Dung,thấy khuôn mặt nàng đang sản khoái như hưởng thụ thứ gì đó thì trên trên đầu hắn xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi,hắn không biết chuyện gì đang sảy ra,nên Trần Sơn vội vàng lay lay vai Phạm Dung quan tâm hỏi

-Phạm Dung,em làm sao vậy?

Nghe tiếng kêu gọi và hai vai đang kịch liệt đung đưa,Phạm Dung từ trong sản khoái tỉnh lại,hai mắt mông lung từ từ mở ra,khuôn mặt nàng bây giờ đỏ chót lên,hai mắt mê ly như nghiện thuốc vậy,Phạm Dung mở mắt xong thì không nhìn Trần Sơn một chút nào mà liếc mắt qua Tố Tố,ánh mắt của nàng mê ly động tình

Tố Tố như cảm nhận được ánh mắt đó,hiếu kỳ quay sang thì nhìn thấy ánh mắt mê ly động tình của Phạm Dung,lập tức một đống dấu chấm hỏi xuất hiện trên đầu Tố Tố*chuyện gì đã xảy ra*đó là suy nghĩ trong đầu Tố Tố bây giờ

thấy Tố Tố nhìn mình,Phạm Dung như thể bị phát hiện mình đang ăn trộm vậy,giật mình mặt đỏ chót lên ngại ngùng quay đầu đi,nhưng thỉnh thoảng cũng liếc liếc mắt sang Tố Tố,lúc liếc và vẫn nhìn thấy Tố Tố hiếu kỳ nhìn mình chằm chằm thì Phạm Dung càng ngại ngùng hơn nữa,hai lòng bàn tay ôm lại, vẻ mặt như trẻ con làm mặt xấu,nàng không biết nội tâm nàng đang suy nghĩ cái gì,tâm hồn của nàng đã bị vẻ đẹp của Tố Tố cướp mất rồi

Nhìn thấy biểu lộ đó của Phạm Dung,Trần Sơn bây giờ đã biết,chuyện vừa rồi không phải là Phạm Dung đang đùa giỡn,biểu lộ đó, ánh mắt đó và cử chỉ đó làm Trần Sơn biết,đó là những ám hiêụ biểu hiện chỉ rõ nhìn thấy một người mình rất ái mộ

Làm hiểu rồi thì Trần Sơn như thể bị sét đánh giữa trời quang,cả người khựng lại,ánh mắt ngơ ngác,đôi môi lẩm bẩm"xong,xong rồi,xong thật rồi"

-lão công,huynh làm sao vậy,đừng làm thiếp sợ

Nghe tiếng lẩm bẩm của Trần Sơn, Tố không hiếu kỳ với biểu hiện của Phạm Dung nữa,mà lo lắng cùng bất an ôm Trần Sơn nói,giọng nói của nàng tràn đầy sự quan tâm

Trần Sơn cũng không ngơ ngác quá lâu,nghe tiếng gọi của Tố Tố thì từ trong suy nghĩ tỉnh lại rồi an ủi Tố Tố một câu

-Tố nhi,ta không sao,để ta yên lặng suy nghĩ một lúc

Tố Tố nghe vậy thì nội tâm buôn lỏng ra không hỏi nữa mà yên lặng ép đầu lên vai Trần Sơn

Trần Sơn thấy Tố Tố yên lặng rồi thì ôm eo nàng bắt đầu suy nghĩ biến hoá của Phạm Dung,hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Phạm Dung không phải là less đều đó hắn có thể hiểu rõ,nhưng hôm nay biến cố làm hắn không hiểu cái gì

Một lúc sau,hắn suy nghĩ rất nhiều nhưng không ra cái gì,cười khổ một tiếng rồi nhìn xuống Phạm Dung

Chỉ thấy bên tay trái mình Phạm Dung vẫn biểu lộ đó,như con nít ngại ngùng xấu hổ,mặt đỏ chót lên lâu lâu liếc mắt nhìn Tố Tố rồi cúi đầu xuống như thể sợ Tố Tố phát hiện nàng đang nhìn trộm vậy

Trần Sơn thấy vậy thì đau đầu,hắn không cảm nhận được cái gì từ biểu lộ của Phạm Dung,Bỗng nhiên Trần Sơn suy nghĩ đến cái gì,nhìn sang rồi quan sát Tố Tố,vẫn là khuôn mặt xinh đẹp đó,vẫn là hương thơm quen thuộc đó,làm gì có chuyện nàng ấy là thủ phạm chứ?

Quan sát một lúc,Trần Sơn giật mình thốt lên một tiếng kinh ngạc

-Tố nhi,nàng đột phá trúc cơ ngũ trọng rồi?

-vâng lão công

Tố Tố nghe vậy thì hiền lành thật thà đáp lại

Trần Sơn nghe đối phương sác nhận thì giật mình,lúc trước,chính sác hơn là 14 ngày trước,lúc đó hắn còn ở Đấu Khí đại lục,hắn vừa kết thúc bế quan xong thì nàng ấy vẫn còn Trúc cơ Tam Trọng,lúc đó hắn đã rất kinh ngạc rồi,bây giờ hắn kinh ngạc hơn nữa,phải biết mỗi cảnh giới muốn lên cao hơn thì phải cần thời gian lâu hơn,cần cảm ngộ và linh khí phải đầy đủ,thiên thời địa lợi và nhân hoà thích hợp mới dám đột phá,đã vậy còn chưa chắc đã đột phá thành công

Còn Tố Tố lúc mình không để ý tuvi nàng 14 ngày mà nàng đã tiến triển thần tốc như vậy rồi,Tố Tố tiến triển nhanh như vậy làm Trần sơn không vui mừng mà nội tâm càng lo lắng cùng bất an vội vàng mặc niệm*điện thoại,chuyện gì đã xảy ra,tại sao Tố Tố tuvi lại tiển triển nhanh như vậy?,có ảnh hưởng đến căn cơ của nàng hay không?*

Sau khi Trần Sơn hỏi xong thì lập tức một thanh âm máy móc vang lên trong đầu hắn

-keng sác nhận câu hỏi của ký chủ,trả lời ký chủ,chuyện này Ký chủ đã mệnh lệnh điện thoại luôn luôn quan sát biến hoá của Tố Tố,lúc nào nàng ấy sảy ra chuyện thì điện thoại sẽ lập tức thông báo cho ký chủ liền,bởi vì vậy nên ký chủ hãy yên tâm đi,Tố Tố bây giờ không có chuyện gì sảy ra,tuvi của nàng là nàng tự cảm ngộ,linh khí là nàng ấy tự hấp thu,linh khí mà nàng ấy hấp thu rất tinh khiết và không có dấu hiệu của việc căn cơ xuất hiện rối loạn,trả lời hoàn tất

Thanh âm máy móc kết thúc,Trần Sơn biết đáp án rồi thì thở phào một hơi nhẹ nhõm,nội tâm được buôn lỏng ra,hắn cũng không muốn hỏi nhiều,miễn là Tố Tố không có can hệ gì là được,hắn có thể đoán sơ sơ,chắc nàng ấy cảm ngộ được cái gì nên tuvi mới tiến triển nhanh như vậy,nhưng hắn bây giờ không tò mò như lúc trước,chuyện gì cũng phải hỏi cho ra lẽ cả

-Tố nhi,nàng thật giỏi

Trần Sơn thương yêu dùng tay nhẹ nhàng vuốt đầu Tố Tố rồi khen một câu,giọng nói hiền hoà

Tố Tố nghe vậy thì nội tâm vui vẻ,híp híp mắt lại hưởng thụ Lão công vuốt ve đầu,

Phạm Dung liếc liếc mắt thì nhìn thấy động tác đó của Trần Sơn,Phạm Dung biểu lộ như thể con nít đang giận dỗi vậy,hai má nàng phồng lên vẻ mặt có chút tức giận cùng có chút chờ mong nhìn Tố Tố,như thể muốn Tố Tố vuốt đầu mình vậy

Trần Sơn thấy vậy thì đầu to như cái đấu,cười khổ một cái,hắn không phán đoán được cái gì từ biểu hiện của Phạm Dung,hắn cũng không muốn hỏi điện thoại quá nhiều mà muốn tự mình suy nghĩ,nhưng lần này hắn bế tắc rồi,nhìn biến hoá đó của Phạm Dung làm hắn chẳng suy nghĩ được cái gì cả,

thở dài một hơi khá mệt mỏi Trần Sơn mặc niệm*điện thoại,Phân tích tình trạng bây giờ của Phạm Dung,nàng ta bị làm sao?*

Theo Trần Sơn mặc niệm thì lập tức một tiếng máy móc quen thuộc của điện thoại vang lên

-keng sác nhận yêu cầu của ký chủ,điện thoại đang tiến hành thăm dò,thăm dò hoàn tất,phân tích và trả lời cho ký chủ,Phạm Dung bây giờ.....

(--còn tiếp--)