Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 99:Nội Quy

-nếu em chấp nhận chuyện anh có nhiều vợ,thì có lẽ chúng ta có thể tìm hiểu với nhau

-vâng,em đồng ý

Không chờ Trần Sơn nói tiếp,Phạm Dung vội vàng nói,thật ra chuyện Trần Sơn là người đã có vợ,thì Phạm Dung còn dám nói mình chấp nhận làm người tình anh ta, một vợ hay nhiều vợ thì có gì khác nhau

Trần Sơn nghe đối phương chưa nghĩ gì mà đã đáp ứng thì giật mình ngẩn người,nhưng rất nhanh bình tĩnh lại rồi vội vàng hỏi một câu

-vậy em đi với anh chứ?

-đi,đi đâu?

Phạm Dung khó hiểu hỏi

-đi đến nơi anh và các vợ anh sinh sống

Trần Sơn trả lời

Nghe vậy thì Phạm Dung nội tâm giật mình,rồi trả lời

-được chứ? Không phải chúng ta cần tìm hiểu sao? Tại sao lại chung sống với nhau nhanh như vậy?,tuy em không ý kiến gì và còn rất vui mừng đáp ứng,nhưng mà còn các người vợ của anh thì sao,liệu họ có chấp nhận em?

Phạm Dung bắn ra một đóng câu hỏi,lúc Phạm Dung hỏi đến cuối thì nội tâm nàng có chút mong đợi nhưng đa số đều lo lắng bất an

Nghe được giọng nói lo lắng của đối phương,Trần Sơn cười cười cười hiền hoà giải thích

-em đừng lo lắng chuyện này,những người vợ của anh rất hiền hoà,các nàng ấy sẽ không nói gì đâu

nhìn nụ cười của Trần Sơn thì Phạm Dung trái tim giật thót lên

-anh cười lên,nhìn thật tuấn tú

Phạm Dung theo bản năng nói ra miệng

Trần Sơn nghe vậy biết mình có cơ hội,đi đến gần Phạm Dung

Theo Trần Sơn mỗi bước chân mỗi lúc một gần,Phạm Dung giật mình không thất thần nữa,thấy Trần Sơn càng ngày càng gần mình,Phạm Dung nội tâm có chút mong đợi,không như nữ nhân thời cổ đại hay bảo thủ,nữ nhân thời đại này rất khai phóng chuyện nam nữ

Trần Sơn đi đến rồi cúi đầu xuống hôn lên môi đối phương rồi đầu lưỡi chui vào

-ưm mm

Phạm Dung hai mắt nhắm lại,rồi bắt đầu dùng đầu lưỡi đáp lại đầu lưỡi đối phương,nội tâm của nàng bây giờ tràn đầy cảm xúc,kinh ngạc vì mọi chuyện quá thuận lợi,vui mừng vì hai người quan hệ đã tiến triển thêm bước nữa,hạnh phúc bởi vì giấc mơ bấy lâu nay của nàng đã trở thành sự thật

Trần Sơn khá bất ngờ,bởi vì đầu lưỡi đối phương rất thuần thục đáp lại hắn,như hắn suy đoán thì đối phương có rất nhiều kinh nghiệm về chuyện này

Trần Sơn cũng không kinh ngạc quá lâu,hắn không chịu yếu thế mà đầu lưỡi khá mạnh bạo cuốn lấy đầu lưỡi đối phương,hai tay thì vòng lui ôm lấy tấm lưng mềm mại đó

Phạm Dung đầu lưỡi bị tấn công như vậy cũng không chịu yếu thế, nhưng mà lúc cảm nhận phía sau lưng như bị đôi ma trảo đối phương ôm vào thì nội tâm mềm nhũng,đầu lưỡi hiền hoà lại mặc kệ đầu lưỡi đối phương uy hiếp,hai tay nàng cũng từ từ vòng lên cổ Trần Sơn,và hưởng thụ cảm giác ngọt ngào này

Hai người hôn nhau được mười phút thì dừng lại,Trần Sơn cũng không muốn tiến tới bước nữa, môi từ từ được nhả ra,theo một sợi tơ được kéo càng ngày càng dài,Trần Sơn nhìn khuôn mặt tìu tụy gần trong gan tấc này mà nội tâm tràn đầy áy náy,nhu hoà nhìn đối phương nói

-Phạm Dung, thời gian gần đây cực khổ cho em,từ nay ta sẽ không để cho em phải khổ như vậy nữa

nói xong hắn lấy tay vuốt ve khuôn mặt tìu tụy của Phạm Dung

Phạm Dung nghe giọng nói nhu hoà đó thì nội tâm hạnh phúc,hai mắt long lanh nhẹ nhàng mở ra,lúc mở mắt ra và nhìn đến ánh mắt thâm thúy gần trong gan tấc của Trần Sơn thì nội tâm Phạm Dung mềm nhũn ra,cả người nóng lên như lửa đối,đôi mắt bắn ra động tình

Trần Sơn nhìn đến biến hoá động tình của Phạm Dung thì máu Dâm trong người toả ra,nhưng nhớ đến ở ngoài phía hoang đảo còn chờ lấy chúng nữ thì hoả diễm trong người bị dập tắt

suy nghĩ được một lúc,Trần Sơn nghiêm khuôn mặt lại,nói một câu đầy nghiêm túc

-Phạm Dung,nếu em đi theo anh thì phải tuân thủ rất nhiều nội quy,em chấp nhận chứ?

-vâng

Phạm Dung không nhìn đến khuôn mặt nghiêm túc với giọng nói uy nghiêm đó,nghe đối phương nói cái gì thì đáp cái đó,nội tâm của nàng bây giờ rất hạnh phúc,bây giờ Trần Sơn có làm gì nàng cũng chịu,đáp xong Phạm Dung nhẹ nhàng ép đầu vào lồng ngực Trần Sơn,Phạm Dung có thể cảm nhận được,đó là một cơ thể đầy đặn mạnh khoẻ,các đường cơ bắp cuồn cuộn được ẩn dấu sau lớp vải,thật không ngờ nhìn vẻ bề ngoài thì Trần Sơn không được to lớn lắm,nhưng lúc dựa vào thì Phạm Dung thay đổi ý nghĩ,đối phương không chỉ to lớn,mà còn rất to lớn *không phải cái đó đâu đừng suy nghĩ bậy bạ*là cơ thể to lớn

Trần Sơn cũng có thể cảm nhận được,lúc Phạm Dung dựa vào lòng ngực mình,đó là một cảm giác khá rõ,hai ngọn cao phong mềm mại và khá lớn được ép vào ngực hắn,Trần Sơn đoán chúng nó phải lớn gần bằng Nhã Phi

Nhưng mà đều đó cũng không thể cám dỗ được Trần Sơn,ý chí của hắn đã được rèn luyện bởi chúng nữ,cho nên Trần Sơn có thể khống chế máu Dâm đang dâng lên trong người

-nếu chấp nhận đi với anh thì thứ nhât,không được dùng mỹ phẩm

Hưởng thụ ôm ấp được một lúc,Trần Sơn cúi đầu xuống bắt đầu thông báo nội quy vừa được tạo dựng

-vì sao vậy anh?

Phạm Dung nghe vậy thì có chút hiếu kỳ ngẩn đầu lên hỏi

-ta ghét con gái dùng mỹ phẩm, nó càng chứng tỏ người con gái đó không được xinh đẹp và cố làm mình xinh đẹp lên, xinh đẹp thì làm được gì mà phải dùng những thứ đó, nhưng mà chỉ bấy nhiêu thì ta không lập ra nội quy

Nghe vậy thì Phạm Dung ngẩn người,nội tâm có chút buồn cười vì Trần Sơn có suy nghĩ trẻ con như vậy,nhưng mà cũng không ngắt lời đối phương mà yên lặng lắng nghe

Trần Sơn giải thích tiếp

-bởi vì một trong những người vợ của ta có một người rất mẫn cảm với độc tố,ta không biết mỹ phầm có chứa độc tố hay không,nhưng mà để an toàn,ta không muốn em dùng mỹ phẩm khi đến gần nàng ấy

Phạm Dung nghe xong thì khó hiểu,ngẩn đầu lên hỏi

-anh nói vậy là sao,độc tố? là những thứ như nọc rắn,nấm độc hay những thứ khác đó hả?

Trần Sơn cảm thấy mình không nên ở lại đây lâu,có chuyện gì sáng mai giải thích cho thoải mái nên nói tiếp một câu

-đúng vậy,nhưng mà những thứ khác có hại cho cơ thể cũng không được,chuyện này phải cần rất nhiều thời gian để giải thích,bây giờ chúng ta nên đi thôi

-chờ em một chút

Phạm Dung nghe vậy thì vội vàng nói rồi tránh khỏi Trần Sơn ôm ấp chạy xuống phòng tắm

Trần Sơn đợi được một lúc sau thì Phạm Dung ra lại

Phạm Dung đi ra thì khuôn mặt có chút lo lắng,tinh thần có chút bất an

Trần Sơn nhìn khuôn mặt Phạm Dung thì ngẩn người,mỹ phẩm tan đi xuất hiện trước mặt Trần Sơn là một khuôn mặt khá tìu tụy và mộc mạc,không thể giải thích sự mộc mạc ấy,đại loại như,khuôn mặt có chút gầy gò,có chút trắng bệch,mi mắt có chút quần thâm

Trần Sơn cũng không ngẩn người quá lâu,cười cười nói, giọng nói hiền hoà được vang lên

-Phạm Dung,em đừng lo lắng, ta không thấy em xấu đi tí nào, đó là khuôn mặt thật của em,ta không phải như loại đàn ông thấy đẹp là được,ta là người nhìn nội tâm mà đánh giá,bởi vậy ta thấy em bây giờ rất xinh đẹp,cho nên em đừng lo lắng

Nghe giọng nói với ánh mắt của Trần Sơn không như nói dối,Phạm Dung nội tâm ngọt ngào suy nghĩ*không ngờ anh ấy là người như vậy, mình yêu anh ta chắc bởi vì đều này*

-vâng

Phạm Dung cười cười hạnh phúc đáp

-chúng ta đi thôi

Trần Sơn cười cười tới nắm tay Phạm Dung nói

*Chẳng lẽ đây là tình tiết và những câu thoại trong những bộ tiểu thuyết ngôn tình?*Phạm Dung hạnh phúc trong đầu YY suy nghĩ

Trần Sơn dẫn theo Phạm Dung đi taxi rồi theo đường cũ ra biển

Xe taxi chạy vòng vèo qua các con đường một lúc thì ra biển

vừa ra bãi cát trắng thì Phạm Dung không thể chịu nổi sự hiếu kỳ được nữa quay sang hỏi Trần Sơn

-Trần Sơn,anh dẫn em đi đâu?

nghe câu hỏi đối phương,Trần Sơn như suy nghĩ được cái gì,hai mắt sáng lên,khoé miệng nổi nụ cười thần bí rồi bỗng nhiên ôm Phạm Dung kiểu công chúa



Phạm Dung bị bồng thì kinh hô lên,nội tâm có chút lo lắng nhìn bốn phía,lúc không thấy ai thì thở phào nhẹ nhõm,mặt đỏ chót lên nói

-Trần Sơn,chúng ta đừng làm chuyện đó ở đây được không,hay là chúng ta về nhà đi

Càng nói khuôn mặt tìu tụy của Phạm Dung đỏ chót lên xấu hổ

Trần Sơn nghe vậy thì đầu to như cái đấu,nhưng hắn không trả lời mà chân khí vận chuyển theo lộ tuyến kỹ năng Phong Hành Phi Vân,thân thể từ từ bay lên trên không trung,Nguyên Khí được vận hành bao phủ hai người

Phạm Dung lập tức khiếp sợ ngẩn người,trong nội tâm kinh đào hãi lãng,có rất nhiều lời muốn hỏi,nhưng mà bị nguyên khí bao phủ cho nên không thể nói được,chỉ có thể dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn khuôn mặt tuấn tú của Trần Sơn, rồi nhìn xuống phía dưới,nàng có thể thấy rõ,thân thể mình càng ngày càng được nâng lên,mặt cát men biển càng ngày càng nhỏ dần,lúc lên đến độ cao quá ngợp người thì với tâm lý yếu ớt của nàng làm sao chịu được,Phạm Dung nội tâm sợ hãi quá ngất đi trong im lặng

Trần Sơn thân thể nâng lên được 2km thì ngừng lại,nội tâm thì đang *haha khiếp sợ ta đi,kinh ngạc đi,sùng bái ta đi hahaha*Trong đầu Trần Sơn yy suy nghĩ rồi nhìn xuống Phạm Dung,lúc nhìn đến Phạm Dung cả người mềm nhũn hai mắt nhắm lại thì giật mình, vội vàng dùng Nguyên Khí cảm ứng Phạm Dung

Lúc cảm nhận được Phạm Dung chỉ ngất đi vì sợ hãi thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm,nội tâm tràn đầy áy náy thở dài suy nghĩ *haizzz,lần này làm quá trớn rồi,biết vậy giải thích trước cho rồi,haizz,thôi lỡ rồi để sáng mai xin lỗi rồi giải thích cho nàng ấy vậy*suy nghĩ xong,Trần Sơn ôm Phạm Dung bay về phía Đông,là hướng Hoang Đảo nơi chúng nữ đang ở