Chương 9: 5 Năm! Ăn Tiêu Ngọc

Đấu Phá Thương Khung - Trọng Sinh Tiêu Viêm

Chương 9: 5 Năm! Ăn Tiêu Ngọc

Chương có cảnh 18+, đề nghị ai chưa đủ 18 tuổi phải bảo ngay một người trên 18 tuổi xem cùng, vừa là để giám sát(theo khuyến cáo của BGD), vừa là để giải thích và bình luận.


Tiêu Ngọc thân thể như nhũn ra, để tùy ý để Tiêu Viêm khám phá và khai hoang, từng cảm giác nóng bỏng từ môi của Tiêu Viêm truyền đến làm cơ thể nàng cũng dần nóng lên, một hồi hôn đôi môi nhỏ đỏ mọng kia không làm Tiêu Viêm thỏa mãn, Tiêu Viêm muốn nhiều hơn nữa, liền dùng chiếc lưỡi mạnh mẽ cậy hàm rang trắng ngà của nàng ra, rồi dùng lưỡi của mình khuấy đảo bên trong miệng của nàng.

Một lát sau Tiêu Ngọc cũng bắt đầu đáp lại Tiêu Viêm bằng những hành động nguyên thủy nhất, hai mắt nàng nhắm lại, khuôn mặt hồng nhạt mọng nước, hai tay ôm lấy cả người Tiêu Viêm, từng tiếng "ừm"ân"a a a" kiều mị của nàng truyền ra khiến Tiêu Viêm vô cùng hưng phấn và điêm cuồng hơn. Hai tay hắn bắt đầu du hành qua đồng bằng, rồi lại lên đến hai cái mông siêu phòng thủ của nàng, nhẹ nhàng xoa và bóp, mà mỗi lần hắn bóp là Tiêu Ngọc lại bị kích thích rên lên từng tiếng "a a a". Đúng lúc hắn dùng tay mò đến gần bờ biển thì Tiêu Ngọc liền tỉnh hồn lại, cố gắng đẩy hắn ra rồi nói:

- Viêm! Bây giờ chưa phải là lúc thích hợp, đợi đến lúc thích hợp thì ta tùy ý cho ngươi yêu thương ta.

Tiêu Viêm đang ở khúc cao trào thì bị ngăn lại, có chút buồn bực, nhưng nhìn nàng thấy có sự khó sử nào đó, với lại nếu nàng đã không muốn thì hắn cũng không ép được. hắn đành cất vẻ mặt tiếc nuối đi, rồi vòng tay ôm lấy eo nàng, hôn nhẹ lên trán nàng một cái rồi nói:

- Ngọc nhi, vậy bao giờ mới là lúc?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết! được rồi, ngươi mau đi về phòng của ngươi đi.

.
.
.
.
.
.
.
Hix, đó là truyện của lúc hắn 7 tuổi rồi, từ sau vụ đó đên giờ hắn đã đến khuê phòng của nàng N lần rồi, mà số lần hắn bị đuổi ra khỏi phòng nàng là 31x+y+2018=N(với x,y,N thuộc tập các số nguyên dương @|@), còn lại là số lần hắn ngoan ngoãn nên không bị đuổi ra, nhưng hắn cũng chỉ được ôm gấu mà ngủ thôi, đụng tay động chân là bị gấu nó xử đẹp luôn.
…………………………………………………
ĐẤU KHÍ ĐẠI LỤC|_|Ô THẢN THÀNH|_| TIÊU GIA
…………………………………………………
Trên một ngọn núi cao hùng vĩ, bên cạnh thác nước bạc là một thanh niên, hắn mặc áo khoác màu đen phấp phới đang tung bay trong cơn gió lạ, thân hình thì cao khoảng 1m8, tóc đen để ngắn tùy ý bị gió trời phiêu lãng, khuôn mặt góc cạnh đầy sự lôi cuốn và mị lực, vẻ ngoài lãng tử toát lên vẻ phong trần của trốn nhân gian, đôi mắt đen lạnh lùng sâu thăm thẳm tựa đáy Biển Đông…..
Hắn chính là Tiêu Viêm, tuy năm nay hắn mới 10 tuổi, nhưng thân hình đã cao lớn trưởng thành, đây cũng là thành quả hắn không ngừng khổ luyện suốt 5 năm qua.
…..
Màn đêm buông xuống, căn phòng lạnh lẽo, anh thấy cô đơn, anh thấy mỏi mệt và anh nhớ về người, anh nhớ….(+ 2000 từ) Nói chung là lúc Tiêu Viêm nhớ đến Tiêu Ngọc, hắn đã bắt đầu bế quan từ 5 tháng trước cho dến giờ, người hắn muốn gặp nhất lúc giưa khuy như thế này tất nhiên là nàng, Tiêu Viêm liền đi đến phòng Tiêu Ngọc, lần này hắn quyết tâm thịt nàng(sau N lần như thế), lần này là lần thứ N+1, hắn quyết không thể thất bại, hay ít nhất phải tìm ra cái con "Chưa phải là lúc thích hợp" ấy mới thôi.

Ý nghĩ vừa động, hắn đang trên đỉnh núi liền suất hiện ở khuê phòng Tiêu Ngọc, tại sao ư, tại vì hắn giời là Đấu Tông Nhất Tinh rồi, sau gần 5 tháng bế quan, hắn đã dột phá thành công, còn tạo ra không ít động tĩnh, nhưng có sự giúp đỡ của Dược Lão thì mọi thứ chở nên easy.

Vừa vào liền nhìn thấy trên chiếc giường là một cô gái tuyệt mỹ đang lim dim ngủ, mái tóc đen dài mượt lả lướt xõa ra hai bên người nàng, trên người nàng được phủ một lớp vải mỏng có thể nhìn xuyên vào bên trong, lại kết hợp với bộ áo ngủ của nàng cũng gần như trong suốt luôn, thì có thể nhìn thấy nội y của nàng, trước ngực của nàng là chiếc áo yếm đào ngắn vừa đủ che đậy cặp song phong to lơn của nàng, nhìn kỹ còn thấy được hai hật đậu vàng như ẩn như hiện của nàng, càng nhìn vào cặp song phong đó hắn lại không kìm được "tiểu tiêu Viêm" bắt đầu nóng lên. Hắn không đợi nữa, liền nhảy lên giường đè lên người nàng, vào lúc này Tiêu Ngọc cũng bị làm cho tỉnh lại, nhìn thấy hắn thì hai hàng nước mắt liền tuôn xuống nức nở trách hắn:

- Viêm! Ngươi đi bế quan sao lâu vậy, ngươi quên mất ta rồi sao, không thương ta nữa hay sao??

Nàng chồm dậy ôm hắn thật chặt, nức nở khóc lóc than thở, rồi lại nức nở nói:

- Có phải là…nếu ngươi muốn … muốn ta, bây giờ liền có thể, ta mặc kệ chuyện gì xảy ra với ta, ta chỉ muốn ngươi đừng rời xa ta, chỉ muốn được ngươi yêu thương….. "ô ô ừm"


Thấy nàng cứ nói cứ khóc sướt mướt như vậy, hắn không khỏi đau lòng, cảm thấy thật có lỗi với nàng, liền ôm nàng hôn nàng, cho thỏa nỗi nhớ nhung của cả hai người. Lại nghe nàng nói là bất chấp chuyện gì xảy ra với nàng… hắn không khỏi lo lắng, liền dùng linh hồn lực dò sét toàn bộ cơ thể nàng nhưng chả thấy có cái gì không ổn cả!, đang định xem lại một lần nữa thì cảm giác từ cơ thể bị khích thích, nhìn lại thì thấy "tiểu tiêu Viêm" đã bị nàng nắm lấy, chiếc lưỡi nàng thì đã luồn vào bên trong miệng hắn mà khuấy đảo, hắn bị kiêu khích như vậy thì làm sao chịu được, éo suy nghĩ nữa, thịt nó ngay và luôn.
Hắn như hổ đói vậy, bắt đầu phản công mãnh liệt, miệng hắn hút hết thủy lộ của nàng, ý niệm động nhẹ quần áo của hắn toàn bộ bị cuốn đi, hai tay hắn cũng đã tước hết y phục của nàng, sau đó mỗi tay cầm một cái bánh bao, tùy ý nhào nặn, làm cho nàng rên rỉ lên từng tiếng mê li lại ôm hắn hôn nồng nhiệt hơn, một tay của hắn bắt đầu đi sâu xuống khu rừng khì bí đó, từng cây lúa mạch mọc thành từng lớp, từng hang tùy ý để tay hắn lay động, lúc này phía dước nàng đã ẩm ướt, từng luồng linh dịch âm ỉ chảy ra… trong lòng lửa nóng đã bùng cháy lên đên đỉnh điểm, hăn ngồi dậy, hai tay giữ lấy eo nàng, chuẩn bị phóng tên lửa "(A nói: Tên lửa là một loại vũ khí do người triều tiên lần đầu tiên phát minh và áp dụng trong chiến..… Phốc..Ahh_
_B nói: cút đi con C hó, để bố mày đọc tiếp @,@)", hai mắt của nàng là một mảng nóng bỏng cung mê ly, vẻ mặt hơi bất an, gượng nhẹ lên nói:
- Viêm! Ta có chút sợ, ngươi phải nhẹ nhàng một chút.

Tiêu Viêm cúi người xuống, khẽ cắn vành tai của nàng nói:
- Anh biết, đau một chút, rồi sẽ qua thôi, nàng không cần phải lo lắng, tất cả đã có anh ở đây rồi!!!

Tiêu Viêm nói song rồi thổi một hơi nóng vào tai nàng, làm nàng run lên, hai tay của hắn nắm lấy hông của nàng, khẽ dùng lực keo thân thể của nàng về kết hợp với hắn đẩy "tiểu tiêu Viêm" vào, khiến Tiêu Ngọc toàn thân rung dộng, "Ahh" một tiếng rồi toàn thân giật giật từng hồi co rút lại, vô cùng đau đớn hiện trên khuôn mặt cảu nàng, Tiêu Viêm dừng lại, nhẹ nhàng dùng môi nóng hôn lên gò má đào, rồi xuống hai quả đào tiên, khẽ cắn nhẹ lấy quả anh đào đã đỏ chín từ lúc nào không hay, cuối cùng hôn lên đôi môi mọng mê người của nàng. Đem Tiêu Ngọc bế lên, lúc này Tiêu Ngọc thẹn thùng không dám nhìn hắn, hai mắt nhắm nghiền, trong long thì phanh phanh nảy loạn, thở gấp từng đợt, bốn bờ môi không ngừng ma xát, cơ thể hai người như được kết nối lại vậy, Tiêu Ngọc cảm giác như đang tan vào Tiêu Viêm vậy, ướt át đến lúc nghẹn thởi thì đôi môi hai người mới tách ra, kéo theo từng tơ nước vương trên đôi môi của hai người, Tiêu Ngọc thở dốc nói:

- Viêm! Ta…ta có thể rồi!

Nghe nàng nói ra có thể bắt đầu, thì Tiêu Viêm liền để nàng xuốn, rồi nhẹ nhàng tiến vào, tốc độ lúc đầu thì chậm rãi một lúc rồi cũng từ từ tăng lên. nàng lúc này lại rên rỉ, không ngừng thở gấp, từng đợt hưng phấn truyền đến làm nàng cơ thể co giật từng đợt, vô cùng sung sướng cảm giác truyền đến, nàng chưa từng nghĩ tới làm chuyện nam nữ sẽ như thế này, lúc này nàng cũng bắt đầu kết hợp với Tiêu Viêm, từng tiếng rên rỉ mê li càng ngày càng lớn. "tiểu tiêu Viêm" lúc này ra vào liên tục, mỗi một lần ra thì lại bị một loại hấp lực vô hình hút vào bên trong, còn khi ở bên trong thì bị từng đợt co giật giữa chặt lại "tiểu tiêu Viêm", bên trong nàng thật là chặt và nóng bỏng, từng dòng nước ấm làm cho "tiểu tiêu Viêm" thêm lớn hơn, càng lúc càng khít. Làm cho Tiêu Viêm càng muốn là nhanh hơn nữa, tiến xâu hơn nữa, hai tay ôm lấy cặp mông trắng tròn chịa kia bắt đầu mạnh mẽ đưa đẩy, từng âm thanh ‘pặc pặc’ vang lên, mỗi lúc lại nhanh hơn, tiếng phóng đãng cũng lớn hơn.

Tiêu Ngọc từng phản ứng nguyên thủy đáp lại, tiếng rên sung sướng, cơ thể không ngừng uốn éo tùy ý Tiêu Viêm sử dụng, linh dich của nàng từ hắc động không ngừng rên rỉ chảy ra. Tiêu Viêm lúc này hung hăng đưa đẩy, "tiểu tiểu Viêm" càng là cứng rắn đi vào cấm địa của nàng, từng tiếng của thịt va chạm công thêm từng tiếng ‘nha nha’ của nàng vang lên tạo thành một khung cảnh phong phú… một lúc sau vô cùng vô tận sung sướng, đê mê ngây ngất như quên hết đi tất cả, như hai con người hòa tan làm một thể, làm Tiêu Ngọc thét dài một tiếng…

- Viêm! ta ra…ta đang ra…

Tiêu Viêm cũng ra cùng với nàng, hai mắt Tiêu Ngọc mê li, trần chuồng hưởng thụ, Tiêu Viêm cảm thấy thỏa mã vô cùng, vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

- Ngọc nhi, cảm giác ra sao?

Hắn cười dâm đãng hỏi, nghe vậy mà nàng lại không có xấu hổ nói:

- Viêm! Ngọc nhi muốn nữa, mau cho Ngọc nhi…

Nàng nói sau đó liền chủ động để "tiểu tiêu Viêm" tiến vào và hắn thì thuận đà mà đưa đẩy, từng tiếng ‘chát chát’ pha với tiến thở dốc và tiếng rên rỉ ‘hừ..hừ..’ của cô gái vang vọng khắp căn phòng, hắn đem những thứ tinh hoa của hắn đến khai phá cơ thể của nàng, làm nàng sung sướng đến tận chín tầng mây, lại thêm những tiếng sung sướng thét dài, Tiêu Ngọc mềm yếu ôm lấy Tiêu Viêm, thở gấp liên tục, Tiêu Viêm không ngừng nghỉ liên tục, liên hồi cày cuốc nàng từ đằng sau rồi lại chuyển nàng lên trên hắn……

Trăng bạc lặng lẽ giữa thiên khung, gió mây hẹn ước rồi li biệt, gió gào thét duổi theo áng mây, mây lững lờ trôi đợi gió đến, lài một khúc hoan rồi hợp, hợp rồi lại hoan…
========================================

Nắng đã lên, bình minh cũng đã đến, mọi thứ lại chở nên ôn ào, tấp nập, Ô Thản Thành lại bắt đầu một ngày mới….Bên trong Tiêu gia đã bắt đầu tấp nập, kẻ hầu người hạ bận bịu với công việc, ở tiểu viện lúc này, tại khuê phòng của Tiêu Ngọc. Tiêu Viêm khó khăn mở mắt ra, nhìn trong lồng ngực mình là Tiêu Ngọc, khuôn mặt nàng hơi hồng nhạt, toát ra một vẻ thành thục của mỹ phụ, càng nhìn hắn lại càng xay đắm, hắn lại không khỏi nhớ đên tối hôm qua hai người điên cuồng giao hợp, liền khiến cho "tiểu tiêu Viêm" lại ngẩng đầu lên chạm vào cơ thể nàng.

Tiêu Ngọc lúc này cảm giác được hạ thân nàng đang tiếp xúc với một luồng hỏa nhiệt thì khó khăn tỉnh lại và cũng biết đó là vật gì, vội hoảng hốt nói:

- Viêm! Ta không được…..

Nàng hơi dừng lại, cúi mặt xuống, thấy hơi ủy khuất, lại xen chút cảm thấy có lỗi, tự trách làm của hắn nữ nhân mà lại không thể để cho hắn vui vẻ, hạnh phúc. Tiêu Viêm nhìn vẻ mặt đó cũng biết nàng nghĩ cái gì, đây là biết chính xác là nàng đang nghĩ gì, giống như hắn và nàng tâm chí liên thông với nhau vậy. Biết nàng nghĩ vậy lại thêm yêu thương nàng hơn, nàng vừa mới bị phá thân nên cũng cần phải tĩnh dưỡng vài ngày mới được, hắn mỉm cười vuốt ve gương mặt nàng rồi nói:

- Ngọc nhi, là ta không tốt, vài ngày nữa nàng hết đau rồi thì chúng ta lại làm việc này nhé. Còn bây giờ để ta xem….

Tiêu Viêm đứng dậy đi xuống tách hai chân nàng ra, Tiêu Ngọc rất là xấu hổ, cố phản kháng, nhưng nhìn thấy ánh mắt tràn đầy yêu thương của Tiêu Viêm thì cảm thấy rất tin tưởng hắn, để cho hắn tùy ý hành sự. Tiêu Viêm tách hai chân nàng ra thì nhìn thấy "tiểu ngọc" xưng đỏ lên, xung quanh dính đầy máu đỏ tươi đã khô… hắn dùng tay phải đặt lên "tiểu ngọc", khiến nàng run lên thành tiếng sau đó rất nhành một cảm giác mát lạnh thư sướng làm nàng an tâm, nàng biết là hắn đang trị thương cho nàng, nhìn Tiêu Viêm vì nàng trị thương, nàng cảm thấy vô cùng ấm áp, tự hứa là những tháng ngày sau này sẽ thật tốt phục vụ hắn.

Tiêu Viêm vừa trị thương cho nàng, cũng dùng linh hồn lực đi xâu vào trong "tiểu ngọc", rồi khắc một tia linh hồn ấn khí ở trong tử cung của nàng, mục đích là để sau này nàng sẽ không mang thai ngoài ý muốn được và cũng là để hắn có thể cảm nhận được tình trạng của nàng(bao gồm vị trí chính xác, tình trạng cơ thể, lực lượng đấu khí…v.v.v).

Sau vài phút cũng hoàn tất, thấy hắn đã làm xong, nàng liền nhảy lên ôm lấy cổ hắn rồi quấn lấy lưỡi của hắn, hắn cũng nhiệt tình đáp lại nàng, để khi cả hai cảm thấy khó thở thì mới buôn ra.

- Viêm! cảm ơn ngươi.

Nghe vậy hắn nhẹ nhàng cốc đầu nàng rồi nói:

- Ngốc! từ nay nàng chính thức là nữ nhân của Tiêu Viêm ta, giữa chúng ta không cần phải nói lời như vậy, biết chưa. Còn bây giờ để ta giúp nàng đi tắm.

Nghe vậy, nàng mỉm cười hạnh phúc để mặc cho hắn bế nàng, đi đến một phong tắm rộng lớn kíc cỡ khoảng 30m*40m, trần nhà tắm này cao hơn 60m, vậy thì phải nói chính xác hơn là một cái siêu Vip bể bơi, vừa bước vào Tiêu Viêm dùng hỏa đấu khí truyền vào trong nước thì chưa đến 1s cả cái bể nước đã ấm lên, tường làn xương cũng lan tỏa(sau này có nhiều gái hơn thì mình sẽ miêu tả thêm a).


P/s: Xin lỗi vì ra chương hơi chậm, cuối tuần mình sẽ cố gắng ra nhiều chương hơn nữa. cảm ơn tất cả mọi người đã đọc.
P/s cuối: Các anh, các chị(khả năng không có), các em có đọc và thích troll vote thì nhẹ tay thôi nhé, cho tại hạ xin 5* nhé, tại hạ sẽ cố gắng để viết tốt hơn và ra chương nhanh hơn nữa.Hix!!!
P/s cũ lv 2.0: Lỗi chính tả và có nhiều đoạn viết thừa hoặc lỗi nên câu từ bị sai, mong anh em thông cảm.hix!!!
P/s mới lv 2.0: Lần đầu viết cảnh xxx nên hơi nhạt, mình sẽ cố gắng để viết mấy cảnh sau sao cho hay hơn và cảm súc hơn.Hix