Chương 10: Cửu Dương Chi Thể

Đấu Phá Thương Khung - Trọng Sinh Tiêu Viêm

Chương 10: Cửu Dương Chi Thể

/././Trong căn phòng tắm rộng lớn, có những làn nước lăn tăn khẽ động, tạo thành từng làn sương ấm từ từ bay cao vút lên tận trần nhà, khung cảnh lặng lẽ nhưng không hề hiu quạnh hay tĩnh mịch, bởi vì ở giữa phòng tắm là một cái đảo nhỏ nhô lên cách mặt nước khoảng 10cm, có hai người Tiêm Viêm và Tiêu Ngọc đang ân ân ái ái ở đó. Tiêu Ngọc để cả thân thể dựa vào lòng của hắn, hai mắt nhắm lại, vẻ mặt sung sướng hưởng thụ, còn Tiêu Viêm thì đang dùng hai tay cọ dửa cơ thể của nàng.

Một tay của Tiêu Viêm, thì nhẹ nhàng xoa bóp đôi nhũ phong của nàng, tay còn lại thì vân du xuống phía dưới nhẹ nhàng vuốt ve "tiểu ngọc", có đôi lúc còn dùng ngón tay trỏ tiến vào phía bên trong khuấy động, làm cho nàng từng hồi kích thích, sung sướng run lên, rên nhẹ từng tiếng "ư…ơ…ô" mà mỗi lúc như thế, hắn cũng không kìm được mà vươn cổ xuống hôn lấy nàng, hai tay hắn không ngừng khích thích nàng…30 phút sau, nàng run mạnh lên một hồi, rồi vẻ mặt thỏa mãn, ẩn chứa đầy nhu tình ngước lên nhìn hắn, rồi nhẹ hôn hắn và dùng chiếc lưỡi của nàng tiến vào miệng khiêu khích hắn. Bị nàng chủ động cưỡng hôn hắn không có ngu mà không nhận, thừa cơ mà hút lấy hết ngọc lộ của nàng… đến lúc cả hai người khó thở mới buông ra.

- Viêm! Ngươi tiểu sắc lang tham lam, lại làm ta bị nghẹn không thở nổi, lúc trước ngươi nói là xẽ yêu thương ta cơ mà, sao lại không biết thương tiếc ta gì hết, ta ghét ngươi!

Nghe nàng nũng nịu nói vậy, hắn liền dùng hai tay cầm lấy hai quả đào của nàng rồi bóp mạnh làm nó đỏ lên, in cả bàn tay lên, nàng hơi nhăn mặt khẽ "Ahhh" lên một tiếng.

- Ngọc nhi, không phải là nàng rất thích như vậy sao??

Hắn vừa nói, lại vừa xoa xoa để nàng dịu cơn đau, còn nàng làm cái vẻ mặt đáng thương, ủy khuất, nước mắt ươn ướt chảy ra, nhìn vào mắt hắn mà nói lớn.

- Có chút thích thích, nhưng ngươi có cần phải bóp mạnh như vậy không, nhỡ nó sau này không lớn lên được thì ta biết làm sao??

Nhìn nàng nũng nịu, ủy khuất như vậy hắn cũng phì cười không thành tiếng, vốn muốn nhân cơ hội này giáo huấn nàng một chút cái tính điêu ngoa kia của nàng, nhưng xem ra, cái tính đó nó đã biến chất chở nên lợi hại hơn rồi, nhìn nước mắt của nàng tuôn ra như vậy, hắn liền quên luôn cái ý nghĩ giáo huấn nàng rồi, trên đời này hắn sợ nhất là nước mắt mỹ nhân a, kinh nghiệm của hắn là những lúc như thế này nên đổi chủ đề thì hơn, hắn ho khan một tiếng rồi giả dối nói.

- Nàng thật ngốc, ta xoa bóp như vậy thì sau này nó mới lớn lên nhanh hơn đó, còn nữa, nàng là nữ nhân của ta, bảo sao ta lại không yêu thương nàng được, Ngọc nhi là người mà ta yêu thương nhất trên đời này.

Nàng nghe vậy, nàng liền thay đổi 180 độ, miệng cười khúc khích, mặt e thẹn nói.

- Tiểu sắc lang, miệng lưỡi càng ngày càng chơn chu rồi đấy, hừ!!! ta cũng đâu muốn là người mà ngươi yêu thương nhất, ta chỉ cần người yêu ta, nhớ đến ta là đủ rồi.

Nghe nàng nói vậy hắn vô cùng cảm động, không ngờ nàng lại là người biết nghĩ cho người khác như vậy, cơ thể hắn lại nóng rực lên, "tiểu tiêu viêm" lại dương cao lên, không đợi nàng nói nói ra lời nào thì hắn đem nàng nằm úp xuống rồi từ đằng sau đem "tiểu tiêu viêm" tiến thẳng vào và bắt đầu chinh phạt. Tiểu Ngọc có chút đau nhưng cũng rất nhanh cảm nhận được sự sung sướng, nàng liền gạt bỏ mọi thứ chìm sâu vào khoái cảm, nên cứ để hắn tùy ý mà làm, nàng lại bắt đầu ca khúc ca sung sướng, hoan lạc dưới nền nhạc mà hắn kết hợp với nàng tạo ra, hai người cứ hăng say mà quên hết trời đất……hai người cứ như vậy triền miên liên hồi không dứt………….thật lâu sau đó mới dừng lại, khung cảnh một lần nữa rơi vào lặng lẽ, êm đềm cùng những gợn nước lăn tăn……..….


Lúc này mặt trời đã lên cao, ánh nắng chói trang chiếu qua cánh của sổ rồi lọt vào bên trong phòng tắm, làm cả hai người từ mỏi mệt tỉnh lại, Tiêu Ngọc lúc này cả thân thể bị hai tay của Tiêu Viêm ôm lại, nàng cũng ngoan ngoãn nằm yên trên lồng ngực của hắn, thấy nàng lười biếng không muốn tỉnh, hắn khẽ cắn nhẹ mũi của nàng nói.

- Con mèo lười, mau dậy đi, mặt trời giờ đã lên cao đến đỉnh đầu rồi nè!


- Viêm! Để ta nghỉ thêm tý nữa đi.


- Nàng còn không mau đậy, Huân Nhi các nàng đến rồi kìa

Nghe vậy thì Tiêu Ngọc quýnh lên, cố dãy giụa muốn thoát ra khỏi tay của hắn. hắn phá lên cười, nhẹ nhàn nói.

- Ngọc nhi, làm sao vậy, ta chỉ đùa thôi mà, hơn nữa các nàng ấy sau này đều là nữ nhân của ta, là muội muội của nàng, sao mà phải xấu hổ chứ!

Tiêu Ngọc bị hắn đùa dỡn thì bực bội, thân thể thì bị hắn ôm chặt không buôn, không thể thoát ra, nàng chỉ có thể thể quay mặt đi, vô cùng hờn giỗi.

- Tiểu sắc lang, tiểu lưu manh… chỉ biết ức hiếp ta.

- Hahaha! Không lưu manh sao ta có thể ôm nàng như bây giời được chứ, không như vậy thì nàng sao có thể hét lớn như tối…

Nghe đến đó, nàng đỏ mặt, ngắt lời hắn nói.

- Không cho ngươi nói nữa! ngươi mà nói nữa thì ta sẽ không quan tâm đến ngươi!!

Hắn lại cười xấu xa, ánh mắt ẩn ý nhìn nàng, nàng nhìn ánh mắt hắn là biết hắn muốn gì rồi, vội chuyển chủ đề khác.


- Viêm! Tiêu Mị và Huân Nhi ngươi tính sao??

Nghe nàng dò hỏi vậy hắn cũng không khỏi đăm đăm xuy tính.

- Mị nhi còn nhỏ, đợi vài nắm nữa mới được, con Huân Nhi có thể chất đặc biệt, phải đợi đến lúc thực lực nàng cao hơn nữa mới được.

Nói tới đây, hắn lại nghĩ tới cảm giác hoan ái cùng Tiêu Ngọc tối hôm qua, hắn có cảm giác vô cùng kì quái, hắn vội cảm nhận lại cơ thể của nàng thì cực kỳ bất ngờ.

- Ngọc nhi, nàng cảm nhận đấu khí của nàng xem.

Nghe hắn nói vậy, nàng cũng hơi hoài nghi, nhưng nàng cũng không hỏi lí do, liền làm theo, một lát sau nàng hai mắt khinh ngạc khó hiểu nhìn hắn, hắn chỉ hơi mỉm cười và dùng tay giúp nàng gạt từng sợi tóc ra khỏi mặt rồi nói.

- Ta cũng không biết là chuyện gì, lúc trước nàng có cảm giác được điều khác lạ nào không?

Nghe hắn hỏi vậy, nàng liền nhớ tới những lần trước hắn đến quấy rối nàng, mỗi lần bị hắn chiếm đoạt cơ thể, bị hắn kích thích thì trong người nàng lại có một loại cảm giác cực nóng truyền đến, nàng rất lo lắng rằng cơ thể mình có vấn đề gì, lại lo làm ảnh hưởng tới hắn nên hết lần này tới lần khác ngăn cản hắn làm ra hành động thân mật hơn.

- Có, những lần trước ngươi đến phòng ta, rồi ngươi làm những chuyện đó, thì ta cảm giác trong cở thể có một cảm giác cực kỳ nóng bỏng truyền đến, ta rất lo lăng nên không cho ngươi…….cho ngươi làm chuyện đó.

Nàng xấu hổ cố nói mấy chữ cuối cùng, còn hắn thì mừng như điên, nàng cái này thân thể là "Cửu Dương Chi Thể", loại thể chất này vô cùng đặc thù và hiếm gặp, thảo nào khi cùng nàng hắn cảm giác thích thú, kì lạ đến vậy, có cảm giác như "tiểu tiêu viêm" bị thứ gì đó hút vào bên trong nàng vậy, hóa ra là do nàng có thể chất đặc thù bực này, sau này phải từ từ tìm cách kích thích để nàng hoàn thiện và kiểm soát được toàn bộ sức mạnh mà thể chất này đem lại mới được.

- Không cần lo lắng, không phải giờ chúng ta đã làm rồi sao!

- Ừm, là ta lo nghĩ nhiều rồi, nhưng tại sao thực lực của ta lại từ Đấu Giả Ngũ Tinh lên thẳng Đại Đấu Sư Ngũ Tinh vậy?


Nàng tự dưng thăng liên tiếp tới 20 tinh, nên vô cùng hoang mang lẫn vui mừng lại thêm vẻ vô cùng kiêu ngạo đối với hắn hỏi, nếu trong nguyên tác thì ‘Tiêu Viêm’ 18 tuổi mới là Đại Đấu Sư Nhất Tinh được coi là đệ nhất thiên tài tại Già Nam Học Viên, thì nàng 15 tuổi đã là Đại Đấu Sư Ngũ Tinh thì là thiên tài trong thiên tài rồi còn gì, tất nhiên không thể so sánh với thiên tài ở Trung Châu được, nhưng với kiến thức hạn hẹp của nàng thì nàng có quyền được kiêu ngạo, còn về phần Tiêu Viêm thì nàng tự lí giải đó là trường hợp siêu đặc biệt, thấy vẻ mặt kiêu ngạo của nàng hắn khẽ cười rồi vuốt vuốt cái mũi nhỏ dài của nàng giải thích.

- Đó là do nàng có thể chất đặc thù "Cửu Dương Chi Thể" cùng với đẳng cấp hiện tại của ta là Đấu Tông Nhất Tinh nên lợi ích nàng nhận được là vô cùng lớn, còn nữa trong cơ thể nàng có một loại hỏa diễm được thể chất đặc thù của nàng sinh ra là Cửu Dương Ô Kim Hỏa là một "ngọn lửa bất diệt, ngọn lửa của mặt trời", nó sẽ mạnh lên theo thực lực của nàng, nhưng nàng nên cẩn thận khí sử dụng nó, nếu không sẽ rất nguy hiểm!

Nghe hắn giả thích, nàng rất là khinh ngạc, vui sướng khí biết hắn giờ đã là Đấu Tông đẳng cấp, nhưng nàng bất ngờ hơn nữa là nàng sở hữu một loại thể chất đặc biệt và có một loại hỏa diễm đi kèm theo cái thể chất đó của nàng, nàng vừa lo sợ, vừa vui mừng, nhưng trong lúc nhất thời nàng cũng không thể tiếp thu được những thông tin này.

Tiêu Viêm cũng chỉ lặng lẽ ôm nàng vào lồng ngực, khẽ vuốt ve cái lưng trơn nuột của nàng, còn vẻ mặt của Tiêu Ngọc cũng rất nhanh từ lo sợ tỉnh lại, nhìn chằm chằm vào hắn như muốn điều gì đó, hắn cũng biết là nàng lo sợ vì thể chất đặc thù và ngọn lửa đó sẽ làm hại đến hắn, hắn liền dùng cái tay nhé nhé mũi của nàng nhẹ nói.

- Có tên Đấu Tông nào bị chết bởi một tên Đại Đấu Sư chưa! Với lại hiện tại ta có bị làm sao đâu nè, sau này ta cũng sẽ có những loại lửa cũng không thua kem gì của nàng đâu, thứ đó là dị hỏa, sau này nàng sẽ biết. Hơn nữa, thể chất này đối với ta sau này có lợi ích rất lớn, nhất là cái hỏa diễm kia của nàng. Không cần phải lo lắng gì cả, tất cả đã có phu quân của nàng ở đây rồi, ta sẽ mãi bảo hộ nàng, ở bên nàng đến hết cuộc đời này!

Hắn cố dỗ dành con tim yêu đuối của nàng, con gái ai chả thích nghe lời ngon ngọt, hắn không muốn nàng lo lắng nhiều đến như vậy, nên đã cố gắng trấn an nàng.

- Ừm, chỉ cần ở bên cạnh ngươi, thì ta luôn cảm thấy yên tâm.

- Ừ, nàng yên tâm, có ta ở đây, tất cả mọi việc sẽ ôn thôi, cử để cho ta là được.


Nói song hắn lại hứng lên, hai tay lại bắt đầu đi tới nơi những ngọn núi đang vẫy gọi.

- Ahhhh! Viêm, ta không được nữa, ta muốn nghỉ ngơi, để lần sau đi được không??

Thực ra thì hắn cũng chỉ muốn trêu nàng thôi, nên cũng nhanh chóng buôn tha cho nàng, hai người tẩy rửa lại bản thân rồi cũng rời khỏi phòng tắm, hắn còn phải chuẩn bị đi tới Gia Mã Thánh Thành lịch duyệt một thời gian, cái chính vẫ là lập ra "Viêm Minh" bước đầu gầy dựng thế lực, nhưng trước đó vẫn cầm phải sử lý Vân Lam Tông chức, cái tên Vân Sơn thì không nói làm gì chỉ là Vân Vận mỹ nhân này hắn nhất định phải có, phải tìm cách ăn nàng sớm thì hơn, chứ mấy em như Nạp Lan Yên Nhiên thì mới 10 tuổi, hiện tại vẫn ở Nạp Lan gia, Yêu Dạ và Nhã Phi hai người này đều là tiểu hồ ly, nên không thể ăn nhanh nuốt gọn được, nên chỉ có Vân Vận mỹ nữ thật thà dễ tin người này thì dễ ăn hơn.


- Viêm! Sao vậy, nhìn quần áo ngươi kìa, sau này không có ta ở bên cạnh thì cần phải chú ý hơn!

Nàng bước lên chỉnh lại y phục cho hắn, hắn cảm thấy có vợ thật tốt, thật ấm áp, và hạnh phúc, mấy thằng F.A thật là khổ a.



P/s: Tiếp theo là sẽ đến Vân Vận, mình đang định xây dựng một vụ tình cảm lãng mạn, để cưa em ý, thấy em ý là người thật thà nên cũng ko muốn làm mấy pha lừa tình siêu kinh điển làm gì.Hic
---------Cảm ơn mọi người đã đọc./.
---------Nhớ đăng ký theo dõi chuyện của mình nhé!