Chương 19: Ăn Yên Nhiên Lv.2
Tiêu Viêm vội vàng mở mắt, cảm thấy cơ thể đấu khí đã càng thêm tinh thuần hơn, hơi hít nhẹ một cái cảm thấy từng luồng khí tràn đến khắp cơ thể tới từng gân cốt, cũng vì thế mà cảm thấy vô cùng sảng khoái, cảm nhận thực lực giờ đã là Đấu Tông Nhất tinh đỉnh phong rồi, xem ra hiểu quả của Phần Quyết không chỉ thôn phệ dị hỏa mà còn có một khả năng hấp thụ nguyên âm xử nữ để tinh lọc cơ thể gia tăng thêm tố chất nữa.
Yên Nhiên sau khi bị phá thân thì khí chất của nàng lại thêm một phần mỹ phụ, gương mặt trông đầy đặn mỹ miều hơn trước khiến Tiêu Viêm không khỏi hơi thất thần đem đôi môi hồng của nàng mà hung hăn hôn lấy.
- "ô..ô…ừm…ù."
Yên Nhiên nàng đã thức trước hắn rất lâu rồi, chỉ là không muốn thưc giậy mà thôi, nàng thức dậy thì cảm thấy Tiêu Viêm vẫn ở đây ôm ấp nàng ngủ như vậy trong lòng nàng dân trào lên một cảm súc hạnh phúc không kể siết, liền lặng lẽ không đánh thức Tiêu Viêm, đem đầu chôn sát ở lồng ngực rộng lớn để lặng lẽ hưởng thụ niềm hạnh phúc này, lặng lẽ lắng nghe trái tim Tiêu Viêm rung động và lặng lẽ hít thở cùng một bầu không khí với Tiêu Viêm có mùi vị của hắn và cả của nàng nữa…
Yên Nhiên đang đắm chìm trong sự hạnh phúc thì bị Tiêu Viêm cưỡng hôn thì liền theo phản xạ mở mắt ra, nhưng khi xác nhận là Tiêu Viêm thì nàng yên lòng nhắm mắt lại hửng thụ cảm giác này, đôi khi nàng cảm thấy sung sướng thì không khỏi rên rỉ lên thành từng giai điệu hết sức mê hoặc.
Chiếm đủ tiện nghi của nàng rồi hắn còn cố dùng tay chiếm lấy cái mông đã như lớn hơn trước kia của nàng mà xoa bóp cho thỏa nỗi nhớ nhung.
- Thích không??
Tiêu Viêm hỏi hai chữ đơn giản nhưng đầy khiêu khích về phía nàng. Yên Nhiên nghe tiếng của hắn thì mở mắt ra nhìn ánh mắt như lại muốn ăn tươi nàng vậy thì vẻ mặt hơi chút ủy khuất xen một chút tự trách, nhỏ nhẹ nói.
- Thiếp giờ không thể….!
- Hahhaha!!!
Nhìn khuôn mặt của nàng vậy thì hắn phì cười, cô nàng này thật đáng yêu ah, cái gì cũng thẳng thắn nói được hết, sau này hắn phải tập chung chúng nữ lại để giáo dục cho các nàng biết thêm về mấy vấn đề này mới được.
- Được rồi chúng ta mau đi tắm rưởi thôi!
Hắn cũng không muốn trêu trọc nàng nữa, dù sao nàng mới phá thân song nên cũng không nên để "tiểu muội" của nàng chịu nhiều tổn thương được, nếu không sau này sẽ dẫn tới các di chứng không đáng có.
Yên Nhiên thấy hắn bảo muốn cùng nàng tắm chung thì hơi sửng sốt, nhưng lại nghĩ hai người đã ăn mằm với nhau rồi thì còn có cái gì phải ngại nữa, hơi đỏ mặt gật đầu đáp lại.
- Vâng, trong phòng cũng có bồn tắm, chàng đến đó trước đi, để thiếp đi lấy đ……Ahhhhh!!
Nàng vẫn nằm trong lòng Tiêu Viêm, khẽ ngước mặt lên nhìn hắn nói, rồi định thoát ra khỏi lòng hắn thì hạ thân của nàng chuyền đến một hồi đau đớn khiến nàng đau đến nhăn mặt hét lớn, Tiêu Viêm thấy vậy lo lắng hỏi.
- Nàng sao thế, đau ở đâu vậy??
Cũng không đợi nàng trả lời liền nắm lấy tay nàng dùng linh hồn lực kiểm tra toàn bộ cơ thể nàng, chỉ trông lát mặt hắn hơn một tia kinh ngạc, lại thêm một chút cảm thấy tội lỗi.
- A! là do ta cả, vấn đề này sao có thể quên được chứ.
Nàng cảm thấy "tiểu muội" của nàng truyền đến cảm giác rất đau, nàng cũng đã đoán được đây là là do hai người hoan ái mà thành, nàng biết vậy cũng không có trách hắn đã phá đi tấm thân xử nữ của mình, mà ngược lại là hơn một phần tự trách bản thân nàng không thể khiến hắn tận hứng. Khi được Tiêu Viêm quan tâm hỏi thăm như vậy thì nàng cảm thấy trong lòng mình ấm áp vô cùng, khẽ lắc đầu ôn nhu đáp lời.
- Không! Là do thiếp không tốt!
- Ai! Cái này là nữ nhân thì lần đầu tiên phá thân nên sẽ bị như vậy đó, nàng không cần phải tự trách như vậy đâu, đợi lúc nàng khỏi rồi ta sẽ phạt nàng vậy!! suyễn suyễn suyễn!!!
Nghe Tiêu Viêm nói vậy nàng mới minh bạch, mấy vấn đề này nàng vẫn là biết quá ít đi, nàng không khỏi cảm thấy mình thật là ngu ngốc cái gì cũng không biết sau này làm sao để cho Tiêu Viêm hắn cảm thấy hạnh phúc đây, đang lúc nàng xuy nghĩ thì thấy hắn tiếp tục nói thêm.
- Được rồi! sau này ta phải giáo dục các nàng một chút mấy vấn đề này mới được, còn bây giờ nàng để ta xem "tiểu muội" của nàng nào!!!
Yên Nhiên thấy Tiêu Viêm dùng tay tách hai chân nàng ra thì ngượng ngùng hơi cúi đầu, cũng không phản kháng lại mà để hắn tùy ý làm, khi nàng cảm nhận được Tiêu Viêm dùng tay đi đến chỗ vường hoa thì không khỏi thốt lên vì bị nhột!
- "A…đừng chỗ đó đau…."
- Không cần lo lắng, ta sẽ giúp nàng trị liệu rồi nàng sẽ hết đau ngay thôi.
Nàng chưa nói hết thì được Tiêu Viêm chấn an, rồi hắn khẽ dùng tay xoa nhẹ "tiểu muội" của nàng rồi từng đợt mát lạnh chuyền đến để nàng khoan khoái không thôi. Tiêu Viêm cũng như đối với Tiêu Ngọc lần trước, hắn bố chí một cái ấn ký linh hồn đặc biệt vào xâu trong tử cung của nàng để kiểm soát việc mang thai ngoài ý muốn của hắn, hắn lúc này mới 10 tuổi a, cũng không có cái tâm tư làm "bố" đâu à, với lại cái ấn ký này sẽ cho hắn biết tình trạng của nàng, vị trí của nàng nữa.
- Nàng sao nào rồi? bớt đau hơn không?
- Ừm! chàng thật tốt!
Nàng khẽ ân cần trả lời hắn, nghe vậy thì hắn lại cười đầy dâm đãng, nhìn nàng vẫn vẻ hạnh phúc yy như thế nói.
- Thê tử à, phu quân của nàng vẫn còn rất đau a?
Yên Nhiên nghe vậy cũng lo lắng hỏi.
- Chàng cũng đau sao? Có cần thiếp phải làm gì không?
- Ừm, cũng chỉ có nàng mới có thể!
Nói song hắn liền ôm lấy Yên Nhiên đi đến cái bể tắm trong phòng của nàng, và cũng dùng một chút đấu khí để làm nóng lên nữa, hắn lúc này khẽ ngồi ở trên mép giếng và để nàng xuống bể đứng trước mặt hắn, từ nãy đến giời "tiểu đệ" vẫn dựng đứng, khẽ kéo tay của Yên Nhiên đặt lên thằng đệ và nói.
- Yên Nhiên, "tiểu đệ" của ta nó không có chịu đi xuống a, nàng biết phải làm sao không!
Yên Nhiên vẫn chưa rõ lắm ý của hắn, hay nói trắng ra là tâm hồn nàng quá trong sáng đi, nàng liền lắc đầu nhẹ nhẹ, nhưng tay nàng thì như một động tác tự nhiên vuốt ve "tiểu đệ" của hắn.
- Đúng rồi! nàng phải dùng tay làm như vậy đó!
Nghe vậy thì nàng cười xấu hổ nói.
- Chàng thật là! chẳng lẽ làm như vậy chàng sẽ rất sung sướng sao?
- Đúng vậy a, nhưng để nó đi vào "tiểu muội" của nàng vẫn là thích nhất!
Nàng lúc này cũng không hỏi nữa, cứ như vậy mà vì Tiêu Viêm dùng tay của nàng không ngừng đưa đẩy "tiểu đệ" để hắn được sung sướng, cứ như vậy đến mãi một lúc sau không có dấu hiệu gì, tay nàng cũng mệt lả đi thì nàng đành dừng lại.
- Tiêu Viêm, sao nó không có phản ứng gì hết vậy.
- Đó là vì chưa có đủ khoái cảm, nhưng nếu nàng muốn cũng có thể thử các đưa nó vào miệng của nàng thử xem!
Nghe vậy nàng cũng không có do dự, liền đem miệng của nàng ngậm lấy "tiểu đệ" của hắn và bắt đầu mà mút ra rồi lại nuốt vào, nàng lúc này đang rất quyết tâm để có thể thỏa mãn dục vọng của hắn.
Tiêu Viêm lúc này đang rất là phê, đây là lần đầu hắn được các nàng dùng miệng để phục vụ, hắn lúc này không ngừng ở bên tai nàng chỉ dẫn, nào là "mút xâu nữa""dùng lưỡi đi…""nhanh hơn nữa"… bao nhiêu từ có vẻ bình thường nhưng lại là áp dụng vào một cảnh vô cùng dâm đãng, hắn đang từ từ đồ độc tâm trí của nàng…. 15 phút sau hắn cũng đạt đến cao chào liền ra lệnh cho nàng làm nhanh hơn nữa.
- Ah…Yên Nhiên! Ta sắp ra rồi… nàng đẩy nhanh hơn nữa đi!!
Yên Nhiên nghe vậy thì rất là vui, liền nhe lời hắn động tác nhanh hơn nữa, hai tay ôm lấy eo hắn rồi cứ như vậy mà đẩy thật nhanh.
- Ahú!!!
Tiêu Viêm cuối cùng cũng bắn ra đem tinh hoa phun vào miệng nàng nhiều đến nỗi tràn ra cả miệng nàng nữa, trông nàng lúc này thật là kích thích hắn vô cùng, hắn nhẹ đem nàng kéo lên rồi đặt lên hai đùi rồi ánh mắt yêu thương nhìn nàng nói.
- Yên Nhiên! Thư trong miệng nàng gọi là tinh dịch đó, nó có chứa tinh hoa của ta đấy, nàng mau nuốt hết đi.
Yên Nhiên cảm giác thứ trong miệng nàng rất là khác lạ, nàng đang định nhè ra thì nghe hắn nói vậy, nên nàng cũng không có ý định nhè ra nữa mà ngoan ngoãn nốt hết vào, rồi cả ở khóe miệng cũng được nàng liếm sạch, Tiêu Viêm cũng hài lòng gật đầu cũng liền cúi xuống gặm lấy cái vếu căng chòn động tình của nàng.
- Chàng nói đây là tinh dịch sao, thiếp trong lúc cùng chàng hoan ái dường như cũng có thứ như vậy chảy ra, vậy đó cũng là tinh dịch sao?
Yên Nhiên bây giờ không còn có cái vẻ ngượng ngùng nữa mà thay vào đó là vẻ hồn nhiên ôm hắn, tùy ý đem cơ thể cùng hắn thân mật, Tiêu Viêm cũng không có lấy gì làm lạ, dù sao hai người cũng có hôn ước từ trước rồi, mà cũng vì cái lí do củ chuối là "giữa chúng ta đã có hôn ước" ấy nên hắn mới gặp đã chiếm đủ tiện nghi để nàng không cách nào mà ghét hắn cho được vậy nên khi hắn thể hiện ra thực lực của mình thình nàng triệt để coi hắn là phu quân của nàng và cũng vì ở cái thế giới này "xuất giá tòng phu" nên chỉ cần chồng nó gì thì vợ cũng gật đầu làm theo, tuy nhiên cũng không phải ai cũng vậy đâu a.
- Cái đó theo khoa học thì tinh dịch nữ nhân chảy ra không phải hoàn toàn là tinh dịnh đâu!
- Khoa học là ai vậy chàng?
-!!!!!!!!!!! À! là một lũ điên nhưng bọ họ nói cái gì cũng đúng hết!
- Lại có người kì quái như vậy sao??
- Ai da! quên nó đi!
Giải thích mấy cái thứ này cho các nàng ở cái thế giới không có khoa học này thì khác gì nước đổ đầu vịt, hắn đau đầu quá méo nghĩ nữa, liền ôm lấy nàng nhảy xuống bể tắm để nàng giật mình mà giận giỗi dùng tay nhỏ không ngừng đánh ngực hắn nói.
- Chàng thật là ác! Lại ăn hiếp ta.
Hắn cũng không có vì nàng giận mà dừng lại cái hứng thích đùa quá chớn của hắn, thế là hai người không trêu đù nhau, tiếng cười vang khắp cả căn phòng….
Một tiếng sau, hai người cũng đã tắm song lúc này cơ thể nàng dưới sự chăm sóc của hắn đã khá hơn rất nhiều, nàng thân thể lúc này vẫn xích lõa, để cho hai mắt hắn cũng đỏ ngầu, trong lòng thì tấm tắc khen ngợi.
Yên Nhiên lúc này đang dùng một chiếc khăn mỏng để lau người, theo đó cơ thể nàng lúc ẩn lúc hiện để hắn hai mắt cũng bị chìm đắm trong men tình, nàng giờ đã cao khoảng 1.5m, để tóc dài đến ngang lưng, làn da trắng tuyết không một tì vết, khuôn mặt nàng hình trái xoan rất tinh xảo, ngực nàng đủ lớn để cả bàn tay hắn vừa bao phủ hết được, dưới cái eo thon là cặp mông đang lớn no tròn của nàng và có cả vườn hoa đã động tình của nàng nữa.
- Nàng thật là đẹp! Yên Nhiên.
- Hừ! điều đó cần phải nói nữa sao!
Nàng đắc ý tự tin cười thừa nhận lời khen của hắn, thấy thế hắn cũng tiến lên ôm lấy nàng, đôi tay lại bắt đàu bay đi theo tiếng gọi của những vùng đất kì bí…. Nhưng rất nhanh bị ngăn cản.
- Chàng lại muốn nữa sao?
- Ừm! nàng đẹp quá khiến ta không câm lòng được a!
- Hừ! chỉ giỏi nói thôi, không thèm chơi nữa, mà chàng này không đi gặp Nhã Phi tỷ tỷ các nàng sao?
- Ờ ha! Còn đấu giá hộ nữa, ta cũng muốn đi xem một chút.
Nghe nàng nhắc nhở hắn mới nhớ đến vụ đấu giá gì đó, lần này xem ra có chò vui để xem rồi a, mấy cái gia tộc này chắc sẽ là một hồi long tranh hổ đấu a.
P/s: Hix!!!