Chương 20: Lần Đầu Gặp Vân Vận

Đấu Phá Thương Khung - Trọng Sinh Tiêu Viêm

Chương 20: Lần Đầu Gặp Vân Vận

Tiêu Viêm lúc này vẫn ôm Yên Nhiên cơ thể không mảnh vải che thân ở trong lòng, gương mặt thì không khỏi suy tư.

- Thôi vậy! ngày mai chúng ta sẽ đi tìm các nàng cũng được, ta phải ở đây chăm sóc nàng mới yên tâm!

Nàng cũng đang muốn đi cùng hắn đến gặp Nhã Phi các tỷ tỷ, nhưng cơ thể nàng thật sự khó mà đi lại được, thấy hắn vì sức khỏe của nàng mà lo lắng như vậy thì vui vẻ nói.

- Chàng cứ đi tìm Nhã Phi tỷ tỷ các nàng đi, ta ở đây sẽ không có chuyện gì đâu, không cần phải lo lắng cho ta.

- Cứ để mai đi, các nàng cũng không hẳn là có thời gian để cùng ta đi chơi đâu, với lại Yên Nhiên nàng cũng nên cảm nhận lại cơ thể của nàng xem có cái gì thay đổi không?


Nghe hắn không muốn đi nàng cũng không có nói gì thêm, mà trong lòng lại càng thêm một tia yêu thương dành cho hắn, nghe hắn nói đến nàng nên kiểm tra cơ thể của mình, thì cũng hơi nghi hoặc nhìn hắn hỏi.

- Cơ thể của thiếp có chuyện gì sao?

- Nang tự kiểm tra đi thì nàng sẽ thấy kinh hỉ a!!

Nàng cũng không hỏi thêm nữa, liền hơi nhắm mắt tĩnh tâm lại, rất nhanh nàng liền cảm nhận được đan điền của nàng có sự thay đổi rất lớn, rồi nàng như ngốc đi hồi lâu rồi mới nhìn hắn nói.

- Chuyện này là sao vậy chàng? Thực lực của thiếp bỗng dưng từ Thất Đoạn đấu khí tăng lên Đấu Sư cửu tinh rồi, có phải là do chúng ta hoan ái song rồi có kết quả như vậy phải không?

Nàng cũng là rất thông minh liền biết được nguyên nhân là gì, hắn cũng không muốn dấu nàng điều gì, liền đem cái công pháp của mình ra giả thích cho nàng.

- Ta tu luyện một loại công pháp rất đặc biệt, nó có khả năng thôn phệ rất nhiều thứ, trong đó có nguyên âm xử nữ.
- Khi ta đoạt đi tâm thân xử nữ của nàng thì toàn bộ nguyên âm của nàng được ta đem thôn phệ, mà lúc ta thôn phệ thì nàng ở bên cạnh ta nên sẽ có sự cộng hưởng với nhau, nên cơ thể của nàng cũng như ta đang không ngừng tác động lẫn nhau, dẫn đến cơ thể nàng được tinh lọc và gia tăng thực lực rất nhiều, giống như là ta đã giúp nàng kích phát tiềm năng ẩn của nàng vậy!

Yên Nhiên nghe vậy cũng không khỏi vui mừng, trên khuôn mặt nàng cũng hiện rõ một hi vọng, hi vọng có thể đạt đến đẳng cao hơn để nữa. Nhưng rất nhanh nàng lại lo lắng hỏi hắn.

- Nhưng việc tăng thực lực lên nhanh như vậy thì có ảnh hưởng đến căn cơ không?

Nàng lo lắng như vậy cũng là điều hiển nhiên thôi, nàng cũng là người có tham vọng đi xa hơn trong tu luyện, do vậy cũng không vì thực lực đề thăng nhanh mà vui mừng. Hắn cũng hơi cười khẽ trấn an nàng.

- Không những là căn cơ của nàng không có vấn đề, mà còn được đề thăng không ít đấy!
- Thật sao?

Nàng đôi mắt sáng lên vì vui mừng không kể hết, ngước mặt nhỏ lên nhìn hắn hỏi lại xem đây là thật sao, hay chỉ là mơi mà thôi, chỉ trong một buổi sáng vậy mà thực lực nàng tăng lên nhanh đến mức khinh khủng như vậy.

Khẽ dùng tay nâng cái cằm nhọn của nàng và đặt một nụ hôn nhẹ lên môi và nói.

- Tất nhiên là thật rồi, nhưng cũng chỉ có lần đầu tiên chúng ta hoan ái và ta sự dụng công pháp thì mới có hiệu quả như vậy thôi!

- Thiếp cũng không phải là người tham lam, chỉ có một lần là mãn nguyện rồi, hơn nữa có cố gắng nữa cũng không thể đuổi kịp chàng!


Hắn cũng cười cười rồi véo cái má nàng một cái.

- Nàng nếu muốn cũng có thể a, chúng ta lại tiếp tục chăm chỉ làm việc tích cực nhất định rồi sẽ có kỳ tích sảy ra.

- Hừ! chàng nghĩ hay quá ha, chỉ có chàng là tiện nghi thôi.

- Nàng không thích sao? ta nhớ nàng còn rên rất lớn nữa, còn có nói….

Hắn còn định kể mấy câu dâm đãng mà nàng thét ra lúc lên đỉnh ấy thì nàng liền dùng tay bịt miệng hắn lại, khuôn mặt hồng đào khẽ xấu hổ nói.

- Không được nói nữa, chàng thật là, lời xấu hổ như vậy cũng nó ra hết nếu lỡ để người khác nghe thấy thì..….

Nói đến đấy dường như nàng nghĩ ra điều gì đó thì ánh mắt mở to, trừng hắn vẻ mặt xấu hổ như phát khóc nói.

- Tiêu Viêm, lúc ta cùng chàng hoan ái ta hét to như vậy để mấy nha hoàn bên ngoài nghe thấy hết rồi, giờ làm sao đây!

Thấy nàng thất thố như vậy, thật sự là đáng yêu quá đi mà, hơi nhỏ dọng nói.

- Không cần lo lắng, lúc trước ta bố chí một cái không gian chi lực rồi phong tỏa căn phòng này rồi, bên ngoài chẳng ai biết chuyện xảy ra ở bên trong này đâu.

Nàng liền thởi dài một hơi chút đi lo lắng, nếu mà bị mấy nha hoàn đó nghe được thì bây giờ chắc cả Nạp Lan phủ này biết chuyện xấu mà nàng làm rồi, đến lúc đó để lọt ra cho ngoại nhân thì Nạp Lan gia tộc còn đâu là danh dự nữa chứ.

- Hừ! như vậy là chàng đã tính chước hết rồi phải không? Trong đó có cả việc chàng đã lên kế hoạch đem ta dụ dỗ rồi chiếm hết tiện nghi của ta?

Ặc! con gái thật nguy hiểm mà, đúng là không nên yêu mấy đứa quá thông minh mà, nàng chỉ có vậy mà có thể suy đoán ra là hắn đã âm mưu làm thịt nang rồi. Hắn cũng không vì vậy mà ngu ngốc đi mà làm con thỏ để nàng hỏi tội, ánh mắt đầy vô sỉ nhìn nàng nói.

- Ai bảo Yên Nhiên của ta xinh đẹp như vậy chứ! Chúng ta sau này cũng sẽ làm thôi mà, nên làm trước hay làm sau cũng giống như nhau mà thôi!

- Chàng đúng là bại hoại, như vậy cũng nói được nữa, chúng ta còn chưa có thành thân vậy mà chàng đã..đã….

Nàng rất ủy khuất, cực kỳ giận khi biết hắn đã có ý định từ đầu là muốn làm điều đó với nàng rồi!

- Hahaha! chuyện thì chúng ta đã làm rồi mà, nàng cũng rõ ta đối với nàng ra sao mà!

- Chỉ là như vậy thì quá tiện nghi cho chàng mà! Không biết sau này chàng sẽ hại đời biết bao nhiêu tiểu cô nương hiền lành đây?

- Hahaha! làm gì có chuyện đó chứ, Ahaha! Nào để ta giúp nàng mặc y phục nhé?


Tốt nhất là không nên cũng nữ nhân cãi cọ a, rất là mất thời gian và các nàng không bao giờ chịu thua cả, cho nên lảng đi là cách tốt nhất, dù sao hắn là kẻ chủ mưu chứ không phải là ai khác vậy thì cãi sao lại nàng đậy.

Nàng cũng không muốn trách móc hắn nữa, ai bảo là nàng là hôn thê của hắn chứ, nàng khẽ rời ngực của hắn ra, rồi đem y phục để hắn giúp nàng mặc vào, điều này khiến hắn cũng phải loay hoay một lúc mới xong, hắn cũng không khỏi cảm thán cung trang của nữ nhân kiểu thời kỳ cổ trang thế này cũng quá phức tạp đi.

- Chiếc giường này làm sao bây giờ?

Lúc giúp nàng mặc song cung trang, thì hắn mới để ý đến chiếc dường của nàng, hắn không khỏi suy tư hỏi ý của nàng.

- Không sao đâu, để thiếp bảo nhũ mẫu(bảo mẫu) lo liệu, nhũ mẫu là người mà thiếp rất tin tưởng.

- Ừm, vậy đi tìm nhũ mẫu của nàng thôi.


Hắn còn muốn ăn nàng đều đều a, nên tất nhiên phải tính tới ngủ cùng nàng rồi. Hai người dẫn nhau tới gặp nhũ mẫu rồi nàng xấu hổ kể chuyện mà hai người đã làm, làm cho nhũ mẫu không khỏi bất ngờ, nhưng cũng rất nhanh thay vào đó là sự vui vẻ, mà nhũ mẫu còn cùng nàng to nhỏ một hồi, hắn cũng không biết là gì, nhưng nhìn cái mặt ửng đỏ của nàng thì hắn cũng biết đây là mấy cái kinh nghiệm 18+ gì đó đây mà.

Sau đó lại đi đến Ngọc Phong ngắm cảnh Bắc thành này. Ngồi ở tiểu đình, hai người ôm ấp thủ thỉ cùng nhau đến lúc tới lúc xế chiều mới xuống núi, rồi đi ăn chút gì đó và quay chở về phòng của nàng, lúc này căn phòng đã được thanh tẩy sạch sẽ hết rồi, nàng thấy hắn cùng vào phòng thì chỉ hơi hơi cúi đầu, đi thẳng vào bên trong phòng thì thấy hắn ở đằng sau đó cửa lại, thì nang biết hắn tối nay sẽ ngủ lại đây rồi.

Hắn thấy nàng e ngại như vậy thì khẽ tiến tới đem nàng ôm vào lòng và khẽ nói nhỏ nhẹ dụ dỗ nàng.

- Yên Nhiên, chúng ta đi ngủ thôi, mai ta dẫn nàng đi chơi ah!!

- Vâng!

Nàng liền vâng lời, rồi để hắn tùy ý bến nàng lên giường, rồi nàng liền chui vào lồng ngực to lớn của hắn và tham lam hít lấy mùi vị mê li tỏa ra từ nơi này. Ôm cái eo bé nhỏ của nàng hắn cũng bắt đầu chìm vào giấc ngủ say….


//>//>//>//>//>//>//>//\\