Chương 42: Đợi anh. Đợi anh! Bà Xã.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 42: Đợi anh. Đợi anh! Bà Xã.

Thấy Hoàng Hải dập đầu như vậy hắn cũng hơi lắc đầu rồi nói:

- Thôi được rồi nghỉ ngơi đi sau này khỏi chân rồi tính sau.

An ủi Hải thêm vài câu cũng như hỏi thêm cặn kẽ tình hình bên trong cái sơn trang đó, ghi chép kĩ lưỡng hắn mới rời đi phòng Hải tiến đến căn phòng mà bọn hắn vừa dựng nên làm nơi quan sát. Đến nơi thì thấy Huấn đang chỉ đạo đám nam nhân còn lại lắp đặt dây dợ, máy tính cũng đã lắp đặt sẵn sàng, bộ đàm của Huấn hắn cũng nghe loáng thoáng tiếng của Đạt với Huấn.

- Ok bên cầu 1 đã lắp xong..

- Cầu 2 bên này cũng ok …


- OK… Chuẩn bị nên hình nè, anh Sơn mau lại đây.

Sơn lại thấy hắn mở màn hình mấy cái máy tính rồi mở phần mấy cái camera đã kết nối, có ba bốn, không có đến gần trục cái camera được lắp đặt trên đảo, không còn có mấy cái máy tính xung quanh nữa. Có nhẽ đám này chúng nó lắp camera khắp đảo luôn rồi, nhìn Huấn với ánh mắt ý muốn hỏi.

Huấn quay ra thấy hắn nhìn mình thì mới nói:
- Trên đảo khá rộng anh chúng ta không tuần tra được hết nên em em lắp đặt nhiều camera cùng mấy cái cảm biến nhiệt cũng như chuyển động xung quanh đảo, nếu có kẻ nào đột nhập vào bọn em còn biết báo cho mọi người đề phòng. Nghe anh kể lúc trưa còn một tên lúc sáng chạy thoát em sợ tên đó sẽ kéo người đến đây nên mới cẩn thận như vậy, em cùng thằng Cường cũng bàn bạc lắp thêm mấy cái camera bên đó, đường đã được nó lái mấy cái xe làm vật cản rồi anh, không sợ xác sống cũng như đám đó đến. Nếu chúng đến thì sẽ không cho chúng có xác mà tha được về.

Nghe hắn kể như vậy thì Sơn cũng thấy yên tâm, hai tên đó là đám tinh nhuệ trong đám trinh sát viên bọn nó còn chuyên nghiệp gấp mấy hắn trong cái lĩnh vực đó. Ngó qua màn hình Huấn chỉ hắn thấy được đó là một màn hình nhìn ra con đường quốc lộ mà hắn giao tranh hồi sáng, thấy từ góc này nhìn khá là rõ hoàn cảnh trên con đường đó nếu có động tĩnh gì thì sẽ quan sát được rất rõ.

Một nát sau thì bọn Cường cùng đám Đạt cũng về đến nơi, đi sau hắn còn thấy một cái xe bồn chở xăng dầu hồi sáng hắn thấy, Tới thấy hắn thì xuống xe hăm hở nói:

- Anh Sơn lần này vớ bở rồi cái xe đó còn đầy xăng luôn, tha hồ đủ cho chúng ta chạy xe.

- Đại ca em với anh Đạt còn phát hiện một cái nhà máy nước nhỏ ở bên góc đảo, nhưng mà không có điện ở đó, nơi đó không có dùng pin mặt trời như mấy cái nhà mà nó dùng điện lưới anh à.

Sang với Thành cũng líu ríu báo cho hắn tin vui là có một cái nhà máy nước trên đảo, sau này có nước sạch nhiều như vậy thì tha hồ mà dùng không còn dùng tiết kiệm như khi còn ở trong cái nhà máy kia. Nghĩ một nát rồi hắn cũng nói:

- Có là tốt, mai mấy anh em lấy mấy tấm pin mặt trời ở mấy cái nhà không dùng lắp sang đó, sau này có nước thì tha hồ mà tắm rửa.

Rồi cả đám lại kéo nhau vào cái phòng quan sát đó, bên trong cả trục cái màn hình gộp lại đã sáng hết bên trong là cảnh vật xung quanh hòn đảo, bỗng nhiên Huấn thần bí cười nói:

- Anh em xe đây.

Nói rồi hắn gõ đưa chỉ lệnh vào máy tính một nát sau trên màn hình mọi người mới quan sát thấy trên màn hình mấy cái đèn đường cũng đã sáng hết nên, thế chưa thấy kích thích Huấn lại nói:

- Tiếp tục nha, chắc đến tối chúng ta sẽ có nước, bên trái đảo có một khu pin mặt trời nó cung cấp điện cho các thiết bị công cộng trên đảo, còn cung cấp điện dự phòng cho nhà máy nước nhỏ kia em đã khởi động cũng như kết nối rồi đó. Đây camera cái khu nhà máy nước nhỏ đó nè.

Mọi người nhìn lại thì thấy cái máy bơm nước ở đó bắt đầu hoạt đông nước đang được bơm vào mấy khu lắng đọng.

- Trời anh thần thật đó nha, anh chỉ cần ngồi bấm bấm mà cũng giải quyết một đống việc, đúng là thần tượng của em nha, sau này cho em theo anh với, em muốn pro như anh.

Sang thấy vậy thì nhào lại ôm lấy tay hắn lắc lắc, nhìn cảnh đó tát cả phì cười vì nó. Huấn gật đầu rồi nói:

- Lúc nãy lắp đặt máy tính thì có lấy mấy cái ở phòng điều khiển trên đảo, tiện thể xem xét linh tinh không ngờ là mấy thứ điều khiển giao thông cũng như điện nước trên đảo, biết vậy chúng ta không cần lắp camera bên trong đảo nữa, xem mấy cái camera là được rồi.

Thấy hắn nói vậy, Sơn an ủi:

- Không sao, càng nhiều camera quan sát càng tốt. Mấy đứa có thấy đám nữ nhân đâu cả rồi không, sao từ nãy anh không thấy bóng ai cả.

- Lúc nãy hình như cho đám trẻ con ngủ xong, bọn họ chạy hết nên bên trung tâm thương mại kế bên rồi anh à.

Tới thấy Sơn hỏi thì nhanh nhảu trả lời, hắn lắc lắc đầu rồi nói anh em nghỉ ngơi một nát rồi chiều chúng ta dọn nốt đám thi thể còn trên đảo đem đi chôn nơi khác không để trên đảo như vậy sơm có dịch mất thôi. Cả đám thấy vậy thì cũng đồng thanh hô:

- Rõ thưa đội trưởng.

Hắn giật cả mình tí rơi cả cái điều thuốc trên miệng xuống, nhìn qua mọi người hắn thấy được ánh mắt tín nhiệm cũng như kính trọng trong mắt họ đối với hắn. Trải qua bao nhiêu chuyện sống với nhau một thời gian ai trong họ cũng biết hắn là kẻ ngoài lạnh trong nóng, luôn quan tâm đến họ, mấy tuần nay lúc nào cũng xuy nghĩ tìm kế hoạch kiếm nơi đặt chân cho cả bọn, cuối cùng đã thành công họ có một nơi yên ổn để sinh sống tự túc nên ai đấy cũng hết lòng cảm kích hắn.

- Thôi được rồi đi nghỉ đi.
Hắn hơi phất phất tay rồi cũng lăn ra một hàng ghế dựa trong cái phòng hội trường đó mà ngủ, mấy tên đàn ông còn lại cũng chia nhau mà ngồi nằm mỗi người một góc trong hội trường nghỉ ngơi. Cái nơi họ làm căn cứ quan sát là bên trong của một hội trường dưới tầng một của một tòa trung cư, cái trung cư xây cạnh khu quần thể trung tâm thương mại gần hồ nước, có vẻ họ ở với nhau quen rồi cùng với không ai muốn ở một mình trong một căn biệt thự, vì họ đã quá thấp thỏm trong thời gian qua nên ai cũng muốn sống cùng tập thể hơn.

Nên khu trung cư sang chảnh nhất này được cả bọn trọn là nơi ở cũng như căn cứ cho mình, Huấn vẫn ngồi gõ bàn phím cành cạnh, mấy lão già vẫn túm lại nói chuyện gì đó, hắn còn nghe thấy tiếng ngáy của Đạt, thằng này vừa nằm đã ngủ được ngay thế mới tài chắc mấy ngày nay nó cũng quá mệt mỏi dù gì nó mới ở độ tuổi học trung học phổ thông chứ gì vẫn tuổi ăn tuổi lớn hắn nghĩ vậy. Hắn cũng mắt nhắm mắt mở rồi cũng quá mệt rồi chìm vào trong giấc ngủ lúc nào không hay.

Bỗng hắn bị đánh thức bởi ai đó, rồi từng nàn mùi thơm hoa lan bay vào mũi hắn, sau đó là một nụ hôn vào má hắn, hắn mở mắt ra rồi thốt nên:

- Má cái gì thế này.

Mở mắt ra thì tí nữa hắn không nhận ra một đám nữ nhân, váy áo sang chảnh trang sức đầy người, đang oanh oanh yến yến vây quanh bên trong hội trường, hắn còn tưởng mình đang nằm mở đang trong một dã hội nào đó nữa chứ, thấy hằn nhìn mình chằm chằm Phương xoa má hắn nói:

- Ông xã thấy em xinh không.

Sơn cầm lấy tay nàng, sau đó gật đầu, đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng ăn mặc như vậy một bộ váy ngắn dài tay dạ hội màu xám, nó thật hợp với nàng tay áo cùng trước ngực có thể thấy mờ mờ ảo ảo được phần tuyết trắng da thịt của nàng, trước ngực bên tay cũng như thân vày được may mấy đám hoa phù dung. Nhìn nàng càng quý khí hơn, mặt mày đã được đánh phấn lại tóc cũng được uốn sửa sang lại quấn lại sau đầu từng hai lọn tóc uốn xoăn lại rủ xuống thái dương, nàng xoay một vòng trước mặt hắn nhìn đôi chân trắng cùng dài tăm tắm của nàng đang đi một đôi giầy cao gót màu xám, bỗng nàng hơi nghiêng người do trượt chân.

Hắn đỡ lấy nàng rồi ôm nàng chạy biến đi nên một phòng nào đó bỏ lại đám nữ nhân bên dưới cười ầm ỹ, nên đến phòng hắn để nàng dưới sopha rồi nói:

- Em rất đẹp, em còn đẹp hơn trong tưởng tượng của anh về em rất nhiều. Nếu không phải duyên phận cho ta gặp nhau thì anh đã không có một bà xã xinh xắm thế này, đợi anh đợi anh sau này mọi thứ ổn định anh sẽ tổ chức một lễ cưới thật lớn cho em, cho cả thiên hạ biết em là nữ nhân của anh.

Phương thấy hắn chân thành như vậy thì hai mắt dưng dưng sau đó ôm trầm lấy hắn miệng lưỡi bắt đầu quấn lấy nhau, cả hai nhiệt tình như lửa hôn nhau, hắn cũng chỉ ôm hôn nàng sau đó cả hai dựa vào nhau rồi liếc mắt nhìn nhau mà thôi, hắn không muốn phá hỏng hình ảnh đẹp nhất mà nàng muốn cho hắn xem ngày hôm nay. Cầm lấy bàn tay của nàng, thấy nó đã trai lại do nhiều ngày qua cầm khảm đao, hắn biết dạo gần đây nàng cũng chịu khổ rất nhiều, hai người cũng ít khi trò chuyện thân mật như bây giờ.

- Bà xã em đã chịu khổ rồi, chúng ta đã có nơi ở rồi sau này anh hứa sẽ không để em phải chịu khổ nữa, không để bàn tay em phải chai sạn thế này.

Cầm bàn tay của nàng để trước ngực hắn đưa nên hôn một cái rồi cười cười nhìn nàng, nhìn khuôn mặt xinh xắn dễ thương đó má núm xinh xinh đang cười đó, lau đi khóe mắt đang chảy nước mắt của nàng, hắn tự hứa sau này sẽ chăm sóc tốt cho nàng.

- Ông xã sao anh đối tốt với em như vậy.

- Ngốc! em là vợ anh, sao anh không tốt với em chứ.

Nói rồi hắn vuốt nhẹ sống mũi cao cao của nàng đầy vẻ cưng chiều, bỗng Phương choàng tay qua cổ hắn cưỡi nên người hắn hôn thắm thiết, sau đó nột cái áo ba lỗ trên người hắn ra, trong lúc thở hổn hển nàng nói:

- Ông xá em muốn đẻ em hôm nay sẽ làm kị sĩ nha.

Thấy mặt nàng đỏ bừng biết nàng động tình hắn cũng mãnh liệt đáp lại môi lưỡi khiến nàng hổn hển rồi hôn tới cổ khiến nàng phải " Ukm " một tiếng đầy mê hồn, biết đó là nơi mẫn cảm của nàng nên hắn càng làm dữ hơn rồi sau đó là hôn đến hai bầu ngực căng đầy của nàng. Thấy vướng víu Phương đã tự tay thò ra sau cởi nút rồi ôm trầm lấy hắn, cả buổi chiều đó trong phòng đầy tiếng hoan ái khiến người nghe đỏ mặt.

Qua chiều hôm đó thì hắn cũng phát hiện ra một mặt mới của nàng đó là nàng thích cưỡi nên người hắn làm nữ vương, khi hắn mà gọi nàng nữ vương thì càng làm nàng hưng phấn cũng kích thích như mãnh liệt hơn.