Chương 52: Đến Doanh Trại Quân Đội.
- Anh Sơn cái này là thật sao, người ngoài hành tinh là có thật sao. Không phải người ngoài hành tinh chỉ có trong phim thôi sao.
- Cái đó thì ai mà biết được cái hình đó là do một tên trinh sát vào bên trong cái doanh trại quân sự đó nhìn thấy rồi phác họa lại. Anh đoán chắc tám chín phần cái này có thật, nơi doanh trại đó chắc chắn có bí mật gì đó chúng ta nên đến đó xem thế nào.
Sơn thấy Đạt hỏi vậy thì trả lời, Lão Lưu nghe hắn nói vậy thì cũng nên tiếng.
- Đoàn trưởng chúng ta phải đến nơi đó thật sao.
- Đúng vậy, ta đã đồng ý với mấy lão già đó sẽ giúp mấy lão đấy đến đó kiếm ít lương thực cùng súng đạn, mọi người chuẩn bị đi có thể mai ngày kia sẽ nên đường. Ta thử đến đó xem cái đĩa bay đó có phải đồ thật không.
Rồi Sơn kể lại tình hình ở đó cho đám người kia nghe, tất cả điều gì hắn được nghe hắn đều thuật lại cho mọi người nghe. Nghe đến hắn nói có cả gần vạn xác sống thì cả đám cũng hết cả hồn, sơn an ủi vài câu rồi nói sơ qua kế hoạch của mình cho mọi người nghe.
Cả đám mỗi người một ý kiến bàn luận đến tối về kế hoạch lần này, bàn đến tối đến khi A Loan sang gọi bọn hắn sang ăn cơm thì bọn hắn mới thôi nghị luận. Về đến nơi thì mấy nàng đã dọn cơm xong hết chỉ chờ bọn hắn đến ăn, nhìn qua hắn đã thấy Lam Lam cắt tóc ngắn búi lại sau gáy, thấy vậy hắn hỏi:
- Sao ngươi lại cắt tóc ngắn rồi.
Lam Lam thấy hắn nói vậy thì nói:
- Ta muốn mạnh mẽ hơn, không cần ai giúp đỡ ta. Hồi sáng ta đã sang nhờ mấy cậu ấy chỉ dạy cho cách tập luyện, chiều nay tập luyện thấy mái tóc vướng víu nên đã tự cắt đi.
Thấy ánh mắt quân cường, cùng sự cương quyết như vậy Sơn lại nhìn về Y Lâm nói:
- Ngươi đợi một hai hôm nữa khỏe lại thì cũng tập luyện theo cách bọn hắn dạy cho nàng, cố gắng sẽ không còn chịu khuất nhục. Còn hai nàng nữa làm cái bình hoa cũng được nhưng cũng phải tập luyện thì mới đủ sức khỏe bồi lão công.
Sơn quay sang hai chị em song sinh vỗ mỗi nàng một cái vào mông rồi lựng cằm hai nàng nói thêm. Thấy hắn hành động như vậy thì đám nam nhân cười vang còn mấy cô gái ngại ngùng oán trách hắn, bữa cơm qua đi thì có một người bên lão Thanh Tùng đến báo sáng mai bọn hắn sẽ hành động.
Đám Sơn cũng chỉ bàn bạc sơ qua sau đó là đi nghỉ sớm để lấy thể lực mai nên đường, cả đêm hôm đó hắn cũng chỉ ôm hai chị em Loan Thiến ngủ chứ không làm gì, hắn sợ hai nàng còn đau với hắn còn muốn giữ thể lực tốt cho ngày mai tác chiến.
Sang hôm sau mới sáu giờ bọn hắn đã dậy, hai cô gái giúp hắn mặc đồng phục tác chiến, các đai đựng băng đạn quân dụng, súng bom đủ cả, khoác cả cây súng M4A1 nên vai mọi thứ đã sẵn sàng. Thấy hắn như vậy thì A Thiến ánh mắt hoa si nhìn hắn nói:
- Lão công, nhìn anh thật soái ah, nhìn thật ngầu.
- Đúng a lão công nhìn người thật oai phong, vị nam nhân tràn nan khiến chị em ta xuân thủy tràn đầy rồi đây này.
Nghe hai nàng ta trêu chọc gợi đòn như vậy Sơn lại vỗ mông mỗi nàng một cái rồi môi lưỡi khiến hai nàng ta đỏ bừng mới chuẩn bị đi. A Loan thấy hắn đi thì ôm hắn một cái giọng ôn nhu nói:
- Lão công chị em ta đã hết đau rồi cố gắng nên đêm nay về chị em ta sẽ hầu hạ ngươi thật tốt.
- Lão công hay an toàn chở về.
Hai nàng hôn nên má hắn một cái rồi vẫy tay chào hắn, ra đến cổng thì cái xe bọc thép S5 của bọn hắn đã đứng trước cổng, vừa thấy hắn ra Đạt đã thò đầu ra cửa sổ nói:
- Đại ca chưa sáng ra anh đã làm chuyện đó rồi sao. Mặt vẫn còn dính son môi kìa.
Sơn soi gương rồi xoa xoa đám son môi còn sót lại sau đó nên xe hỏi:
- Chuẩn bị kĩ hết chưa, đám kia có liên lạc bộ đàm với chúng ta không.
- Có anh Sơn, bọn hắn nói hẹn vài phút nữa sẽ tập chung ở cổng chính của sơn trang, lần này có khoảng ba bốn trăm người đi.
Sơn lại quay sang lão Lưu nói:
- Lão Lưu chốc nữa lão điều chỉnh mấy cái Flycam ở nguyên trong xe đừng có ra ngoài, thằng nào chui vào không phải người mình bắn chết mẹ nó đi không cần hỏi nhiều. Đã dặn dò bọn hắn chuẩn bị đồ đạc cho chúng ta chưa Huấn.
- Rồi anh Sơn đã bảo với bọn lão Vương chuẩn bị hết đồ đạc cần thiết rồi. Bọn lão nói lần này sẽ do anh chỉ huy hết đám bọn hắn sẽ đi theo mà tuân lệnh.
Sơn thò người ra ngoài xe nên trên chỗ lắp súng trường hạng nặng nhìn ngó một lúc rồi nói:
- Tất cả phải đề phòng nha, nguy hiểm thì chạy trước không cần no cho đám người bên đó đâu. Việc của chúng ta là đến đó xem cái phi thuyền đó xem thế nào.
- Ok anh yên tâm, bọn em sẽ cẩn thận.
Cả đám bên dưới ứng tiếng hắn nói. Chạy một nát thì cũng đến nơi tụ tập nơi đó là một bãi cỏ khá rộng đâu khoảng hai ba mươi cái xe đủ thể loại cả, SUV xe tải, xe jeep … bốn lão già đang đứng trước bãi cỏ đó chờ bọn chúng. Sơn nên phía trước bắt tay ba lão rồi nói:
- Đã đủ người chưa, chuẩn bị đồ đạc mà bọn ta đưa ra cẩn thận chưa. Mấy cái đó giúp các ngươi bớt thời gian rất nhiều nên đừng có bỏ thứ gì.
- Sơn thiếu yên tâm chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cậu nói, mọi người cũng đã đông đủ chúng ta cũng có thể nên đường rồi.
Lão Vương thấy hắn nói thì tiếp lời nói vậy, Sơn gật đầu rồi lại leo nên lóc xe S5 của hắn ngồi rồi nói:
- Đi thôi đi sơm về sớm.
Đoàn xe bắt đầu nên đường, dẫn đường phía trước là mấy cái xe tải, đi giữa là đoàn xe của hắn cùng mấy lão già kia, đi sau là đám xe còn lại chở đám người của mấy lão đó. Chạy quanh co vài vòng qua mấy quả đồi cuối cùng đến chưa thì cũng đến nơi cái doanh trại mà đám người kia nhắc đến.
Đám người của mấy lão kia đang giải quyết mấy con xác sống bên ngoài mấy hàng giào thép, Sơn bước xuống ra hiệu cho lão Lưu lái cái Flycam quan sát địa hình rồi hắn cũng điều khiển một cái quan sát địa hình xung quanh. Mấy lão kia thấy hắn không có động tĩnh gì hơi sốt ruột chạy lại hỏi hắn:
- Sơn thiếu chúng ta làm gì tiếp bây giờ phá cửa đi vào sao.
Lão Trần thọt không kiềm được liền hỏi hắn, Sơn liếc lão một cái rồi ném cái màn hình cùng cái điều khiển Flycam cho mấy lão xem, thấy mấy lão xem qua thì hắn nói:
- Quan sát địa hình một nát sau đó chúng ta sẽ từ từ đánh vào đó sau.
Mấy lão nhìn thấy màn hình sau đó nhìn hắn với ánh mắt thán phục, lão Vương nói:
- Không ngờ cậu lại nghĩ ra được cách trinh sát hay như vậy, nếu mà tôi biết cách đó thì đám người kia đã không phải chết hết.. haizzz.
- Thôi được rồi gọi mấy tên tay chân cầm đầu của mấy lão đến đây, tôi dặn chúng chuẩn bị một chút sau đó chúng ta sẽ bắt đầu giết xác sống.
Quan sát cái doanh trại đó hắn càng thấy kì lạ bên trong có khá nhiều lều bạt được dựng làm chỗ ở, nhìn quần áo đó hắn cảm thấy có rất ít người thường đa phần toàn mặc quần áo quân nhân, nhân viên y tế cũng như có một số con còn mặc quần áo phòng độc … đủ loại, hắn hơi khó hiểu nơi căn cứ đó đang nghiên cứu gì mà lại ít người đến vậy.
Quan sát trên cao xong hắn chỉnh cái Flycam bay thấp xuống mấy tòa nhà như kiểu nhà kho nhưng chúng đều kín mít không có chỗ nào cho máy bay có thể bay vào trong, bay đến một cái nhà kho khá to bên cuối cái khu doanh trại đó, nơi đó không có một con xác sống giám bén bảng đến luôn, hắn điều khiển cái Flycam lại gần cái cửa kính.
Cái Flycam càng đến gần thì tín hiệu truyền về càng sấu không làm gì được hắn đành lái cái máy bay đó về, một nát thì đám thủ hạ của mấy lão kia cũng được tập chung đủ, Sơn thấy có khoảng hai mấy tên thì nói:
- Như ông chủ của các ngươi đã nói rồi đấy ta sẽ là người dẫn dắt cá ngươi trong cuộc tác chiến lần này, biết mấy người các ngươi không coi trọng ta. Các ngươi không coi trọng cũng được ta mặc kệ nhưng không nghe lời làm ảnh hưởng đến kế hoạch của ta, ta sẽ cho hắn chết rất đau khổ kể cả đám chủ nhân của các ngươi cũng không bảo vệ được đâu.
Cả đám ngây ngốc nhìn nhau sau đó có một tên đại hán mặt mày hơi dữ tợn xăm trổ đây mình, tay đang cầm khảm đao đi nên hỏi hắn:
- Sơn thiếu nếu ngài chỉ đạo sai lầm thì sao, không nhẽ chúng tôi sẽ chịu chết cũng không được chạy sao. Nếu ngài sai lầm thì anh em chúng tôi là người đi đầu họ sẽ chết, họ chết thì gia đình họ ai nuôi bây giờ.
Sơn nhìn hắn rồi hỏi:
- Ngươi tên là gì, là người của ai.
- Tôi tên là Toàn, mọi người hay gọi tôi là Toàn Sẹo, tôi không là người của ai, tôi là người của sơn trang Hồ Điệp mà thôi, chúng tôi tự tổ đội đi tìm vật tư sau đó về chao đổi cũng như trả phí cho mấy ông chủ đó.
Sơn gật đầu rồi nói:
- Được trước tiên ta sẽ cho các ngươi thấy bản lãnh của ta trước, ta không dám chắc tất cả các ngươi sẽ sống nhưng ta hứa sẽ giảm thiểu tối đa thương vong cho các ngươi. Ai chết trong lần hành động này ta sẽ cho gia đình đó năm trăm cân lương phiếu được chứ.
Cả đám nghe thấy vậy thì nghị luận liên tục mặt mày hớn hở, Sơn lại quắc mắt tiếp tục nói:
- Còn nữa như đã nói kẻ nào không nghe lệnh làm ảnh hưởng đến kế hoạch của ta, ta sẽ cho hắn chết rất thống khổ.