Chương 55: Tinh Thần Lực Công Kích.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 55: Tinh Thần Lực Công Kích.

Những cú đấm của hắn trong trạng thái Thức Tỉnh rất mạnh nên đã làm con Tay Đao choáng váng đầu óc nên không có thể chống cự lại được hắn, Sơn đâm mãi thấy con Tay Đao đó không chết thì mới rút cái Thi Đao ra sau đó đâm liên tiếp vào con Tay Đao khiến đầu nó vỡ nát óc cùng máu đen chảy đầy đất. Khi hắn quay lại thì đám phía sau hét ầm nên vây lại ôm hắn ném nên trên cao.

Thì ra hắn tắt bộ đàm để không có tiếng động sợ đám Tay Đao phát hiện đám người kia giải quyết xác sống nên khá nhanh nên qua đây chợ giúp, đám người bên Cường Huấn cũng nhanh chóng giải quyết hai con Tay Đao sau đó liên lạc với bọn hắn nhưng không được, sợ bọn hắn xảy ra việc gì nên tất cả mọi người cũng vây quanh lại đây.

Cả đám tụ tập lại thấy hắn tay không đánh nhau với con Tay Đao thì cả đám chỉ biết há hốc mồm mà thán phục nghị luận hắn như chiến thần mà thôi. Giết nốt con Tay Đao đó mọi người biết khu này đã thuộc về họ nên cả đám mừng quá quây lại ném hắn nên để ăn mừng công của hắn đã chỉ đạo mọi người.

Một nát thì đám người đó cũng thả hắn xuống, bốn lão già kia cũng hơn hở chạy lại nói:

- Sơn thiếu đúng là thần a.

- Cậu thật là ngưu ah. Mấy lão già tôi đúng là khâm phục..


Thấy đám đó bắt đầu nịnh hót Sơn mới nói:

- Thôi được rồi mau kiểm kê vật tư, và người thương vong, như ta đã hứa hãy chia cho gia đình anh em bị mất và bị thương nhiều một chút. Anh em nào dũng cảm thì cũng ban thưởng thật hậu vào.

- Sơn thiếu yên tâm.


- Được rồi tản đi tìm vật tư cả đi, ta đi đến xem cái phi thuyền kia, khi ta đến đó không được kẻ nào bén bảng đến gần không đừng trách ta không nói trước.

Sơn nói vậy rồi tiếp lấy khẩu M4A1 Đạt đưa rồi sáu người bọn hắn tiến về cái nhà kho có chứa cái phi thuyền không gian kia, bốn lão nhìn nhau rồi lão Trần Thọt nói:

- Cậu ta không cần xử lí vết thương sao.

Vừa nói lão ta vừa chỉ vào ngực, cả đám hiểu ý rồi lắc đầu sau đó là mặt mày hớn hở nói:

- Ai mà quan tâm làm gì chúng ta mau mau đi tìm vật tư đi thôi.

Bốn lão già đó quá gà mờ đi, hắn lăn lộn bao nắm trong giang hồ nên đã hiểu rõ một điều nam nhân tôn kính nhất là thực lực hôm nay hắn đã phô diễn thực lực cũng như khả năng lãnh đạo của hắn khiến đam người của mấy lão đó và trong sơn trang phải kính nể tôn trọng.

Hắn đã cắm dễ trong lòng đám người đó như một nhánh mầm từ đó để bọn hắn sẽ về vươn lá kể về sự tích của hắn thẩm thấu vào trong lòng đám người dân trong cái sơn trang hồ điệp đó, đây cũng là lí do mà hắn muốn trực tiếp cũng như đi nên tuyến đầu tham chiến.

Cả đám đi thu vật tư rồi liên tục nghi luận về hắn đầy vẻ tôn kính, biết đã thành công một phần nên hắn cũng yên tâm sau đó mới cùng đám Huấn rời đi. Đến cái nhà kho đó thì hắn mới phát hiện đó là một cái nhà chứa máy bay, đường băng ngay từ trong cửa kéo ra xa.

Ngó từ bên ngoài không thấy có một chỗ hở nào, hắn ra hiệu cho Đạt tiến nên mở cửa nhưng không được, cái cửa đó là cửa đẩy mở bằng điện, Sơn nên quan sát rồi lại vào trạng thái thức tỉnh tập trung hết sức hắn dùng Thi Đao chém một nát thì cũng được một lỗ đủ cho một người chui vào, liếc đèn pin vào bên trong gõ cửa đánh động nhưng cũng không thấy có động tĩnh nên Sơn chui vào trong đó.

Đám Đạt và Huấn cũng bắt đầu chui vào, vào trong hắn mới thấy bên trong đó đang dựng nên một cái lều không phải nói nó to như cái nhà được dựng bằng khung sắt che chắn bằng nilon trắng khá dày, Sơn bật đèn bên trong thì may sao có điện qua cái bóng hắn có thể nhìn thấy một cái phi thuyền màu đen to tướng bên trong cái nhà nilon đó.

Bỗng Đạt vỗ vai hắn rồi chỉ cho hắn ra một chỗ, Sơn nhìn qua đó thì thấy một cánh cửa đang mở, hắn không kìm được mà chửi:

- Con mẹ nó không ngờ có cửa sau mở rồi, mất công mất sức phá cửa.

Nhổ một bãi nước bọt rồi hắn tiến lại gần cái khu đó, càng đi lại gần thì vào bên trong thì hắn thấy hơi có gì đó khang khác, nhưng sau một nát thì cảm giác đó biến mất nhưng tinh thần hắn lại chở nên minh mẫn hơn, mở một lối đi vào trong hắn bước vài đó nhưng mãi không thấy đám kia tiến vào hắn liền đi ra ngoài thì thấy đám đó đang ngồi ôm đầu.

- Sao vậy các ngươi làm sao vậy.

- Đại ca anh không thấy gì sao chúng em tiến lại gần đó thì thấy đau đầu muốn chết, cảm giác như có thứ gì đó nhìn chằm chằm vậy.

Cả đám đều ngồi xuống lắc lắc xoa thái dương cho bớt đau đầu rồi cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của Đạt, Sơn thấy hơi kì lạ rồi càng hiếu kì hơn muốn tiến vào bên trong đó quan sát xem nó như thế nào mà lại nhiều quái sự như vậy.

- Đươc rồi chúng mày canh ở đây anh vào trong đó xem sao.

Kệ đám lão Lưu cùng bọn Huấn ngồi đó hắn lại theo lối cũ đi vào, rạch mấy lớp nilon hắn mới tiến vào bên trong thì thấy bên trong đang có một cái phi thuyền hình đĩa bay màu đen bóng, ba chân dựng dưới đất khá to thấy nó cũng hơi giống với miêu tả của tên kia, chứng tỏ cái này có ấn tượng rất sâu với tên đó dù cho hắn nhìn thấy mỗi cái bóng bên ngoài của nó mà thôi.

Đi xung quanh cái đĩa bay một vòng thì Sơn thấy một cái biển trên đó ghi.

" Vật thể không xác định tên XXAR7314 được tìm thấy ngày x tháng y tại dãy Hoàng Liên.

Không rõ khối lượng, từ trường phát ra bên ngoài rất mạnh, không thể tiến vào phạm vi 10m, tiến vào phạm vi sẽ bị đau đầu tiến sâu hơn sẽ tổn thương não.

Có đồng phục đặc biệt có thể tiến gần 2m với phi thuyền ……

Cao 15 m, đường kính vòng trên 10 mét, dưới 20 m..

"

Sơn đọc qua thì đó là một bài báo cáo về cái phi thuyền đó thì đúng hơn, hắn lấy điện thoại ra định chụp thì mới thấy nó đã bị xanh mạn hình rồi, chửi thề một câu sau đó hắn lại quan sát cái đĩa bay đó một lần nữa.

Xung quanh đĩa bay đó hắn không quan sát thấy mẹ nó một kẽ hở nào ba cái chân bên dưới cứ như là mọc ra từ thân nó vậy. Hắn hiếu kì càng tiến lại gần nó lúc này hắn cảm thấy như có cái gì đó đang đánh thẳng vào tâm thức của hắn khiến hắn hơi nhói đầu một cái rồi mắt hắn bỗng nhiên tối lại hắn cảm thấy xung quanh mình có một màng chắn mỏng rồi tình tia sóng trong phi thuyền khuếch đại ra va vào mang chắn đó hì lại bật ra ngoài.

Hắn lại nhớ ra rồi đây chẳng phải là tinh thần công kích cũng như tự vệ mà hắn nằm mơ lần trước sao, lần đầu hắn dùng nó công kích con Tay Đao đó đã khiến hắn mất hết thể lực mà ngất đi, không biết lần này dùng cái này làm lá chắn có bị ngất không đây.

Không biết bao giờ màn chắn đó biến mất nên hắn càng tiến về phía trước, nhưng càng tiến về phía trước thì hắn lại càng cảm thấy đau, màng chắn bằng tinh thần lực của hắn bên ngoài càng tiến về phía trước càng lúc càng mờ. Sơn cắn răng mà bước tới càng dồn xuy nghĩ vào tấm chắn hơn tinh thần không xuy nghĩ gì khác chỉ cố chú tâm vào cái phi thuyền mà thôi.

Sơn bước mấy bước thì cái màng chắn bằng tinh thần lực của hắn bắt đầu dày trở lại, tiến thêm thì nó lại mờ đi, hắn lại cố gắng dùng hết tinh thần thêm vào cái màng chắn đó điều đó càng làm hắn đau đầu như muốn nứt ra vậy. Càng như vậy hắn lại càng kiên trì đi về phía trước, càng tiến nên thì hắn cảm thấy hắn điều khiển tinh thần lực càng nhuần nhuyễn hơn, có thể tập chung tại một điểm giãn nó bao quanh hắn.

Hắn không để ý càng lúc hắn càng tiến gần đến trung tâm bên dưới của cái phai thuyền, hắn đến đó thì đau đầu muốn nứt còn một bước nữa là hắn có thể tiến nên phía trước đúng giữa phi thuyền, hắn cố kéo chân nhưng không được hắn cảm giác như hắn đã thức đêm cả mấy trục đêm rồi hắn rất mệt hắn mà đặt chân xuống chắc hắn sẽ ngã gục luôn ở đó.

Cắn đầu lưỡi làm mình tỉnh táo hơn một chút hắn cố dùng hết sức mình còn sót lại khi trong trạng thái Thức Tỉnh đó cũng như tinh thần lực còn lại làm một cái lác chắn bên ngoài thật kiên cố.
" Thịch "

Một tiếng vang nên chân hắn đã đặt xuống dưới trung tâm của cái phi thuyền, hắn đứng giữa nơi đó. một tiếng nổ đùng trong đầu hắn rồi hắn ngã quỵ xuống đất, lúc này hắn cảm thấy áp lực xung quanh đã mất và có tiếng gì đó khó hiểu mà hắn nghe thấy loáng thoáng. Tinh thần lực cùng trạng thái Thức Tỉnh của hắn đã giải trừ vì không đủ năng lượng cũng như tinh thần, hắn quỳ một gối xuống đất chống hai tay thở hổn hển.

Hắn có cảm giác như hắn vừa bơi qua một quãng đường khá dài làm cho cả thân thể dã rời vô lực đầu óc ong ong lọan chuyển. Bên ngoài có âm thanh vang nên rồi sau đó cái phi thuyền đó sáng nên nháy vài cái, bên rìa phi thuyền kéo ra sau đó có một cái thang hạ xuống.

Hắn hơi bất ngờ rồi cố đứng dậy tiến về phi thuyền sau đó không đi được mà bò theo bậc thang nên cái phi thuyền đó, vừa bò hắn vừa chửi:

- Con má mày, để ông xem bên trong mày có cái gì mà mày phải làm nắm trò như vậy.

Bên trong phi thuyền đang có những âm thanh khó hiểu mà hắn không hiểu được vẫn phát ra liên tục, bò vào đến bên trong cái phi thuyền đó hắn mới há hốc mồm. Bên trong toàn là một màu sáng xanh có một người đang đứng ở giữa phi thuyền đang nói cái gì đó mà hắn không hiểu. Hắn giật bắn mình rồi chửi:

- Con mẹ mày là người hay là quỷ, sao lại có mặt ở đây.

Sơn rút cái Thi Đao rồi giơ nên phòng bị, vài giây sau thì hắn mới phát hiện đó không phải người đó chỉ là một cái bóng chiếu 3D nhìn như thật mà thôi. Rồi cái thứ đó nên tiếng mà hắn hiểu:

- Phát hiện sinh vật đặc biệt phù hợp với yêu cầu của tàu mẹ, triển khai tắt sóng bảo vệ tàu. Bắt đầu quét sinh vật phù hợp với tiêu chuẩn.