Chương 58: Không Liên Quan.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 58: Không Liên Quan.

Thấy tốc độ kinh khủng của hắn như vậy thì lão Hoàng Mập sợ quá mà quỳ xuống đái cả ra quần, nói tóm lại mấy lão này trước đó cũng chỉ là đám buôn trè với mấy cái xí nghiệp chứ có như hắn đánh nhau mà nên làm đại ca đâu nên dã tâm cũng nhỏ mà tâm lí cũng không vững vàng.

- Sơn thiếu tha mạng ah là tôi mờ mắt tham lam lấy đồ của cậu. Tôi đáng đánh ah … đáng đánh ah.

- Sơn thiếu đừng manh động ah, đừng giết lão Hoàng nha, giết lão chúng ta đều không có lợi cả đúng không.

Lão Trần Thọt tỉnh thần lại trước thì vừa giảng hòa vùa có ý đe dọa hắn, bọn hắn nghĩ hắn không giám giết bọn lão vì bên ngoài đang có rất nhiều súng chĩa về đây. Sơn đá lão Hoàng Mập đang ôm đầu gối mình ra rồi dùng hết sức tập chung vào tay rồi đấm một nhát vào chiếc xe bọc thép.

" Ầm "

Chiếc xe bọc thép đó bị hắn đấm vào một nhát thì lõm sâu vào trong cả vài trục phân, nắm tay hắn vẫn còn in trên đó, chiếc xe chịu lực tác động quá mạnh cũng tí nữa nghiêng sang một bên mà đổ. Đấm vào cái xe đó hắn có cảm giác như mình đang đám vào bao cát vậy không thấy có tí xi nhê nào trên tay, hắn phủi phủi tay rồi nói:

- Con mẹ các người ta đã nói trước ngay từ đầu với mấy lão rồi, ta một tuần nữa sẽ đi, súng đạn xe S5 cũng để lại cho các người, ta biết mấy ngươi nghĩ trong đầu cái gì muốn chiếm cái chỗ này làm thổ hoàng đế sao, ta không có hứng thú nên đừng có chọc ta. Ta mà điên nên thì các ngươi sẽ chết rất khó coi, huynh đệ anh em ta làm sao ta sẽ gọi người đến san bằng cái chỗ này của các người.

Cả đám há hốc mồm nhìn cú đấm của hắn bao gồm cả bọn lão Lưu, đặc biệt là Đạt trên mặt hắn đỏ bừng vì hưng phấn không ngờ đại ca của mình lại ngưu bức như vậy từ lúc nào. Đám tay súng bên ngoài cũng trong lòng trấn động nhìn cảnh đó vì cái mà bọn hắn nhìn trước đó chắc chỉ có thấy trên phim mà thôi, đám người ở phía xa quan sát thấy thế cũng hưng phấn ầm ầm nghị luận.

Lão Vương ở phía xa thì nuốt nước bọt, may mắn vì hắn ngay từ đầu đã không cùng Sơn trở mặt, rồi lão lại vui mừng mong Sơn giết ba lão đó để hắn chiếm nói này một cách đơn giản. Ba lão già thấy cảnh đó thì càng thất kinh hơn thi nhau cúi đầu khóc lóc xin lỗi hắn, thấy đe dọa coi như đã thành công hắn mới vẫy tay cho cả bọn rút lui.

Đám bọn hắn đi đến đâu đám người đó tản ra đến đó, còn liên tục hô " Sơn thiếu uy vũ ", đám Đạt đi sau mặt mày ai cũng hưng phấn vì thấy cảnh lúc nãy, rồi lại cố dằn lòng hỏi về việc phát sinh trên phi thuyền của hắn.

Hắn đi về xe S5 một nát thì có một đám chở ba con Tay Đao đến cho hắn, Sơn ra hiệu cho bọn Huấn ném nên xe sau đó cả bọn lái xe về cái sơn trang Hồ Điệp kia trước. Đám người đi sau cũng lục tục chất nốt đồ đạc nên xe rồi cả đám cũng kéo nhau về trong tinh thần đầy hưng phấn, chỉ có mấy ai kia thì mặt mày u buồn mà thôi.

Về đến cái sơn trang đó thì trời đã tối, về đến nơi thì thấy mặt Y Lâm thâm tím hắn hơi kì lạ hỏi:

- Mặt ngươi làm sao vậy, bị ai đánh sao.

- Đúng vạy lão công là đám người của lão Thanh Tùng đến bắt bọn em, chị Y Lâm phản kháng ghê quá nên bị chúng đáng vậy đó.

- Lão công anh đi đâu để bọn chúng đến đây đập phá, bọn em sợ không còn được gặp anh nữa chứ.

Hai chị em Loan Thiến chạy lại ôm lấy hắn khóc thút thít, cảm nhận mấy bầu thịt ma sát trên người khiến hắn hơi nhộn nhạo, nhưng Sơn cố kiềm chế rồi xoa lưng hai nàng nói:

- Có chuyện gì sao, sao lại có người đến đây bắt các ngươi là thế nào.

- Thấy không có đám thiếu gia ở nhà nên đám người của lão Thanh Tùng đến đây bắt chúng tôi lúc chiều sau đó trói lại mang về bên đó, nhưng không biết vì sao lại thả chúng tôi ra còn tặng rất nhiều đồ đạc quý trọng với gà vịt nữa.

Sơn nghe kể vậy thì hiểu ra mọi chuyện an ủi hai nàng thêm một nát rồi nói:

- Thôi được rồi không có chuyện gì đâu, ta ở đây thì sau này không ai giám ức hiếp các người nữa, mau mau đi nấu cơm đi tối lão công an ủi cho.

- Đáng ghét.

Hai cô nàng đẩy hắn ra rồi mấy người con gái đi nấu cơm, Sơn thì chạy sang bên nhà của bọn Đạt, bật video quay lại được hồi chiều nên xem thì mới thấy có mấy tên tráng hán to khỏe đến bắt trói mấy cô gái đó. Đạt nhìn rồi nói:

- Con mẹ chúng nó chắc có dự mưu trước rồi Sơn ca. Ba lão già này định trở mặt với chúng ta ngay sau khi chia đồ xong đây mà, nên mới làm như vậy.

- May cho bọn hắn là không làm gì các nàng không thì hôm nay tao sẽ sang đó làm thịt cả nhà bọn chúng. Bọn Huấn đâu cả rồi.


Đạt bật một cái CAM khác rồi chỉ chỉ cho hắn, Sơn nhìn vào đó thì thấy đám người đó đang xử lí đám thi thể của mấy con Tay Đao cùng Thi Khuyển kia. Sơn và Đạt châm mỗi tên một điếu thuốc rồi cũng đi xuống cái nhà kho đó.

- Đoàn trưởng nha lần này chúng ta vớ bở rồi, làm được thêm mười sau cái Thi Đao, tám bộ giáp từ da của con Tay Đao nữa. Đây… Đây còn cái này rất đặc biệt cậu nhìn xem.

Sơn nhìn theo lão thì thấy đó là một mũi tên bằng thép được gắn trên đầu mũi tê bằng một cái gì đó nhìn không phải là kim loại như bình thường. Lão gắn vò một cái nỏ rồi bắn vào một tấm thép khá dày khoảng hai năm phân.
" Thụt "
Mũi tên xuyên qua luôn gần hết cả tấm thép rồi mới rừng lại, Sơn cũng kinh ngạc há hốc mồm nói:

- Mẹ mũi tên làm bằng gì mà xuyên cả thép dày thế kia. Mẹ có cung tên như thế này có khi còn bắn xuyên mẹ cả xe bọc thép cũng nên.

- Cái này do tôi chế ra đó, nó được làm từ răng con Thi Khuyển chúng ta giết được hồi sáng, lấy tất cả răng nhọn của đám Thi Khuyển hồi sáng đem bọc làm mũi tên thì cũng được khoảng sáu bảy trục mũi đó đoàn trưởng. Đúng là lần này chúng ta chúng lớn mà.

Sơn cầm cái mũi tên đó ngắm nghía một nát rồi gật đầu nói:

- Con mẹ nó không ngờ lão Lưu ông lại tài thật đấy, chế ra cái thứ này thật hay, trong đội ngũ của chúng ta có ai biết bắn cung thì mẹ nó hết xảy.

Đám Tới cùng Huấn đang phụ lão Lưu xử lí đám thi thể của mấy con Tay Đao, cùng đám Thi Khuyển nhìn mặt mày tên nào cũng lấm tấm mồ hôi găn tay đẫm máu đen nhưng qua ánh mắt của họ hắn cũng cảm thấy họ đang rất vui mừng. Bỗng nhiên Đạt đánh đánh tay hắn nói:

- Sơn ca đám lão Thanh Tùng đến nhà bên kia gặp anh hay sao kìa.

Đạt đưa cho hắn cái màn hình sau đó nói, Sơn xem một nát rồi ném màn hình cho Đạt nói:

- Mày qua đó tiếp mấy lão rồi nói, không cần phải xin lỗi gì cả, đồ ăn thì giữ lấy bảo với mấy lão đó chúng ta sẽ không can thiệp vào việc của mấy lão, bọn hắn thích đánh đấm thế nào thì đánh đấm, đừng ảnh hưởng đến chúng ta là được. Chúng ta không có liên quan mẹ gì với chúng.

Đạt gật đầu rồi chạy biến đi sang bên nhà bên đó, Sơn thấy đám đó vất vả như vậy thì cũng đeo găng tay khẩu trang vào sao đó giúp mọi người xử lí mấy cái xác đó. Từng cặp Thi Đao được ra đời, tên làm được cũng chất thành mốt đống.

Đến tối tám giờ mọi việc cũng chưa xong, Đạt đã chạy sang gọi bọn hắn sang ăn cơm.

- Sơn ca em đã theo lời anh nói cho ba lão đó biết rồi, cả lão Vương cũng sang em cung kêu lão ta như vậy. Cơm nước xong rồi mọi người mau sang đó ăn đi.

Bước khỏi cái nhà kho đó đi ra ngoài hắn thấy bên đường gần đó hôm mà hắn cùng hai chị em Loan Thiến đi dạo đó đang treo đèn cũng như ăn uống tưng bừng, tiếng nhạc cũng như tiếng hét vui chơi loạn thành một bầy.

- Bên đó chắc đang liên hoan anh à.


Thấy hắn ngó qua cổng về bên đó thì Cường nói một câu, cả đám lắc đầu rồi cùng về ben tứ hợp viện kia bắt đầu ăn cơm. Thịt gà với cá, ngan rau củ bầy đầy một bàn nhìn còn phong phú hơn mọi hôm ăn cơm rất nhiều, không kìm được hắn hỏi:

- Sao hôm nay sang trảnh thế này.

- Lão công hôm nay được tặng nhiều đồ quá, chị em sợ đồ cũ không ăn hết nó bị hỏng nên mang hết đi nấu, mọi người hôm nay cố gắng ăn cho hết nha.

A Thiến đang bê một đĩa đỗ xào ra thấy hắn hỏi thì bê lại trả lời, Sơn kéo nàng ta lại ôm eo rồi bốc một miếng đỗ bỏ vào miệng nhai.

- Ngon a. là ai nấu vậy.

- Là chị Y Lâm nấu a, chị ấy trước đó là đầu bếp nhà hàng 5 sao đó lão công, nấu ăn nhìn rất thích mắt.

Sơn buông nàng ra rồi gạt đầu, hắn lại nghe thấy có tiếng bước chân bên ngoài tiến vào, vì tai hắn rất thính nên tiếng bước chân ngay bên ngoài đường đi ngoài cổng hắn đã nghe thấy, Đạt cũng đánh động hắn chỉ vào màn hình nói:

- Lại có khách kìa đại ca, thằng này là thằng nào vậy.

Sơn ngó vào màn hình thì thấy đó là một tên mập hồi sáng nói chuyện với hắn nói bọn hắn không thuộc về bên phe của lão già nào thì phải, đám bọn hắn chỉ được thuê đi đến đó mà thôi. Thấy tên đó đang cầm cái gì đó đang ngập ngừng cứ bước ở ngoài cổng không giám vào Sơn đánh mắt cho Tới ra ngoài đó kéo hắn vào.

Một nát sau thì Tới cùng cái tên mập đó đi vào, vào đến nơi thì hắn đã khom người chào sau đó đưa cho hắn một bình rượu. Quan sát tên đó đã ăn mặc khác hồi sáng, đầu tóc cũng trải gọn gàng vuốt sáp bóng lộn ra phía sau, cổ áo phanh rộng chân tay đeo đầy vàng bạc nhìn như mấy tên nhà giàu mớ nổi khoe khoang của cải vậy.

- Làm phiền Sơn thiếu, hôm nay đến đây có bình rượu ngũ lương năm mươi lăm mời Sơn thiếu uống thử.

- Thôi được rồi đúng bữa cơm thì ngồi đây ăn cả một thể cho vui đi.