Chương 67: Thu Hoạch Sau Cơn Bão.
Đi ra ngoài thì hắn mới biết mình được đưa vào một phòng nhỏ ở tầng một của một ngôi nhà, ra đến ngoài sân thì đã có một chiếc ô tô đứng sẵn ở đó. Sơn nghĩ ra gì đó rồi quay sang lão Lưu hỏi.
- Mọi người thế nào, có ai bị thương không.
- Có hai mươi ba người chết do bị xác sống ăn thịt lẫn bị cắn lây nhiễm, hai mươi sáu anh em bị thương đang được điều chị gần đây.
Sơn nghe thấy hai ba người chết thì đứng sững lại, đám người đi theo thấy vậy cũng đứng lại chờ hắn, Sơn trầm mặc một nát rồi nói.
- Đi thắm mấy anh em bị thương đó đi. Gia đình thân nhân của mấy người tử trận thì chu cấp tốt với đừng quên an ủi họ.
Biết là mạt thế sinh mạng không còn quý trọng nữa, nhưng họ dù gì cũng là người đã cùng hắn tham gia tác chiến, họ đã theo lời hắn mà liều mình chiến đấu để bảo vệ nơi này. Xe chạy tầm năm sau phút thi đến một ngôi nhà bên ngoài đang có mấy người đang đeo súng đứng nghiêm trang đứng gác.
Thấy hắn đến thì hai anh bạn đó mới cười chào hắn.
- Chào Sơn thiếu.
Hắn nhìn sơ qua nhận ra hai người này đêm qua cũng là mấy người có súng áp tuyến đầu cùng với hắn, Sơn gật đầu rồi dừng lại bắt tay hai người rồi nói:
- Sau này là người một nhà rồi, sau này không càn phải khách sao như vậy, gọi Sơn ca hoặc anh Sơn là được.
Hai tên vui mừng gật gật đầu sau đó Sơn tiến vào trong, bên trong đang có mấy cô gái đang chạy đi chạy lại giúp lão Mập với một hai người nữa xử lí vết thương cho mấy người đang nằm trên giường.
Sơn ngó quanh, đây có vẻ trước đó là một cái nhà kho được cải tạo lại sau đó kê giường vào đây làm phòng bệnh, thấy Sơn vào tất cả mọi người đều dừng lại công việc sau đó quay ra phía hắn. Thấy mọi người định chào thì Sơn đã ra dấu tay bảo mọi người tiếp tục.
- Đừng để ý đến tôi, mọi người tiếp tục chữa trị cho anh em đây đi.
Đám người đó gật đầu rồi tiếp tục công việc, người thay băng, người xoa bóp … đủ cả giúp cho mấy người đang nằm. Sơn tiến lại một anh chàng giường đầu tiên, anh ta đang được tiêm thuốc tê, bác sĩ đang giúp anh ta khâu lại một vết thương rách khá to trên tay.
Nhìn thấy đó là bác sĩ Mập theo bọn hắn từ lúc ở cái nhà máy nhỏ đó, Sơn tiến lại vỗ nhẹ vai còn lại của anh bạn đó nói:
- Anh bạn cố nên nha. Bác sĩ đây là bác sĩ giỏi nhất nước ta về chuyên ngành ngoại khoa, đảm bảo vết thương của anh bạn khâu bao đẹp luôn, vài hôm nữa tháo chỉ lại vận động bình thường không phải no nghĩ gì cả. Đã có anh em chúng tôi no hết rồi.
Tên đó tưởng thật ánh mắt nóng rực nhìn bác sĩ mập, thấy hắn chém gió như vậy ông ta định quay ra nói thì hắn đã nháy mắt ra hiệu làm ông ta không nói gì nữa. Cứ như vậy hắn đi mấy cái giường khác thấy ai còn tỉnh thì chém gió vài câu giúp họ vui nên, ai ngủ rồi thì giúp họ đắp lại chăn, chỉnh lại ống tiếp nước.
Mọi người thấy hắn tận tâm như vậy thì trong lòng đã tôn kính hắn rấ nhiều, với được hôm qua chứng kiến cảnh hắn giết con Mập Thi đó ai ai cũng nể phục hắn.
Thăm hết một lượt Sơn mới cùng bọn Đạt đi đến một khu nhà kho, nói đó đang có gần hai trục người đang mài mài cắt cắt, lại gần thì hắn mới thấy thằng Sang nó đang hàn xì lại một cái cán đao. Bỏ mặt lạ xuống nó mới thấy hắn liền chạy lại rồi nói.
- Đại ca đêm qua anh thật là thần quá đi giết được cả cái con Mập Thi to đùng đó, em nhìn thấy nó thôi mà đã thấy khiếp rồi.
- Đang làm Thi Đao sao xắp xong chưa.
- Gần xong rồi anh à, còn vài cái Thi Đao nữa với vài bộ giáp bằng da của Tay Đao nữa là xong chắc đến trưa là xong.
Sơn liếc qua mọi người trong khu sản xuất vũ khí đó rồi gật đầu nói:
- Sau này tất cả đã là anh em rồi, cố gắng nên các cậu là người rất quan trọng có các cậu sản xuất vũ khí chúng ta mới có cái để giết xác sống được.
Đi vỗ vỗ vai mấy người rồi sau đó, cả đám đưa hắn vào hẳn một cái nhà nhỏ, nơi đó đang chứa thi thể của con Mập Thi.
- Đêm qua phải dùng cần cẩu với cái xe trở công ten nơ mới chở được nó về đó anh à.
- Con dao cắm trên mông nó đâu rồi.
Một nát sau thì lão Lưu đi nên phòng nào đó sau đó mang xuống cho hắn một cái hộp, Sơn mở ra thì đó là cây đao Hắc Thiết của hắn, tiếp lấy đao nhìn vài cái ra hiệu cho mọi người Sơn múa may vài nhát mới nói:
- Sao không xử lí con Mập Thi này luôn đi, tiện làm đám Tay Đao đó làm luôn con này cho nó tiện.
- Đoàn trưởng à cậu không biết chứ, cái con Mập Thi đó da rất chi là cứng và dày không có một cái cưa nào có thể cắt đứt nó, cả bọn không biết làm gì nên đã vứt đớ chờ cậu xử lí.
Sơn gật đầu rồi nghĩ cũng đúng, đến hắn còn phải dùng đao Hắc Thiết với sức mạnh thân thể thì mới có thể chém rách da tổn thương được nó. Sơn xắn tay áo nên nhổ nước bọt tiến lại thi thể con Mập Thi rồi nói.
- Nên đường bình an đi thôi em Mập Thi. Thi thể của em hãy để lại cho anh, anh có rất nhiều điều muốn làm với nó.
Rồi mổ một đường từ trên ngực nó xuống, một nát thì thân thể con Mập Thi đó cũng được mổ banh ra như mổ gà vậy, mọi người đều đeo khẩu trang cùng gắn tay lại giúp hắn. Máu đen từ con Mập Thi đó chảy ra rất nhiều, Sơn nhìn thì thấy cơ quan nột tạng của nó đãng biến dạng không giống con người một tí nào.
- Tóc Tím cái chỗ ngươi nói chứa chất dịch đó ở đâu.
- Bắt đầu quét, nó ở góc trái ngay sau buồng tim của nó.
Sơn theo chỉ dẫn của Tóc Tím bắt đầu lần mò sau đó là thấy một cái bọc sau tim của con Mập Thi, nó có hình dáng tròn bọc bên ngoài một lớp vỏ rất thô giáp, có vẻ rất dai xung quanh bám rất nhiều gai thịt. Sơn dùng đao cắt nó rồi xách ra bên ngoài bỏ vào một cái thùng.
- Anh Sơn cái đó là gì vậy. nhìn lạ quá à nha.
- Là túi mật của con Mập Thi này sao, mẹ nó đúng là to thật.
Mỗi người một câu hỏi hắn, hắn liền bảo Tóc Tím ra giải thích cho mọi người luôn.
- Đây là túi dịch giúp con Mập Thi đó có thể nhanh chóng liền lại vết thương một cách nhanh chóng trong vài trục giây, nó thích ứng với tế bào của con Mập Thi đó hơn con người các ngươi, tuy vậy nhưng khi dùng trên người các ngươi cũng vẫn có tác dụng giúp hồi phục vết thương nhanh chóng. Nhanh còn tùy thuộc vào tố chất thân thể các ngươi nữa, tố chất càng tốt hấp thu dịch càng nhanh, càng dễ liền vết thương.
- Mẹ cái này thần thật vậy sao. Có thể uống chữa nội thương được không.
- Dịch đó uống không trị được nội thương, nó chỉ giúp liền lại vết thương nhanh chóng mà thôi.
Sơn bảo bọn hắn tẩy rửa thật sạch cái thứ đó rồi đổ chúng vào một cái bình, còn hắn bắt đầu xử lí tiếp con Mập Thi, mùi thối từ con Mập Thi quá kinh khủng nhưng cả đám thấy hắn vất vả nên cũng mỗi người một cái Thi Đao nên giúp hắn. Mãi cuối cùng bọn hắn cũng lọc được lớp da bên ngoài của nó, nhìn tác phẩm của mình Sơn cũng thấy bõ công liều mạng giết nó.
Hắn còn lấy được một sợi gân dài gần hai mét từ con Mập Thi rất đàn hồi co giãn dùng Thi Đao chém mà nó chỉ lún vào chứ không đứt. Nhìn thấy bộ xương đó cũng cứng nên bọn hắn ném nó vào dung dịch axit tẩy hết máu me cũng như thịt còn xót lại trên người nó, cuối cùng còn lại một bộ xương đồ xộ của con Mập Thi, nó có tận bốn mươi cái xương sườn, cẳng tay cẳng chân cũng to một cách quái dị.
Bọn Đạt đi nên thử chém vào xương của nó thì chỉ để lại một vết xước nhỏ, thấy vậy cả đám lại cười tâu toét vì xắp có vũ khí mới chế tao từ thứ này đây.
- Đại ca nhìn này ở đây có một cái xương lạ nắm nha.
Sơn theo tay Sang chỉ thì thấy đó là một đoạn xương nhỏ gắn với cổ của con Mập Thi đó, hắn lại gần cố dùng tay khều khều nhưng không tách được nó ra, Sơn liền cầm thanh đao Hắc Thiết khẽ luồn vào rồi bắt đầu nách, một nát thì cái đoạn xương đó cũng được cây ra. Hắn cầm nó trên tay quan sát một nát rồi nói.
- Chúng mày có thấy nó giống cái còi không.
- Cũng giống ha anh. Nhìn nó như mấy cái còi siêu âm trong quân đội hay thổi huấn luyện chó vậy anh à.
Thấy Cường nói vậy Sơn cũng hơi nghi hoặc rồi nhìn lại cái đoạn xương nhỏ chỉ dài có 5 cm đó, như chợt nhớ ra điều gì đó hắn lập tức hỏi Tóc Tím.
- Ngươi thử xem cái này có phải cái mà con Mập Thi dó dùng để điều khiển đoàn xác sống kia không.
- Bắt đầu quét … Đoạn xương này có khả năng tạo ra sóng âm với âm tần rất không đều, có thể con Mập Thi đó có thể điều khiển âm tần đó rồi gửi các tín hiệu sóng não đến xác sống làm chúng bị ảnh hưởng rồi điều khiển chúng theo lệnh của nó.
- Vậy là sau này gặp nguy hiểm có thể thổi nó để điều khiển đám xác sống đó sao.
- Cái đó ta cũng không tính toán được, do con người cấu tạo khác với xác sống, ngươi thổi được nó nhưng chưa chắc tạo ra sóng não để chỉ định được xác sống. Cái đó thì phải chính các ngươi thử nghiệm.
Cả đám bên ngoài nghe thấy hắn nói chuyện cùng Tóc Tím do hắn muốn cả bọn cùng biết nên không giao tiếp với nàng bằng thần thức, mọi người đều há hốc mồm sau khi nghe được việc này.
Ai cũng tranh nhau tiếp lấy cái đoạn xương nho nhỏ đó rồi giơ tận mắt xem không xót chỗ nào trên thân của nó.
- Anh Sơn chúng ta bắt thử một hai con xác sống về thử đi.