Chương 77: Kho Súng Của Đám Buôn Bán Độc Phẩm.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 77: Kho Súng Của Đám Buôn Bán Độc Phẩm.

Ngồi nghe đám đó kể cũng như nói qua tình hình ở đây hắn mới hiểu rõ thêm, chuyện là thế này chỗ này của hắn có ba trăm năm tám người, có hơn trăm nam nhân còn toàn là phụ nữ, trẻ nhỏ thì có vài đứa đa phần ban đầu đều là đám người khuân vác bảo kê có trong chợ.

Đám nam nhân ở đây trước đó đa phần là người của hai lão cai quản khuân vác kiếm tiền ở khu này, còn đám nữ nhân thì một phần trước đó bán hàng ở trợ, rồi một phần được bọn hắn cứu được ở bên ngoài. Lương thực ở đây rất nhiều do có mấy nhà trước đó buôn gạo nên trong kho chất đống, gà qué ngan vịt cũng đầy bọn hắn bắt lại rốt vào một khu để ăn dần cá thì kiếm một cái bể lớn thả vào đó.

Rau củ thì đám nữ nhân chồng trọt phục vụ tất cả mọi người trong đây, bọn lão còn có một cách giết xác sống rất là kì lạ, cách đó lão nói không làm đám bọn hắn thương vong mà còn khác an toàn, đó là cách " Kéo Thi ".

Thế nào là Kéo Thi là bọn người đó dùng dây thừng làm vật cản đám xác sống đó không có ý thức vật cản nên đến nơi là ngã lăn ra, dùng dây thừng ném vào cổ chúng sau đó lôi chúng, đứng trên cáo ném dây lôi xác sống, ném dây mắc vào một đám sau đó cho xe kéo đến chết, hoặc là làm thòng lọng chân hoặc cổ đám xác sống đến thì đều dính bẫy cả.

Nghe thấy vậy cả đám bọn hắn đều cười bò ra, vì cách đó tuy an toàn nhưng quá rườm rà và mất thời gian, lại không thể áp dụng với chỗ có nhiều xác sống.

- Vậy mà các ngươi cũng nghĩ ra được. Vậy khi có nhiều xác sống thì làm sao bây giờ.

- Chú nói đùa đông quá thì chạy chứ sao.


- May cho các ngươi ở cái khu chợ này vật tư phong phú ít phải quan tâm nhiều chứ đi chỗ khác thì các ngươi chỉ có nước chết đói.

Sơn nghe lão ta nói vậy thì phì cười nói, hai lão đều ngẩn ra rồi cùng nói.

- Hôm nay đều là cái hiểu lầm. Các chú tha lỗi cho tụi anh đêm nay các chú cứ chọn em nào xinh đẹp tối nay bồi ngủ cũng được coi như chúng ta tạ lỗi.

- Được rồi. Hai người dẫn đường cho bọn ta đến chỗ đám người kia xem sao.


Hai lão cũng không nói gì nữa rồi dẫn bọn hắn ra ngoài, ra đến nơi thì chỉ có mình Ngọc Trinh đứng ngoài đó, nhìn cái nữ nhân tâm cơ này Sơn lại hơi nhớ đến Sắc Vy rồi lắc đầu theo đám bọn họ đi đến chỗ mấy người kia.

Có vẻ địa vị của Ngọc Trinh ở đây cũng khá cao nên nàng ta đã ra lệnh cho đám đó làm việc như bình thường nên không cò gì thay đổi cả, ánh đèn điện đã được bật nên khắp khu chợ, theo lời mấy lão nói thì nó được chạy bằng máy phát điện dùng dầu diesel.

Đi một nát cũng đến chỗ đám người kia, chỗ đó là một cái phòng nhỏ bên trong kê mấy cái giường bệnh đám người kia đang được tiếp nước, thằng bé kia đã được mổ bố mẹ nó đang ngồi cạnh giường canh chừng.

Mấy y tá đưa bọn hắn vào trong, thấy bọn hắn vào thì đám đó cũng đứng cả nên nói.

- Cám ơn ông chủ đã cứu giúp con tôi …

- Không có gì cần cảm ơn mọi người cứ ngồi xuống nghỉ ngơi đi.


Lão Thành Phệ thấy mấy người đó đứng dậy thì lại gần bảo họ nằm xuống nghỉ ngơi. Một y tá đứng cạnh giải thích.

- May là đứa bé này được đưa đến đây kịp thời, chị Yến nói nếu sáng mai mới đến đây thì chắc không cứu được nữa rồi. Phẫu thuật khá thành công chỉ bảy đến mười ngày là cháy bé lại như thường thôi mọi người cứ yên tâm.

Qua quan sát vừa nãy đi trong khu chợ hắn thấy mọi thứ rất yên bình ai cũng mặt mày hồng hào không có vẻ gì là đói kém cả, một nam nhân có khi còn có ba bốn vợ chăm sóc như ông hoàng đúng là tốt thật hắn nghĩ.
Thấy mọi việc đã ổn Sơn cũng kéo bọn họ ra ngoài hành lang ngồi, châm một điếu thuốc rồi Sơn mới nói.

- Nể tình đám bọn ông nghĩa khí với nơi này khá " Sạch sẽ ", không phải khá sạch sẽ mà quá sạch sẽ nên tôi cũng không muốn nó xụp đổ. Ngày mai anh em chúng tôi sẽ giúp các ông, một hai ngàn con xác sống với anh em tôi chỉ như muỗi mà thôi.

Cả đám không hiểu ý hắn " Sạch sẽ " nghĩa là gì nhưng đám Huấn với Cường hiểu ý đó là gì nhìn cảnh ở cái sơn trang hồ điệp với cảnh ở đây thì ở đây đúng là thiên đường rồi.

- Là … là thật sao …. Chú muốn giúp bọ anh thật sao.

- Tốt … tốt quá rồi.

Lão Thành Phệ vui mừng quá đỗi mà lắp bắp nói hỏi lại hắn, lão Sáu cũng chen vào nói theo. Ngọc Trinh cũng hơi sửng sốt sau đó nói.

- Thật tốt quá cám ơn mấy vị, đêm nay mấy vị hãy đi nghỉ ngơi chúng tôi sẽ xắp xếp mấy cô gái xinh đẹp đến phụ các anh tắm rửa gọi là tẩy bụi bẩn trên người.

Ai cũng hiểu ý ở đây là gì, hắn liếc mắt nhìn nàng sau đó rời đi, hai lão thì liên tục hô đúng đúng mà dẫn đường cho bọn hắn đến một khu nhà hai tầng khá sạch sẽ ở một góc chợ.

- Có nước sạch đó nát nữa anh sẽ đưa mấy co gái đến giúp các cậu tắm rửa.

Rồi hai lão cười dâm nháy mắt với bọn hắn rồi quay đi, Sơn thấy cả đám nhìn mình thì liếc lại rồi nói.

- Nhìn cái gì ở đây có ai quản các ngươi sao, thoải mái đi.

Cả ba tên nghe hắn nói vậy thì đều cười hô hố rồi vào trong đó theo một co gái chỉ đường mà vào mấy phòng khác nhau. Sơn ném hết đồ đạc ba lo nên giường sau đó bật cái điều hòa nên chỉnh cho về 26 độ rồi nằm nên giường mà lim dim.

Uống hơi nhiều rượu nhưng hắn vẫn rất tỉnh táo chỉ nằm trên giường nhắm mắt tĩnh thần mà thôi, một nát sau thì hắn tháy có tiếng động vào trong phòng, cánh cửa mở ra rất khẽ, rồi tiếng bước chân đi vào trong phòng.

Ngửi thấy mùi thơm hắn đã phát hiện ra cô gái đó chính là cô gái hầu rượu cho hắn lúc nãy rồi, Sơn cố ý không mỏ mắt ra xem nàng ta phản ứng thế nào. Nàng kia đi vào phòng sau đó thấy hắn nằm im thì không dám làm gì khác cứ đứng yên một chỗ.

Nếu hắn mở mắt ra thì có thể thấy vẻ mặt túng quẫn của nàng ta lúc này, cô gái nửa muốn đánh thức hắn dậy nửa lại sợ gì đó, nên tay cứ đưa ra trước không chung. Thấy không có động tĩnh gì Sơn mở mắt ra rồi nói.

- Ai cho ngươi vào phòng ta.

- Ta ta … ta không cố ý. Xin lỗi ta ta đi ra ngay đây.

- Ai cho ngươi đi, ngươi nghĩ muốn vào là vào muốn ra là ra sao.

Hắn thấy nàng ta quay đi thì lao nên ôm eo sau đó kề sát vào tai nàng ta nói khẽ khiến người nàng ta run nên bần bật. Ngửi mùi hương trên tóc rồi cúi xuống cổ hắn nói.

- Không phải ngươi đến giúp ta tắm rửa sao, sao lại quay đi như vậy. Ngươi đi thì ai giúp ta tắm đây.

- Đúng đúng. Ta đến giúp ngươi tắm rửa.. cầu ngài đứng dí súng vào ta…


Sơn ngớ người ra không biết nha đầu này ngây thơ thật hay quá sợ hãi cảnh lúc nãy hắn giơ súng dọa đám bọn lão Thành Phệ. Sơn liếc nhìn đũng quần sau đó nói.

- Ngươi có thể tự sờ súng của ta nha.

Nàng kia nghe thấy vậy thì thò tay ra sờ như phát hiện ra cái gì nàng ta thò tay rụt về rồi cố thoát khỏi người hắn chạy vào trong nhà tắm nói vọng ra.

- Ta… ta giúp ngài pha nước tắm. chỉ vài phút là xong ngay thôi.

Sơn thấy vậy thì hơi lắc đầu sau đó cởi quần áo vào bên trong nhà tắm cho nàng ta tắm cho mình, nhưng đã hai ngày hắn chưa được làm chuyện đó, đã nhịn quá lâu với nhu cầu sinh lí cao nên tắm thì ít mà vận động cơ thể thì nhiều.

Cái cô gái than thể đẫy đà xinh đẹp như vậy không ngờ lại là lần đầu tiên chao cho hắn, nhưng có vẻ kĩ năng của nàng ta được đào tạo khá tốt ăn nhịp với hắn, làm cho hắn thoải mái từ nhà tắm ra bàn rồi từ bàn ra giường đủ mọi tư thế.

Đến gần sáng nàng ta không chịu được nữa, hắn cũng hơi nguôi nguôi nên ôm nàng ta nằm ngủ. Qua đêm đó hắn cũng hỏi thăm được nàng ta, thì ra cái nữ nhân kia thật không đơn giản từ lúc nàng ta đến đây thì ở đây gần như tổ kiến lại hết đám nữ nhân như được nàng ta tẩy não vậy.

Nàng ta gieo rắc ý tưởng nữ nhân cần phục vụ nam nhân, nhất là những người dũng cảm đi giết xác sống, họ coi đám đó như anh hùng vậy được đám đó ngủ coi như là mãn nguyện. Mấy cô gái còn là xử nữ được nàng ta đào tạo bài bản, kĩ thuật làm chuyện đó cũng như cách làm đàn ông hứng thú để ban tặng họ cho những người liều mình nhất.

Vâng và cô gái đêm nay bồi hắn ngủ tên là Hoàng Anh đây cũng vậy là một cô gái có tư sắc nhất trong đám đó, Sơn từ nàng ta kể thì tâm hơi đề phòng với Ngọc Trinh thêm một chút. Ôm Hoàng Anh ngủ đến sáng thì nàng ta đã dậy trước hắn đi mang thức ăn cùng đồ uống đến cho hắn.

Sơn ngửi thấy mùi thì dậy, Hoàng Anh giúp hắn tắm rửa qua rồi mặc lại đồng phục tác chiến cho hắn.

- Ngươi có còn đau không, đau quá thì không cần phải cố đâu, ta có thể gọi người khác trợ giúp.

- Không.. không nghe thấy mấy người đó kể về ngươi ta rất vui. Rất vui vì có thể bồi một người dũng mãnh như ngươi ngủ. Ta không thấy mệt …

Nghe nàng ta nói vậy Sơn chi lắc đầu rồi để cho nàng tắm gội cho mình cũng như ăn sáng, xong thì đám bọn hắn đã tập kết ở chiếc S5 ngoài bãi xe. Tên nào mặt mày cũng hơn hở thoải mái, Sơn liếc thấy có khoảng hơn trăm tên cùng hai lão kia cũng chuẩn bị đi theo thì nói.

- Các ngươi ở nhà một nửa đi, hai ông anh nữa ở nhà mà canh chừng nơi này, bọn tôi đưa một nử đám đó đi là đủ. Mà đã chuẩn bị đồ đạc như hôm qua tôi nói chưa.

- Có sợ hơi ít người quá không Sơn, đồ đạc chú bảo hôm qua đã chuẩn bị đầy đủ để hết sau xe tải kia.

Sơn gật đầu rồi khuyên vài câu, sau đó hắn dẫn hơn năm trục người tiến về cái nhà kho kia. Theo đám đó chỉ dẫn cũng như quan sát trên bản đồ nơi đó cách đây bốn năm km và khá heo hút khá ít dân cư.

- Tóc Tím Ngươi đã quan sát thấy nơi đó chưa.

- Đã quan sát kĩ xung quanh nơi đó. Xung quanh khu đó không có xác sống chỉ có tầm hơn một ngàn con vây quanh cái nhà kho đó, ta cho Flycam bay vào đó thì phát hiện độc phẩm, có thể thứ này là nguyên nhân kéo đám đó tụ tập hết tại cái khu đó.